Già Thiên

Chương 400: cắt ra Thần nữ (thượng)

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2638 chữ

Lúc này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Phàm rõ ràng khác trước kia, trước cắt ra Cổ Trùng Thần Nguyên, sau lại cắt ra hạt giống Kỳ Lân thần dược, lực áp Nguyên Thuật tông sư, khiến mọi người khiếp sợ.

Ngay cả là chư Thánh tử cùng các Thánh nữ tâm cao khí ngạo, đều truyền tới thiện ý, vươn cành ô liu, càng đừng nói những người khác.

Nguyên Thiên Sư tương lai!

Rất nhiều người đã dành cho hắn nhãn hiệu như vậy, còn trẻ như thế đã lực áp Nguyên Thuật tông sư, thành tựu trong tương lai không thể đo lường. thực rất có thể sẽ trở thành kỳ nhân một thế hệ.

Dù là mấy nhân vật cấp Thánh chủ khi nhìn lướt qua hắn. ánh mắt đều có chút khác xưa.

-Tiếp tục cắt đá đi!

Nam Cung Kỳ mặt không chút thay đổi mở miệng.

- Cắt ra hạt giống thần dược thì thế nào, chẳng lẽ so với được với Thần nữ hay sao? Kết quả còn không phải là thua cho chúng ta à!

Mấy người trẻ tuổi của Nguyên Thuật thế gia cổ phi thường không phục, thấp giọng cười lạnh.

- Hừ, cắt đi! Cầu chúc cho hắn từ trong Tiên Phần cắt ra được thánh vật càng quý hiếm, nếu vậy chúng ta thu hoạch càng phong phú!

Bọn họ tự tin có thể cắt ra thần nữ, sắp chứng kiến kỳ tích của lịch sử Nguyên Thuật, không tin trên thế gian còn có thứ gì quý báu hơn so với thứ này.

- Vậy các ngươi hãy mở to mắt ra mà nhìn, xem chúng ta từ trong Tiên Phần cắt ra một tiên nhân!

Lý Hắc Thủy nói mạnh miệng, kỳ thật hắn rất chột dạ.

Diệp Phàm đi tới trước Tiên Phần, yên lặng đánh giá, cẩn thận cảm ứng, "xoát" một tiếng phóng ra một luồng ngân quang sáng rực, định vung linh đao chém xuống.

Bỗng nhiên, một loại dự cảm nguy cơ thật lớn hiện ra trong lòng hắn. một loại khí tức sởn tóc gáy bao phủ toàn thân, hắn mang theo Tiên Phần như tia chớp bay ngược về phía sau.

Nhưng tại chỗ vẫn không xuất hiện thứ gì, không có nguy hiểm gì buông xuống; cũng không có hiển hóa gì khác thường, vân yên tĩnh như trước.

- Tiểu Diệp Tử! Làm sao vậy?

Lý Hắc Thủy âm thầm truyền âm, lộ ra vẻ khẩn trương.

- Không có gì!

Diệp Phàm lắc lắc đầu. đứng ở tại chỗ, chuẩn bị một lần nữa cắt đá.

"Vù!"

Diệp Phàm hai mắt lóe ra tử mang, Nguyên Thiên Thần Giác lại sinh ra báo động, hắn lại cảm nhận được bị tử vong uy hiếp, khiến hắn lộ vẻ sợ hãi.

Hắn nhẹ nhàng bước chân như trích tiên mới có, vọt qua một bên. Đây là chuyện gì xảy ra? Trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc.

Chẳng lẽ là mấy lão già kia muốn giết hắn? Nhưng hắn vẫn chưa cảm giác được long khí vọt tới, cũng không có địa mạch dao động, không có sơ hở gì.

- ngươi đang làm cái gì, đang múa cùng Tiên Phần sao? Thật sự là buồn cười!

Một con cháu trẻ tuổi của Nguyên Thuật thế gia cổ xưa chế giễu.

- Không mau mau cắt thạch, ma xát cọ cọ múa may với phần mộ như vậy, thực có hứng thú hay sao?

Một đệ tử khác của Nguyên Thuật thế gia cười to, trước mặt mọi người chế nhạo.

