Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1498: Ra tay

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2239 chữ

Ánh mắt Hàn Lập chớp lên, viên châu như thủy tinh trước mắt hắn bỗng biến mất không thấy bóng dáng.

Cho dù dùng thần thông Minh Thanh Linh Mục cũng không thể dò ra.

Hàn Lập thoáng rùng mình, vội vàng phóng ra toàn bộ thần thức bao phủ phạm vi mấy trượng xung quanh.

Hắn không muốn bị người ta áp sát rồi đánh lén một cách thần không biết quỷ không hay. Tuy khả năng này cực thấp nhưng cũng cần phải cẩn thận.

Hàn Lập khẽ quay đầu nhìn về phía hai người Nguyên Dao gần trong gang tấc rồi lại nhìn chiến đoàn cách đó không xa, bàn tay nắm lôi châu xiết chặt thêm vài phần.

Cho dù đã kinh qua nhiều sóng to gió lớn nhưng giờ phút này hắn cũng không khỏi hồi hộp.

Hắn biết rất rõ, bản thân chỉ có một cơ hội xuất thủ cứu người.

Nếu thất bại thì cung điện này sẽ là mồ chôn của hắn, hơn ngàn năm khổ tu bị hủy trong phút chốc.

Loại cảm giác đứng giữa lằn ranh sinh tử này khiến hắn cũng khó có thể bình tĩnh.

Lúc này ở phía xa, Mộc Thanh cùng mỹ phụ đầu bạc đã bắt đầu liên thủ công kích hắc sắc pháp trận.

Còn bảy con kim chúc khôi lỗi do huyết bào nhân tế ra lại che chở trước hai người, đảm nhiệm công tác hộ vệ. Sáu mắt của tử huyết khôi lỗi thoáng chuyển nhưng vẫn không nhúc nhích.

Chỉ thấy mỹ phụ bước trong sương đen, bỗng nhiên tiếng quỷ khiếu chói tai vang lên; từ bên trong xuất hiện một quỷ trảo bạch cốt trắng nhởn.

Quỷ trảo này hướng về hư không đánh ra một trảo.

Từng đầu ngón tay phóng ra từng đoàn hôi sắc quang cầu to bằng quả trứng chim bắn ra phía trước.

Còn phiến hoa cỏ xung quanh Mộc Thanh cũng nhanh chóng xoay chuyển, hòa quện vào nhau.

Chân thân Mộc Thanh đứng trong linh quang chói mắt, từ đó bắn ra một đạo lục sắc quang trụ.

Quang trụ này chỉ một màu xanh óng ánh giống như kết tinh từ hổ phách – nhìn qua cực kỳ quỷ dị.

Hai loại công kích thoáng lóe lên đã tới phía dưới hắc sắc quang trận.

Hôi sắc quang cầu không ngừng giãn nở, còn lục sắc quang trụ lại vô thanh vô tức, cả hai đồng thời đánh lên trung tâm pháp trận.

Trên không trung, hai Minh Lôi Thú hình người thấy vậy thì trong mắt lóe lên hung quang, chúng liên tục bắt quyết thôi động hắc sắc quang trận.

"Ầm ầm!" – Một tiếng nổ thật lớn vang lên, từ trong trung tâm quang trận tràn ra một cỗ hắc phong.

Đoàn gió lốc này cuồng mãnh như đao, trong gió có tinh quang chớp động, vô số hạt cát đen như mực xen lẫn trong đó.

Bão cát cùng quang trụ, quang cầu vừa va chạm vào nhau thì âm thanh bạo liệt vang lên từng hồi, trong pháp trận không ngừng lóe lên các loại quang đoàn.

Lát sau, một cỗ hôi lục sắc quang hà xuất hiện ngăn chặn thế xuống của hắc sắc quang trận.

Hai bên nhất thời lâm vào thế giằng co.

