Già Thiên

Chương 495: Thần vật hạ xuống từ Vực Ngoại (Hạ)

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2565 chữ

- Chuyện gì thế nhi?

Lý Hắc Thủy kinh ngạc.

- Khách quan, đây chính là ngày Vọng Không mỗi năm một lần, ánh sao như nước, sẽ nhìn thấy cảnh tượng rất mỹ lệ. người ở trong thành đều đã quen, tới đây xem đều là người xa lạ nghe danh mà tới. Chẳng lẽ các vị không phải chuyên môn vì thế mà tới sao?

Đám người Diệp Phàm càng thêm tin tưởng, hết thảy đều là đại hắc cẩu cố ý. Nó chạy tới đây là vì nhớ chuyện xưa.

Ông~

Khi sắc trời hoàn toàn tối đen, sao sáng hiện lên đầy trời, có thể nhìn thấy tảng lớn ánh sao như đám mây trắng nhẹ nhàng rải xuống phi thường xinh đẹp. Cả tòa cổ thành đều biến thành một vùng thánh khiết.

Nhất là Vọng Không Thai lại càng sáng ngời lấp lánh, lưu động hào quang khiến người mê say, khuấy động trăng sao, khiến cho trong thành trở nên xinh đẹp.

- Mỗi năm một lần, nhìn phát chán rồi. Kỳ thật cũng chỉ có như vậy, cũng không phải thật là kỳ cảnh Phi Tiên, chẳng qua là ánh trăng bị hấp dẫn tới mà thôi.

- những lão bất tử kia cứ khăng khăng nói nơi này là nơi Đại Đế cổ nhìn lên tinh vực xa xa, nói thành thần bí khó lường. Nhưng ngay cả chính bọn họ đều không nói ra được Nguyên do, cứ muốn chúng ta hàng năm đến thử thời vận.

Đây là một đám con cháu thế gia, đi lên một nhà tửu lâu chọn một vị trí gần song cửa. gần với tửu lâu mà bọn người Diệp Phàm chọn, có thể nhìn thấy tình huống ngoài kia.

- Vừa rồi nghe người ta nói Thánh thể vào Vọng Không Thành, thật sự là hắn.

Có người nhỏ giọng nói.

- Phong Lâm, đó là tỷ phu ngươi mà, còn không qua chào hỏi một tiếng?

Có người cười chế nhạo.

- Nói lung tung nữa ta cho ngươi một trận. đã sớm nói, hắn cũng đường tỷ ta không có quan hệ gì, căn bản không đính hôn.

Phong Lâm trầm giọng nói.

- Tỷ tỷ ngươi quả thật quá kiêu ngạo. Đó chính là Thánh thể phá vỡ nguyền rủa. không ngờ không lọt vào mắt. Như vậy cũng tốt. đại ca ta có cơ hội rồi.

Một người trẻ tuổi cười khẽ.

Phong Lâm nói:

- ngươi ít nói loại lời này. May mà đường tỷ ta không lựa chọn, bằng không hắn cũng không sống được mấy ngày, rất nhanh sẽ chết đi, cho dù phá vỡ nguyền rủa lại có tác dụng gì.

Thanh âm bọn họ đều ép xuống rất thấp gần như không thể nghe thấy nhưng là cường đại như đám người Diệp Phàm làm sao có khả năng không nghe thấy.

- Đi tới Bắc Vực, hơn phân nửa vẫn còn có chút quan hệ với Phong tộc.

Bàng Bác cười nói.

- Không có quan hệ gì, đến lúc đó ta sẽ tự mình tới cửa trả lại ba trăm vạn cân Nguyên là được.

Diệp Phàm mỉm cười lắc đầu.

- Không muốn qua lại cũng không được. Vừa tới nơi đây liền nghe thấy tiếng nghị luận như vậy. Lại nói, hạn kỳ nửa năm sắp tới rồi, nếu bọn họ nhìn thấy ngươi vẫn luôn không chết, không biết sẽ có biểu tình gì. Chắc rằng sẽ rất đặc sắc. Hắc hắc!