- Hai tên các ngươi mau ngậm miệng đi, không cần tùy tiện phun ra đồ vật bẩn thỉu!

Lý Hắc Thủy chửi mắng, lời nói đồng dạng rất phiền lòng.

- ngươi... Là các ngươi chẳng ra làm sao! Cứ ôm thạch phần chạy loạn, còn trách được ai?

Diệp Phàm không để ý đến bọn họ, hắn nhìn thẳng vào Tiên Phần, còn thật sự cân nhắc, chẳng lẽ là bên trong có thứ gì đó, tràn ra sát ý khủng bố khiến hắn sinh ra báo động?

nghĩ đến vấn đề này, hắn giật mình hơi rùng mình một cái, đây là hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, trong Tiên Phần cũng có sinh vật còn sống hay sao?

Hay là nó đã thức tỉnh, hoàn toàn sống lại? Nếu đúng như thế, hơn phân nửa sẽ có thảm kịch máu chảy thành sông, mà hắn là kẻ đứng mũi chịu sào.

Thật sự nghiêm trọng như vậy sao? Diệp Phàm đặt Tiên Phần trên mặt đất, dùng Nguyên Thiên Thần Giác cẩn thận thăm dò.

Khiến hắn có chút không ngờ, bên trong không có sát khí tràn ra, mà lại có khí tức thần thánh nhè nhẹ lưu chuyển.

Lúc này, một mảng đám mây thổi qua che ánh mặt trời, phía dưới rơi vào bóng râm, hắn bỗng nhiên cảnh giác, nghĩ tới điều gì.

Diệp Phàm ngẩng đầu nhìn lại hướng đối diện, bốn lão già Nam Cung Kỳ khoanh tay đứng đó, trên mặt mang theo vẻ tươi cười, vẫn không nhúc nhích, đang theo dối hắn.

"Thật ác độc!" Diệp Phàm lập tức trầm xuống, sắc mặt rất khó coi.

Đối phương mấy lần ra tay với hắn, hoàn toàn là muốn chém tận giết tuyệt, hắn cũng chỉ bị động phòng vệ vài lần rồi thôi đi, thế nhưng bọn họ lại làm trầm trọng thêm.

Nếu không nhờ hắn học qua Nguyên Thiên Thư, tinh thông Nguyên Thuật, hiểu được rất nhiều bí pháp cổ kính, vừa rồi linh quang chợt lóe sáng, thì chỉ sợ đến chết cũng không biết mình bị hại như thế nào.

Nam Cung Kỳ bọn họ không hề dùng các loại long khí, địa mạch, mà là đang dùng thế giết người, đây là bí pháp quán thế trong Nguyên Thuật, giết người trong vô hình.

Vị trí của bọn họ đứng thực có chủ ý, trấn che "Thiên thế" và "Địa thế" của thạch viên hiệu chữ Thiên. Trong phần lớn kỳ thạch này, tự nhiên không thiếu gì đại thế của long mạch trời sinh.

Bốn người đang dùng cổ pháp trong Nguyên Thuật, hướng dẫn "Đại thế" long mạch, chuẩn bị phát động một kích lôi đình, trong vô hình biến hắn thành vũng máu.

Diệp Phàm thật sự nổi giận rồi, mấy người tinh thâm Nguyên Thuật, ngay cả bí pháp bực này đều hiểu được, nhưng lại ra tay quá âm độc, nhiều lần ám hại hắn.

- ngươi rốt cuộc có làm hay không? Không cắt Tiên Phần thì nhận thua đi!

Tên đệ tử trẻ tuổi của Nguyên Thuật thế gia cổ xưa cười lạnh, mang theo vẻ

trào phúng, nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.

- Đi tới đi lui, thủy chung không dám mở ra phần mộ cổ, ngươi không cảm thấy thực buồn cười sao?

- lão nhân nhà các ngươi muốn giết ta, các ngươi bảo ta làm sao cắt?

Diệp Phàm trực tiếp nói thẳng ra nguyên nhân trước mặt mọi người.

Hơn nữa, hắn bỗng dưng cất bước, rất nhanh đi đến vài vị trí mấu chốt trong thạch viên, không ngừng dẫn động đại thể long mạch.

