Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Nhìn đám Hỏa nô Đấu Thánh đang lao vút đến, trên khuôn mặt của Tiêu Viêm thoáng xuất hiện chút ngưng trọng. Hắn quát nhẹ một tiếng, đồng thời lập tức dẫn mọi người lùi về phía sau. Tuy Đấu Thánh bên phía hắn cũng không ít nhưng tình thế hiện giờ không phải là lúc dại dột đương đầu cùng đám Hỏa nô không biết đau không biết biết mệt này.
Nhìn thấy Tiêu Viêm lui về phía sau, mấy người Huân Nhi cũng vội vã đuổi theo. Họ không tiến lại gần đám đông mà tự mình chiếm một chỗ trống trải.
- Hừ, vài tên Hỏa nô mà cũng dám vọng ngôn thu thập bản điện sao?
Phó điện chủ Hồn điện cười nhạt, không tỏ ra chút vội vã hoảng hốt nào. Lấy thực lực Tam tinh Đấu Thánh của y cũng đủ để ngạo thị trong đám Hỏa nô kia rồi. Bởi vậy, dù có tới mười Hỏa nô đang hung hăng lao đến, y vẫn không thèm tỏ ra lo lắng hay ngại ngần gì cả.
- Cần gì Phó điện chủ ngài chủ động ra tay chứ, nếu đám Hỏa nô kia dám đến đây thì hẵng hay, còn không thì cứ đứng xem cuộc vui nào...
Hồn Phong thản nhiên nói.
- Hắc hắc! Vậy cũng tốt!
Nghe vậy, Phó điện chủ cũng cười lên đầy quái dị rồi đưa ánh mắt không chút hảo ý nhìn sang chỗ bọn Tiêu Viêm, trong mắt tinh quang lấp lánh, không hiểu là y đang nghĩ đến điều gì!
Đối mặt với thế công của Hỏa nô, những cường giả còn lại cũng vội vã tập trung về một chỗ, mắt chăm chú nhìn vào mười bóng người rực lửa đang lao tới gần.
Vút vút..!
Mười bóng người rực lửa trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt mọi người. Chúng đưa ánh mắt trống rỗng chậm rãi nhìn quanh rồi đột ngột lướt mạnh ra, từng Hỏa nô lao đến những mục tiêu mà chúng đã lựa chọn.
- Cẩn thận!
Nhìn cảnh tượng này, Tiêu Viêm khẽ quát một tiếng. Có thể vì nơi hắn đứng tập trung nhiều người nhất nên có ba Hỏa nô đang ào ào lao tới. Tuy vậy, trong lòng hắn cũng thầm thở phào vì ba Hỏa nô này mạnh nhất cũng chỉ là Đấu Thánh Nhị tinh Hậu kỳ. Đối phó với kẻ địch như vậy, cũng không tính là quá khó khăn.
- Tên Đấu Thánh Nhị tinh Hậu kỳ kia giao cho ta!
Tiêu Viêm xòe mười ngón tay ra.
- Vậy Đấu Thánh Nhị tinh Sơ kỳ kia để cho muội.
Huân Nhi thản nhiên cười.
- Chậc, tên cuối cùng hẳn là của lão phu rồi!
Đại trưởng lão của tiểu Đan tháp cười cười. Hỏa nô còn lại là Đấu Thánh Nhất tinh Hậu kỳ, với thực lực của lão, thắng không khó!
- Những vị còn lại, xin chú ý dùm động tĩnh của kẻ khác!
Phân công nhiệm vụ xong, Tiêu Viêm trầm giọng quát lớn, thân hình khẽ động đã trực tiếp chặn trước mặt Hỏa nô Nhị tinh Hậu kỳ kia. Biển Đấu khí trong cơ thể vận chuyển, Huyền Trọng Xích vừa xuất hiện trong tay lập tức giương cao lên rồi mạnh mẽ giáng thẳng xuống đầu Hỏa nô.
Choang!
Đối mặt với nhát chém hung hãn của Tiêu Viêm, ngoài thân của Hỏa nô liền lập lòe một tầng Hỏa Diễm Sa Y trắng sáng, sau đó y vung tay trực tiếp đón đỡ Trọng Xích của Tiêu Viêm. Nơi Trọng Xích và cánh tay va chạm, hoa lửa bắn văng tung tóe.
- Hốnggg!
Mạnh mẽ tiếp được một đòn của Tiêu Viêm xong, ngọn lửa trắng sáng trên thân của Hỏa nô chợt như có linh tính mà bùng lên cực nhanh, hóa thành một cái miệng to lớn dữ tợn, nhắm thẳng Tiêu Viêm cắn tới.
- Tịnh Liên Yêu Hỏa quả là quỷ dị!
