Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1543: Địch hiện

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2521 chữ

Nhân ảnh ở phía trên Ô Giáp thú, nửa người phía trên nhìn kỳ thì đúng là một nữ tử có làn da màu tím nhạt phai, hai mắt màu hắc lục. Đám người này đều có tóc dài, thân mặc chiến giáp màu đen, trong tay cầm các loại binh khí đen thui, bộ dáng mi thanh mục tú.

Vừa lúc này, nữ tử ở phía trên Ô Giáp thú không tiếng động nhảy xuống nên để hiện lộ ra toàn bộ thân hình. Hàn Lập nhìn về phía tinh ầu thấy vậy thì đồng tử chợt co rụt lại.

Nữ tử này từ phần eo trở xuống rõ ràng là nửa thân con rết.

Thân hình của nữ tử với hơn mười cía chân thật nhỏ phối hợp nửa trên hình người, cho dù là Hàn Lập khi nhìn thấy cũng không khỏi cảm thấy nổi lên một trận da gà, trong lòng hơi phát lạnh.

Đám dị tộc nữ tử này giống như mỗi người đều đã được huấn luyện qua, chỉ tốn một khắc công phu đã sắp thành hàng chỉnh tề. Trong đó một nữ tử tựa hồ có thân phận đột nhiên tiến lên vài bước, đi lên phía trước những người khác hướng về phía trước, nhìn bức tường đất rồi đột nhiên cười một tiếng, miệng mở rộng để lộ ra đầy răng nanh rất nhỏ phía trong, hơn nữa còn thè ra một cái lưỡi giống như lưỡi rắn.

Khuôn mặt nữ tử nguyên bản mi thanh mục tú mềm mại lúc này chợt trở nên hết sức dữ tợn. Sự tương phản này làm cho những ai nhát gan mà lần đầu nhìn thấy cảnh này trực tiếp bị dọa mà ngất đi cũng không phải là không có khả năng.

Hàn Lập tuy rằng không đến mức kinh ngạc như thế nhưng đồng dạng cũng hoảng sợ, khóe mắt khẽ run rẩy một chút. Những người khác tự nhiên đều thấy được cảnh này.

Cô gái sắc mặt âm trầm dị thường, còn đám Hỏa Dương Tộc xà nhân còn lại đều lặng ngắt như tờ, cả đám trong mắt đều lộ ra ý sợ hãi.

"Hừ, cho dù là Ô La Tộc thì như thế nào? Chẳng qua là một ít dư nghiệt mà thôi. Năm đó Oa Thị tộc chúng ta có thể đem bọn họ diệt trừ sạch sẽ, hiện tại chúng ta đồng dạng cũng có thể làm được. mặt khác hai tộc kia sở dĩ bị diệt tộc là do bị chúng nó đánh lén mà thôi. Nếu đã có phòng bị thì bản tộc chẳng lẽ lại sợ hãi một ít tàn binh bại tướng này hay sao". Phụ nhân hừ lạnh mộtt iếng, tay áo bào hướng về phía Thủy Tinh cầu run lên.

Nhất thời hồng quang chợt lóe, ánh lửa bốn phía tinh cầu đều tắt, cả tòa pháp trận đình chỉ vận hành, tất cả hình ảnh trong nháy mắt cũng biến mất vô tung vô ảnh.

Đám xà nhân áo bào trắng vừa nghe được lời này thì tinh thần chấn động, đồng thời khom người xưng phải. Vẻ kinh sợ trên mặt bọn họ thoáng cái đã biến mất hơn phân nửa, trở nên phấn chấn dị thường.

Hàn Lập nhìn thấy cảnh này thì thần sắc vừa động, khóe miệng lộ ra một tia cười thâm ý sâu sắc. Vừa rồi phụ nhân nhìn như chỉ hừ nhẹ bình thường một chút, nhưng kỳ thật đã sử dụng một loại bí thuật chi phối tinh thần nào đó.

Bí thuật này tuy bí ẩn dị thường nhưng đối với người đã tu luỵen qua Đại diễn quyết như Hàn Lập mà nói thì lại dễ dàng bị phát hiện ra. Nếu không đám tế tự cấp thấp nào có thể dễ dàng bị ảnh hưởng mà phát ra chiến ý như thế.

