Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1510: La hầu chi mê

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2203 chữ

"Thuật biến thân côn bằng quả thực ta học được từ phân chi Thiên Bằng Tộc trong Phi Linh Tộc. Còn về việc vì sao sau khi biến thân lại không sợ vụ khí ảnh hưởng thì bản thân ta cũng không rõ nguyên do. Nhưng trên đường đi ta đã cân nhắc qua, trong lòng đã có một suy đoán, không biết có phải hay không." Hàn Lập thấy Nguyên Do hỏi, hắn suy nghĩ một chút rồi thận trọng trả lời.

"Hàn huynh có gì cứ nói, chẳng lẽ đối với hai người chúng ta còn khách khí đến vậy?" Hai mắt Nghiên Lệ chuyển động, cười nói.

Thần sắc Hàn Lập có chút xấu hổ, bèn chậm rãi nói:

"Hai vị đạo hữu nếu đã tu luyện tại Âm Minh chi địa ở Nhân giới nhiều năm như vậy chắc cũng biết một ít truyền văn về nơi đó chứ?"

"Hàn huynh nói tới truyền văn về Âm ty giới cùng La Hầu sao?" Thần sắc Nguyên Dao thoáng động, hỏi.

"Đúng vậy! Âm ty giới mờ ảo hư vô, căn bản không biết có thực hay không. Nhưng tại Nhân giới ta đã tận mặt thấy qua La Hầu một lần.

Tuy rằng chỉ nhìn được một phần ngàn vạn hình thể của con thú này nhưng khi nó hiện thân thì tình hình lúc đó rất tương tự với quỷ vụ."
Ánh mắt Hàn Lập khẽ chớp, đáp lại.

"Hàn huynh định nói Âm Minh chi địa là do thân thể La Hầu hình thành nên!" Nguyên Dao giật mình nói.

"Tuy rằng cũng không có những bằng chứng xác thực nhưng ta cảm thấy ít nhất có ba bốn thành có thể. Mà chân linh Côn Bằng là thiên địch của La Hầu, sau khi ta biến thân có thể dựa vào Côn Bằng chân huyết mà mượn Côn Bằng chi lực. Nếu vụ khí nơi đây có liên quan đến quỷ vụ thì đương nhiên có thể miễn được ảnh hưởng của nó. Trước mắt chỉ có thể giải thích như vậy." Hàn Lập tiếp tục nói.

"Chẳng lẽ Minh Hà chi địa này cũng là thân thể của La Hầu. Nhưng quái vụ này lại không giống như ở Nhân giới, Hàn huynh giải thích thế nào?" Nghiên Lệ không nén nổi suy nghĩ Minh Hà chi địa này cũng là thân thể La Hầu được nên chen ngang hỏi một câu. Hàn Lập không trực tiếp trả lời mà mỉm cười hỏi lại: "Chẳng lẽ Nghiên đạo hữu cho rằng La Hầu này cũng là La Hầu ở Nhân giới sao?"

"Ý của Hàn huynh là La Hầu nơi này cùng La Hầu ở Nhân giới là hai con khác nhau! Nếu là hai thân thể bất đồng thì hắc vụ có chút khác nhau cũng không có gì ngạc nhiên. Nghe nói La Hầu Thú hình thể lớn kinh người, có thể nuốt nhật nguyệt. Trời sinh trong người đã có không gian độc lập. Minh Hà chi địa rõ ràng là lớn hơn so với Âm Minh chi địa rất nhiều. La Hầu thú ở đây thần thông cùng hình thể đều hơn xa con ở Nhân giới." Sắc mặt Nghiên Lệ thoáng biến trắng, thấp giọng nói.

"Chỉ sợ không chỉ như vậy." Hàn Lập lắc đầu.

"Ồ, Hàn huynh còn có kiến giải gì sao?" Nguyên Dao tò mò hỏi.

"Nơi đây vụ khí ngưng tụ như vậy, đầu La Hầu Thú này còn tồn tại hay không cũng thật khó nói. Ta xem qua một số điển tịch thì một khi La Hầu hết thọ nguyên mà chết nhưng không gian độc lập trong cơ thể nó vẫn không sụp đổ mà trường tồn bất diệt."

"Hàn huynh cho rằng đây là không gian trong cơ thể một con La Hầu Thú đã chết!" Nguyên Dao ngẩn ngơ.

"Ha ha, đây cũng chỉ là phỏng đoán của ta mà thôi, còn tình huống cụ thể thế nào vẫn cần xem xét." Hàn Lập cười, hắn cũng không giải thích nhiều.

"Ta cho rằng suy đoán của Hàn đạo hữu đã tiếp cận với chân tướng sự thật. Nếu thực sự như vậy thì hơn phân nửa sự việc đều được giải thích rõ ràng. Cũng bởi con La Hầu Thú này đã chết cho nên âm minh khí cũng lớn hơn con ở Nhân giới, do đó đã hình thành nên nhiều quỷ vật cao cấp như vậy. Cũng không biết nhóm yêu vương có biết việc này không. Điều duy nhất khó lý giải chính là linh khí cùng linh mạch nơi đây. Ở Âm Minh chi địa tại Nhân giới thì một chút linh khí cũng không thể bảo tồn, ngay cả bản thân ở trong không gian đó cũng không thể điều động pháp lực." Nghiên Lệ hấp háy mắt, nói.