Nhưng cát đen trào ra theo hắc phong cũng trở lên liên miên không dứt, tiếng bão cát xào xạc dần dần áp hôi lục quang hà xuống phía dưới.

Mộc Thanh thấy vậy thì nét mặt hiện ra dị sắc, nàng khẽ vung tay lấy ra một đoạn nhánh cây.

Vật này không dài quá ba thước, phía trên lác đác có vài phiến lá xanh nhạt, chỉ là mặt ngoài tràn đầy linh khí, sức sống dạt dào.

Đoạn Mộc Thanh trực tiếp ném nhánh cây này lên không trung. Lục quang đại phóng, cành cây trong nháy mắt hóa thành một cây nhỏ cành lá xum xuê, toàn thân tinh oánh như bích ngọc.

Sắc mặt Mộc Thanh ngưng trọng, cúi đầu khẽ niệm khẩu quyết.

Thân cây này điên cuồng lớn lên rồi bắt đầu quay tròn, vô số lá cây rời khỏi cành chập chờn bay múa như vạn kiếm triêu tông. Tất cả bắt đầu gia nhập vào đoàn công kích trên không trung.

Thanh thế khiếp người!

"Mộc đạo hữu thần thông quả thực cao siêu!" Từ trong âm vân truyền ra thanh âm kinh hỉ của mỹ phụ đầu bạc.

"Hừ, Lam đạo hữu, ngươi cũng đừng lên dấu bài nữa, ta không tin ngươi chỉ có một chút thần thông đó."

Mộc Thanh phất tay ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời, không hề quay đầu lại chỉ nhàn nhạt đáp lời.

"Hắc hắc." Từ trong âm vân truyền ra tiếng cười âm trầm của mỹ phụ. Tiếp đó tám quỷ vương bỗng nhiên trường khiếu, âm khí gần đó bắt đầu quay cuồng ngưng tụ lại, quỷ ảnh từ bên trong chớp động không ngừng, tiếng quỷ khóc ngày càng lớn.

Một thoáng sau, âm vân tan hết.

Một thân ảnh cực lớn từ trong âm vân xuất hiện!

Thân ảnh này cao chừng bảy tám thước, bên ngoài mặc một bộ cổ chiến giáp đen nhánh, trên tay cầm một thanh đại chùy.

Mặt ngoài chiến giáp có vô số gai đen phủ khắp cùng vô số ngân sắc hoa văn huyền ảo vô cùng.

Còn về thanh chùy này có kiểu dáng vô cùng kỳ lạ, tuy rằng nhan sắc đen thùi nhưng phía ngoài lại được khảm đồng thời tám đầu khô lâu màu trắng. Từng chiếc khô lâu này không ngừng há miệng gào thét phun ra từng đoàn hắc khí khiến người ta không lạnh mà run.

Thân ảnh này đúng là mỹ phụ đầu bạc sau khi hóa thân, còn tám chiếc khô lâu trên thân chùy rõ ràng là do tám gã âm giáp quỷ vương hóa thành.

Mộc Thanh nhìn thấy cảnh này thì thần sắc khẽ động.

Chỉ là nàng chưa kịp mở miệng nói gì thì sắc mặt mỹ phụ đầu bạc trở lên âm lệ, ném quái chùy về phía không trung.

Tiếp theo hai tay bà ta huy động đánh ra một đạo pháp quyết cổ quái.

Đại chùy nhất thời xoay tròn, tám đầu khô lâu trên đó phát ra tiếng quỷ khiếu chói tai, từ trong miệng phun ra từng đoàn âm khí cuồn cuộn quét về phía không trung.

Nhất thời, âm hỏa thúy ảnh trùng trùng điệp điệp che kín không trung. Mắt thấy thế tới của nó sẽ phá tan sự phong tỏa của hắc sắc quang trận…

Thấy tình hình như vậy, hai Minh Lôi Thú hình người cũng không vội vã, chúng ngẩng đầu hống lên vài tiếng, thân hình lại hóa lớn. Bốn cánh tay to lớn đồng thời giơ lên, tiếng sấm lại rền vang, vô số ngân ti hiện ra chạy dọc theo bốn cánh tay hóa thành từng đạo ngân hồ cực lớn bắn ra.

