Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Không nói hắn trở thành Thiên Mộ chưởng khống giả, chỉ cần linh hồn đế cảnh cũng đủ để cho đám năng lượng thể này sợ đến vỡ mật.
Những năng lượng thể này cũng có thể coi là công dân của Thiên Mộ, đại đa số họ khi còn sống đều tương đối mạnh mẽ nhưng khi chết đi chỉ có một nơi thần kỳ như Thiên Mộ mới có thể giúp họ tồn tại dưới dạng năng lượng thể mà thôi.
Mà Tiêu Viêm cũng từng dò xét qua bọn họ, trong đó thực lực đạt tới Đấu Thánh cũng có hơn mười người, nhưng mà lại không có người nào có thể so sánh được với Tiêu Huyền cả. Đối với sự so sánh này hắn bỗng dưng cảm thấy ngu ngốc quá, nếu những người ở đây có thể so sánh được với Tiêu Huyền thì sẽ không bị Thiên Mộ chi hồn ở chỗ này tùy tiện chơi đùa rồi.
Nhóm này cũng là lực lượng không nhỏ nhưng lại không thể rời khỏi Thiên Mộ nên thật sự không giúp ích cho hắn được nhiều.
“Bất quá nếu gặp phải địch nhân có thể đem lừa gạt hắn vào đây…” Tiêu Viêm vân vê cằm, cười nhẹ một tiếng rồi trở lại trước bia một ngồi xếp bằng xuống, đôi mắt khẽ nhếch lên thản nhiên nói: “Huyết đao, giúp ta hộ pháp, đừng cho bất kỳ kẻ nào quấy rầy ta.”
Mặc dù năng lượng thể trong Thiên Mộ đông đảo nhưng Tiêu Viêm không thể tín nhiệm hoàn toàn, cũng chỉ có Huyết Đao thánh giả thì hắn mới tin tưởng giao cho việc quản lý trật tự Thiên Mộ.
“Dạ!”
Một thân ảnh huyết y nghe vậy liền cung kính đáp, nhìn kỹ mới thấy đó đúng là Huyết Đao thánh giả kia.
Bây giờ Huyết Đao ở trong Thiên Mộ có địa vị không thấp bởi vì phần lớn năng lượng thể đều biết hắn với chủ nhân mới của Thiên Mộ hình như có quan hệ không tồi, cho nên tuy hắn có thực lực không phải là cao nhất nhưng bọn họ đều đối đãi với hắn rất khách khí.
Đối với biến hóa này thì Huyết Đao thánh giả cũng vui vẻ hưởng thụ. Nhưng mà hắn biết thật ra hắn chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi, cho nên hắn rất cung kính đối với Tiêu Viêm, mong rằng hắn nhận mình thành thuộc hạ.
Sau khi dặn dò một phen, Tiêu Viêm xuất một đạo thủ ấn, Tiểu Y thoáng hiện ra ở trên vai, không đợi Tiêu Viêm nói thì đã chu cái miệng nhỏ, một đạo kim quang từ trong miệng bay ra.
“Ầm… ầm!”
Khi đạo kim quang bắn ra, bầu trời dậy lên những tiếng nổ ầm ầm. Kim quang càng bay ra càng lớn, chỉ ngắn ngủi trong chớp mắt đã bành trướng thành một Lôi Long kim sắc dài chừng mấy ngàn trượng, bên ngoài chớp lóe lôi quang, thanh âm ầm ầm đó chính là tiếng giãn nở không khí trên bầu khi tia chớp đánh qua.
Nhìn khoảng không tràn ngập uy áp đáng sợ của kim sắc Lôi Long, không ít năng lượng thể sợ hãi chợt chạy nhanh khỏi chỗ đó, nếu bị lôi quang đánh trúng chỉ sợ họ sẽ tan thành mây khói.
“Hống!”
Lôi Long rít gào, trong ánh mắt hắn không có chút tình cảm nào, dù sao bây giờ nó chỉ là một loại năng lượng thuần túy cho nên không có chút trí tuệ nào.