"Điều này khó có thể lý giải! Có lẽ bậc đại thần thông của Phù Du Tộc khi phát hiện ra không gian này đã động tay chân gì đó, hoặc là không gian trong cơ thể La Hầu Thú này vốn là như vậy. Chẳng qua tất cả những thứ đó cũng không có quá nhiều quan hệ với tình cảnh hiện giờ của chúng ta. Điều duy nhất khiến ta hứng thú bây giờ chính là việc hắc vụ này có thể mang chúng ra rời đi khỏi Minh Hà chi địa hay không. Chỉ cần nó tương tự như Âm Minh chi địa thì chắc chắn cũng sẽ có lối thoát tương tự. Lối thoát này so với không gian tiết điểm ban đầu ta đề cập tới còn an toàn hơn không ít." Hàn Lập vừa nói, vừa đảo mắt nhìn bốn phía.

"Lời của Hàn huynh rất có lý. Tại những đám quái vụ khác có điều gì dị thường sao?" Nghiên Lệ suy nghĩ một chút rồi hỏi.

"Không có! Hắc vụ nơi khác ngoại trừ việc cũng có thể hạn chế pháp lực thần thông ra thì ta còn chưa phát hiện ra điều đặc biệt khác. Đương nhiên đây chỉ là ở vùng phụ cận mà thôi, nếu hắc vụ chỉ xuất hiện ở nơi đây thì lối thoát khẳng định nằm trên phiến thủy vực này. Hiện giờ chúng ta lập tức tìm kiếm nó hay vẫn theo kế hoạch ban đầu tạm thời tránh né?" Thanh âm Hàn Lập chậm lại một chút, hỏi.

"Nếu lối thoát gần đây thì sao chúng ta không bỏ chút thời gian tìm kiếm. Nói không chừng chỉ mất vài ngày là có thể tìm ra. Đến lúc đó chẳng phải còn ổn thỏa hơn so với việc bị động tránh né sao?" Nghiên Lệ không cần suy nghĩ lập tức trả lời ngay.

"Sư tỷ nói cũng đúng. Nếu cứ theo kế hoạch cũ mà làm thì nhóm yêu vương chưa rời đi mà viện quân Phù Du Tộc đã tới đây thì chúng ta không phải là càng khó khăn sao?" Nguyên Dao chần chờ một chút nhưng cũng đồng ý với ý kiến của Nghiên Lệ.

Hàn Lập nghe vậy thì chỉ trầm tư không nói.

Tuy rằng hai người họ nói đều có lý nhưng trong tâm cảm hắn lại mơ hồ cảm nhận được điều gì đó bất ổn nên mới có chút do dự không quyết.

Một hồi lâu sau, hắn mới chậm rãi lên tiếng:

"Vậy cứ như lời hai vị đạo hữu lưu lại nơi này một chút tìm kiếm xem có lối thoát hay không. Nhưng chúng ta nhiều lắm cũng chỉ có thể bỏ ra hai ngày mà thôi, trong hai ngày đó chúng ta sẽ được an toàn."

Hàn Lập nghĩ ra một biện pháp dung hòa.

Nghe Hàn Lập nói vậy, Nguyên Dao cùng Nghiên Lệ liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy đó là kế sách lưỡng toàn bèn gật đầu đồng ý.

"Được! một khi đã như vậy thì chúng ta hãy thăm dò hắc vụ phía dưới trước đi. Cho dù không tìm ra manh mối về lối thoát thì cũng có thể trước tiên bố trí một chỗ ẩn núp. Vạn nhất xảy ra bất ngờ gì thì chúng ta sẽ trốn vào bên trong. Côn Bằng lực có thể miễn trừ cấm chế của hắc vụ, ta quả thực có chút biện pháp giúp hai vị đạo hữu tạm thời thông qua đám vụ khí này." Hàn Lập mỉm cười nói.

"Hàn huynh có biện pháp?" Nguyên Dao cùng Nghiên Lệ đều trở lên mừng rỡ.

Hàn Lập mỉm cười, tiếng sét sau lưng bỗng vang lên, hai cánh khẽ rung lên, lông cánh sau lưng biến sắc.

Một cánh biến thành từng phiến thanh quang, một cánh tràn đầy ngũ sắc quang hà – cả hai không ngừng chớp động tỏa ra vạn đạo hào quang chiếu rọi không gian.

Hàn Lập đem đôi cánh thiên bằng sau lưng mình biến lại thành hình linh bảo Phong Lôi Sí.

Nhị nữ lần đầu nhìn thấy chân diện mục của Phong Lôi Sí thì đều lắp bắp kinh hãi.

Lúc này ngoại hình không biến đổi quá nhiều, chỉ là linh áp phát ra từ đó vô cùng kinh người khiến nhị nữ biến sắc.