"Nếu đã biết hành tung địch nhân là tốt rồi. Các ngươi chia làm bốn đội, phân biệt đi đến bốn cửa thành đốc chiến. Nếu đụng độ với Ô La Tộc tế tự thì nhất định phải ngăn lại. nếu có kẻ nào dám lùi bước vào lúc này thì lập tức lấy tộc quy trừng trị đương trường". Phụ nhân đứng dậy lành lạnh phân phó nói.

Hai bên xà nhân liền nghiêm nghị đứng lên, cùng thi lễ tuân mệnh sau đó dựa theo an bài ban đầu quay đầu chia làm bốn đội đi ra khỏi đại điện.

Trong nháy mắt, trong điện chỉ còn lại có phụ nhân, cô gái cùng với Hàn Lập và bốn gã xà nhân khác.

Bốn gã xà nhân này tuổi cũng không nhỏ, đều có tu vi kết Đan sơ kỳ, xem như tồn tại có tu vi gần với phụ nhân trong tộc. Hàn Lập thản nhiên đưa mét nhìn quét bốn gã xà nhân này một cái sau đó liền không thèm để ý đến nữa.

Phụ nhân thở dài một hơi, quay đầu lại nhìn Hàn Lập muốn nói cái gì đó nhưng ngay tại giờ phút này, bỗng nhiên tứ phía nổi lên tiếng nổ kinh thiên động địa rồi âm thanh bạo liệt lập tức liên miêng vang lên không dứt, mặt đất một lần nữa chấn động phát ra thanh âm ầm ầm.

"Đã bắt đầu công thành". Sắc mặt phu nhân khẽ biến một chút, cười khổ một tiếng nói.

"Như thế nào, Hỏa đạo hữu không tính toán đi ra ngoài sao?". Hàn Lập trên mặt lộ ra một tia kỳ quái hỏi.

"Đi ra ngoài căn bản là không cần thiết. Nếu ta không đoán sai thì cao tầng của Ô La Tộc sẽ chủ động tìm tới nơi này". Phụ nhân lắc đầu nói.

"Nga, có loại sự tình này?". Hàn Lập thực sự có chút ngoài ý muốn.

"Oa Thị bộ tộc chúng ta cùng Ô La Tộc là sinh tử đại địch nên đối với tập tính của chúng nó cũng hiểu biết một ít. Tuy rằng ta đã xem tất cả cấm chế mở ra nhưng hơn phân nửa là không thể ngăn chặn được thần thông giả chân chính trong tộc này. Bọn họ tối am hiểu bí thuật ẩn nặc lẻn vào nên khi đối địch bao giờ cũng hoan hỷ trước tiên đem người có tu vi cao nhất bên đối phương đánh chết, sau đó thong danh hành hạ đến chết các đê giai đối thủ khác". Phụ nhân miễn cưỡng cười giải thích hai câu."Thì ra là thế".

Hàn Lập sờ sờ cằm, lộ ra vẻ có chút suy nghĩ, nhưng một lát sau khẽ cười một tiếng, nói một câu làm cho sắc mặt phụ nhân lập tức đại biến.

"Nói như vậy, vị ẩn nấp ở bên cạnh đạo hữu này đều không phải là người do Hỏa đạo hữu bố trí đến để trợ giúp. Vậy để ta đây thỉnh hắn đi ra".

"Cái gì, chúng nó đã đến đây?". Phụ nhân thất thanh đứng lên.

Nhưng nàng vừa dứt lời thì Hàn Lập đột nhiên vung tay hướng tới phía một cây cột gỗ phụ cận hư không đánh ra một trảo. Nhất thời một cái bàn tay to trong suốt từ hư không hiện ra nhằm hướng cây cột gỗ hung hăng chụp tới.

"Phốc" một tiếng.

Bàn tay to chưa chộp trúng được gì thì từ cây cột đã liền có một đao hắc quang kích bắn ra, sau khi chợt lóe ra xa hơn hai mươi trượng thì linh mang chợt lóe, độn quang này liền hóa thành một gã Ô la Tộc nhân hiện ra.

