Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Trên một cái ghế bên trong đại sảnh, Huân Nhi đang cười hi hi nhìn vào hai bóng người, nghe được tiếng bước chân, đột nhiên quay đầu lại, nhìn vào Tiêu Viêm đang đi ở trên cầu thang lầu. Không khỏi vội vàng chạy đến, mỉm cười rồi dịu dàng nói: "Tiêu Viêm ca ca tới rồi sao?"
Tiêu Viêm gật gật đầu cười, hướng về hai người trong đại sảnh cười nói: "Hai tên gia hỏa này đang làm gì vậy?"
"Có lẽ nguyên nhân là vì cuộc săn vừa rồi, đêm qua nhân lúc tu luyện, Ngô Hạo và Hổ Gia tỷ cả hai trước sau đều thăng lên thất tinh đại đấu sư. Buổi sáng vừa thức dậy liền nói là muốn tỷ thí, vì vậy,…." Huân Nhi che miệng lại cười.
"A thăng cấp rồi sao?"
Vừa nghe vậy, chân mày Tiêu Viêm liền nhướng lên, chợt lắc lắc đầu mà sợ hãi than, hai người này không hổ là nhân vật nổi bật ở Già Nam ngoại viện, thiên phú như vậy, đã vượt xa người thường, thậm chí nếu chỉ là nói về tu luyện thiên phú, đều có thể cùng Tiêu Viêm bất phân cao thấp.
"Vậy Huân Nhi, ngươi thì sao? Bây giờ là cấp bậc gì?" Quay đầu qua, ánh mắt của Tiêu Viêm nhìn vào Huân Nhi, cười nói, tu luyện thiên phú của cô gái này từ nhỏ đã làm hắn phải than thở không thôi, lúc hắn rời khỏi Ô Thản Thành, Huân Nhi chỉ là một đấu giả, mà hiện tại chỉ mới có hai năm thời gian, cũng đã trở thành một đại đấu sư, tốc độ như vậy, nếu như Tiêu Viêm không có Dược Lão trợ giúp, chỉ sợ là khó có thể theo kịp, huống hồ tuổi của Huân Nhi so với Tiêu Viêm còn nhỏ hơn.
"Ta? Cũng là thất tinh đại đấu sư cấp bậc à, bất quá trải qua "Hỏa Năng cuộc săn" lần này, ngược lại mơ hồ có cảm giác thăng cấp, chắc hẳn là trong vòng 3, 4 ngày tới là có thể thuận lợi thăng lên bát tinh đại đấu sư" Huân Nhi cầm lên chén trà bên cạnh, nhấm nháp một ngụm, rồi hướng về phía Tiêu Viêm cười nói.
"Chậc Chậc, đám người này,…….."Tiêu Viêm cuối cùng nhịn không được phát ra tiếng than, cái tiểu đội chết bầm này, đều không phải là loại tầm thường, một đám không chỉ có thiên phú kinh người, tiềm lực lại còn thật lớn, hơn nữa Tiêu Viêm còn cả gan nói, ba người này, sợ là mỗi người đều tự có lá bài sát thủ của mình, nếu là gặp lúc nguy cơ, có lẽ là lực lượng phát ra của thứ đó, sẽ phải làm cho người ta rất kinh động, đối với việc ấy, thật ra thì hắn cũng không có nhiều hoài nghi, dù sao ông nội của Hổ Gia cũng là phó viện trưởng của ngoại viện, thực lực cũng tiếp cận đấu hoàng đỉnh phong, đối với đứa cháu duy nhất chắc là không thể không dành riêng cho cái gì rồi.
Mà người chống lưng cho Ngô Hạo, nghe Nhược Lâm đ*o sư nói, tựa hồ là thủ lĩnh của chấp pháp đội. Đội ngũ này không cần phải nói, bọn họ cũng giống như là lực lượng quân đội vũ trang của Già Nam học viện, thường ngày chuyên môn xử lý bọn người có phẩm chất xấu xa, bản tính hung tàn ở Hắc Giác Vực, có thể trở thành thủ lĩnh của đội ngũ này, có lẽ thực lực của hắn cũng không thấp hơn so với mấy vị trưởng lão.
Huân Nhi càng không phải nói, ngay cả Tiêu Viêm, hắn còn không biết thế lực khổng lồ sau lưng của nàng.Đương nhiên, từ việc ngay cả Dược Lão trong lời nói cũng phải có chút kiêng kị, hắn cũng có thể mơ hồ cảm giác được thực lực của thế lực này rất lớn.Lấy bối cảnh của ba người, những lá bài bí mật mà họ có, Tiêu Viêm cũng cho là không có ít hơn so với mình bao nhiêu.
Tự mình có thể dùng những bí pháp để đánh bại cường giả, hẳn là bọn họ cũng có?