Tiêu Viêm nhìn bầu trời đang bị Lôi Long tàn phá bừa bãi nhưng thật ra hắn lại mìm cười, hắn cảm nhận được loại năng lượng này cực kỳ cuồng bạo và cường đại. Bây giờ hắn chỉ có thể ngẫu nhiên mượn được một chút năng lượng của nó, còn chuyện luyện hóa thì vẫn chưa làm được.
Nhưng cũng may là linh hồn cấp Đế Cảnh nên năng lượng bổn nguyên Cửu Huyền Kim Lôi cũng không còn phải kiêng kị nhiều nữa, chuyện bây giờ chính là nhanh chóng tăng sức mạnh càng nhanh càng tốt.
Hiện tại, chỉ có gia tăng lực lượng mới là điều mà hắn muốn nhất.
“Bản thân ta muốn nhìn coi ngươi có thể bạo ngược như thế bao lâu.”
Tiêu Viêm lại biến hóa dấu tay, linh hồn lực lượng như Đại Hải ở mi tâm giống như gió lốc lao ra, hóa thành cự ảnh còn lớn hơn Lôi Long mấy lần, đứng sừng sững trong thiên địa.
Bộ dáng của cự ảnh giống Tiêu Viêm như đúc, chỉ là bên ngoài thân thể khếch tán ra uy áp cuồn cuộn, Lôi Long nhìn đạo thân ảnh đó lại có thêm một cảm giác, đó chính là run rẩy, run rẩy từ sâu tận linh hồn tuôn ra.
Loại cảm giác này giống như gặp linh hồn đế vương, chỉ có thể phủ phục bái lạy mới tránh cho bị uy áp đả thương.
“Hống!”
Khi cự ảnh xuất hiện thì Lôi Long không trí tuệ kia hình như cũng cảm nhận được uy áp cho nên tiếng gầm cũng nhỏ hơn trước, thậm chí lôi quang bên ngoài thân thể cũng ảm đạm đi không ít.
Cự ảnh ở trên cao nhìn xuống Lôi Long, hai bàn tay như núi cao từ trong mây lao ra chụp tới Lôi Long.
“Rầm rầm rầm!”
Nhìn thấy cự chưởng chộp tới, long lân cả người Lôi Long dựng thẳng lên, chỉ thấy nó há miệng ra, từng đạo kim quang lôi cầu khổng lồ mấy trăm trượng bay ra đánh lên cự chưởng phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Kim sắc lôi hình nhanh chóng uốn lượn tạo thành một lôi vân, nhưng lôi vân vừa mới hình thành trong nháy mắt đã bị xé mở, hai bàn tay mang theo uy áp đáng sợ đã trực tiếp bắt được thân thể của Lôi Long.
“Xuy xuy!”
Lôi Long giãy dụa điên cuồng, từng đạo kim sắc lôi quang không ngừng đánh lên cự chưởng nhưng mà không gây được hiệu quả gì.
“Hừ, phá cho ta!”
Cự ảnh nhìn Lôi Long đang giãy dụa liền quát lên một tiếng chói tai, lực lượng trong tay chợt tăng vọt, bóp vỡ kim sắc Lôi Long.
Lôi Long vỡ tan tạo thành một mảng lớn kim dịch sền sệt phiêu phù ở trên bầu trời, bên trong kim dịch tràn ngập năng lượng ba động khủng bố.
“Hô!”
Khi kim dịch hình thành, Tiểu Y đột nhiên từ trên vai Tiêu Viêm nhảy xuống rồi hóa thành một hỏa đỉnh ngàn trượng. Nắp đỉnh mở ra, tỏa hấp lực mạnh mẽ hút lấy kim dịch vào trong đỉnh.
Khi kim dịch đã vào hết thì ngọn lửa màu hồng phấn nhanh chóng được đốt lên.
Mà cùng lúc đó Tiêu Viêm cũng động, vô số được liệu từ nạp giới bay vút ra trôi nổi trên bầu trời.