Phụ nhân cùng Hỏa Dương Tộc nhân vừa thấy người Ô la nhân này thì nhất thời kinh hãi đều làm ra tư thế đề phòng.

Bàn tay phụ nhân vừa lật chuyển thì trong tay liền có một thanh đoản con màu đỏ đậm. Trông giống như là làm bằng đá. Bốn gã xà nhân áo bào trắng khác nhau trong tay cũng nhoáng lên một cái, trong tay đều xuất hiện một cái ngân trường nhận, hàn quang lóng lánh giống như một con rắn bạc nhỏ đang lúc lắc đầu.

Hai tay cô gái hạ xuống, Hoàng đại cung trên lưng không biết khi nào đã tới trong tay và một mũi bạch cốt tiễn cũng chợt lóe lên, tên đã lên cung.

Ô La nhân bị Hàn Lập bức ra có làn da tím nhạt, nhưng hai con mắt lại màu ngân chói mắt làm cho khuôn mặt trông có vài phần quỷ dị. Mặt nó không chút thay đổi nhìn chằm chằm vào Hàn Lập, đối với hành động của đám phụ nhân thì căn bản là thờ ơ khôgn thèm để ý, trong miệng đột nhiên lạnh như băng nói:

"Khí tức của ngươi không đúng, không phải là Oa Thị tộc. Là thượng tộc nhân của bộ tộc nào. Có thể khám phá ra Ẩn Nặc thuật của ta thì chỉ có thể là Bạch Nhãn tộc hay là Thiên Huyễn tộc".

Vị Ô La nhân này hiển nhiên đã nhận sai Hàn Lập thành dị tộc nhân của hai bộ tộc có linh mục thần thông nổi tiếng trên Lôi Minh đại lục.

Hàn Lập mỉm cười, chưa nói gì, ngược lại ánh mắt lại hướng tới một góc tối trong đại điện đảo qua rồi một ngón tay lẳng lặng điểm tới một cái.

"Phốc xuy" một tiếng, một thanh tiểu kiếm như tia chớp bắn ra, chợt lóe một cái đã bay tới chỗ đó mà trảm xuống. Có một tiếng vang nhỏ rồi chỗ góc tối bỗng nhiên có một đạo ô mang bay ra cùng tiểu kiếm nhất thời đan vào nhau.

ĐỒng thời một đạo âm ảnh từ từ bay ra, Lam mang trong mắt Hàn Lập chợt lóe lên, thanh tiểu kiếm phía xa xa thanh quang đại phóng, kiếm quang trong nháy mắt đem hắc mang chém nát rồi lập tức chợt lóe lên đã chém ngược về bóng đen mới xuất hiện.

Tốc độ cực nhanh, so với lúc trước còn nhanh hơn gấp bội.

Bóng đen bị thanh quang tốc độ rất cao đánh tới nhưng kẻ này cũng thật bất phàm, thân hình khẽ uốn éo một cái đã liền hóa thành một cây hắc ti bắn ra ngoài.

Chỉ chớp lên một cái hắc ti đã hiện tại ngoài mười trượng, nhưng làm cho người ta giật mình chính là tiểu kiếm cũng nhoáng lên một cái đồng dạng hóa thành một cây thanh ti mau chóng đuổi theo.

Hắc ti nguyên bản muốn dừng lại nhưng thấy thanh ti chợt lóe lên bay đến trước mặt mình thì cả kinh lại bắn ra xa.

Trong phút chốc cả đại điện liên tục vang lên tiếng "xuy xuy"! Một thanh một hắc, hai đạo quang tia, một trước một sau như ẩn như hiện không ngừng truy đuổi nhau trên không trung của đại điện.

Chỉ thấy một khắc trước, lưỡng đạo quang tia còn đang ở bên này đại điện thì ngay sau đó đã thấy quỷ dị hiện ra tại một chỗ khác trong góc đại điện. Hai người độn tốc cực nhanh, chỉ thấy mọi người trong điện trợn mắt há hốc mồm.

Bỗng nhiên hắc ti phía trước hơi chậm lại nhưng sau đó lại hóa thành bảy tám đạo quang ti độc nhất vô nhị, chợt lóe lên đồng thời bắn về bốn phương tám hướng.