Đối với Tịnh Liên Yêu Hỏa, Tiêu Viêm luôn vô cùng kiêng kỵ, tự nhiên không dám để cho ngọn lửa ma quái này chạm vào thân thể. Hắn lập tức chuyển mình luồn ra sau lưng Hỏa nô, song chưởng vung lên, một vầng sáng đen tuyền từ lòng bàn tay nhanh như chớp bùng ra:
- Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng!
Hai quầng sáng đen tuyền từ hai lòng bàn tay Tiêu Viêm nhanh chóng hiện lên. Với thực lực của hắn bây giờ thì hoàn toàn có thể sử dụng cánh tay còn lại để thi triển Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng. Bởi lúc này, lực lượng của hắn nói không chừng đã có phần nhỉnh hơn cả người đã sáng tạo ra bộ chưởng pháp này rồi!
Bùm! Bùm!
Quầng sáng bùng lên mạnh mẽ, hung hăng đâm vào thân thể của Hỏa nô, lực đạo của nó quả thật vô cùng mạnh mẽ, đã khiến cho ngọn lửa trên người Hỏa nô phải ảm đạm đi một ít. Bất quá, loại thương tổn như vậy đối với loại Hỏa nô vô tri vô giác thì hiển nhiên không thể ngăn cản bọn chúng công kích. Lập tức, Tiêu Viêm đã phải đối mặt với một đợt phản công vô cùng hung mãnh, nhìn thì giống như Hỏa nô tiện tay đánh ra, nhưng nhất thời cũng khiến cho hắn phải luống cuống tay chân. Tuy vậy, chỉ trong chốc lát Tiêu Viêm đã ổn định tâm thần rồi từ từ chiếm lại thế thượng phong. Mỗi một chưởng hắn đánh ra đều làm cho ngọn lửa trên thân Hỏa nô bị chấn tan đi một phần. Hiển nhiên nếu có thể làm cho ngọn lửa này tắt hẳn thì lực lượng của Hỏa nô cũng sẽ suy giảm cực lớn.
Tại lúc Tiêu Viêm đại triển thần uy đánh cho Hỏa nô Đấu Thánh Nhị tinh Hậu kỳ liên tục bại lui thì cũng là lúc Huân Nhi và Đại trưởng lão đạt được lợi thế không nhỏ. Vốn thực lực hai người đều mạnh hơn hẳn Hỏa nô đang đối địch, lại sở hữu thân pháp linh hoạt cùng Đấu kỹ cường hãn, tuy phần nào cố kỵ ngọn lửa trên người Hỏa nô khiến tay chân đôi chỗ bị bó buộc, nhưng không vì thế mà họ không chiếm được thượng phong.
Bầu trời phía trên biển nham thạch nóng bỏng đâu đâu cũng có những trận chiến kịch liệt. Đương nhiên rực lửa nhất vẫn là chiến trường khổng lồ rộng hàng vạn trượng kia, ở nơi đó, bảy Đấu Thánh Tứ tinh đang quyết chiến cùng Tịnh Liên Yêu Hỏa.
Dưới sự hợp lực dốc sức của bảy Đấu Thánh này, hiển nhiên Tịnh Liên Yêu Hỏa cũng phải lâm vào tình trạng khốn quẫn. Mặc kệ lực lượng của nó cường hãn thế nào thì đối phương vẫn đông người hơn, mà mỗi một người trong đó đều là kẻ thân kinh bách chiến, trải nghiệm tầng tầng, tuy đây là lần đầu bọn họ phối hợp nhưng vẫn khiến nó không thể nào lơi lỏng mà buộc phải thận trọng đối chiến.
Nơi chiến trường giữa vạn trượng thiên không này, không có bất luận kẻ nào dám đặt chân tiến vào một bước. Đơn giản là chỉ một trận gió đang thét gào bên trong cũng là do lớp lớp năng lượng cực đoan hỗn loạn như bão táp đang quấn chặt vào nhau không thể tách rời. Bất kỳ ai tiến vào, nhất định sẽ đụng phải công kích trí mạng.
Ngoài trận đại chiến đó ra là những chiến cuộc nhỏ hơn, mà tiêu biểu là trận chiến giữa đám người Tiêu Viêm cùng Hỏa nô.
Mười Hỏa nô Đấu Thánh thì đã bay về phía Tiêu Viêm ba, bảy Hỏa nô còn lại cũng đang kịch liệt chiến đấu cùng những cường giả khác. Cường giả tiến nhập vào không gian yêu hỏa lần này có không ít, nếu tính số lượng đã đủ vượt xa mười Hỏa nô, nhưng bàn về chất lượng thì lại kém hơn khá nhiều.
