Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Đối với tu sĩ bình thường mà nói công kích vừa rồi là một đòn trí mạng, nhưng đối với ma đầu này lại không có một chút tác dụng nào.
Hàn Lập lông mày nhíu lại. xem ra trước tiên phải đem Kiền lão ma đánh chết trước, nay Ngũ tử đồng tâm ma khó mà giết chết được
Đại khô lâu nhìn động tác như có vẻ không nhanh, nhưng chỉ bước vài cái đã rút ngắn khoảng cách tới trước mặt Khuê Linh.
Trong hai cái hốc mắt trống trơn chợt loé lên một tia huyết mang, hai cái cốt thủ (cách tay bằng xương) hư không hướng lên cơ thể mình một trảo hạ xuống, làm cho hai đoạn xương sườn trực tiếp bay ra ngoài cơ thể, hoá thành hai cái cốt đao dài khoảng mấy trượng, cầm trong tay.
Huy vũ vài cái, từng mảng ma diễm ùn ùn hiện ra
Khuê Linh đang biến thành người khổng lồ thấy vậy, hừ lạnh một tiếng, nhấc chân xông về phía trước hai bước, trong tay chiếc cự phủ (rìu lớn) giơ lên hung hăng bổ xuống.
Ngân mang chớp động, "ầm" một tiếng động lớn vang lên.
Đại khô lâu hai tay vung lên, trong tay cốt đao cũng cuồng tăng lên mấy lần, không chịu yếu thế cường ngạch nghênh tiếp, chống đỡ cự phủ ở phía trên đỉnh đầu.
Lực lượng của ma đầu này cũng vô cùng lớn.
Khuê Linh thấy cự phủ bị nghênh tiếp dễ dàng cảm thấy bất ngờ, lập tức trong mắt loé lên dị sắc, trong miệng quát khẽ một tiếng " Hổ phệ"
Một mảng ngân quang chớp lên, trên mặt phủ bỗng nhiên hiện lên một con thú thật lớn, bộ dáng giống như một con Bạch hổ nhưng trên đầu lại có một chiếc sừng dài.
Con thú này mở chiếc mồm rộng giống như một chậu máu, nửa thân hình như một tia chớp vọt tới, một ngụm đem chiếc đầu của Đại khô lâu cắn xuống, thuần thục nuốt vào trong bụng, rồi lập tức lại rụt trở về.
Chiếc Ngân sắc cự phủ này chẳng những là một kiện hung phủ, mà bản thân nó còn có được khí linh
Lần này không khỏi làm cho Hàn Lập ngẩn ngơ, mà Kiền lão ma đang hoá thành huyết ảnh cũng giật mình kinh hãi
Khuê Linh xú phụ biến thành người khổng lồ một chút chần chờ cũng không có, trong tay cự phủ huy động vù vù giống như một cái bánh xe, gắn hoàn toàn còn lại đại khô lâu không đầu vào trong một đoàn hàn quang
"rắc. rắc" những âm thanh vang lên
Bằng vào sự sắc bén của cự phủ cùng với cường đại lực lượng, nháy mắt đã đem cự đại khô cốt trảm thành vô số mảnh, rơi xuống đất.
Trong tay cầm cự phủ, mồm chợt há ra rồi phun ra một cỗ Hoàng sắc yêu diễm (ngọn lửa ma quái màu vàng) đem tất cả tàn cốt trên mặt đất bao lại định một hơi giải quyết luôn Ngũ tử đồng tâm ma này
Tuy nhiên Kiền lão ma ở xa xa sau khi kinh hãi qua đi, lại trở lên trấn định.
Thấy Khuê Linh dùng yêu diễm, luyện hoá tính mạng của ma đầu, cũng không nói lời nào, hai tay bắt quyết, trong lòng thúc giục ma công.
Vù vù một trận gió lạnh chợt nổi lên quét qua Hoàng sắc hoả diễm, làm cho ngọn lửa thanh thế đang lớn chợt tắt.
Năm đoàn hắc ti trong suốt chợt hiện lên ở trong Hoàng sắc yêu diễm, tiếp theo bắn nhanh ra ngoài
làm cho xung quanh hơn mười trượng bị nổ tung.