Trong phút chốc, trong quang trận phát ra tiếng nổ ầm vang, diện tích một lần nữa khuếch trương hơn phân nửa. Bão cát từ bên trong cuồn cuồn tuôn ra.

Tại lúc hắc sắc quang trận chiếm lấy thượng phong áp chế công kích phía dưới thì mỹ phụ đầu bạc và Mộc Thanh cả kinh, hai người cuống quít thi pháp!

Một người há miệng phun ra tinh huyết, một người nộ hống tận trời. Cả hai đều đã vận dụng pháp lực toàn thân thôi động bảo vật phía trên.

Thủy ảnh và hỏa diễm do thúy thụ cùng quái chùy phóng xuất lại trở lên cường thịnh, một lần nữa ngăn cản thế xuống của hắc sắc quang trận.

Chỉ là quang trận này vẫn từ từ ép xuống, từng chút một!

Mỹ phụ đầu bạc cùng Mộc Thanh sắc mặt đại biến.

Không ngờ cấm chế này lại lợi hại đến vậy, hai người bọn họ liên thủ mà vẫn khó có thể ngăn cản.

Mộc Thanh hít sâu một hơi rồi quay đầu về phía tử huyết khôi lỗi, quát lên:

"Địa Huyết đạo hữu, ngươi mau ra tay! Nếu vật này hạ xuống được thì vô cùng phiền toái."

Huyết bào nhân đứng trên tử huyết khôi lỗi tuy không hồi đáp nhưng bảy con kim chúc khôi lỗi vốn đang bảo vệ nhị nữ đồng thời chớp động hóa thành bảy đạo độn quang đánh về phía hai Minh Lôi Thú trên bầu trời.

Xem ra Địa Huyết lão quái cũng biết rõ sự lợi hại của hắc sắc quang trận kia. Nhưng nếu nó không có nhị thú trực tiếp khống chế thì uy lực tất nhiên sẽ giảm đi.

Hắn không hi vọng bảy con khôi lỗi này có thể cường ngạnh đối chiến với nhị thú mà chỉ cần cuốn lấy một chút khiến chúng phân tâm là được rồi.

Bảy đạo độn quang vừa mới tiếp cận hai Minh Lôi Thú hình người thì bốn mắt của chúng đã âm trầm đảo qua, bốn tay liên tục biến đổi pháp quyết.

Đột nhiên phía sau chúng hiện ra một hắc sắc đại động có đường kính hơn mười trượng.

Hai Minh Lôi Thú nhoáng lên, thân hình mơ hồ, một phân thành hai phân biệt huyền phù tại hai bên hắc động, còn ở trung tâm hắc động xuất hiện tiếng nổ vang, một mảnh hắc hà từ bên trong cuồn cuộn phun ra như một tia chớp quét lấy toàn bộ bảy con khôi lỗi vào trong đó.

Một màn khiến người ta kinh hãi xuất hiện!

Bảy con khôi lỗi trên mình phủ đầy ô mang rồi biến mất ngay trong hà quang.

Ngay sau đó, bên cạnh hắc động chợt lóe linh quang, bảy con khôi lỗi thoáng hiện.

Tất cả chúng đều bị từng đoàn hà quang bao phủ đưa vào trong hắc động đến khi mất hẳn bóng dáng.

Đám người Mộc Thanh hít vào một ngụm khí lạnh.

Hai Minh Lôi Thú đắc ý gầm nhẹ vài tiếng, trên tay chúng vẫn không ngừng kháp quyết, hắc động mờ dần rồi hoàn toàn biến mất.

Từ trong thân người tử huyết khôi lỗi bỗng nhiên truyền ra tiếng rống giận của huyết bào nhân.

