Thánh Khư

Chương 59: Nổi Tiếng Khắp Nước (2)

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 1625 chữ

Lúc này mới có bao lâu đâu mà đã sắp đạt đến một trăm ngàn lượt xem!

"Ngưu Ma Vương, tao muốn giết mày!"

Chu mập hét thảm, mặt gã đều tái hết rồi.

"Tăng thật mau, lượt xem chính thức đã tăng đến cột mốc một trăm ngàn, có thể nói là ảnh hot danh xứng với thực." Sở Phong đứng bên cạnh nói ra.

"Trời tuyệt đường người, ai tới mau cứu tôi với!" Chu Toàn ôm đầu, đầu đau như búa bổ, gã có một dự cảm, những tấm hình này có thể sẽ đẩy gã đến trước mặt toàn dân cả nước cũng nên.

Nhưng mà cũng không phải giỏi giang gì, bởi vì, đây là trang web đăng tải hình xấu mặt.

"Ngưu Ma Vương, mày làm chuyện tốt gì vậy hả!" Chu Toàn lại vọt tới đánh nhau với Hoàng Ngưu.

Hiển nhiên, gã không phải là đối thủ của nó, cho nên bị dễ dàng trấn áp.

"Hoàng Ngưu chết tiệt, mày cười cái gì, làm ra chuyện khiến ai ai cũng căm phẫn như thế mà không cảm thấy thẹn chút nào sao hả?" Chu Toàn tức giận kêu to.

Hoàng Ngưu không phản ứng mà nhìn chằm chằm màn hình, nó đang say sưa mà nhìn bình luận phía dưới hình ảnh.

Chu Toàn liếc một cái, bình luận hơn mười ngàn! Làm cho huyết áp của gã lại tăng vọt.

[Mấy tấm hình này coi đơn lẻ thì cũng chỉ tàm tạm thôi, nhưng mà sắp chung vào nhau thì quả là một bộ meme cực phẩm luôn đấy. Các người xem đi, có cực độ sợ hãi mắt trợn trắng, có nước mắt chảy dài thương tâm khóc, còn có khủng hoảng tè ra quần chạy trối chết...... Nhiều tấm ghép chung như thế, thật sự là bộ ảnh thần thánh mà!]

[Đúng vậy, có thể suy đoán bộ ảnh này có khi được lưu hành hơn một năm rưỡi ấy chứ, tôi muốn bộ này!]

[Người này thật troll ha, thời đại nào rồi mà còn để quả đầu thế này.]

[Cám ơn chủ thớt, tôi đã lưu về để vào kho ảnh meme.]

......

Chu Toàn đoạt lấy điện thoại, giờ khắc này sức chiến đấu của gã tăng vọt, lạch cách lạch cạch, lập tức điên cuồng gõ chữ mà chiến đấu kịch liệt với những người để lại bình luận!

Sở Phong nhìn mà không biết phải nói sao.

[Admin đâu, xóa mấy tấm ảnh này cho tôi mau!]

Chu Toàn giận dữ mà nhắn tin, tiến hành trách cứ, muốn tìm admin xóa hình.

Đồng thời, gã cũng báo cáo người ở khu bình luận, bởi vì trong khu đó, gã bị bao vây đánh hội đồng.

Kết quả, admin nhanh chóng trả lời rằng: [Chân thành xin lỗi, anh báo cáo thất bại, những tấm ảnh này được hơn chín mươi chín phần trăm số người dùng tán thành, được đính lên đỉnh khu một tháng.]

"Phốc!"

Chu mập thật sự nhịn không được phải hộc máu, không chỉ yêu cầu xóa ảnh bị bác bỏ, mà còn bị đính lên đầu trang tận một tháng!? Đây là thằng admin chết bầm nào vậy hả, gã chửi ầm lên.

"Ha ha......" Sở Phong thật sự không nhịn được nữa, hắn cười ha ha không ngừng.

Về phần kẻ khởi xướng là Hoàng Ngưu, nó đang lâng lâng hưởng thụ vô số tin nhắn ca ngợi, mỗi bình luận đều là lời tán thành dành cho nó.

[Chủ thớt ơi, xin nhận một lạy của tôi, đội ơn chủ thớt nhiều!]

[Bộ hình thần thánh, chủ thớt quả là đại tài!]

......

Chu Toàn nhìn Hoàng Ngưu lâng lâng ở đó mà nhận cúng bái và tán dương, thật sự chịu không nổi, gã giận tới mức huyết áp tốc hành đạt tới đỉnh điểm, trực tiếp ném mạnh cái điện thoại.

Hoàng Ngưu móng nhanh mắt sắc, lập tức vớt lại được.

"Không tồi!" Sở Phong cẩn thận nhìn mấy tấm hình một cái rồi đưa ra đánh giá như vậy.

Trong thời khắc đời người tuyệt vọng, Chu Toàn nghe được câu nói như thế này, lập tức như tìm được dòng nước mát trong sa mạc khô hạn, gã được an ủi phần nào, gã khẩn trương hỏi: "Cậu cảm thấy mấy tấm hình này không xấu đến vậy, phải không?"

