Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1499: Hỗn chiến

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2173 chữ

Xoạt!" tấm khăn lụa bị chém rách tan, một mảnh hàn quang chém thẳng xuống đỉnh đầu Mộc Thanh.

Sắc mặt Mộc Thanh đại biến, thế mới biết trát đao này sắc bén thế nào.

Muốn tránh, đã muộn!

Trát đao trên đường đi bỗng nhoáng lên huyễn hóa thành từng phiến hư ảnh, nó chợt lóe lên rồi biến mất vào trong hư không.

Thâm kêu không tốt, trên người Mộc Thanh chỉ kịp hiện lên một tầng thanh sắc lục giáp. Bốn phương tám hướng cách đó không xa liền hiện lên từng thanh cự nhận ngân quang lập lòe.

Toàn bộ cự nhận đồng thời phát ra tiếng ông minh, hàn quang cuồn cuộn, đem Mộc Thanh vây kín mưa gió không lọt.

Sắc mặt Mộc Thanh trở lên vô cùng tái nhợt. Nàng cắn chặt răng, hai tay áo bỗng run lên, trong tay bỗng xuất hiện một cây đoản bổng đen thùi.

Nàng nhanh chóng huy động đoản bổng, côn ảnh như núi nhất thời hiện lên trước mặt đón đỡ hàn quang chói mắt đang lao tới.

Mộc Thanh rất rõ bản thân đã bị mất tiên cơ, tính mạng bản thân đang gặp nguy hiểm.

"
Bang bang bang…" từng tiếng động liên tục vang lên như tiếng gió táp mưa xa.

Hắc sắc mộc côn cũng không biết là bảo vật gì nhưng khi hóa thành côn ảnh lại có thể mạnh mẽ đối kháng hàn quang, che trở Mộc Thanh bên trong.

Chỉ là một lát sau, hàn quang như từng đợt sóng lớp này nối tiếp lớp kia vô cùng vô tận, hắc sắc côn ảnh dần trở lên thưa thớt.

Mộc côn lại bị hàn quang chém làm hai đoạn, côn ảnh càng lúc càng thưa thớt.

Mộc Thanh hoảng hốt định thu tay thi triển thần thông khác thì hàn quang cuồn cuộn bốn phía đã quét nốt côn ảnh còn sót lại rồi đánh lên người nàng ta.

Chỉ thấy lục giáp chớp lên vài cái rồi hoàn toàn bị hàn quang bao phủ vào trong.

Một tiếng hét thảm vang lên, tất cả đều trở lên im lặng!

Mộc Thanh cứ vậy mà bị giết!

Mỹ phụ đầu bạc trợn mắt há miệng, không thể tin tưởng vào sự tình trước mắt. Bà ta biết rất rõ thần thông của Mộc Thanh quyết không dưới bản thân.

Lúc này kim giáp khôi lỗi lại hướng hàn quang điểm nhẹ một cái.

Nhất thời quang mang tắt đi, tất cả hàn quang hướng không trung tụ lại thành một thanh ngân sắc trát đao.

Ở phía dưới trát đao thi thể Mộc Thanh bị chém thành vô số mảnh nhỏ huyền phù trên không trung, điều quỷ dị chính là không hề xuất hiện một giọt máu.

Nhưng kim giáp khôi lỗi chỉ thoáng lướt qua chứ không để ý tới việc này.

Lấy nhãn lực của hắn đã sớm nhìn ra thân thể mộc yêu của Mộc Thanh. Nên lúc này thi thể có như thế thì cũng không phải việc gì kỳ quái.

Hắn cười nhẹ một tiếng, một tay thôi động pháp quyết điều khiển trát đao tiếp tục bắn đi.

Mục tiêu chính là tử huyết khôi lỗi ở bên cạnh.

Thân hình khôi lỗi lớn như vậy quả thực là một tấm bia ngắm không thể tốt hơn.

Vốn theo ý định của hắn thì thừa dịp pháp lực của mấy người tiêu hao nhiều sẽ tiến hành đánh lén, một mẻ bắt hết mấy người.

Nhưng do Lục Túc vẫn còn ở phía dưới thủy trì, lại biết bí thuật chặt đứt linh mạch. Điều này khiến thâm tâm kim giáp khôi lỗi không khỏi khẩn trương.

Nếu quả thực bị đối phương chặt đứt mối liên hệ giữa thủy trì và linh mạch thì cho dù hắn có tiêu diệt được mấy tên ngoại lai này nhưng khi trở về trong tộc vẫn hoài trọng tội.

Cho nên sau khi chờ đợi thời gian dài như vậy, hắn rốt cục không nhịn được nữa mà xuất thủ.

Nhưng không ngờ rằng Mộc Thanh lại vô cùng cảnh giác, ở phụ cận bày ra linh ti cảnh giới nhiều như vậy khiến hắn bị bại lộ tung tích.

Chẳng qua đối với kim giáp khôi lỗi mà nói thì chuyện này cũng không sao cả.

Có Ngũ Long Trát trong tay, hơn nữa địch nhân lúc trước đã tiêu hao không ít linh lực lại bị Minh Lôi Thú kiếm chế. Dưới điều kiện như thế, hắn nắm chắc có thể diệt trừ kẻ địch.

