Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Khóe miệng Tiêu Viêm khẽ nhếch lên, không chút khách khí đem nạp giới màu xanh đậm trên ngón tay Hàn Phong tháo xuống. Nạp giới cũng phân ra cao thấp, cao cấp nạp giới cực kì quý hiếm, ngay cả phòng đấu giá ở Hắc Giác Vực nhiều năm qua cũng chưa hề đem ra được một chiếc. Thậm chí từ trước đến nay Tiêu Viêm chỉ toàn sử dụng nạp giới cấp thấp, chẳng có bao giờ đeo qua cao cấp nạp giới.
Trước đây yêu cầu của Tiêu Viêm đối với nạp giới không cao lắm, bất quá từ lần nạp giới chẳng biết vì sao nổ tung văng hết đồ chứa trong nó ra ngoài giữa lúc hắn đang tu luyện, hắn bắt đầu lưu tâm tìm kiếm cao cấp nạp giới. Cho tới bây giờ đồ đạc quý trọng cất trong nạp giới của hắn không ít, lần trước may mắn nhờ có Vẫn Lạc Tâm Viêm thu giữ của quý lại mới không bị thất lạc, vận may như thế khó đến thêm một lần nữa. Cho nên trang bị một cái nạp giới cao cấp đích xác làm hắn yên tâm hơn. Dù sao đi nữa, mặc kệ trên phương diện kiên cố hay là an toàn thì cao cấp nạp giới vẫn hơn hẳn nạp giới cấp thấp nhiều lắm.
Thưởng thức nạp giới màu xanh đậm trên tay, Tiêu Viêm thử đưa lực lượng linh hồn thăm dò không gian bên trong nó, nhưng lại kinh dị phát hiện ra nạp giới đem lực lượng linh hồn của hắn bắn ngược trở lại.
"Không hổ là cao cấp nạp giới, dĩ nhiên công năng phòng hộ đến bậc này!" Nhếch miệng cười khổ Tiêu Viêm mơ hồ hiểu ra, cao cấp nạp giới có thể nhận linh hồn ấn ký của chủ nó. Nói như vậy thì người khác có may mắn đoạt được nạp giới, muốn lấy thứ gì chứa trong nó thì phải phá tan ấn kí linh hồn kia, nếu làm như vậy mà nói sẽ tạo ra cảm ứng giữa chủ nhân và nạp giới. Công năng phòng hộ kiểu này chỉ cao cấp nạp giới mới có, đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến giá trị của nó tăng lên.
Hiện giờ Hàn Phong đã tử vong, Tiêu Viêm tự nhiên không còn lo lắng bị hắn cảm ứng được. Bởi vậy, một cỗ lực lượng linh hồn mạnh mẽ tuôn ra, dùng phương thức trực tiếp nhất đem ấn ký linh hồn Hàn Phong lưu lại xóa đi và lưu lại ấn ký linh hồn của chính mình, nói như vậy cao cấp nạp giới này đã chính thức đổi chủ
Hài lòng đem Thâm Lam nạp giới đeo lên ngón tay, tâm thầm Tiêu Viêm khẽ động, linh hồn lực lượng không chút cản trở tiến nhập vào bên trong nạp giới.
Tra xét chỉ trong chốc lát thời gian, Tiêu Viêm từ trong nạp giới chậm rãi thu hồi tinh thần, trong mắt hắn không giấu nỗi tia vui mừng. Những thứ Hàn Phong đoạt được ở Hắc Giác Vực trong mấy năm nay không thể đếm xuể, các loại dược liệu trân quý khó kiếm được ở bên ngoài lại có bên trong nạp giới không ít, hơn nữa đủ loại quyển trục đấu kỹ vứt tùy ý, hiển nhiên đây là những thứ trao đổi của những người thỉnh cầu hắn luyện chế đan dược a.