Lúc này đây, khi luyện hóa Cửu Huyền Kim Lôi, Tiêu Viêm cũng không phải chỉ dùng biện pháp cắn nuốt thông thường, với thực lực của hắn bây giờ thì làm như vậy cũng chỉ giúp hắn đạt đến lục tinh Đấu Thánh hậu kỳ mà thôi. Điều này làm hắn chưa thỏa mãn, nhưng hắn có biện pháp khác. Đó chính là sử dụng Cửu Huyền Kim Lôi là chủ dược để luyện đan.
Đan này tên là Lôi Kiếp Đan, là một loại đan dược kỳ lạ bởi vì chủ dược của nó không phải đồ tầm thường mà chính là đan lôi.
Lấy đan lôi luyện đan, thêm vào đó là những dược liệu phi phàm khác như ma hạch, đan dược.
Lôi Kiếp Đan cũng có phân cấp độ, có bát phẩm, cũng có cửu phẩm bảo đan cùng với cửu phẩm huyền đan. Mà phẩm chất Lôi Kiếp Đan cũng phụ thuộc vào phẩm chất của chủ dược.
Lần này Tiêu Viêm sử dụng trực tiếp Cửu Huyền Kim Lôi làm chủ dược cho nên nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì hẳn có thể đạt tới cửu phẩm huyền đan.
Luyện chế cửu phẩm huyền đan thì Tiêu Viêm đã thành công một lần, mà lần đó có chút may mắn. Nhưng bây giờ hắn đã nắm chắc rồi, không gì khác ngoài việc hắn đã bước chân vào đế cảnh linh hồn.
Đạt với cấp độ này thì việc luyện đan chắc chắn hơn nhiều, cái gọi là cạm bẫy luyện đan khi gặp linh hồn đế cảnh sẽ nhanh chóng bị phát hiện và tránh thoát, sửa chữa.
Cho nên hắn cũng không lo lắng gì nhiều khi quyết tâm luyện đan, hắn tin tưởng vào linh hồn đế cảnh của mình.
Trên bầu trời, biển thuốc quay quanh hỏa đỉnh rồi không ngừng tiến vào trong hỏa đỉnh, sau đó nhanh chóng biến thành dược lực tinh thuần dung nhập vào trong chất lỏng kim sắc.
Khi càng nhiều dược liệu dung nhập vào thì chất lỏng kim sắc ngày càng rực rỡ, mơ hồ có lôi đình lóe ra rất thần kỳ.
Luyện chế cửu phầm huyền đan không phải là chuyện một sớm một chiều, nhưng mà Tiêu Viêm đã có chuẩn bị nên mới chọn địa điểm là Thiên Mộ. Ở lại đây khoảng một hai tháng hẳn là có thể luyện thành rồi.
Vì vậy, thời gian kế tiếp ở trong Thiên Mộ xuất hiện một hỏa đỉnh thật lớn có ngọn lửa màu hồng phấn vây quanh, không ít năng lượng thể đều cảm nhận được nỗi sợ hãi từ đáy lòng mà trốn ở xa xa.
Cảnh này duy trì liên tục trong khoảng gần một tháng, nếu ở Trung Châu thì cũng là sáu ngày rồi.
Sau một tháng, rốt cuộc Tiêu Viêm cũng chậm rãi mở mắt ra, hắn nhìn hỏa đỉnh ở trên cao, miệng khẽ nở nụ cười.
Bên trong hỏa đỉnh tràn ngập kim quang, chất lỏng kim sắc đã khô kiệt, ở trung tâm có một viên cầu to cỡ nắm tay phát ra ánh sáng hoàng kim ngọc ngà. Nó an tĩnh trôi nổi ở giữa, những chất dịch màu vàng không ngừng thẩm thấu vào nó, xung quanh không ngừng dấy lên những đạo kim lôi.
Cửu phẩm huyền đan Lôi Kiếp Đan rốt cuộc thì thuận lợi luyện thành.