Huyết bào nhân đứng trên tử huyết khôi lỗi vừa thấy ngân hồng phóng tới thì ánh mắt thoáng hiện vẻ sợ hãi. Hắn không kịp lên tiếng chỉ kịp giơ tay điểm thẳng về đoàn ngân hồng đang đến.

Nhất thời huyết cầu cực lớn phía trước người rung lên rồi hóa thành một đạo huyết quang bắn đi.

Cơ hồ cùng lúc đó, thân hình tử huyết khôi lỗi bên dưới nhanh chóng thu nhỏ lại, chớp mắt đã chỉ lớn bằng một người bình thường. Sáu mắt đồng thời chớp lên bắn ra sáu quang trụ đỏ như máu theo sát huyết cầu.

Huyết bào nhân khẽ lắc mình tiến tới bên cạnh tử huyết khôi lỗi.

Oành! – Ngân hồng cùng huyết cầu vừa va chạm thì đạo ngân hồng đã vô thanh vô tức chui thẳng vào huyết cầu.

Huyết bào nhân thấy vậy tỏ ra mừng rỡ vô cùng.

Khỏa huyết cầu này không phải là do tinh huyết bình thường hóa thành mà là sử dụng uế khí vạn năm luyện hóa mà thành, chuyên làm ô uế các loại pháp bảo linh khí, chưa từng một lần thất bại.

Đạo ngân hồng này tuy lợi hại nhưng tuyệt đối không thể ngay một chút ảnh hưởng cũng không.

Ý niệm này nhanh chóng hiện lên trong đầu huyết bào nhân.

Oành! – một tiếng nổ lớn vang lên, ý cười trong mắt huyết bào nhân bỗng nhiên đọng lại.

Khỏa huyết cầu trong nháy mắt đã bị vô số ngân mang xuyên thủng hóa thành một đoàn huyết vụ gay mũi.

Đoàn huyết vụ này phiêu đãng một lát rồi lại biến thành một đoàn hắc khí hôi tanh tán loạn biến mất.

Mà lúc này đạo ngân hồng do Ngũ Long Trát biến thành đã lại tiếp tục va chạm với quang trụ đỏ như máu.

Nói thì kỳ quái, ngân hồng vốn sắc bén vô cùng thế nhưng khi chém lên huyết trụ thì ngân quang mặt ngoài khẽ nhoáng lên, tốc độ bỗng chốc bị chậm lại.

Vài đạo quang trụ liên tiếp bắn lên đó khiến ngân hồng rung lên mấy lần rồi trực tiếp hiện ra nguyên hình.

Hai mắt huyết bào nhân sáng ngời, một tay vội vàng khắp quyết.

Nhất thời vài đạo huyết sắc quang trụ kia lại biến ảo thành một thanh huyết sắc đại kiếm chém về phía trát đao.

Độ sắc bén của Ngũ Long Trát khiến người ta khó có thể tin nhưng lúc này lại không có cách nào chém gãy được huyết sắc phi kiếm dây dưa trước mặt, nhất thời bị kìm giữ.

Kim giáp khôi lỗi thấy vậy thì ánh mắt lóe lên hung quang, trong lòng tiếp tục thôi động khẩu quyết.

Nhất thời Ngũ Long Trát đại phóng quang mang, nó quay tròn một vòng tuôn ra vô số hàn quang.

Phanh một tiếng! cuối cùng thì huyết kiếm cũng bị hàn quang chém nát, hóa thành một đoàn huyết quang.

Huyết bào nhân ở phía xa thấy vậy thì cũng lập tức há miệng phun ra một đoàn tinh huyết.

Tinh huyết này hóa thành từng đạo huyết sắc phù văn rồi quỷ dị biến mất.

Ngay sau đó chợt hiện ở trong đoàn huyết quang phía xa, huyết quang một lần nữa tụ lại hóa thành một thanh huyết sắc phi kiếm.

Phi kiếm phát ra tiếng kiếm khiếu ông minh, kiếm quang chợt lóe đã lại đánh tới Ngũ Long Trát.

Mỹ phụ đầu bạc vốn vì cái chết của Mộc Thanh mà thâm tâm e ngại Ngũ Long Trát, nhưng hiện tại thấy vật này bị huyết bào nhân dùng huyết kiếm ngăn trở thì trong lòng mừng rỡ không thôi.

Bà ta bất chấp hắc sắc quang trận trên đỉnh đầu mà vội vã chuyển tay lấy ra một chiếc túi da màu đen rồi ném lên trên bầu trời.

Túi này hóa lớn lơ lửng trên không trung, miệng túi úp xuống, từ bên trong phun ra một cỗ âm khí nồng nặc, hơn trăm âm giáp quỷ binh cao lớn dị thường, võ trang đầy đủ hiện ra.

Quả thực lúc trước bà ta vẫn cố ý lưu lại một đám quỷ binh này đề phòng bất trắc.

Mỹ phụ đầu bạc kêu to một tiếng rồi chỉ thẳng về phía kim giáp khôi lỗi phía xa xa.