Tuy rằng chỉ lướt nhìn qua những thứ cất giấu trong nạp giới cũng khiến Tiêu Viêm có chút kích động, lần này đánh chết Hàn Phong không đoạt được thứ quan trọng nhất là Hải Tâm Diễm nhưng lại chiếm được toàn bộ bảo bối trân quý đủ để cho toàn bộ cường giả Hắc Giác Vực đều điên cuồn mà Hàn Phong tích lũy trong Thâm Lam nạp giới.
Ánh mắt Mỹ Đỗ Toa nữ vương vẫn lạnh lùng nhìn Tiêu Viêm hắc hắc cười mà mân mê nạp giới trong tay, trong lòng có chút phiền muộn thở dài một hơi. Lúc trước nếu nàng khoanh tay đứng nhìn thì Tiêu Viêm tuyệt đối không tránh được cái chết, như vậy mối hận mà hắn khinh thường nàng có thể gỡ bỏ đi. Nhưng ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc ấy, trong thâm tâm lạnh nhạt của nàng, linh hồn chợt hung hăn truyền ra cảm giác quái lạ dẫn dắt nàng phải xuất thủ tương trợ hắn.
"Chết tiệt thật, sớm muộn gì bản vương cũng ra tay giết chết ngươi!"
Nghiến răng oán hận, trong lòng Mỹ Đỗ toa cũng hiểu rõ, nếu với tính tình nàng trước kia, đừng nói là xuất thử tương trợ mà sợ rằng nàng còn giúp cho Hắc Thiết Liên kia nhanh chóng đoạt mạng Tiêu Viêm. Nhưng hiện tại thì lại sinh ra cảm giác chần chờ, tuy rằng sau khi dung hợp linh hồn thì quyền khống chế thân thể tuyệt đối nằm trong tay nàng, thế nhưng linh hồn Thôn Thiên Mãng cũng mơ hồ ảnh hưởng đến nàng. Hai năm Thôn Thiên Mãng đi theo Tiêu Viêm đã sinh ra cảm giác quyến luyến với hắn, mà sự quyến luyến này thông qua việc dung hợp linh hồn lặng lẽ đem tâm tình Mỹ Đỗ Toa cải biến ít nhiều.
Nguyên bản thì trên tình huống bình thường mà nói, hiện giờ thực lực Mỹ Đỗ Toa nữ vương đã khôi phục, nàng hẳn ly khai nơi này trở lại Xà nhân tộc trong Tháp Qua Nhĩ sa mạc rồi. Nhưng hiện tại vẫn quanh quẩn cùng Tiêu Viêm, tình huống này là do sự quyến luyến của Thôn Thiên Mãng đối với Tiêu Viêm âm thầm ảnh hưởng đến nàng.
Cuối cùng cũng phát hiện ra ánh mắt băng lãnh của Mỹ Đỗ Toa nữ vương chằm chằm nhìn phía sau lưng, Tiêu Viêm ngẩng đầu hướng về phía nàng xấu hổ cười cười, cước bộ không chút dấu vết lui lại phía sau vài bước. Tuy rằng không minh bạch vì sao lúc mình lâm vào tử cảnh thì nàng lạ ra tay cứu nguy, nhưng với ánh nhìn không chớp mi của Mỹ Đỗ Toa nữ vương giết người như ngóe này hắn cực kỳ kiêng kỵ. Đặc biệt với trạng thái tối suy yếu của bản thân, hắn thậm chí ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
"Khụ… Nữ vương bệ hạ, lần này đa tạ đã ra tay tương trợ, phần nhân tình này Tiêu Viêm ta ghi khắc, ngày sau nếu có cơ hội nhất định báo đáp!"Trong ánh mắt lạnh lùng của Mỹ Đỗ Toa nữ vương đang nhìn chăm chú, Tiêu Viêm ngượng ngùng cười nói.
Không chút để ý tới nụ cười của Tiêu Viêm, ánh mắt Mỹ Đỗ Toa nữ vương vẫn lạnh nhạt nhìn hắn phía đối diện, cánh tay nhỏ nhắn hơi nắm lại, thất sắc năng lượng tươi đẹp chậm rãi hiện lên.
