Đấu Phá Thương Khung

Chương 877: Địa Ma lão quỷ

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2223 chữ

Âm thanh như tiếng sấm vang vọng khắp nội viện, dư âm của nó không ngừng quanh quẩn như phạn âm khiến lòng người chấn động.

Sau khi tiếng quát già nua vang lên không bao lâu, tại trên không trung nơi đám người Tiêu Viêm đang đứng có những bóng người nhanh chóng xuất hiện, dẫn đầu chính là đại trưởng lão Tô Thiên, lúc này sắc mặt của hắn ngưng trọng nhìn về phương hướng nơi phát ra tiếng quát, bàn tay nắm chặt, lẩm bẩm nói: "Địa Ma lão quỷ!"

Tô Thiên chậm rãi cúi đầu, nhìn thoáng qua đám người Tiêu Viêm đang đứng bên dưới, mày nhíu lại, quả nhiên việc này cuối cùng cũng xảy ra.

Không lâu sau, từ nơi vang lên tiếng quát già nua ấy nhanh chóng xuất hiện những âm thanh xé gió. Một đoàn chấm đen hiện ra trong tầm mắt mọi người, chớp nhoáng sau đã hiện rõ là một đám người tràn ngập khí thế hung ác. Chậm rãi dừng lại tại khu vực trên không trung của nội viện.

Ánh mắt Tiêu Viêm chậm rãi đảo qua đám người nhân số ước chừng cỡ 20, chợt ánh mắt dừng lại tại hai người ở trung tâm, một người chính là Hàn Phong đã vô cùng quen mặt, người còn lại là một lão giả tóc đỏ như máu trên người mặc một bộ khô lâu hoàng bào, khuôn mặt lão giả gầy gò, hệt như da bọc xương, nhìn qua có cảm giác như là một cái xác chết vậy. Hai mắt hõm sâu, bên trong có quang mang đen tối không ngừng loé lên giống như lửa ma, vô cùng quỷ dị cùng âm trầm.

Huyết phát lão giả đứng thẳng trên không trung, hai mắt hõm sâu nhàn nhạt nhìn thoáng qua nội viện phía bên dưới, mỗi khi tay áo lay động thì sẽ khiến cho không gian xung quanh tản mát ra một cỗ dao động rất nhỏ, mặc dù vô cùng nhỏ bé nhưng cũng đã bị Tiêu Viêm thấy được, con ngươi hơi co lại. Trong nhiều năm qua, đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến đấu khí thâm hậu như vậy. Xem ra đây chính là Địa Ma lão quỷ rồi, là người sáng lập ra Ma Viêm cốc, kẻ đã khiến cho đám người đại trưởng lão Tô Thiên vô cùng kiêng kị.

Trên người của bọn này đều tràn ngập khí thế hung ác, vừa xuất hiện đã gây ra một cỗ áp bách từ trên trời giáng xuống bao phủ lấy nội viện. Một số đệ tử thực lực hơi kém sắc mặt liền biến hoá, liếc mắt nhìn nhau, trong lòng tràn đầy hồi hộp.

Tô Thiên nhướng mày cảm thụ cỗ áp lực trầm trọng đang phủ xuống nội viện, ngẩng đầu nhìn lên huyết phát lão giả, chậm rãi nói: "Nhiều năm không gặp, thực lực của ngươi lại có tiến bộ rất nhiều."

"Nói vậy ngươi chính là Tô Thiên đấy à?" Địa Ma lão quỷ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tô Thiên một cái, nói: "Không nghĩ tới ngươi cũng đã tiến vào cấp bậc Đấu Tông, năm xưa khi gặp mặt ngươi bất quá chỉ là một tên nội viện trưởng lão Đấu Hoàng đỉnh phong mà thôi. Ngươi cũng đã rõ ràng mục đích lần này tới đây của lão phu, mau đem tên tiểu tử Tiêu Viêm kia giao ra đây. Tam đại trưởng lão của Ma Viêm cốc bị giết, nếu không giải quyết sau này Ma Viêm cốc làm sao có thể tiếp tục tồn tại ở Hắc Giác Vực?"

Sắc mặt Tô Thiên trầm xuống, quát lạnh nói: "Địa Ma lão quỷ, Tiêu Viêm đánh chết ba người Phương Ngôn hoàn toàn là có nguyên nhân của nó, đánh nhau làm sao có thể tránh khỏi tổn thương, hơn nữa vẫn là do ba người Phương Ngôn hạ sát thủ đối với hắn, hắn chẳng lẽ đứng yên không phản kháng sao?"

"Lão phu không quản là vì nguyên nhân gì, ta chỉ biết ba vị trưởng lão Ma Viêm cốc đã bị giết vậy thôi!" Địa Ma lão quỷ vung tay áo lên, cười lạnh nói: "Ta không muốn cùng ngươi nói nhảm, mau mau kêu Mang Thiên Xích ra đây."