Mấy người Nam Cung Kỳ lập tức biến sắc, bốn lão nhân đều rất nhanh rời khỏi vị trí cũ, đồng thời quát bảo với tên đệ tử cách đó không xa:

- Lui mau!

"Phốc!"

Một gã đệ tử Nguyên Thuật đang nhìn Diệp Phàm cười lạnh, thần sắc trên mặt lập tức ngưng đọng lại, tạng phủ bị đại thế long mạch nơi đây hóa thành máu mủ, mặc dù cơ thể bên ngoài khỏe mạnh không việc gì, nhưng là sinh cơ đã tuyệt, ngã xuống nằm thẳng tắp trên mặt đất.

"Xôn xao!"

Cả trong lẫn ngoài thạch viên vang lên tiếng "ồ" kinh dị, Nguyên Thuật giết người trong vô hình, khiến cho bọn họ hết hồn, đã vậy còn quá khủng bố

- Không riêng các ngươi hiểu được bí pháp cổ kính trong Nguyên Thuật, ta cũng biết vậy! Muốn giết người ư! Ta cũng vui đùa cùng các ngươi!

Diệp Phàm không sợ chút nào nhìn thẳng vào mấy người Nam Cung Kỳ, nói tiếp:

- Còn muốn tiếp tục hay không? Ta tiếp hết thảy, ta cũng có đại thuật sát sinh chưa dùng tới đây!

Mọi người vây xem toàn bộ đều thụt lui lại, Nguyên Thuật tông sư quyết đấu nhưng lại đáng sợ như vậy, lấy tính mạng người trong vô hình.

Mọi người rốt cục hiểu được, vì sao ngày xưa Nguyên Thiên Sư tung hoành thiên hạ, ngay cả các đại Thánh chủ đều không làm gì được, ngay cả không hiểu phương pháp tu luyện chính thống, nhưng giống nhau đều có thủ đoạn kinh người.

- ngươi...

Mấy tên đệ tử của Nguyên Thuật thế gia cổ xưa may mắn còn lại, sắc mặt tái nhợt, tất cả đều rút lui ra ngoài.

Mấy người Nam Cung Kỳ cũng đều sắc mặt khó coi, thần sắc lạnh như băng, cũng không nói gì.

- Bốn lão già các ngươi liên thủ đối phó với Cổ Phong, còn biết xấu hổ hay không?

Lý Hắc Thủy cả giận nói.

- Không sao, bọn họ có thủ đoạn gì cứ thi triển ra hết đi! Ta tiếp nhận!

Diệp Phàm thực bình tĩnh, bễ nghễ bốn phương, ngạo thị bốn vị Nguyên Thuật tông sư.

Mọi người giật mình, Nguyên Thuật thiếu niên tông sư trấn áp người của Nguyên Thuật thế gia, ai nấy thấy thế đều sửng sốt ngẩn người.

Diệp Phàm không có tiếp tục cắt Tiên Phần, mà là bắt đầu bố trí trong Ngọc Trúc Lâm, rồi nói:

- Vì an nguy của mọi người, ta còn là ngăn cách ra một chốn thiên đường đi.

Nguyên Thuật quyết đấu có sinh tử, con cháu thế gia cổ đã sớm tuyên bố, phải ở trong quyết đấu giẫm chết Diệp Phàm, mãi đến lúc này mọi người mới tin rằng đó cũng không phải là lời nói khích bác hay làm nhụt ý chí đối phương, mà đó là sự thật.

Lúc này, đại năng của Cơ gia, Từ Thiên Hùng, Đại Hạ hoàng thúc đều khắc xong trận văn, đặt Huyết Tế Thai ở trung ương.

- ngươi có thể cắt kỳ thạch này được rồi.

Xích Long lão đạo ý bảo Nam Cung Kỳ.

- Tốt! Vậy để ta cắt đá trước đi!

Nam Cung Kỳ đi tới phía trước, tuy nhiên cũng không có tới gần, mà chuẩn bị cách không xuất đao.

Bốn đại tông sư ra tay, đã thăm dò ra bên trong có thần nữ, hắn cũng không muốn sau khi nàng này bừng tỉnh, bị đánh chết thảm.

- Trận văn này có ổn thỏa không?