"Xấu thật. Tôi chỉ cảm thấy, không chụp trúng mấy con quái vật đuổi giết cậu vào hình, chưa để lộ ra cái gì, cho nên, không tồi!" Sở Phong đáp.

Chu Toàn trực tiếp quay đầu, không để ý tới hắn.

Sau đó không lâu, điện thoại của Chu Toàn vang lên, có người tìm gã.

"Anh họ, anh thật tài tình, bộ ảnh thần thánh đó vừa xuất hiện thì đã hot khắp thiên hạ rồi."

Khi những lời này truyền đến, Chu mập lập tức tức giận giơ chân, lại muốn quăng điện thoại, nhưng gã phát hiện, cái này là của gã mà, cho nên chỉ có thể hung tợn mà dập máy.

Nhưng mà ngay sau đó, lại có người tìm đến, lần này là thằng em họ thứ hai, vừa bắt máy đã nghe nó lớn giọng reo lên: "Anh họ, xin nhận lấy của em một lạy, em quá bội phục anh, thật tài tình!"

"Tài tình con em mày, phắn ngay!" Chu Toàn tức đến xì khói.

Tiếp đó, điện thoại một tiếng lại tiếp một tiếng mà vang lên không ngừng, rất nhiều người quen đang tìm gã.

Chu Toàn hoàn toàn không giận nổi nữa, gã trực tiếp tắt máy, sắc mặt thì đen như đáy nồi.

Hoàng Ngưu nhếch miệng cười. Bởi vì nó chỉ tùy tiện bình luận hai câu cho một tấm ảnh trên mạng, kết quả dẫn đến cả một đám người vây xem, lại còn cho nó lời khen.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Chu Toàn cảm thấy bệnh tim tái phát, thực sự không chịu nổi nữa.

[Các người vĩnh viễn không biết đằng sau chiếc điện thoại là trâu, là người hay là cái loại sinh vật kỳ quái khác đâu.]

Đây là lời nhắn lại cuối cùng của Chu Toàn dưới tấm ảnh, tràn ngập phẫn uất.

[Lĩnh ngộ đau đến cỡ nào.]

Có người để lại lời bình ở phía sau gã. Kết quả khiến cho hai mắt Toàn mập đẫm lệ. Đây chính là sự thấu hiểu tận tâm can gã, nói ra được tiếng lòng của gã.

Kết quả, gã nhìn kỹ lại người bình luận, phát hiện tên của người nhắn là Hoàng Ngưu đại nhân.

Phụt.

Lần này Chu Toàn thật sự không chịu nổi, há miệng phun ra một ngọn lửa. Gã sắp bất tỉnh vì giận, lại là con trâu đáng giận kia.

Tiếp theo, lỗ tai lỗ mũi của gã cũng bắt đầu bốc khói. Hơi nóng bành trướng, quả nhiên giận sôi.

Lời bình của Hoàng Ngưu được đông đảo công chúng quan tâm, một đám người nhao nhao trả lời, để lại lời bình, chớp mắt đã trở thành chủ đề nóng.

“Thật là xấu hổ, xấu hổ quá mà.” Chu Toàn ngửa mặt lên trời kêu to.

Sở Phong kinh ngạc, lên tiếng nói: “Có cái gì đó rất lạ. Chu Toàn, có phải năng lực của cậu tăng lên không? Tôi cảm thấy ngọn lửa cậu phun ra rất lợi hại.”

Trên mặt đất, một mảng lớn khu vực bị tan chảy, hóa thành dung nham đỏ tươi, sôi trào, bốc lên mùi lưu huỳnh gay mũi.

Chu Toàn đã biến một vùng núi không nhỏ thành nham thạch.

Hoàng Ngưu gật đầu, cho rằng Chu Toàn đã có sự tiến bộ.

Như vậy cũng được sao? Sở Phong im lặng. Trải qua một lần kích thích như vậy, uy lực ngọn lửa Chu Toàn phun ra tăng lên một khoảng.

Hoàng Ngưu viết trên mặt đất rằng, chủng tộc của nó càng nổi giận, thực lực càng mạnh, kích thích tiềm năng trong cơ thể phóng ra ngoài, viễn siêu hơn ngày bình thường.

“Có thể củng cố lại không?” Sở Phong hỏi.

“Kích thích thêm chút nữa, sẽ ổn định lại.” Hoàng Ngưu đáp.

Lại còn kích thích? Chu Toàn sắp điên lên rồi.

Hoàng Ngưu không thèm để ý, tuyệt không bận tâm, tiến đến gần, ngồi cùng một chỗ với Chu Toàn, lập tức khiến cho trán của gã nổi lên gân xanh.

Sau đó, Hoàng Ngưu ra hiệu cho Chu Toàn xem lượt người xem của tấm ảnh kia.

“Tám trăm nghìn.” Chu Toàn kêu to. Tấm ảnh vừa mới post được bao lâu chứ, thế mà lại sắp vượt qua được cửa ải một triệu lượt xem.