Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Tùy trong lòng biết rằng bộ hài cốt đã không còn nguy hiểm gì nữa. Nhưng vì một chưởng kinh khủng lúc trước. Nên cho dù trong lòng Trích Tinh lão quỷ đang rất khẩn trương, nhưng cũng không dám lập tức động thủ vào lúc này.
"Không có việc gì chứ?"
Tiêu Viêm đứng dậy, đám người Tiểu Y Tiên cũng nhanh chóng lướt tới, lo lắng hỏi.
Cười lắc lắc đầu, Tiêu Viêm thấy mọi người không ai bị thương, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Cũng nhờ có ngươi nhắc nhở đúng lúc, nếu không hậu quả khó mà lường được, một chưởng kia của bộ hài cốt Đấu Thánh thật sự quá khủng bố, không một ai ở đây có thể chống lại được." Trong mắt của Thiên Hỏa tôn giả vẫn còn vẻ sợ hãi. Cho dù là một người từng trải như hắn thì đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một đấu kỹ kinh khủng đến vậy.
"Đó là Thiên Giai đấu kỹ trong truyền thuyết, mà chỉ là lực lượng do một đạo linh hồn tàn ấn của vị Đấu Thánh kia lưu lại, nếu để một vị Đấu Thánh thực sự thi triển... Sợ rằng thứ biến mất không chỉ là một tòa đại điện... Mà là toàn bộ di tích, thậm chí có thể là một nửa Hài Cốt Sơn Mạch." Tiểu Y Tiên nhẹ giọng nói.
Tiêu Viêm cũng gật đầu, uy lực của đấu kỹ này ra sao thì hắn đã tận mắt chứng kiến. Nếu không phải vì phản ứng nhanh, chỉ sợ hắn cũng đã bị hút vào trong lỗ hổng màu đen kia, tan thành hư vô.
"Hắc hắc, có không ít đã ngã xuống a." Tử Nghiên hả hê cười hắc hắc nói.
Ánh mắt Tiêu Viêm lướt quanh khoảng đất rộng, cũng thấy được vốn là một đoàn người, bây giờ chỉ còn lại rất ít, hơn nữa những người còn sống sót này, đại bộ phận đều lộ ra nét mặt sợ hãi. Mồ hôi thấm ra khiến quần áo ướt đẩm, những người này đã bị dọa cho hoàn toàn kinh sợ a.
"Thật đáng tiếc, Những quyển trục kia cũng đã bị hủy." Thanh Lân có chút tiếc nuối nói.
"Bảo bối tốt nhất ở đây, không phải là những quyển trục kia, mà là bộ hài cốt của vị Đấu Thánh đó." Tiêu Viêm cười cười, ánh mắt nóng bỏng nhìn bộ bạch ngọc hài cốt đang lơ lững kia, trên thân bộ hài cốt không chỉ lưu lại thiên giai đấu kỹ, mà chỉ cần bộ hài cốt không thôi, cũng đã có lực hấp dẫn kinh người, bất cứ thứ gì do đấu thánh lưu lại đều là bảo vật a.
"Còn sống đến lúc này, đa phần là các cường giả có bản lĩnh, nhưng mà may mắn đã đều đã bị thương, tính ra, thực lực của chúng ta là được bảo tồn nguyên vẹn nhất." Thiên Hỏa tôn giả thấp giọng nói.
Tiêu Viêm mỉm cười, nhẹ giọng nói: "Không cần gấp, sẽ có người khó kiềm được mà xuất thủ trước."
Nghe Tiêu Viêm nói vậy, đám người Tiểu Y Tiên ngẩn ra, ánh mắt liếc về phía Trích Tinh lão quỷ, chỉ thấy trên mặt của lão quỷ lúc này lộ ra vẻ điên cuồng không thể che dấu được.
"Cái thứ quỷ quái này hại chết này hại chết nhiều cường giả của Hồn Điện ta như vậy, lão phu hôm nay đem người thu lại, khi ra ngoài sẽ đốt thành tro bụi."
Lúc đám người Tiểu Y Tiên vừa nhìn qua, Trích Tinh lão quỷ lão quỷ đột nhiên đứng dậy, dùng ngôn từ thập phần chính nghĩa hét lớn một tiếng, sau đó thân hình khẽ động, hóa thành một bóng đen, như thiểm điện lướt đến khoảng không trên bầu trời nơi bộ hài cốt đang lơ lửng.