Có nhân vật tiền bối trong lòng bất an, nếu là Vương tộc thái cổ xuất thế, thực rất có thể là thây chất thành núi máu chảy thành sông.

- Các trận văn khác có lẽ không được, nhưng trận văn này đủ rồi, đây là pháp tắc đạo văn của Thần Thành Thiên Lao, có thể giam cầm hết thảy cao thủ.

Một vị Thái thượng trưởng lão của Thánh địa nói.

Thần Thành cùng tồn tại ở thế gian, có thể ngược dòng đến thời đại sớm nhất của nhân loại, không ai biết được lai lịch chân chính của nó.

Nó có được Thiên Lao không thể tưởng tượng, cao thủ tuyệt đỉnh bị nhốt trong đó cũng khó mà trốn thoát, vì vậy ba nhân vật cấp Thánh chủ cũng không lo lắng chút nào.

"Rắc!"

Nam Cung Kỳ cách không vung đao, ngân mang như dải tơ, như mưa trên không trung, phi thường linh động, giống như một con chân long đang bay múa.

Mà ngay giờ khắc này, một cỗ khí tức nồng đậm vọt ra, ngay cả người không hiểu biết về Nguyên Thuật, cũng đều rung động một trận, cảm nhận được một cỗ uy áp. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Khí tức của Thái Sơ.

Phàm là tu sĩ có điều hiểu biết về nguyên thạch, đều biết đây là khí tức nồng đậm đặc biệt chỉ có Thái Sơ mới có, so với từng chứng kiến trước đây nó còn mạnh hơn rất nhiều lần.

Mọi người thậm chí hoài nghi kỳ thạch này được lấy ra từ trong cổ Quáng Thái Sơ.

Vụn đá lớp lớp rơi xuống, khí tức khiến người ta kinh sợ càng ngày càng nồng đậm, rất nhiều người đều không kìm nổi run rẩy, dường như đang đặt mình trong cấm địa Sinh Mệnh ở Thái Sơ.

- chỉ là một tảng đá mà thôi, vì sao mang đến cảm giác khủng bố mãnh liệt như vậy?

- Chẳng lẽ thật là huyết thạch chảy ra từ cổ Quáng Thái Sơ?

Rất nhiều nhân vật lớp tiền bối truy hỏi người của Diêu Quang thạch phường, lúc trước tòa Thần Miếu kia cách cổ Quáng Thái Sơ có xa lắm không, bọn họ là như thế nào vận chuyển ra được Huyết Tế Thai!

người của Diêu Quang đều lộ vẻ mặt chết lặng, không ai đáp lại, bọn họ cắt sáu khối huyết thạch cũng không có thu được cái gì, không nghĩ tới khối đá đầu thừa đuôi thẹo này lại sắp xuất hiện thần nữ, thật sự là đả kích người ta mà.

"Phù phù!"

Một khối lớn lớp đá ngoài rơi xuống đất, Huyết Tế Thai bị mở ra một phần ba, mà vô tình một loại sát khí vô cùng lành lạnh xuyên qua đá tuôn ra.

Sinh linh ẩn chứa trong đó không giống như là một thần nữ, mà giống như một yêu ma tuyệt thế, khiến người ta không kìm nổi sợ run, rất nhiều người tu vi hơi yếu đều kinh hãi mất mật.

- Lui ra phía sau! Loại náo nhiệt này tốt hơn là đừng xem!

Rất nhiều người trong lòng kinh sợ, lựa chọn lui ra xa, thậm chí có một số người trực tiếp rời khỏi thạch viên, không dám tiếp tục ở lại trong đó.

- Đây cũng không phải là kỳ trân kinh thế, nếu là Vương của thái cổ xuất thế, động một cái là trăm vạn thây nằm đầy đất, máu chảy thành sông, giữ cái mạng là quan trọng hơn hết!

Một số người phi thường cẩn thận, nhịn xuống lòng tò mò và kích động, thật sự rời khỏi chỗ đó.

Tuy nhiên, đa số cũng không có rời đi, muốn tận mắt chứng kiến kỳ tích, bọn họ rất có tin tưởng đối với Thần Thành Thiên Lao, có lòng tin tuyệt đối vào thủ đoạn của mấy vị nhân vật cấp Thánh chủ.

-o0o-