Quỷ binh lập tức giương đao tuốt kiếm khống chế âm phong giết thẳng tới kim giáp khôi lỗi.

Kim giáp khôi lỗi phía xa thấy vậy thì chỉ cười nhạt một tiếng.

Thân hình hắn thoáng chuyển tới bên cạnh một quỷ vật mình người mặt ngựa, đoạn hỏi:

"
Mấy thứ này giao cho ngươi, không có vấn đề gì chứ?"

"
Đại nhân yên tâm, chỉ là một đám quỷ vật cấp thấp mà thôi, sao có thể là đối thủ của tại hạ." Quỷ vật mình người mặt ngựa khẽ khom người đáp.

Khôi lỗi gật đầu.

Nhất thời bên ngoài thân thể quỷ vật toát ra từng đoàn ánh sáng như lưu ly rồi hóa thân thành một cỗ ngũ sắc quang hà bắn đi.

Lát sau, nó đã lao vào giữa đoàn âm phong, trong tay cầm một đôi trường đao cùng hơn trăm quỷ binh chiến đấu.

Kim giáp khôi lỗi cũng không buồn nhìn xem kết quả nơi này mà lập tức niệm pháp quyết, không tiếc thần niệm thôi động Ngũ Long Trát.

Nhất thời ngân hồng đang giao đấu với huyết kiếm lại phát ra một tiếng thanh minh thật dài, lấy một hóa năm, phân ra làm năm đạo kinh hồng nhan sắc khác nhau.

Một đạo trong đó tiếp tục giao đấu với huyết kiếm, bốn đạo còn lại chia làm hai đường phân biệt tiến đánh mỹ phụ đầu bạc và huyết bào nhân.

Sắc mặt mỹ phụ đầu bạc khẽ biến, mắt nhìn lục sắc quang mạc do khuyết thiếu pháp lực của Mộc Thanh duy trì nên sắp đổ, rồi lại nhìn tử huyết khôi lỗi cùng huyết bào nhân thì sắc mặt càng trở lên âm tình bất định.

Bà ta biết vô vọng thủ thắng nên thâm tâm sinh ra ý thối lui.

Nhưng đúng lúc này trong kim sắc quang trận phía dưới bỗng phát ra một tiếng hống trầm thấp, tiếp theo mặt ngoài quang trận không ngừng chớp lên kịch liệt khiến mặt đất phụ cận rung lên bần bật.

"
Là Lục Túc đạo hữu sắp ra ngoài!" Trong tai mỹ phụ đầu bạc nhận được truyền âm của huyết bào nhân.

Mỹ phụ đầu bạc ngẩn ra, sắc mặt có chút chần chờ. Hàn quang phía trước chợt lóe, hai đạo kinh hồng trong chớp mắt đã tiến tới phụ cận.

Rơi vào đường cùng, quỷ ảnh sau lưng mỹ phụ đầu bạc hiện lên, hai tay đánh ra một trảo về phía hư không. Nhất thời hai đại quỷ thủ màu đen xuất hiện chộp về phía hai đạo kinh hồng.

Một tay mỹ phụ cũng đồng thời lật chuyển lấy ra một cây bạch cốt tiểu phiên. Bà ta dụng lực phất lên một cái, hôi sắc hà quang cuồn cuộn tuôn ra quét về phía hai đạo kinh hồng.

Huyết bào nhân cùng tử huyết khôi lỗi bên kia cùng nhau liên thủ chống lại hai đạo kinh hồng khác, nhất thời lâm vào khổ chiến.

Đúng lúc này, bỗng nhiên thâm tâm mỹ phụ đầu bạc máy động, bà ta lập tức quay đầu nhìn sang một góc cung điện khác.

Kết quả, sắc mặt bà ta trở lên tái mét!

Chỉ thấy ở góc cung điện bên kia vốn chỉ có hai người Nguyên Dao Nguyên Lệ ngơ ngác đứng đó thế nhưng lúc này lại xuất hiện thêm một thanh niên. Người này đặt hai tay lên đầu vai nhị nữ, vô số kim hồ như tơ từ trong tay xuất hiện chảy vào trong người nhị nữ.

Thanh niên này đúng là Hàn Lập.

Nguyên Dao Nghiên Lệ vốn đang đờ đẫn thì thân thể khẽ run lên, một sợi huyết ti đang bị bức ra bên ngoài cơ thể, vẻ mặt cả hai lộ rõ sự thống khổ vô cùng.

"
Trộm người, ngươi dám?" Mỹ phụ đầu bạc kinh nộ, bỗng nhiên quát lên một tiếng chói tai.

Hàn Lập coi như không nghe thấy lời mỹ phụ, kim hồ trong tay lại mạnh thêm vài phần bức toàn bộ huyết ti ra khỏi cơ thể nhị nữ. Tất cả chúng đều bị Ích Tà Thần Lôi biến thành sương khói.

Thân hình nhị nữ trở lên mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất.

Trên người Hàn Lập thanh hà đại phóng cuốn lấy hai người rồi hóa thành một đạo thanh sắc cầu vồng bắn thẳng đến cửa ra vào đại điện.