"Hừ, ngươi tưởng chúng ta bị đần độn phải không? Vất vả đánh tan đạo linh hồn tàn ấn của vị Đấu Thánh kia lưu lại, rồi để cho người chiếm tiện nghi?" Khi thân hình của Trích Tinh lão quỷ vừa động, thì Hoàng Hiên, Đường chấn cùng với Băng Hà tôn giả cùng hừ lạnh một tiếng, với nhãn lực của bọn họ, tất nhiện có thể nhìn ra chỗ bất phàm của bộ hài cốt này, bảo bối như vậy, sao có thể để cho Trích Tinh lão quỷ đem đi như thế.
Tiếng quát vừa phát ra, ba người bọn họ cùng lúc thi triển thân hình, lóe lên vài cái, đuổi theo Trích Tinh lão quỷ, mỗi người từ xa phát ra một chưởng, kình phong khủng bố, trực tiếp đem không gian xé ra thành ba cái khe đen kịt.
Cảm nhận được công kích mãnh mẻ ở phía sau đang tới gần, làm Trích Tinh lão quỷ biến sắc, thực lực của ba người Hoàng Hiên đều không thua kém lão, bây giờ lại cùng nhau xuất thủ, lão sao có thể chống đỡ được, thân hình lập tức xoay một cái, để lại vài đạo tàn ảnh trên không trung, tránh được ba được kình phong kia, nhưng cũng vì thế mà tốc độ của hắn bị chậm lại.
Chặn được Trích Tinh lão quỷ, thân hình ba người Hoàng Hiên nhanh chóng lướt tới, đưa tay chụp về phía bộ hài cốt kia.
"Thật vô sỉ, muốn chết!"
Nhìn thấy như thế, sắc mặt của Trích Tinh lão quỷ giận dữ, sự hợp tác lúc trước đã hoàn toàn tan thành mấy khói, một lực hút chợt trào ra từ lòng bàn tay, làm trì trệ thân hình ba người kia trong khoảnh khắc. Lão mượn cơ hội này mà lao lên, bàn tay chụp tới, đã nắm được cánh tay của hài cốt, nhưng hắn còn chưa kịp thở, thì kình phong sắc bén từ phía sau lưng của hắn đã đánh tới.
Cảm thụ được kình phong sắc bén ở sau lưng, bàn tay đang giữ bộ hài cốt chợt vung lên, đem hài cốt chắn ở phía sau, muốn dùng hài cốt để chống đỡ chưởng phong mạnh mẽ của ba người Hoàng Hiên.
"Bành! Bành! Bành!"
Công kích mạnh mẽ đánh lên bộ hài cốt, khiến cho Trích Tinh lão quỷ phải liên tục lui về phía sau, nhưng có hài cốt chống đỡ, hắn cũng không bị tổn thương gì.
Nắm được bộ hài cốt, vẻ vui mừng trên khuôn mặt của Trích Tinh lão quỷ càng lúc càng đậm, không hành động dư thừa, cầm lấy bộ hài cốt quay đầu bỏ chạy.
"Ân, còn muốn chạy?"
Trích Tinh lão quỷ vừa xoay người, một thân ảnh quỷ dị hiện ra trước mặt, cái xích lớn ẩn chứa kình phong mạnh mẽ đã bổ mạnh về phía lão.
"Phong!"
Trọng xích bổ xuống hài cốt, tạo ra vô số hoa lửa, cánh tay của Tiêu Viêm cũng bị lực phản chấn làm cho tê dại, nhưng cũng may là Trích Tinh lão quỷ cũng bị chấn lui ra phía sau. Lúc này, ba người Hoàng Hiên đã đuổi tới, không nói gì, nhưng đấu khí đã đánh về phía những nơi yếu hại của Trích Tinh lão quỷ.
Trên khoảng đất rộng, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn cảnh vì bộ một hài cốt mà năm người liều mạng với nhau, lấy nhãn lực của bọn họ, tự nhiên có thể nhìn ra, chiêu nào của bọn họ xuất ra đều muốn đưa đối phương vào chỗ chết.
"Xem ra bộ hài cốt của Đấu Thánh này mới là bảo bối, nếu không phải, sao có thể khiến cho các cường giả như Trích Tinh lão quỷ liều mạng cướp đoạt."
Có thể trải qua nhiều nguy hiểm như vậy nhưng vẫn còn sống sót, những người ở đây đều có thực lực không tầm thường. Chỉ trong nháy mắt bọn họ đã hiểu được tất cả, ánh mắt đều sáng lên, có một vài người gan lớn còn đứng lên muốn xuất thủ. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Hừ, thực lực nếu chưa vượt qua Tam tinh Đấu Tôn, xin khuyên các vị không nên lên chịu chết!" Nhìn thấy bọn người kia muốn manh động, cường giả của các thế lực Thiên Yêu hoàng tộc, Băng Hà cốc, Phần Viêm cốc cũng trở nên băng lãnh, trong sân rộng, đấu khí mãnh mẻ nhất thời tràn ngập.