"Phanh, Phanh"
Ngay tại thời điểm Tiêu Viêm đang vì thực lực của chi tiểu đội mình mà than thở không thôi, đột nhiên một trận gõ cửa dồn đập không hợp thời vang lên.Ngẩng đầu lên mang theo một chút khó chịu, ánh mắt của Tiêu Viêm nhìn về phía cửa chính, Huân Nhi nhẹ nhàng đứng dậy, chậm rãi đi tới, mà ngay lúc vừa nghe thấy tiếng gõ cửa, Ngô Hạo cùng Hổ Gia cũng dừng tỷ thí, vừa lau lau một chút mồ hôi, vừa đi tới bên cạnh Tiêu Viêm, uống một hơi cạn sạch nước trà để ở trên bàn.
"Xảy ra chuyện gì rồi à?" Uống nước xong, Ngô Hạo thanh âm có chút hàm hồ hỏi.
"Nhìn xem sẽ biết" Tiêu Viêm ngẩng đầu lên cười cười, quả thật nhìn thấy Huân Nhi sau khi mở cửa nói chuyện với người ở bên ngoài xong, đang mau chóng quay vào.
"Như thế nào rồi? Huân Nhi" Hổ Gia đeo một cái thắt lưng màu tím ở bên hông, làm cho phần eo vốn dĩ mảnh mai lại càng trở nên tinh tế, đối với Huân Nhi mỉm cười nói.
"Bên ngoài có mười mấy tân sinh nói là muốn gặp Tiêu Viêm ca ca" Huân Nhi nhíu mày nói.
"Tân sinh? Có chuyện gì sao? Thôi, để cho bọn họ tiến vào đi." Tiêu Viêm ngẩn người một chút chợt nói.
"Được rồi"Nghe vậy, Huân Nhi khẽ gật đầu, hướng về phía cửa ngoắc tay, nhất thời mười mấy người chen chúc mà vào, cả bọn vây kín đám người của Tiêu Viêm, khuôn mặt không biết vì chuyện gì mà tức giận, đỏ rực cả lên. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
" Xin phép ra mắt học trưởng, cùng là tân sinh, ngài nhất định phải trợ giúp chúng ta, lão sinh ở trong nội viện, thật là khinh người quá đáng. " Một gã thanh niên khuôn mặt có chút đỏ lên vì kích động, Tiêu Viêm nhớ mang máng, người thanh niên này tại trong cuộc săn vào lúc đối chiến cùng với Hắc Sát Đội, hắn là một trong số tân sinh chiến đấu với thành viên của Hắc Sát Đội, là một trong ba tân sinh cuối trận đấu vẫn còn đứng vững, tên hình như kêu là A Thái.
"Chuyện gì vậy? Nói cho rõ ràng đi." Tiêu Viêm nhíu mày nói.
"Từ sáng sớm hôm nay, đã có vài đội ngũ lão sinh đi vào khu vực tân sinh của chúng ta, la ó bảo là phải thu cái gì tân sinh cống nạp phí, mỗi người 2 ngày hỏa năng, chúng ta cũng biết mới tới không cần phải hành động quá mức cứng rắn, nhẫn nại là được, cho nên cũng không có nói gì, đều đem hỏa năng giao nộp cho bọn họ, mà kết quả không nghĩ tới là, đuổi đi đám người kia xong, càng có nhiều đội ngũ lão sinh nối đuôi nhau không ngừng kéo vào khu vực tân sinh của chúng ta, ngăn ở trước cửa đòi chúng ta giao nộp nữa, đến bây giờ đã đến ba đợt, cứ như vậy, hỏa năng mà tân sinh chúng ta liều chết đi theo Tiêu Viêm học trưởng kiếm được, không bao lâu sẽ bị cướp đoạt hết."
"Bọn người kia cũng thật quá đáng." Hổ Gia mặt xám lại, xiết thật mạnh tay lên trên tay vịn của ghế ngồi.
Tiêu Viêm hai tay cầm chén trà, đôi mắt chuyển động, nhưng cũng chưa mở miệng nói gì.
"Tiêu Viêm học trưởng, chúng ta đi tìm ngài, cũng không phải muốn ngài giúp chúng ta tránh khỏi việc phiền toái này, chúng ta cũng là hiểu được, làm tân sinh của nội viện bị lão sinh ức hiếp là khó có thể tránh khỏi. Chúng ta cũng đã đi tìm bằng hữu hỏi qua, năm rồi tân sinh cũng phải nộp một ít cái gọi là tân sinh cống nạp phí, nhưng cũng không giống như chúng ta như vậy, đến đây hết đám này đến đám khác, mà ta nghe bằng hữu ta nói, năm nay quyết liệt như vậy là bởi vì biểu hiện của chúng ta tại hỏa năng cuộc săn làm cho lão sinh cảm thấy khó chịu, cho nên mới xuất hiện cục diện thế này." A Thái cười khổ nói.