Tô Thiên nghe vậy trên khuôn mặt cũng là hiện lên nét cười lạnh, nói: "Địa Ma lão quỷ, ngươi nói cũng không sợ người khác chê cười sao? Nếu Viện Trưởng đại nhân còn tại bên trong nội viện, ngươi còn dám như vậy hưng sư động chúng đến đây?"

Địa Ma lão quỷ nghe được ý trào phúng bên trong lời nói của Tô Thiên, ánh mắt nhất thời loé ra hàn quang, nói: "Tô Thiên, ngươi thật là nghĩ lão phu e ngại Mang Thiên Xích sao? Hơn nữa cho dù ta có kiêng kị hắn thì ngươi cũng còn không có tư cách nói chuyện với lão phu. Hôm nay lão phu đã quyết, nếu như ngươi không đem Tiêu Viêm giao ra đây thì cũng đừng nghĩ mở lại nội viện."

Địa Ma lão quỷ vừa nói xong, những trưởng lão nội viện sắc mặt đều biến đổi, trên mặt xuất hiện lửa giận. Lão gia hoả này cũng là vô cùng ngang ngược.

"Ha hả, có thể khiến cho cường giả như vậy nhớ kỹ tên tuổi tại hạ, thật là ngoài ý muốn!" Một tiếng cười trong trẻo đột nhiên vang lên trên quảng trường, sau lưng Tiêu Viêm hiện ra hoả dực màu xanh biếc, khẽ rung lên nhanh chóng xuất hiện trên không bên cạnh Tô Thiên, nhìn Địa Ma lão quỷ cười nói.

Sau khi Tiêu Viêm hiện thân thì Tiểu Y Tiên cùng Tử Nghiên cũng là nhanh chóng theo sát mà lên. Thân hình khẽ động đã xuất hiện trên không, ánh mắt nhìn chằm chằm đoàn người Địa Ma lão quỷ.

"Ngươi là Tiêu Viêm?" Ánh mắt âm lãnh của Địa Ma lão quỷ nhanh chậm rãi dời đến trên người Tiêu Viêm, âm thanh lành lạnh phát ra. Mặc dù đang là ban ngày cũng khiến người khác cảm nhận được một cỗ hàn khí tràn ngập.

"Ha hả, Địa Ma tiền bối, hắn chính là Tiêu Viêm, là người đã giết chết ba người Phương Ngôn. Bồ Đề Hoá Thể Tiên cũng là nằm ở trong tay của hắn." Còn không đợi Tiêu Viêm đáp lời, Hàn Phong đứng bên cạnh đã nhanh chóng cười nói cướp lời. Dứt lời lại còn lườm Tiêu Viêm một cái, ý cười trong mắt hết sức rõ ràng. Xem ra hắn đã bỏ ra không ít tâm tư để đẩy Tiêu Viêm vào chỗ chết.

Địa Ma lão quỷ khẽ gật đầu, khuôn mặt khô héo không hiện ra một chút hỉ nộ. Ánh mắt sâu kín như quỷ hoả, nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, ngữ khí bình thản nói: "Ngươi muốn chủ động theo ta đi, hay vẫn là để lão phu ra tay đoạn tứ chi sau đó mang đi?"

"Địa Ma lão quỷ, muốn giương oai cũng phải nhìn xem địa phương nào chứ! Nơi này là nội viện, cũng không phải là Ma Viêm cốc, lão phu hôm nay cũng muốn nhìn xem, nếu ngươi dám tại nội viện động thủ, ta cho dù liều cái mạng già này cũng muốn cho ngươi biết rằng Già Nan Học Viện ta cũng không phải là đất nặn." Ánh mắt Tô Thiên bỗng nhiên trừng lên, lớn tiếng quát.

Theo Tô Thiên tiếng quát gay gắt vang lên, cả bầu không khí khu vực này nhất thời trở nên căng thẳng lên. Ai cũng biết, hôm nay khó có thể tránh khỏi ác chiến.

"Hắc hắc, thật là uy phong a! Không hổ là đại trưởng lão nội viện, bất quá ngươi nghĩ chính mình là Mang Thiên Xích sao?" Địa Ma lão quỷ cười quái dị một tiếng, chợt giọng the thé nói: "Nếu ngươi thật muốn nhúng tay, lão phu cũng sẽ không ngần ngại cho ngươi chút giáo huấn trước mặt các nội viện đệ tử, miễn cho ngày sau nói chuyện đắc tội với người. Ba vị trưởng lão Ma Viêm cốc ta chết trong tay Tiêu Viêm, hôm nay nếu là ai dám trợ giúp hắn, chính là địch nhân Ma Viêm cốc ta."

"Ta nghĩ có lẽ mục đích thật sự của ngươi chính là Bồ Đề Hoá Thể Tiên đi! Ài, lấy cớ cũng không tệ, quả nhiên sống lâu da mặt cũng càng ngày càng dày." Tiêu Viêm đột nhiên nhàn nhạt cười nói.

"Miệng lưỡi bén nhọn." Ánh mắt Địa Ma lão quỷ loé lên hàn quang, năm ngón tay vừa động, năm đạo hàn khí sắc bén từ đầu ngón tay bạo xuất mang theo kình phong hung hãn bắn thẳng đến đầu Tiêu Viêm.

