Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Trên con cự ưng do cuồng phong tạo thành, Lâm Diễm nhìn thấy thân thể của Tiêu Viêm càng lúc càng bớt đỏ đi thì khẽ phào nhẹ nhõm, xem ra người này đang dần dần hấp thu cổ hoàng huyết tinh trong cơ thể của hắn…
- Người này cư nhiên đang hấp thu Cổ Hoàng Huyết Tinh?
Mà Mộ Thanh Loan ở một bên thấy cảnh này lại ngẩn ra, có chút kinh ngạc nói.
Phong tôn giả khẽ gật đầu, mặc dù hơi thở của Tiêu Viêm vẫn chưa có biến hóa gì, nhưng dựa vào cảm giác sắc bén của Đấu Tôn, hắn có thể cảm nhận được thực lực của Tiêu Viêm dường như đang tăng lên.
- Cổ hoàng huyết tinh đúng là có hiệu quả tăng lên trình độ của thân thể, nhưng nếu như thân thể không chịu được cường độ tăng lên thì chỉ sợ sẽ nổ tan xác mà chết.
Đôi mày đen của Mộ Thanh Loan khẽ cau lại, nhẹ giọng nói.
Nghe vậy Lâm Diễm sửng sốt, ánh mắt nhìn Tiêu Viêm khẽ biến đổi, vội vàng nói:
- Dường như có điều…
Nghe thấy thanh âm của hắn, hai người Phong tôn giả liền nhìn sang Tiêu Viêm, quả thật thân thể của người này giờ phút này hình như có chút bành trướng lên:
- Đúng là nói đến cái gì thì cái đó sẽ đến…
Nhìn thấy màn này, Mộ Thanh Loan nhất thời cười khổ một tiếng, thở dài nói.
- Thân thể của Tiêu Viêm rõ ràng là không hấp thu được nhiều cổ hoàng huyết tinh như vậy, nếu cứ tiếp tục thì sẽ nổ tan xác a…
Sắc mặt của Phong tôn giả hơi đổi, bước lên ngay bên cạnh Tiêu Viêm, đang muốn vươn tay ra thì Mộ Thanh Loan ở bên vội ngăn cản.
- Cơ thể của Tiêu Viêm đang ở trong thời kỳ bão hòa, nếu như có năng lượng khác tham gia vào thì sợ rằng hắn sẽ nổ tung liền đó.
Phong Tôn Giả chau mày, trầm giọng nói:
- Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì hắn cũng bị cổ hoàng huyết tinh này làm cho bạo thể mà chết.
Mộ Thanh Loan cười khổ một tiếng, nói:
- Không ai biết rằng hắn có cách gì hay không, nếu như cứ lung tung nhúng tay vào thì sợ rằng phiền phức còn nhiều hơn.
Nghe vậy, Phong Tôn Giả chần chờ một chút, cũng chỉ có thể thu tay về, nhìn thân thể của Tiêu Viêm càng lúc càng lớn hơn, cắn răng một cái nói.
- Nếu như chờ một lát nữa mà không có biện pháp nào thì ta đây cũng chỉ có thể ra tay.
- Muốn hoàn toàn hấp thu lực lượng huyết mạch của cổ hoàng huyết tinh thì chỉ có tộc nhân của Thiên Yêu Hoàng mới có thể làm được. Nếu bọn họ hấp thu thì sẽ làm cho lực lượng huyết mạch của họ càng thêm tinh khiết, nhưng nếu như là nhân loại hấp thu thì quá là nguy hiểm. Không biết gan của người này quá lớn hay là hắn quá ngu ngốc…
Mộ Thanh Loan khẽ gật đầu một cái, ánh mắt nhìn thân thể của Tiêu Viêm không ngừng bành trướng lên, thì thào tự nói.