Trên đầu vai khôi lỗi này chợt lóe huyết quang, huyết bào nhân lại xuất hiện!

Hiển nhiên bảy con khôi lỗi bị cuốn mất một cách khó hiểu khiến hắn vô cùng giận dữ.

Hắn không nói một lời chỉ vỗ nhẹ vào sau ót, bỗng nhiên huyết khí cuồn cuộn nổi lên ngưng tụ lại trước người thành một quả huyết cầu cự lớn.

Hai tay huyết bào nhân khẽ run lên, tựa hồ sẽ lập tức thôi động vật này công kích Minh Lôi Thú.

Nhưng vào đúng lúc này thì Mộc Thanh đột nhiên quay đầu hướng về một nơi phụ cận quát to:

"Là ai? Lăn ra đây cho ta!" Động tác trên tay của nàng so với thanh âm còn nhanh hơn vài phần. Vô số thanh ti từ trong tay áo phá không cuồn cuộn bắn ra trực tiếp đánh vào chỗ khả nghi.

"Ồ!" – một tiếng hô kinh ngạc vang lên, theo đó một đoàn lục khí xuất hiện.

"Xuy xuy…" âm thanh xé gió, thanh ti nháy mắt đã xuyên qua đoàn lục khí, chỉ là lục khí đã lại biến mất.

Ngay sau đó, phía trên đầu Mộc Thanh truyền ra từng đoàn dao động không gian cực kỳ yếu ớt, một viên châu trong suốt xuất hiện!

Vật này vừa xuất hiện trong nháy mắt đã lập tức quay tròn thả ra bạch quang chói mắt khiến người ta không thể nhìn thẳng.

Bề mặt ngoài viên châu trong đoàn bạch mang nhanh chóng biến ảo, thoáng chốc đã hiện ra hai đạo nhân ảnh, một đạo nhũ bạch sắc, một đạo đạm kim sắc.

Bóng người đạm kim sắc lập tức giơ tay lên.

Một đạo ngân hồng rít gào phóng ra, chỉ thoáng chớp động đã chém xuống đỉnh đầu Mộc Thanh nhanh như chớp giật.

Đạo ngân hồng kia rõ ràng là một ngân sắc trát đao sáng như pha lê.

Đúng là Ngũ Long Trát!

Bóng người đạm kim sắc này tất nhiên là một con kim giáp khôi lỗi.

Tuy rằng trên đỉnh đầu Mộc Thanh bạch mang chói mắt khiến nàng không thể dùng mắt quan sát nhưng do đã sớm phóng ra thần niệm nên hết thảy mọi thứ ở mười trượng phụ cận đều rõ như lòng bàn tay.

Nàng vẫn vô cùng trấn định, giơ hai tay lên không trung đón đỡ ngân trát.

Nhất thời xung quanh bảo vật này bỗng lóe lên điểm điểm thanh quang, vô số ngân ti quỷ dị hiện lên đan dệt vào nhau thành một tấm lưới mưa gió không lọt vây lấy ngân trát. Một bộ phận thanh ti khác lại hóa thành một tấm khăn lụa màu xanh bảo vệ trên không.

Mộc Thanh quả là túc trí đa mưu, không biết từ khi nào nàng ta đã bố trí vô số ẩn hình linh ti bên người.

Khó trách kim giáp khôi lỗi tuy mượn dùng thần thông quỷ dị của một quỷ vật khác để tiếp cận tung ra một đòn trí mạng. Ai ngờ tính toán lại thất bại trong gang tấc.

Chẳng qua uy năng to lớn Ngũ Long Trát là điều Mộc Thanh khó có thể tưởng tượng ra nổi.

Mặt ngoài ngân trát hiện lên hàn quang chói mắt khiến vô số thanh ti bao bọc bên ngoài gãy đoạn, trực tiếp bị chém nát.

Thế tới của ngân trát không chút đình chỉ, thoáng chốc đã chém lên trên khăn lụa màu xanh…