Năm cỗ khí mầu xám trắng từ trên mặt đất thoát ra, lập tức một đoàn vụ khí từ đó tán phát ra, năm bộ bạch cốt khô lâu lắc lư, một lần nữa lại xuất hiện
"Hoá ma vô hình! Không thể tưởng tượng được ngay cả loại này thần thông làm cho tử ma hoá thân này ngươi cũng tu luyện thành. Chẳng lẽ ngươi không sợ có một ngày bị phản phệ sao?"
Khuê Linh hơi lắp bắp kinh hãi, trong miệng quát to một tiếng hỏi
"Phản phệ? Lão phu chỉ cần cẩn thận hành động, như thế nào lại cho bọn chúng có cơ hội này"
Kiền lão ma nhàn nhạt trả lời, thần niệm nhất động, đem ma công thúc giục.
Trong nháy mắt, năm cái bạch cốt khô lâu lại hướng về một chỗ, một lần nữa lại kết hợp thành một cái cự đại khô lâu. Sau đó hai tay lại vung lên, lập tức huyễn hoá ra thành hai cái cốt đao, âm hiểm đánh về phía xú phụ.
Lúc này đây, Khuê Linh cũng không có thúc giục mãnh thú trên cự phủ công kích, mà trực tiếp huy động cự phủ cùng đối phương ứng chiến
Chỉ thấy một đoàn hàn quang lớn cùng hai luồng bạch khí nhỏ hơn một chút, giữa hai cái thân hình khổng lồ không ngừng va chạm kịch liệt, tạo ra những tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, làm cho toàn bộ đại điện không ngừng lung lay, bộ dáng giống như có thể sập bất cứ lúc nào.
Hàn Lập đôi mắt nheo lại nhìn thấy hết thảy. Tuy rằng Khuê linh hồi phục pháp lực lại biến thân thành người khổng lồ, phụ cận Bắc cự Nguyên quang còn sót lại tựa hồ cũng không có tạo ra tổn hại nào, cái chính là trên người có huyết hồng chiến giáp bảo vệ, nhưng so với cự đại khô lâu đứng ở trong Bắc cực nguyên quang thì xem ra chịu đựng không bằng
Trận chiến này phải tốc chiến tốc thắng mới được
Sau khi cân nhắc như thế, Hàn Lập hướng ánh mắt nhìn thoáng qua Huyết ảnh ở xa xa, trong mắt hiện lên vẻ lãnh khốc, thần niệm âm thầm thao túng Dương Hoàn đang lơ lửng phía trên đỉnh đầu.
Ở phía sau huyết ảnh, nhất thời bắn ra vài đạo ngân liên, giống như một con độc xà vô thanh vô tức trườn tới
Kiền lão ma cũng đang cân nhắc tìm đối sách ứng phó sự liên thủ của Hàn Lập và Khuê Linh, không biết là do tự tin về tấm thân bất tử của mình, hay là do Bắc Cực Nguyên Quang lợi hại làm cho thần thức bị áp chế.
Mà khi Ngân liên tiếp cận thân mình mới đột nhiên phát hiện, thân hình vội vàng nhoáng lên một cái muốn tránh thoát
Nhưng ngân mang đột nhiên chớp lên, bảy tám cái Ngân liên lao đi không một chút báo trước xuyên thủng huyết ảnh của lão ma
Lão ma đầu tiên là cả kinh, cúi đầu nhìn ngân liên xuyên thủng thân hình của mình, trên mặt liền hiện ra một tia cười lạnh
Một chút thương thế như vậy đối với lão mà nói căn bản không thèm để ý, việc hồi phục chính là chỉ cần một ý niệm mà thôi.
Nhưng ngay lập tức Kiền lão ma phát hiện có điều gì đó không đúng, ngân liên sau khi xuyên thủng nhưng lại không có lập tức biến mất, lại giống như thực chất ngưng tụ ở trên thân hình, còn có ngân mang hơi hơi chớp động
Lão ma thần sắc biến đổi
"Đã muộn!"
Hàn Lập lạnh nhạt nói ra một tiếng
Lúc này vài cái ngân liên nhất thời giống như những con độc xà ngọ nguậy quấn quanh, gắt gao đem huyết ảnh bao vào trong rồi dùng sức xiết chặt, mạnh mẽ đem huyết ảnh xé rách thành bảy tám khối.