Lý Hắc Thủy cười nói.

Bỗng nhiên có người cả kinh kêu lên, rất nhiều người trong quán trà tửu lâu đều vọt ra ngoài, tất cả nhìn lên trời cao.

- Báu vật!

- Báu vật từ thiên ngoại bay tới!

- Đúng vậy, là từ tinh không lao xuống.

Rất nhiều người giật mình kêu to. Bọn họ đều là tu sĩ, thị lực tự nhiên đặc biệt cường đại, chính mắt nhìn thấy một vật sáng từ thiên ngoại rơi xuống.

Vọng Không cổ thành chấn động, tất cả mọi người đều phóng lên cao, hướng về phía chân trời muốn tranh đoạt báu vật từ Vực Ngoại bay tới.

Trong quá khứ xa xôi không phải không có loại truyền thuyết này. Trong tinh không mênh mông vô ngần kia ngẫu nhiên sẽ rơi xuống thần vật cường đại.

Đêm vọng không mỗi năm một lần, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, không ai có thể bình tĩnh. Gần như tất cả đều xông lên trời cao, ra tay cướp đoạt vật phát sáng kia.

Cặp mắt đại hắc cẩu trừng sắp rớt ra ngoài, lẩm bẩm nói:

- Con bà nó, thật sự có liên quan cũng Vực Ngoại? Xem ra năm đó ta không nghe lầm!

Đó là một vật thể phát sáng rất lớn, tốc độ cực nhanh, như một vệt sáng bạc lao xuống dưới. Nó giống như một vòng tròn khổng lồ, lóe lên sắc kim loại sáng bóng.

Nó dường như là dùng thanh kim luyện chế thành, bị một tầng năng lượng quang huy trắng ngần bao phủ ở trong, có vẻ rất thần bí.

Ầm~

Có tu sĩ vừa xông qua đã bị hào quang rực rỡ bắn ra đánh thành tro bụi. Loại lực lượng này cực kỳ đáng sợ, lại có thể phá hủy không gian, khiến người ta sợ hãi.

- Quả nhiên là báu vật, hào quang phát ra đã khủng bố như vậy, nhất định phải đoạt lấy.

Rất nhiều tu sĩ càng thêm điên cuồng, đều xông lên phía trước. Người thực lực kém không dám tới gần, thực lực cường đại thì đều thò tay hoặc tế Pháp bảo ra muốn thu lấy thần vật.

Ầm~

Nhưng cái vòng tròn này đáng sợ vô cùng, bắn ra chùm sáng phá hủy hư không khiến rất nhiều tu sĩ cường đại đều thịt nát xương tan, không thể chịu nổi oanh kích như vậy.

Ông~

Hào quang màu bạc lóe ra, nó hạ xuống trên Vọng Không Thai, lóe lên hào quang yêu dị.

những người khác khó hiểu, vẫn nhào tới phía trước, cố gắng tranh đoạt.

Diệp Phàm cũng Bàng Bác hai mặt nhìn nhau, nghẹn họng trân trối. Bọn họ phát hiện thần vật Vực Ngoại này chính là đĩa bay.

- Không ngờ gặp phải loại đồ vật này, đoạt lấy nó nói không chừng chúng ta có thể dựa vào nó mà về nhà.

- Vũ trụ mênh mông, tinh không vô ngần ẩn giấu rất nhiều bí mật. Trong thế giới tu SĨ CÓ thể phi thiên độn địa này không ngờ lại nhìn thấy một loại văn minh.

Trong lòng Diệp Phàm cũng Bàng Bác kích động đến không hơn được nữa, đều đứng bật dậy. Họ tràn ngập tò mò đối với chủ nhân của đĩa bay Vực Ngoại, hạ quyết tâm nhất định phải kết giao. Bạn đang đọc truyện tại - http://thegioitruyen.com

Đường kính của vòng tròn do thanh kim luyện chế thành có tới trăm trượng, lưu động sắc kim loại lãnh liệt, đáp xuống Vọng Không Thai như một con hung thú viễn cổ đang ngủ đông.