Năm đạo hàn mang còn cách đầu Tiêu Viêm khoảng chừng một trượng thì một bạch ảnh đột ngột thiểm ra. Khí thế bàng bạc như núi lửa loại nhanh chóng phát ra, đấu khí màu xám nhàn nhạt trực tiếp đem năm đạo đấu khí sắc bén kia chấn nát. Bất quá bạch ảnh cũng là khẽ run lên, phát ra một tiếng rên khẽ, lui về sau vài bước. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tiêu Viêm nhìn thấy Tiểu Y Tiên bị đẩy lui, sắc mặt cũng là trầm xuống, vội vàng nói: "Không có sao chứ?"

"Không có việc gì. Cẩn thận một chút, lão gia hoả này thực lực cực mạnh, hơn nữa trong đấu khí tràn ngập hàn khí, lấy thực lực hiện tại của ngươi nếu là bị đánh trúng sẽ bị tổn thương không nhỏ." Tiểu Y Tiên lắc lắc đầu, chợt trịnh trọng nhắc nhở hắn.

"Di?"

Công kích bị đánh tan, Địa Ma lão quỷ ánh mắt loé ra, nhìn Tiểu Y Tiên bất ngờ hiện ra trước mặt Tiêu Viêm, chậm rãi nói: "Không nghĩ tới tuổi còn trẻ như thế mà đã đạt đến cấp bậc Đấu Tông, thật là khiến người ta ngạc nhiên a! Chẳng lẽ bây giờ tiến giai Đấu Tông đã trở nên dễ dàng như vậy sao?"

"Ngươi nghĩ ai cũng như ngươi sao, tu luyện nhiều năm như vậy cũng không có gì tiến bộ?" Tiêu Viêm cười lạnh nói, không hề cấp cho lão gia hoả này chút mặt mũi nào.

Nghe được lời châm chọc của Tiêu Viêm, mí mắt Địa Ma lão quỷ hung hăng giựt giựt, trong mắt hiện lên hung quang. Thiên phú của hắn cũng không tính là kém, nếu không cũng đã không thể đạt tới được cấp độ này, nhưng nếu là so sánh cùng Mang Thiên Xích cho đến những lão gia hoả cùng thế hệ năm đó rời đi Hắc Giác Vực thì thiên phú của hắn cũng chỉ có thể xếp hạng chót. Hiện giờ Mang Thiên Xích đã sớm trở thành cường giả Đấu Tôn còn hắn thì vẫn như cũ dậm chận tại chỗ - Đấu Tông. Đây vẫn luôn là nỗi đau trong tâm hắn, hiện giờ Tiêu Viêm nói như thế chính là hung hăng đâm một đao vào vết thương trong lòng của hắn.

"Địa Ma tiền bối không cần để ý tới tiểu tử này! Hắn xưa nay mạnh miệng, hiện tại cùng hắn nói nhảm không hề có tác dụng, trực tiếp động thủ đem hắn bắt đi, nhổ từng cái răng xuống, sau đó lại đem đầu lưỡi cắt đi, lúc đó xem hắn như thế nào tiếp tục huênh hoang." Hàn Phong đứng bên cạnh hắc hắc cười lạnh nói.

"Tô Thiên hãy để cho ta, Tiêu Viêm cùng nữ tử áo trắng kia liền giao cho Địa Ma tiền bối, lấy thực lực của ngài đi thu thập bọn họ quả thực không khó." Hàn Phong nói xong trong mắt thoáng qua một tia giả dối khó có thể phát hiện. Trên người Tiêu Viêm đầy dẫy bí ẩn, hơn nữa Tiểu Y Tiên thần bí khiến hắn có chút kiêng kị, hiện giờ có cơ hội liền lập tức để cho Địa Ma lão quỷ ra tay giải quyết, hắn thì chọn đại trưởng lão Tô Thiên là mục tiêu dễ đối phó hơn nhiều.

Địa Ma lão quỷ khẽ gật đầu, sâu trong hai tròng mắt xuất hiện sát ý vô cùng dữ tợn.

Chúng trưởng lão nội viện nhận thấy được sát ý âm trầm của Địa Ma lão quỷ, đều là đề phòng lên. Trong cơ thể đấu khí hùng hồn chậm rãi chảy xuôi, tuỳ thời chuẩn bị ứng phó mọi tình huống.

Tại không khí bên trên bầu trời trở nên căng thẳng thì phía dưới phần đông đệ tử nội viện cũng là chậc chậc líu lưỡi. Đối với việc Tiêu Viêm không chút khách khí đối với cường giả Đấu Tông thành danh đã lâu khiến cho bọn họ trong lòng im lặng cùng bội phục, không hổ là có thể trở thành nhân vật truyền kỳ tại Già Nam Học Viện, phần gan dạ sáng suốt này không ai có thể bì được.

Bất quá ngoài bội phục thì bọn họ cũng cảm thấy lo lắng, đối phương dù sao cũng chính là một tồn tại cùng thời đại với vị Viện Trưởng đại nhân thần bí kia a!