Thấy vậy Hàn Lập khẽ nhướng mày khẽ vung một tay đem thanh ti quay về, sau một cái chớp động thì một lần nữa hóa thành thanh tiểu kiếm thu vào trong thân thể.

Thủy chung từ đầu tới cuối, trên mặt Hàn Lập vẻ mặt đều thong dong dị thường, giống như là phủi bụi mà thôi.

Mấy đạo hắc ti kia sau khi phân công nhau bắn đi, trên không trung đại điện xoay quanh một cái rồi một lần nữa tụ lại hóa thành một cây. Sau đó ô mang chợt lóe, hiện ra một gã Ô La nhân con mắt màu đạm kim.

Nàng này hung tợn nhìn chằm chằm vào Hàn Lập, vẻ mặt tràn đầy phẫn nộ.

Vừa thấy nữ nhân mắt màu đạm kim này, phụ nhân thân hình run lên:

"Kim ngân song đồng, quả nhiên là dư nghiệt của Ô La vương tộc! Đại Tế Ti của lưỡng tộc cũng là do các ngươi động thủ đánh chết a".

Nói xong lời này, nàng nhìn chằm chằm vào Ô La nhân mới xuất hiện, trên mặt tràn đầy biểu tình khó có thể tin.

"Hừ, ngươi thật có chút nhãn lực. Nhưng nếu chúng ta tự mình ra tay thì vận mệnh của bộ tộc các ngươi nhất định sẽ kết thúc". Ô La nhân ánh mắt màu kim đồng thoáng nhìn, trong miệng phát ra âm thanh sắc nhọn.

Lúc này, tên Ô La nhân xuất hiện trước kia thân hình nhoáng lên một cái, phảng phất như quỷ mị biến mất, ngay sau đó lại hiện ra bên cạnh Ô La nhân mắt màu kim đồng, sóng vai đứng cùng nhau.

Hàn Lập nhìn thấy nhị nữ thì hai mắt híp lại một chút.

Hai Ô La nhân này trên người có mọt tầng linh quang quỷ dị bao phủ, lấy thần niệm cường đại của hắn mà cũng vô pháp trực tiếp nhìn thấu tu vi sâu cạn của đối phương.

Xem ra đối phương khẳng định là có dị bảo hộ thân, nhưng không biết là loại bảo vật nào. Trong lòng cân nhắc như thế nên Hàn Lập không có ý tứ lập tức ra tay.

Phụ nhân đứng một bên ánh mắt chớp động vài cái, chưa kịp nói cái gì thì thiếu nữ đứng bên cạnh đột nhiên giương Hoàng đại cung trong tay lên mà kéo, cốt tiễn trong tay buông lỏng ra.

"Phốc xuy" một tiếng, một đạo hoàng bạch lưỡng quang bắn vọt ra rồi lập tức run lên, nhất thời đầy trời đều là tên vàng nhắm vào hai tên Ô La nhân đối diện bắn tới.

Theo suy nghĩ của Châu nhi, dù sao trận chiến này khẳng định là không thể tránh khỏi nên tự nhiên là không cần nói cái gì vô nghĩa, phải tiên hạ thủ vi cường.

Thấy vậy, phụ nhân đầu tiên là cả kinh rồi lập tức cắn răng một cái, đâm lao phải theo lao, hồng đoản côn trong tay vừa động liền hóa thành một con hỏa giao đỏ đậm rời tay bắn ra.

Xà nhân áo bào trắng tứ phía thấy vậy nhìn nhau liếc mắt một cái, ngân trường nhận trong tay cùng huy động phát ra từng đạo ngân ánh hùng hổ chém thẳng ra ngoài.

Trong lúc nhất thời, mấy người Hỏa Dương Tộc liên thủ khởi xướng công kích.

Các loại linh quang đan vào nhau, giống như trong nháy mắt có thể đem hai gã Ô La nhân bao phủ bên trong, dù thân ở trong thế công cuồng mãnh như thế nhưng hai nữ nhân Ô La lại bỗng nhiên nâng một tay lên rồi một đoàn điểu mang bạo phát ra.

Chúng nó lập tức hóa thành hai luồng hắc quang vựng, quay tròn nhanh trước người nhị nữ.