Đúng lúc này, bên cánh thanh sắc sau lưng Hàn Lập khẽ vẫy lên, nhất thời hai cây thanh linh rời cánh bay tới lơ lửng trước mặt nhị nữ.

"Hai vị đạo hữu có thể thử xem, hai vật này đều dùng Côn Bằng khí tức ngưng tụ thành hình, nói không chừng sẽ có kỳ hiệu!" Hàn Lập mỉm cười nói.

Nguyên Dao cùng Nghiên Lệ lại liếc mắt nhìn nhau, bán tín bán nghi.

Chẳng qua Nghiên Lệ lập tức vung tay bắt tới một cây thanh linh, sau đó quán chú pháp lực toàn thân vào trong đó.

"Phanh!" – một tiếng vang nhỏ xuất hiện, một đoàn thanh mang đã phủ kín toàn thân nàng.

"Ồ, quả là huyền diệu! Ta đi trước thử xem. Vạn nhất không ổn thì mong Hàn huynh giúp đỡ tiểu muội một phen vậy." Nghiên Lệ nhìn Hàn Lập cười tươi như hoa hướng dương.

"Ha ha, điều này là đương nhiên. Hàn mỗ sẽ ở bên cạnh hộ pháp cho Nghiên đạo hữu!" Hàn Lập không chút do dự trả lời. Thân hình một lần nữa hóa thành thanh sắc đại bàng sải cánh bay trước vào bên trong hắc sắc vụ khí.

"Nghiên Lệ nắm chặt lấy thanh linh trong tay, thanh quang trên người đại phóng, lập tức bay thẳng xuống bên dưới.

"
Sư tỷ cẩn thận!" Nguyên Dao cẩn thận dặn dò.

"
Sư muội yên tâm, có Hàn huynh bên cạnh chiếu cố sao có thể xảy ra chuyện gì." Nghiên Lệ cười vang, thanh quang do nàng hóa thành vẫn tiếp tục lao xuống phía dưới.

Ánh mắt Nguyên Dao không chớp nhìn chằm chằm vào thân ảnh của Nghiên Lệ

Thanh sắc đại bàng do Hàn Lập hóa thành đã sớm huyền phù bên cạnh hắc vụ chờ Nghiên Lệ.

Rốt cục thanh quang cũng tiến nhập vào bên trong hắc sắc vụ khí. Kết quả, thanh âm vui sướng của Nghiên Lệ từ bên trong truyền ra:

"
Quả là thần hiệu, tuy rằng không thể điều động hơn phân nửa linh lực nhưng vẫn hoàn toàn có thể phi hành cũng như sử dụng công pháp bình thường hay phóng xuất bảo vật đều không thành vấn đề."

"
Hắc hắc, nếu vậy thì quá tốt rồi. Nguyên cô nương, ngươi cũng xuống dưới này đi. Chúng ta kiểm tra bên dưới một chút." Từ trên mình thanh sắc đại bàng truyền ra thanh âm như đã biết trước của Hàn Lập.

Nguyên Dao ở trên cao nghe thấy tiếng của hai người thì thở dài một hơi, toàn thân cảm thấy nhẽ nhõm. Nàng khẽ mỉm cười rồi cũng nắm chặt thanh linh trong tay bay xuống.

Chỉ là vào lúc này, dị biến lại nổi lên!

Hắc vụ vốn đang yên tĩnh bỗng trở lên quay cuồng, tiếp đó một cơn lốc từ phía dưới bất ngờ xuất hiện. Đoàn hắc vụ này thoáng chốc biến thành một cơn lốc xoáy cực lớn gầm rú liên hồi.

Hàn Lập hóa thành đại bàng cả kinh.

Tuy rằng cơn lốc này hung mãnh, hơn nữa còn truyền tới một cỗ hấp lực cực lớn nhưng còn không thể hoàn toàn chế trụ hắn. Nhiều lắm cũng chỉ khiến thân hình trì hoãn một chút mà thôi.

Hai cánh nhoáng lên, hắn lập lức bay đến bên Nghiên Lệ chụp lấy nàng ta định lập tức thoát ra khỏi quỷ vụ này.

Nhưng vào lúc này đột nhiên giữa trung tâm lốc xoáy có tiếng sấm nổ vang, vô số đạo hắc sắc thiểm điện ngang dọc hiện ra.

Trong lòng Hàn Lập trầm xuống, cảnh tượng này quá mức quen thuộc…

Hắc sắc thiểm điện thế tới cực nhanh, còn hắn dưới cự lực khó hiểu ập tới lại không thể linh hoạt cử động.

Hắc mang phía trước chợt lóe, thanh sắc đại bàng cùng Nghiên Lệ dưới trảo đã biến mất vô tung vô ảnh trong lốc xoáy.

Ở trên cao Nguyên Dao nhìn thấy hết thảy nên không khỏi hoảng hốt. Không chờ nàng kịp làm gì thì lốc xoáy đen kịt kia đã tràn ra bốn phương tám hướng cuốn lấy Nguyên Dao vào trong đó