Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2102: Tịnh Linh Liên

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2463 chữ

Sau khi để một tia phân niệm bám vào cụm khôi lỗi, tuy Hàn Lập vẫn lơ lửng trên mặt hồ nhưng nhờ tâm niệm cảm ứng nên có thể quan sát rõ ràng hết thảy mọi động tĩnh phía dưới.

Hồ nước màu bạc này còn huyền diệu hơn nhiều so với dự đoán của hắn!

Cự lang tiềm nhập vào hồ nước, sâu được ba bốn trượng liền gặp phải một cỗ phản lực đẩy lùi nó, nước ao bốn phía cũng ẩn ẩn truyền đến vô số cự lực trói buộc, khiến nó muốn lặn xuống một chút cũng trở nên gian nan dị thường.

Cự lang trầm sâu từng xích từng xích một (0.33m), khi được hơn một trượng thì lực trói buộc bốn phía bắt đầu tăng lên, trong nháy mắt đã cao gấp mấy lần, phản lực thì càng gắt gao ngăn cản, làm nó không mảy may tiến thêm được một chút.

Đồng thời, bên trong thân thể khôi lỗi thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng "răng rắc.." nứt vỡ,một bộ tùy thời đều có thể bạo liệt do gặp phải lực ép quá lớn.

Phân niệm Hàn Lập quét qua phụ cận xung quanh, ngoại trừ nước ao bàng bạc ra thì vẫn không hề cảm ứng được thứ gì.

Trên không hồ nước, hắn nhíu mày một cái, tâm niệm hơi động một chút.

Bốn chân cự lang khẽ cử động, nổi lên lại nửa trượng, tại độ sâu ấy liền bắt đầu du động một cách chậm rãi.

Tuy động tác cực kỳ chậm chạp, nhưng diện tích hồ nước bất quá chỉ rộng hơn trăm trượng, sau thời gian uống cạn một tuần trà, khôi lỗi cự lang dạo qua hết một vòng nhưng không thu hoạch được gì.

Hàn Lập trầm ngâm một lúc, cánh tay hướng mặt hồ khẽ ngoắc.

Sau một tiếng "vèo",khôi lỗi cự lang từ trong mặt hồ bay lên,đồng thời một đoàn ánh sáng màu trắng kích bắn ra, lóe lên tức thì liền nhập vào trong người Hàn Lập.

Ánh mắt Hàn Lập quét qua thân thể cự lang một hồi, cảm thấy không có bất cứ dị thường gì mới vung tay áo lên, đem khôi lỗi thu vào.

Đương nhiên hắn sẽ không bỏ cuộc đơn giản như vậy, cánh tay lại vung lên xuất ra một hoàn (vật có vòng tròn - Linh Thú hoàn chăng?) đen kịt, xoay tít phát ra từng trận ù ù.

Từ bên trong hoàn này phóng xuất vô số khỏa kim sắc quang cầu, xem rõ thì chính là hằng trăm giáp trùng cực lớn vừa bay ra.

Mỗi một con đều phát ra kim quang chói mắt, một đôi răng nanh dữ tợn lộ ra ngoài, chính là những Phệ Kim Trùng trưởng thành.

Hàn Lập không chút do dự dùng một tay bấm niệm pháp quyết, bạch quang chợt lóe ngay giữa mi tâm, theo sau là từng trận âm thanh "xuy xuy".

Trên trăm đạo ánh sáng tí ti kích bắn từ đó ra, mỗi một đạo đều chuẩn xác nhập vào một đầu Kim Trùng.

Hàng trăm Kim Trùng bắt đầu tề động, biến thành từng đoàn từng đoàn kim quang xâm nhập vào trong hồ nước, nhanh chóng chìm sâu xuống.

Lấy thân thể không cách nào phá hủy của những Phệ Kim Trùng này, thêm thực lực cường hãn của mỗi cá thể, có lẽ có thể xâm nhập vào địa phương sâu hơn.

Chỉ trong chốc lát, mấy trăm đầu Phệ Kim Trùng liền chìm sâu một hơi khoảng bảy tám trượng, tốc độ mới bắt đầu chậm dần lại.

Nhưng đến lúc này, vẫn chưa thấy đáy hồ đâu cả.

Trên mặt Hàn Lập hiện lên vẻ kinh ngạc, trong đầu không khỏi suy nghĩ, có nên đem hơn mười đầu Trùng Vương dự bị ra dùng hay không.