Nhìn hành động này của Mỹ Đỗ Toa, Tiêu Viêm toát mồ hôi trán, nữ nhân này quả nhiên là hỷ nộ vô thường, vừa cứu người xong lại muốn xuất thủ giết người rồi.
"Xuy!"
Ngay lúc Mỹ Đỗ Toa nữ vương động đậy cước bộ, đột nhiên một tiếng phá phong vang lên từ chân trời. Chợt thân ảnh già nua của Tô Thiên thoáng hiện ra trước mặt Tiêu Viêm. Trong mắt lộ ra sự cảnh giới nhìn Mỹ Đỗ Toa nữ vương trước mặt, ôm quyền nói: "Không biết các hạ là cao nhân phương nào? Có thể xưng tên không? Không chừng có tình bằng hữu với Già Nam Học Viện chúng ta đó!"
Tô Thiên xuất hiện, nhất thời khiến Tiêu Viêm thờ phào một hơi nhẹ nhõm, cẩn thận di động thân hình đến sau lưng lão nói: "Đại trưởng lão, cẩn thận một chút, nữ nhân này trở mặt nhanh hơn trở tay đó!"
Nghe Tiêu Viêm thấp giọng nhắc nhở, Tô Thiên nhịn không được khóe miệng co quắp lại một chút, không biết Tiêu Viêm như thế nào mà dây dưa với hạng người như nàng. Hết lần này đến lần khác chọc vào cường giả, dĩ nhiên lão cũng không muốn rước lấy phiền phức, bị nữ nhân này truy sát thì đúng là cực kỳ đau khổ. Nữ nhân đứng trước mặt này nếu mà thẳng tay đánh đấm thì ngay cả hắn cũng không nắm được năm phần thắng. Từ một chiêu lúc trước nàng đánh cho gã Hồn Điện kia kinh hãi, lão đã có thể nhìn ra.
Tô Thiên xuất hiện làm Mỹ Đỗ Toa dừng bước nhưng lại không chú ý đến câu hỏi của lão mà đưa ánh mắt băng lãnh nhìn Tiêu Viêm cất giọng lạnh lẽo: "Đây là lần cuối cùng ta xuất thử cứu ngươi, muốn trả cái ân tình này thì ngươi chỉ có cách đem tính mệnh giao cho ta. Lần sau nhất định ta không có ra tay đâu!"
Tiếng nói vừa dứt Mỹ Đỗ Toa cùng không chú ý đến sắc mặt cổ quái của Tô Thiên, xoay người một cái hóa thành một đạo lưu quang bảy màu lao về phía chân trời rồi nhanh chóng biến mất.
Nhìn Mỹ Đỗ Toa ly khai, lúc này mới lau hết mồ hôi lạnh trên trán cười khổ lắc đầu. Chọc phải loại nữ nhân này thật quá đỗi đau đầu, xem ra phải tìm thời cơ tốt, cùng nàng đàm phán nếu không vĩnh viễn sẽ bị truy sát không bao giờ chấm dứt.
"Tiểu tử, lá gan ngươi cũng lớn a. Thực lực của ta cũng không tệ, bất quá không so với nàng được. Ngươi thế nào mà đối với người ta làm ra sự tình này?" Tô Thiên xoay người lại ánh mắt cổ quái nhìn Tiêu Viêm tấm tắc lắc đầu. Lấy sự từng trải lão luyện của lão có thể nhận ra một điểm khác lạ trong lời nói của Mỹ Đỗ Toa lúc trước.