Lão ma vừa sợ vừa giận, thân hình bạo phát hoá thành huyết vụ, hướng một bên vọt đi, sau đó tụ lại một lần nữa ngưng kết lại thành huyết ảnh
Trong chớp mắt mấy cái Ngân liên liền như bóng theo hình đuổi tới. Đồng dạng một màn xuất hiện, ngay khi huyết ảnh chưa kịp biến ảo thành hình liền bị ngân liên một lần nữa cường ngạnh xé rách thành nhiều khối, căn bản không để cho lão ma thời gian ngưng hình.
Như thế năm sáu lần liên tiếp, làm cho huyết vụ so với lúc trước thưa thớt đi rất nhiều.
"Muốn chết!"
một tiếng quát lớn mang phần kinh sợ từ trong huyết vụ truyền ra.
Kiền lão ma hiển nhiên phát hiện có điều không ổn.
Tại trong Bắc cực nguyên quang hắn chính là đem huyết vụ phi độn có mau hơn nữa, thì Hàn Lập cũng có thể tuỳ thời đem ngưng tụ ngân liên ở bốn phía bay tới, hắn căn bản tránh cũng không thoát.
Lúc này huyết vụ không hề ngưng tụ biến hình nữa, mà hướng không trung tụ lại, sau khi huyết quang chớp động vài cái, trong chớp mắt hiện ra một viên huyết sắc châu to bằng nắm tay
Hạt châu này đỏ tươi như máu, trên mặt hồng quang chớp động một cách yêu dị, một cỗ huyết tinh từ viên châu tán phát ra, làm cho người ta ngửi thấy như muốn ói, có thể thấy đây tuyệt đối là một bảo vật không phải tầm thường
"Huyết ma châu!"
Hàn Lập vừa thấy viên châu này, khoé miệng không khỏi nhếch lên, bật thốt ra một tiếng
"Ngươi thực sự tưởng lão phu sợ ngươi. Tiểu mệnh của ta ngươi có giỏi tới đây lấy đi"
Thanh âm lão ma từ trong huyết châu truyền ra, sau đó châu liền biến thành một đạo huyết mang bắn nhanh mà đi, hướng thẳng tới chỗ Hàn Lập đứng
Bộ dáng nổi giận giống như muốn liều mạng.
Hàn Lập hít sâu một hơi, không dám chậm trễ đơn chưởng giương lên, liên tiếp đánh ra mấy đạo pháp quyết lên trên Dương hoàn phía trên đỉnh đầu.
Nhất thời trên đường phi độn của Huyết ma châu, một lúc xuất hiện hơn mười cái ngân liên nhanh chóng bay tới, hào quang loé lên đều đánh về phía Huyết châu
Huyết châu tuy độn tốc cực kỳ nhanh, nhưng đều bị những ngân liên này nhất thời đều đánh trúng
"vù.vù" một trận thanh âm từ trên huyết châu truyền ra, lục quang chớp động, nhất thời ngân liên bị đánh ngược trở lại.
Hàn Lập trên mặt một chút biểu tình cũng không có, một tay liền lật chuyển, nhất thời một đoàn kim sắc điện quang ở trong lòng bàn tay hiện ra, tay còn lại thì nhanh chóng chế trụ Tam diễm phiến rồi dấu vào trong ống tay áo.
Lão ma đã đem nguyên thần cùng Nguyên anh giấu ở trong huyết ma châu, nếu muốn giết hắn, xem ra phải phá huỷ châu này mới được
Huyết ma châu ở trong ma đạo được xem là đỉnh đỉnh đại danh, lấy nguyên anh và nguyên thần bảo vệ phía trong, bảo vật này cơ hồ giống như một thân thể thứ hai, hãn hữu lắm mới có ma tu luyện thành
Nghe nói muốn luyện được bảo vật này, chẳng những phải thu thập hơn trăm loại máu huyết bất đồng của linh thú, hơn nữa phải tu luyện một vài loại ma công đặc thù, mới có thể đem châu này luyện hoá thuận lợi, hơn nữa nghe nói phương pháp luyện chế cụ thể của châu này sớm đã biến mất. Cũng không nghĩ tới lại nằm trong tay Âm La Tông, mà lão ma cũng đã sớm luyện chế thành.
Tuy nhiên, đó cũng là một cơ hội cho hắn, chỉ cần châu này vừa tiếp xúc tới gần, hắn sẽ không tiếc hết thảy dùng Ích tà thần lôi vây khốn châu này, sau đó lại dùng Tam Diễm Phiến xuất kỳ bất ý đánh ra một kích.