Mọi người vây quanh bốn phía nhưng lại không ai dám ra tay nữa. Hào quang do vật thể kim loại khổng lồ này bắn ra có thể chôn vùi không gian, mới vừa rồi tu sĩ tử thương thảm trọng.

- Chưa từng nhìn thấy kỳ vật thiên ngoại to lớn như vậy, chỉ sợ không phải nhân vật cấp giáo chủ vô thượng không thể động vào.

- Đây là một báu vật, đáng tiếc chỉ có thể nhìn không thể tiến lên thu lấy. Quả thật khiến người ta bất đắc dĩ.

Rất nhiều tu sĩ nghị luận, lại không dám vọng động. Giáo huấn bằng máu ở ngay trước mắt, không ai dám không tiếc tính mạng.

- Đây là thứ gì, từ trong tinh vực rơi xuống lại không bị đốt thành tro tàn. Chẳng lẽ là binh khí của Thánh hiền cổ hay sao?

Đại hắc cẩu hồ nghi.

Diệp Phàm cũng Bàng Bác ngầm thảo luận trong chốc lát, rồi sau đó đồng thời dùng thần thức thăm dò vòng tròn bằng thanh kim, muốn dùng thần niệm kết nối với sinh vật bên trong.

Theo bọn họ rất có khả năng là một loại văn minh thiên ngoại. Nếu như có thể thành lập quan hệ tốt đẹp với bọn chúng, nói không chừng có thể nhờ vào đó mà vượt qua tinh vực, trở về đầu kia của tinh không.

Ba~

Đáng tiếc thần niệm không thể lọt vào trong. Bên ngoài vòng tròn thanh kim lượn lờ hào quang dịu dàng, ngăn cản hết thảy, ngăn cách thần thức của hai người ờbênngoài.

Đó là một tầng hàng rào năng lượng thần bí, đạo lực cũng thần thức đều không thể xuyên thấu qua, bảo hộ nó ở trong. Điều này làm bọn họ nhíu mày.

- Mau, truyền tin tức này ra ngoài. VỊ Thánh chủ nào đến trước, báu vật này chính là của người đó.

- Mau truyền tin về gia tộc, để tộc trưởng tới thu thần vật.

Rất nhiều người nhanh chóng làm ra phản ứng, trong nháy mắt tin tức truyền khắp bốn phương tâm hướng. Trong lúc nhất thời Vọng Không cổ thành sôi trào.

Đột nhiên, y phục phất phới, một bóng người già nua ở không trung xa xa xuất hiện. Hắn tóc bạc mặt hồng hào, rất giống như một lão thần tiên thế ngoại.

- Đại năng của Tiên Hạc tộc tới rồi.

Rất nhiều tu sĩ nhân loại cảm giác chuyện không ổn. Tiên Hạc nhất mạch của Yêu tộc ở trong thành này, trước mắt thật sự là ở gần quan được ăn lộc. Một nhân vật cấp Thánh chủ xuất hiện, người khác còn tranh cái gì?

Sau khi hắc ám đại náo động mười mấy vạn năm trước kết thúc, hàng vạn cự phách Yêu tộc ẩn cư ở khu vực trung bộ Đông Hoang, Tiên Hạc tộc là nổi bật trong số đó. Nghe nói tộc chủ năm đó là Thánh hiền cổ, bễ nghễ Đông Hoang.

Hắn lựa chọn một trong mười cổ thành làm chỗ ở, không ai nói một tiếng không cũng không một người dám nhảy ra tranh phong. Gần như có thể nói Tiên Hạc tộc là chủ nhân của thành này.

- Các ngươi đều lui ra, để lão hủ kiến thức một chút rốt cục là vật gì.

Hai mắt đại năng Tiên Hạc tộc bắn ra từng luồng sáng rọi, không kìm được gật đầu.

Vòng tròn thanh kim như có linh, cảm giác được khí tức nguy hiểm, hào quang màu trấng bao phủ ở bên ngoài càng thêm sáng rực lên, trương lên một quầng sáng thật lớn.