Con cự ưng bị chấn động dừng lại ở trên bầu trời, cuồng phong ở chung quanh tự động phân tán ra, do đó làm cho trên lưng của cự ưng xuất hiện không không gian hoàn toàn yên tĩnh không một tiếng động.
Dưới cái nhìn chăm chú của ba người Phong tôn giả, thân thể của Tiêu Viêm càng lúc càng bành trướng, chỉ chưa đến thời gian hô hấp mười cái thì hắn đã biến thành một tên béo vô cùng, cả người giống như là khinh khí cầu bị thổi phồng lên vậy. Mà theo sự bành trướng của thân thể thì sự đau đớn trên khuôn mặt của hắn cũng càng lúc càng gia tăng, nhưng mà Tiêu Viêm vẫn cố gắng cắn chặt răng kiềm chế.
Phong tôn giả nhìn chăm chú thân thể của Tiêu Viêm càng lúc càng bành trướng, ngón tay trong tay áo cũng là nhịn không được mà chậm rãi vươn lên, một cỗ lốc xoáy lặng yên xuất hiện.
Phình phịch!
Lại qua một đoạn thời gian nữa, thân thể của Tiêu Viêm hình như đã bành trướng đến cực hạn, một ít da thịt trên cánh tay đã nổ tung ra, máu tươi tràn ra, trực tiếp thấm nhuộm cả người hắn. Nhìn thấy tình hình như vậy, Phong tôn giả rốt cuộc nhịn không được, hít sâu một hơi, bàn tay chậm rãi nâng lên, một cỗ năng lượng của trời đất trong chớp mắt đã ngưng tụ lại, hắn muốn dùng phương pháp trực tiếp nhất bức cổ hoàng huyết tinh trong cơ thể của Tiêu Viêm ra.
Nhìn thấy Phong tôn giả muốn ra tay, Mộ Thanh Loan cũng đành than nhẹ một tiếng, mặc dù làm như vậy có thể cứu được Tiêu Viêm nhưng cũng sẽ gây ra tổn thương cực lớn, hơn nữa cổ hoàng huyết tinh kia cũng sẽ bị lãng phí.
Năng lượng ngưng tụ lại càng lúc càng mạnh, rồi chỉ trong chớp mắt đã thành hình rồi. Khuôn mặt Phong tôn giả trầm như nước, ống tay áo vung lên, đang muốn đem cổ năng lượng này truyền vào trong thân thể của Tiêu Viêm thì đột nhiên hai mắt vốn nhắm chặt của hắn đột nhiên mở ra!
Nhìn thấy Tiêu Viêm mở hai mắt ra, Phong Tôn Giả cũng cả kinh, luồng năng lượng bàng bạc trong bàn tay cũng nhưng lại.
Vừa mở hai mắt ra thì Tiêu Viêm nhanh chóng kết ấn, chợt một tiếng quát khẽ truyền ra.. Sau đó ba người Phong tôn giả đột nhiên nghe được thấy tiếng động lạ, một đôi cốt dực trong suốt tự động mở ra ở sau lưng.
Cốt dực vừa mới xuất hiện thì thân thể của Tiêu Viêm đình chỉ sự bành trướng lại. Bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được luồng năng lượng xanh hồng kia đang theo da tay của Tiêu Viêm nhanh như chớp chảy vào trong đôi cốt dực kia!