Mặc kệ châu này rốt cuộc có thần thông gì, cũng không có khả năng ở dưới uy năng của Tam diễm phiến mà không có tổn hao gì.
Ngay trong khi Hàn Lập đang cân nhắc tìm đối sách thật tốt để đối phó, chuẩn bị đón đầu cấp cho lão ma một kích trí mạng, mà lúc này huyết mang đang trên đường cực nhanh phóng tới đột nhiên ngừng lại một chút, trên huyết châu chợt toả ra một tầng hoả diễm dầy mấy thước, rồi chợt loé lên ngay tại chỗ hư không biến mất.
Hàn Lập thấy vậy trong lòng cảm thấy giật mình, thần thức vội vàng thả ra mọi hướng, sợ lão ma dùng độn thuận tới gần mình mà không biết.
Nhưng ngay sau đó Hàn Lập có chút ngẩn ngơ.
Bởi vì huyết ma châu được bao bọc bởi hoả diễm sau khi hiện ra, nhưng lại không phải hiện thân ở gần chỗ Hàn Lập mà là cách đó khá xa bên bờ cấm chế của Bắc Cực Nguyên Quang
Sau đó từ bên kia truyền tới một tiếng cuồng tiếu của lão ma
"Tiểu tử, ngươi thực sự tưởng lão phu hồ đồ rồi phải không! Tưởng ở trong này cùng các ngươi hai tên cao giai tu sĩ đánh nhau chết sống, Kiền mỗ như thế nào lại làm cái chuyện ngu xuẩn như thế, đợi ra đến bên ngoài, có đông đảo trợ thủ, lão phu sẽ hảo hảo chiêu đãi nhị vị"
Lời còn chưa dứt, huyết ma châu liền chui vào lớp ngân quang lóng lánh, giống như lao vào những lớp sóng dày đặc
Nhìn Bắc cực nguyên quang lúc này dày đặc, nhưng dưới huyết sắc hoả diễm của thiêu đốt của huyết châu, đều nhanh tróng tiêu tán, như không có biện pháp vây khốn nó.
Lúc này Hàn Lập mới tỉnh táo lại, nhưng rõ ràng không có cách nào đuổi kịp, mặc dù vượt ra ngoài ý muốn, nhưng chính là có chút kỳ quái, trên mặt hắn lại không lộ ra một chút bối rối nào, ngược lại còn thờ ơ quay đầu lại, xem Khuê Linh cùng Ngũ tử đồng tâm ma đánh nhau
Chỉ thấy Đại khô lâu trong tay cầm cốt đao huy động không ngừng, bộ dạng không có ý định rút lui.
Hàn Lập thần sắc nhất động, lúc này sau lưng vang lên một tiếng sấm, một đôi cánh hiện ra, lập tức ngân quang chớp động, thân hình tại chỗ hư không tiêu thất, đột nhiên đồng thời xuất hiện ở một bên Bắc cực nguyên quang
Hắn hai mắt lạnh lùng nhìn phương hướng lão ma vừa đào tẩu, một tay nhấc lên, đem Tam diễn phiến hiện ra rồi cầm trong tay
Lập tức trên mặt có một chút do dự, sau đó Hàn Lập lại hé miếng phun ra một đoàn thanh quang bao vây lấy một vật.
Bên trong loáng thoáng nhìn thấy một cái tiểu đỉnh, chính là Hư Thiên bảo đỉnh
Hàn Lập bên này vừa mới làm tốt hết thảy, đột nhiên bên trong Bắc cực nguyên quang truyền đến một tiếng vang thật lớn, lập tức mơ hồ truyền tới âm thanh mắng chửi của Kiền lão ma
Bắc cực nguyên quang một trận dao động, một đạo huyết quang cùng một đoàn Ngân quang một trước một sau từ bên trong bắn ra
Phía trước phải là huyết ma châu được bao bởi huyết diễm, chính là giờ phút này Huyết diễm tựa hồn như đã mất đi hơn nửa, mà ở phía sau đoàn Ngân quang phát ra quang mang chói mắt, làm cho người khác không thể nhìn rõ người nào bên trong, nhưng phảng phất ở trong đó có một bóng người đang chớp động.