Thấy thế, không ít người sắc mặt hơi đổi, những thế lực lớn này liên thủ, thực lực thật sự rất mạnh, mặc dù bọn họ cũng có chút bản lĩnh, nhưng cũng không thể đem tất cả các thế lực này dọn sạch hết. Hơn nữa, ở trên không trung còn có các cường giả đứng đầu, cho dù bọn họ cùng xông lên cũng không thể chống lại.
Suy nghĩ một chút, những người này cũng chỉ có thể không cam lòng lắc đầu, buông bỏ ý nghĩ tham lam trong lòng. Thiên tài địa bảo, phải có thực lực mới chiếm được, nếu không có thực lực, dù có tới tay, cũng chỉ đem lại họa sát thân.
Nhìn thấy bọn người bị làm kinh sợ, đám người Tiểu Y Tiên cũng thở phào một tiếng, bọn họ cũng không muốn có thêm bất kỳ ai tranh đoạt hài cốt, như vậy, sẽ làm cho thế cục thêm loạn.
Bị ba gã cường giả có thực lực không thua gì mình vây công, Trích Tinh lão quỷ khó mà chống đỡ lâu được, kiên trì được hơn mười hiệp, cuối cùng cũng đã kiệt lực, lựa chọn rút lui.
Hắn muốn lui, nhưng đám người Hoàng Hiên lại không cho hắn cơ hội này, trải qua một phen chiến đấu, ba người tìm được cơ hội, đấu khí cuồn cuộn, trực tiếp đánh lên vai trái của đấu thánh hài cốt.
Ba cổ đấu khí, cùng nhau đánh vào một nơi trên hài cốt, lực sát thương của nó, có thể nói là dời núi lấp bể.
"Răng rắc!"
Bộ hài cốt đấu thánh cực kỳ cứng rắn, nhưng cũng không thể hoàn toàn chống lại lực tàn phá như thế, chỉ nghe một tiếng răng rắc, tay trái của bộ hài cốt đã bị đánh gãy.
"Hỗn đản!"
Hài cốt bị chấn bay đi, Trích Tinh lão quỷ cầm lấy cánh tay bị đánh gãy, sắc mặt tái xanh, gầm lên giận dữ. Thân hình lóe lên, đuổi theo bộ hài cốt, nhưng khi thân hình lão vừa động, một đạo thân ảnh trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện trước mặt, bàn tay chụp tới, đấu thánh hài cốt đã vào tay.
"Tiêu Viêm, ngươi muốn chết!"
Nhìn thấy hài cốt bị Tiêu Viêm đoạt được, Trích Tinh lão quỷ nhất thời giận dữ quát.
Đối với tiếng quát của hắn, Tiêu Viêm cũng không thèm để ý, ánh mắt quét qua, thì phát hiện, ngoại trừ Đường Chấn ra, Hoàng Hiên cùng Băng Hà tôn giả trên mặt cũng trào lên sát khí. Ngọn lửa nâu tím lập tức lượn lờ trong tay, hướng về chỗ ba cái xương sườn nhỏ cất dấu văn tự kỳ dị, dùng hết toàn lực để bẻ gẫy.
"Răng rắc!"
Hài cốt này cực kỳ cứng rắn, Tiêu Viêm phải dùng hết toàn bộ lực lượng, mới có thể miễn cưỡng bẻ gãy được ba cái xương sườn nhìn nhỏ bé và yếu ớt kia.
Xương sườn ở trong tay, một cảm giác mát lạnh, dường như là được làm từ loại ngọc tốt nhất, ánh mắt Tiêu Viêm nhanh chóng nhìn xuống, chỉ thấy ba cái xương sườn được che kín bởi những văn tự kỳ dị. Những văn tự này tuy rất nhỏ nhưng sáng bóng, nhìn vào, có cảm giác như chúng là vật đang sống, đang từ từ chuyển động vậy.
Nhưng bây giờ, Tiêu Viêm cũng không có thời gian để nghiên cứu, trước tiên là đem xương sườn bỏ vào trong giới chỉ, ngay lúc đó, trái tim của hắn cũng vì hưng phấn mà đập mạnh lên. Dù thế nào đi nữa, bảo bối như thế này đã tới tay, nếu như đã ở trong tay, thì đừng ai mơ tưởng có thể làm cho hắn nôn ra.
Thiên giai đấu kỹ, đã thuộc về Tiêu Viêm hắn!