Khi mà càng lúc càng có nhiều luồng năng lượng xanh hồng quán chú vào trong đôi cốt dực trong suốt thì một màn kỳ dị đã xuất hiện. Chỉ thấy đôi cánh cốt dực trong suốt như ngọc thạch kia cư nhiên chậm rãi bắt đầu kéo dài ra, hơn nữa trên đôi cốt dực trong suốt đó còn xuất hiện từng đạo hoa văn màu xanh hồng, nhìn giống qua thì giống như là mạch máu vậy. Nguồn: http://truyenfull.vn
Năng lượng xanh hồng trực tiếp làm cho diện tích của đôi cốt dực giãn ra gần gấp đôi, hơn nữa hoa văn xanh hồng cũng càng lúc càng nhiều hơn. Nhìn vào đôi cốt dực hiện giờ, quả thật gây cho người ta chút cảm giác thần bí. Đôi cốt cực nhẹ nhàng chấn động, một âm thanh trầm thấp nhất thời nổ vang lên, một cỗ cuồng phong cũng từ đôi cốt dực này nhanh chóng khuếch tán ra…
Có đôi cốt dực hấp thu lấy cỗ năng lượng màu xanh hồng cuồng bạo kia thì thân thể của Tiêu Viêm cũng càng lúc càng thu nhỏ lại, chỉ trong phút ngắn ngủn đã trở về như bình thường. Mặc dù trên thân thể vẫn đầy máu tươi nhưng sự thống khổ trên khuôn mặt cũng đã bớt hẳn.
Ba người Phong tôn giả có chút kinh ngạc nhìn đôi cốt dực to lớn ở sau lưng Tiêu Viêm. Đặc biệt ở thời điểm đôi cốt dực vỗ tạo nên thanh thế thì ba người không che nổi sự kinh hãi xuất hiện trên khuôn mặt.
- Đây là…Thiên Yêu cốt dực!
Hai mắt của Mộ Thanh Loan nhìn chằm chằm vào đôi cốt dực ở sau lưng Tiêu Viêm, một lát sau hít một ngụm khí lạnh nói ra…
- Ừ, không sai. Năm xưa ta cũng đã không ít lần gặp mấy tên lão yêu quái trong Thiên Yêu Hoàng Tộc thi triển, tuy nói đôi cốt dực này của Tiêu Viêm không có lông vũ nhưng cái mùi vị thì không khác thì cốt dực của Thiên Yêu Hoàng tộc.
Phong tôn giả chậm rãi gật đầu. Lấy định lực của hắn, nhưng khi nhìn thấy đôi cốt dực của Tiêu Viêm thì cũng không khỏi xuất hiện nét kinh hãi.
- Người này…chẳng lẽ đã đi giết một tộc nhân của Thiên Yêu Hoàng tộc? Bằng không sao lại có cổ hoàng huyết tinh, lại còn có Thiên Yêu cốt dực? Nếu như cái này mà bị tộc Thiên Yêu Hoàng biết thì chỉ sợ sẽ lập tức phái cường giả ra đuổi giết.
Nét kinh hãi trên gương mặt của Mộ Thanh Loan dần thu liễm lại, lẩm bậm tự nói. Hiện tại nàng đang tự hỏi vị đệ tử của cố nhân lão sư mình sao lại thần bị như thế?
Phong Tôn Giả khẽ gật đầu, cũng là có một chút cảm thấy khó giải quyết, lá gan của tiểu tử này đúng là không nhỏ. Đụng tới Thiên Yêu Hoàng tộc thì mặc dù hắn cùng với Dược Trần là cố nhân tri giao nhưng cũng phải đang suy nghĩ lại, không nghĩ tới tiểu tử này không những lấy tinh huyết của người ta mà ngay cả xương cốt cũng lấy đi.
Ngay lúc hai người nói chuyện với nhau, thì hai đôi mắt đang nhắm mở của Tiêu Viêm cũng từ từ mở ra, sau đó nhìn thấy ba người Phong tôn giả ở trước người cũng cười khổ một tiếng nói.
- Xin lỗi, ta cũng không ngờ lại biến thành như vậy.
- Không sao chứ?
Phong tôn giả lắc đầu, sau đó hỏi.
Tiêu Viêm đứng dậy, nắm thật chặt tay lại, một cỗ lực lượng nhất thời như thủy triều tràn dâng từ trong tứ chi bách hải trào ra. Loại lực lượng tràn đầy cảm giác sung sướng này làm cho Tiêu Viêm không nhịn được mà ngửa mặt lên trời hét to một tiếng!