"Ta nói như vậy, không phải là vì đổ trách nhiệm cho Tiêu Viêm học trưởng, ngài giúp chúng ta không bị lão sinh ức hiếp trong kỳ hỏa năng cuộc săn, tại trong tâm của tân sinh chúng ta, địa vị của Tiêu Viêm học trưởng ngài cao nhất, cho nên, gặp chuyện phiền toái cỡ này, chúng ta chỉ có thể nhờ ngài ra mặt, hy vọng có thể tránh khỏi tầng bóc lột này, nếu như không mà nói, chúng ta chi phí để đi vào "Thiên Phần Luyện Khí Tháp" tu luyện cũng không đủ, còn dám ở chỗ nào trong nội viện tu luyện? " A Thái gắt gao nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm nói tiếp: "Nếu như là không có thể làm được, chúng ta thà rằng đem cái gọi là "tân sinh nạp cống phí" nộp hết cho Tiêu Viêm học trưởng chứ không nộp cho mấy tên khốn kiếp kia."
"Nộp cống nạp phí cho ta?Việc này chẳng phải đánh đồng ta cùng với mấy tên lão sinh kia sao" Tiêu Viêm khẽ cười, ngón tay nhẹ nhàng gõ vào trên chén trà, phát ra tiếng vang trong trẻo, trầm ngâm nghĩ ngợi hồi lâu, mới ngẩng đầu hướng về phía A Thái nói nhỏ: "Nếu như đám lão sinh kia ngăn ở trước cửa thu cống nạp phí, như vậy chúng ta cũng không thể thoát khỏi, như vầy đi, bây giờ các ngươi đem tất cả tân sinh tập họp lại hết, chúng ta lập tức đi ra."
"Như vậy liền đa tạ Tiêu Viêm học trưởng, ngày sau nếu có chuyện gì, tất cả tân sinh của chúng ta, đều làm theo Tiêu Viêm học trưởng!" Nghe vậy, A Thái cùng với mười mấy người cùng đến nhất thời tất cả đều sung sướng, vội vàng khom người hành lễ đối với Tiêu Viêm, sau đó dựa theo lời Tiêu Viêm mà nhanh chóng rời khỏi đại sảnh lâu.
Nhìn thấy đám tân sinh kia đi khỏi, Tiêu Viêm lúc này mới chuyển đầu, nhìn vào Huân Nhi ba người, nói: "Các ngươi nghĩ xem chuyện này như thế nào?"
"Ngươi là đội trưởng, ngươi quyết định đi, cũng không thể không có phản kháng gì, để rồi khiến cho bọn họ khi dễ."Hổ Gia hơi nhíu mày nói tiếp: "Hơn nữa nếu như không quan tâm, vậy danh vọng mà ngươi thật vất vả mới có được ở tân sinh, có lẽ sẽ lập tức sụp đổ, lòng người cũng sẽ mất hết"
"Hôm qua Tô trưởng lão đã nói qua, bên trong nội viện phân bố nhiều thế lực, về sau chúng ta còn muốn ở lâu trong này, bằng vào mấy người chúng ta có thể nói là thế cô lực mỏng, hiện tại,…. Thật ra có thể là một cái cơ hội để lôi kéo mọi người, dựa vào danh vọng của ngươi trong giới tân sinh, chỉ cần ngươi dám lãnh đạo mọi người ngăn cản tất cả sóng gió, có lẽ giới tân sinh lần này có 8, 9 phần 10 là sẽ đi theo ngươi" Huân Nhi trầm ngâm nói.
"Ngươi là muốn ta tự mình kiến tạo thế lực?" Tiêu Viêm có một chút kinh ngạc nói.
"Rốt cuộc vẫn tốt hơn là so với gia nhập bất cứ thế lực nào… Cũng như lời nói lúc trước của ngươi, chúng ta dù sao cũng không tránh được phải giao nộp cống phí, một khi đã như vậy, còn không bằng đem tất cả mọi người tập họp lại, mặc dù lực lượng hiện tại của tân sinh hơi yếu, nhưng nếu hơn chục người họp lại, một vài tiểu đoàn đội, ít nhất cũng không dám lại đây quấy rầy, bất kể nói như thế nào, phiền phức cũng là ít đi rất nhiều." Huân Nhi vuốt vuốt tay nói.
"Lời nói của Huân Nhi cũng có thể làm được, cùng với việc để cho tân sinh liên tục bị các thế lực khác thâu tóm, không bằng đem tất cả bọn họ tập họp lại, cho chúng ta sử dụng" Ngô Hạo khẽ gật đầu.
Tiêu Viêm khẽ nhíu mày, hai tay không ngừng di động ở trên chén trà, nhìn thấy bộ dáng trầm ngâm của hắn, ba người bọn Huân Nhi cũng không có quấy rầy, chỉ là lẳng lặng chờ xem quyết định của hắn.
"Phù…"Trầm mặc cỡ vài phút, Tiêu Viêm rốt cuộc thở ra một hơi thật dài, đứng dậy trầm giọng nói: "Được! Y như lời của các ngươi! Bây giờ đúng là cơ hội tốt để lôi kéo tân sinh, nếu để mất đi, ngày sau nếu muốn lôi kéo trở lại có lẽ là khó khăn gấp mười lần."
"Đi!"Dứt lời Tiêu Viêm vung tay lên, liền hướng về bên ngoài cửa bước đi. Sau đó Huân Nhi ba người liếc mắt nhìn nhau, đều cười một tiếng bước nhanh đuổi theo.