Bị lời nói này của Tô Thiên kích trúng, Tiêu Viêm gắng sức ho khan vài tiếng, xấu hổ lắc đầu, thời điểm này chỉ có thể giả khờ chứ không có biện pháp nào tốt hơn. Đối với sự tình cùng nữ nhân cường đại này nói ra cũng không có chút hay ho, tuy rằng không thể đem ánh mắt tầm thường đối đãi với nữ nhân này. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Ai..dù sao ngươi cũng phải cẩn thận thêm một chút đi. Thực lực nữ nhân này quá mạnh tính ra ngay cả ta chống lại nàng phần thắng cũng không lớn. Nhìn thấy Tiêu Viêm không chịu nói Tô Thiên cũng bất đắc dĩ vỗ vỗ vai hắn nói.
Tiêu Viêm cười khổ gật đầu.
"Di!!! Đây là U Hải nạp giới sao? Tiểu tử ngươi không chút khách khí nha. Năm đó vì muốn có U Hải nạp giới này Hàn Phong đã phải động can qua thật lớn mới đoạt được vậy mà bây giờ lại tạo tiện nghi cho ngươi." Ánh mắt đột nhiên nhìn tới nạp giới màu xanh đậm tren ngón tay Tiêu Viêm, Tô Thiên nhất thời kinh hô một tiếng, trong thanh âm có chút hâm mộ.
Tiêu Viêm nhún vai cười cười nói: "Chiến lợi phẩm mà thôi!"
"Tiêu diệt Hàn Phong công đầu là của ngươi, tuy rằng cuối cùng nữ nhân kia một cước đá chết hắn nhưng thứ này tự nhiên không có ai giành với ngươi." Tô Thiên cười cười, chợt mang ánh mắt hướng lên tường thành đông nghịt người của Phong Thành nói: "Hiện giờ Hàn Phong đã chết, Hắc Minh không lâu sau cũng sẽ tan rã, không cần lo lắng hậu hoạn"
Tiêu Viêm hơi gật đầu có chút tiếc hận nói: "Đáng tiếc lại không đắc thủ Hải Tâm Diễm, hỏa diễm này đã bị Hàn Phong luyện hóa nên lúc trước tên kia đoạt linh hồn của hắn thì Hải Tâm Diễm cũng tùy ý đi theo nốt."
"Có U Hải nạp giới bồi thường đã không tệ rồi!" Tô Thiên lắc đầu, chậm rãi thu liễm vẻ tươi cười trên gương mặt nói: "Bất quá điều trọng yếu nhất là ngươi đã bị Hồn Điện chú ý, thế lực tầm thường khác không thể sánh bằng tổ chức thần bí này a." Nói đến cuối cùng trên khuôn mặt không nhịn được hiện ra vẻ lo lắng. Hiển nhiên lão cực kỳ kiêng dè với Hồn Điện thần bí kia.
Tiêu Viêm cười cười cất giọng bình tĩnh nói: "Việc này không thể tránh được, cho dù chúng không đến tìm ta, sớm muộn gì ta cũng tìm đến chúng."
Tô Thiên ngẩn người ra, nhìn khuôn mặt Tiêu Viêm nhàn nhạt mỉm cười, yên lặng gật đầu nhưng lại không hỏi duyên cớ tại sao chỉ vỗ vỗ vai hắn thở dài nói thêm: "Hiện giờ ngươi nên cấp cấp dưỡng thương cho tốt vào, thừa dịp bọn Hồn Điện chưa tìm đến cửa đề thăng chút thực lực đi, sau này ngươi sẽ biết sự đáng sợ của chúng!"
Lời nói vừa dứt Tô Thiên xoay người hướng phía ngoài bình nguyên chậm rãi bước đi.
Tiêu Viêm nhìn thân ảnh từ tốn của Tô Thiên cười cười, đối với ngày chạm trán cùng Hồn Điện này hắn đã sớm có dự liệu. Bất quá hiện giờ hắn may mắn đã có thực lực để tự bảo vệ bản thân cùng với Dược Lão. Thực lực của hắn hiện tại nếu hôm nay ở trong trạng thái toàn thịnh thì việc đánh lui đoàn hắc vụ quỷ dị kia hắn hoàn toàn có thể làm được.