Tiếng kêu cuồn cuộn trong lúc mơ hồ còn có tiếng rồng ngâm phượng minh, trấn động tinh thần mọi người!
- Phượng minh? Long Âm?
Nghe thấy tiếng kêu này, trong lòng Phong tôn giả nhất thời có chút chấn động, ánh mắt có chút kỳ dị nhìn Tiêu Viêm, nói.
- Phương minh long âm chính là âm ba nhất đẳng trong thiên hạ, nếu như có đấu kỹ âm ba cùng thi triển thì uy lực sẽ mạnh vô cùng, không ngờ rằng ngươi lại có được..
Tiêu Viêm cũng có chút kinh ngạc. Một ít long âm thì chắc là đến từ Âm Dương Long Huyền Đan, còn cái phượng minh chẳng lẽ là vì nguyên nhân cổ hoàng huyết tinh?
- Trước tiên ngươi hãy thu hồi Thiên Yêu cốt dực lại đã, về sau cũng hãy tận lực không sử dụng nó. Nếu một khi bị Thiên Yêu Hoàng tộc phát hiện thì sợ rằng sẽ bị truy sát không chết không thôi đó.
Phong tôn giả nhắc nhở nói.
Nghe thấy Tiêu viêm cũng liếc mắt nhìn sang, sau khi nhìn thấy đôi cốt dực đã biến dị thì cũng có chút sững sờ. Cốt dực khẽ chấn động một cái thì lập tức cuồng phong nổi lên, âm thanh trầm thấp nổ to lên, nghe giống như là có tiếng pháo nổ vậy.
"Cốt dực cư nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy thì xem ra cường độ cũng tăng lên không ít, xem ra số cổ hoàng huyết tinh còn lại đều bị nó hấp thu rồi…", cảm thụ được sự mạnh mẽ của cốt dực, Tiêu Viêm cũng vui mừng không thôi. Nếu như hôm nay hắn tiếp tục thi triển Tam Thiên Lôi Động thì sợ rằng cho dù Phí Thiên có ra tay thì cũng đuổi không kịp hắn.
Tâm thần vừa động một cái thì đã đem cốt dực thu hồi vào trong thể nội. Sau đó lấy ít vải dệt từ trong nạp giới ra lau chùi máu trên thân thể. Bỗng nhiên hắn nhìn thấy da tay của hắn lại có chút màu xanh hồng nhàn nhạt, lấy ngón tay khẽ đè lên da tay một chút thì lại có cảm giác mềm dẻo như da của ma thú, điều này làm cho Tiêu Viêm kinh ngạc không thôi.
"Da thịt của ta hiện giờ chỉ sợ có thể so với một ít ma thú rồi. Cổ hoàng huyết tinh này quả là thứ tốt để rèn luyện thân thể. Nếu như ta tiếp tục dùng thì không phải ta cũng biến thành ma thú luôn chứ?"
Tiêu Viêm tự giễu một tiếng, tuy nói đấu khí trong cơ thể cũng không có gia tăng chút nào, nhưng sự cường hãn của thân thể lại gia tăng không ít. Nói cách khác là lực đánh cũng gia tăng lên rất nhiều, nếu như ngày sau có cùng đối thủ đối chiến thì sợ rằng cũng có tiện nghi không nhỏ.
Sau khi kiểm tra tỉ mỉ một hồi, phát hiện thấy Tiêu Viêm vẫn không có gì không ổn thì Phong tôn giả cũng khẽ thở nhẹ một hơi. Rồi đột nhiên ánh mắt trở nên sáng quắc hơn, nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, chậm rãi nói.
- Tiểu tử, xem ra ngươi đã không có việc gì rồi. Như vậy hiện tại có thể cho ta biết lão sư của ngươi giờ đang ở đâu chứ?
Nghe thấy lời này của Phong tôn giả, nắm tay của Tiêu Viêm đột nhiên xiết chặc lại.