Trong quá trình chiến đấu với Hỏa nô, mọi người mới phát hiện ra rằng mười Hỏa nô này có tới hai là Đấu Thánh Tam tinh, một trong hai đã bị Phó điện chủ Hồn Điện cầm chân, kẻ còn lại thì không ai có thể ngăn chặn. Bởi phàm là Tứ tinh Đấu Thánh đều gia nhập vào trận chiến với Tịnh Liên Yêu Hỏa, kẻ mạnh nhất hiện tại lại chính là Phó điện chủ. Cho nên Hỏa nô Đấu Thánh Tam tinh kia như sói dữ giữa đàn dê, tung hoành vô ngại, phàm những ai gặp phải nó thì đều bị đánh lui. Đến cuối cùng, phải có ba người thực lực miễn cưỡng đạt đến Đấu Thánh Nhị tinh hợp sức, mới có thể chật vật vây khốn nó lại.
Đương nhiên trên không trung lúc này vẫn có những Đấu Tôn may mắn còn sống. Tuy mấy kẻ này đều dẫm chân ở cảnh giới Đấu Tôn đỉnh phong đã lâu, nhưng chiến đấu cấp bậc Đấu Thánh như lần này thì bọn họ ngay cả dính cũng không dám dính vào. Người nào người nấy liều mạng chạy thật xa, lòng ân hận khi phát hiện ra rằng, lần xâm nhập không gian yêu hỏa này của mình là quyết định ngu xuẩn đến mức nào.
-...Hoàng Tuyền Chưởng!
Trên bầu trời, một chưởng ấn bằng năng lượng cực lớn đột ngột hình thành, mang theo lực lượng hùng hậu như biển cả đánh thẳng vào thân thể Hỏa nô. Lực đạo vô cùng đáng sợ đó đã trực tiếp dập tắt đi ngọn lửa yêu dị cuối cùng trên người nó.
Ngọn lửa cuối cùng vừa tắt, Hỏa nô đang hung hãn chém chém giết giết đột nhiên chậm chạp hẳn đi, uy lực của mỗi lần xuất thủ cũng giảm xuống rất nhiều.
- Xem ra những ngọn lửa này chính là ngọn nguồn lực lượng của bọn họ...
Nhìn thấy một màn này, Tiêu Viêm thầm suy nghĩ như vậy. Có lẽ đám Hỏa nô cũng không hoàn mỹ như hắn từng tưởng.
- Không biết nếu dựa theo những văn chú linh hồn mà đoàn ánh sáng lúc trước truyền đạt, ta có thể giành được quyền khống chế tạm thời đám Hỏa nô này không...?
Ánh mắt Tiêu Viêm chợt lóe lên, nhanh chóng quét ra bốn phía, trong lòng thầm nghĩ, nếu như hắn có thể khống chế những Hỏa nô này thì không phải lực lượng sẽ tăng vọt trong nháy mắt sao?
Nghĩ đến liền làm, Tiêu Viêm bèn lựa thời cơ mà chuyển thân xuất hiện trước người Hỏa nô. Hắn vung tay lên, không gian xung quanh lập tức ngưng đọng, làm cho Hỏa nô thực lực vốn đại giảm bị chế trụ hoàn toàn, đồng thời ngón tay không ngừng tạo nên những chấn động kỳ dị, vẽ lên trên trán của Hỏa nô những ký hiệu lạ lùng.
- Đi...
Ký hiệu vừa thành, trong tiếng quát khẽ của Tiêu Viêm khắc sâu vào trán của Hỏa nô rồi nhanh chóng hòa lẫn với da thịt, xâm nhập vào trong trí não. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Ầm..!
Theo ký hiệu linh hồn tiến sâu vào trí não của Hỏa nô, Tiêu Viêm lập tức cảm giác được một cỗ lực lượng nóng cháy từ trong đầu nó truyền đến, đồng thời hắn có thể "nhìn" thấy sâu trong óc của Hỏa nô có một viên Hỏa châu trắng sáng đang xoay tròn. Lửa mà hạt châu tỏa ra ẩn chứa một năng lượng cực đoan vô cùng khủng khiếp.
Dấu ấn linh hồn vừa xâm nhập vào trí não của Hỏa nô liền xoay quanh hạt Hỏa châu trắng sáng nọ, rồi bất chợt phóng ra một tấm màn chắn với những rung động kì dị, không ngờ lại muốn cách ly Hỏa châu.
Một thoáng khi Hỏa châu bị cách ly, trong lòng Tiêu Viêm chợt có thêm một đạo cảm ứng. Hắn khẽ động tâm, lập tức Hỏa nô trước mặt lặng lẽ hạ tay xuống, rồi như một kẻ hầu trung thành nhất, an tĩnh đứng bên cạnh Tiêu Viêm.
- Không ngờ ta thật sự có thể khống chế được...
Nhìn cảnh tượng này, trên khuôn mặt Tiêu Viêm nhất thời hiện lên một vẻ vui mừng điên cuồng.
Nếu như hắn có thể khống chế toàn bộ mười Hỏa nô này, vậy lực lượng dưới trướng hắn không phải đại tăng sao? Đến lúc đó, coi như có muốn diệt Hồn Điện cũng không phải là chuyện không thể rồi!