- Thần vật Vực Ngoại, để lão hủ nhìn xem có điểm gì đặc biệt.

lão tộc trưởng của Tiên Hạc tộc ra tay, bàn tay ngang trời che phủ bầu trời trực tiếp chụp vào vòng tròn.

- Tộc trưởng cẩn thận, nó có thể chôn vùi hư không.

ở đây có không ít người của Tiên Hạc tộc vừa rồi nhìn thấy cảnh tượng khủng bố đều mở miệng nhắc nhở.

Ầm~

Vòng tròn thanh kim rung động bắn ra một luồng hào quang chói mắt, bổ ra một vết nứt thật lớn ở trong hư không rồi lan tràn ra phía chân trời.

lão tộc trưởng của Tiên Hạc tộc sừng sững bất động, mặc cho hư không chung quanh sụp đổ hắn vẫn như một vị Thánh linh, cũng không hủy diệt. Tuy nhiên hắn cũng nhíu mày.

Ông-

Vòng tròn thanh kim run rẩy, hào quang bắn ra càng dày đặc, hư không không ngừng phá hủy. Nó đang cực lực ngăn cản bàn tay kia thò xuống.

lão tộc trưởng Tiên Hạc tộc tuy rằng pháp lực ngập trời nhưng đối mặt với cảnh tượng khủng bố như vậy cũng không dám mạnh mẽ chộp tới. Hắn dùng đạo lực kinh thế phong tòa trời cao. Một con Tiên Hạc thật lớn hóa hình mà ra, hình thành một màn trời sáng lạn ép xuống phía dưới, muốn bao trùm vòng tròn thanh kim ở phía dưới.

Ầm~

Hư không tan biến, thần vật Vực Ngoại thần bí vọt lên trời cao, cũng không bị phong ấn ở phía dưới. Nó dự cảm thấy nguy cơ, muốn bay vọt lên trời mà đi.

- Chạy đi đâu!

lão tộc trưởng của Tiên Hạc tộc khẽ quát một tiếng, trong miệng lao ra một luồng hào quang, rất nhanh đánh lên trên, "Ba" một tiếng đánh lên vòng tròn thanh kim, khiến cho nó lay động một hồi suýt nữa thì rơi xuống dưới. Quầng sáng của nó ảm đạm một chút.

- lão hữu. ta tới giúp ngươi một tay.

Một tiếng thét dài truyền đến, tốc độ mau đến tột cũng. Tốc độ người tới vượt xa tốc độ âm thanh vô số lần.

Đây là một lão nhân cao lớn uy mãnh, toàn thân kim quang hừng hực như ngọn lửa thiêu đốt xẹt qua vòm trời mà tới. Mái tóc màu vàng bay loạn, làn da như kim quang lưu động, giống như một vị thần.

Đây chính là lão Kim Sí Bằng Vương danh tiếng lẫy lừng, cao thủ tuyệt thế tiếng tăm lừng lẫy của Yêu tộc. Hắn cũng là đại nhân vật của Yêu tộc ở khu vực trung bộ, đủ để bễ nghễ thiên hạ.

Ầm~

Hắn thò một bàn tay ra chộp tới, muốn thu lấy vòng tròn thanh kim, tuy nhiên lại bị lão tộc trưởng của Tiên Hạc tộc ngăn cản.

- lão Bằng Vương, ngươi đang giúp ta hay là muốn chiếm làm của riêng?

- Chúng ta lão huynh lão đệ còn phân biệt cái gì, để ta lấy trước, lát nữa trả lại cho ngươi.

lão Bằng Vương cười ha hả, toàn thân kim quang rực rỡ như hoàng kim đúc thành.

- vẫn là để lát nữa ta cho ngươi xem.

Tiên Hạc tộc trưởng lắc đầu.

Ầm~

Vòng tròn thanh kim phát ra hào quang cường thịnh mãnh liệt nhất, dập nát hư không, chôn vùi hết thảy vật chất hữu hình. lão Kim Sí Bằng Vương giật nảy mình, bàn tay màu vàng chưa kịp né tránh bị đánh trúng.

-o0o-