Nhưng lúc này, những Phệ Kim Trùng kia cũng đã gian nan thâm nhập được sâu khoảng mười trượng, trên mặt hắn rốt cục cũng lộ ra vẻ mừng rỡ.

Tại nơi sâu hơn mười trượng phía dưới, rốt cuộc cũng thấy được một mặt cát trắng xóa.

Hàn Lập mừng lớn, lúc này liền ra lệnh cho tất cả Phệ Kim Trùng hướng ra mọi phía xung quanh mà lùng sục.

Kết quả, rất dễ dàng đã tìm được hai chỗ hẻo lánh dưới hồ, bên trong phát hiện bảy gốc linh liên cao hơn một xích.

Mỗi một gốc, thân chúng đều trong suốt phảng phất như thủy tinh, bên trong thân như có chằng chịt tơ máu, nối liền từ gốc đến đỉnh liên hoa.

Trong bảy gốc linh liên, ba gốc có nụ hoa lớn cỡ nắm tay, hai gốc thì nở ra được một nửa chỉ có một gốc nở bung triệt để.

Những liên hoa chưa nở bung thì không có gì lạ - thân mang màu vàng nhạt, nhưng liên hoa đã nở bung thì màu cánh hoa lại là màu thịt hồng, mặt ngoài mơ hồ còn có thể thấy được những đường giống như huyết mạch kinh lạc của người, kỳ lạ dị thường.

Hàn Lập gặp tình hình này, chẳng những không thất vọng, ngược lại còn mừng như điên.

Tại Linh giới chuyện có liên quan đến Tẩy Linh Trì và Tịnh Linh Liên tuy không có bao nhiêu, nhưng hắn đã mang ý định dấn thân kỳ hiểm vào Ma Giới thì tất nhiên phải nghĩ hết thảy mọi biện pháp mà thu lấy một ít tin tình báo.

Căn cứ vào những gì hắn thu được, Tịnh Linh Liên này được xem là một loại kỳ vật trong thiên địa, chẳng những phải sinh trưởng trong Tẩy Linh Trì, trước khi linh liên nở hoa và thay đổi màu sắc thì hiệu dụng chả khác gì linh thảo bình thường.

Mà linh liên này một khi nở hoa đổi màu, liền có thể duy trì ngàn năm. Nếu như không có người ngắt lấy, tức thì sẽ từ từ hóa thành linh khí tinh thuần,tự động dung nhập linh hồ. Lần nở hoa tiếp theo thì là chuyện của mấy ngàn năm sau.

Cho nên ngay lúc trước khi tiến vào Tẩy Linh Trì, tuy đám người Lũng gia lão tổ một mực mưu đồ việc này nhưng cũng không dám cam đoan nhất định gặp được linh liên nở hoa.Hơn nữa, cho dù có được một hai đóa thì cũng vì nhân số nên một người được hai đến ba cánh hoa đã là tốt lắm rồi.

Hiện tại, ngoài ý muốn đám người Lũng gia lão tổ đã vẫn lạc,đóa linh liên này tất nhiên chỉ mình hắn sử dụng, hắn có thể hấp thu hoàn toàn linh khí cùng dược hiệu thần kỳ bên trong.

Hàn Lập cưỡng chế đè lại mừng rỡ trong lòng, lại để cho Phệ Kim Trùng tiếp tục cẩn thận điều tra các nơi hẻo lánh dưới đáy hồ.

Kết quả, ngoại trừ những gốc Tịnh Linh Liên kia ra thì không phát hiện thêm linh dược nào khác.

Cái này cũng không tính là kỳ quái!

Lấy áp lực đáng sợ của linh thủy trong Tẩy Linh Trì, linh dược khác thật sự không thể nào sinh tồn. Huống hồ linh lực bên trong với ngoại giới mà nói thì thật sự tinh thuần quá mức, nếu có hạt giống linh dược nào rơi vào trong hồ, chỉ có thể nhận lấy kết cục tự bạo, chứ đừng nói tới chuyện nẩy mầm sinh trưởng.

Hàn Lập đang tự đánh giá lại mọi chuyện,thì đột nhiên những Phệ Kim Trùng xâm nhập vào linh hồ trở nên bạo động, tựa hồ như đang hưng phấn quá độ.

Hàn Lập kinh ngạc một hồi, vội vàng liên hệ cùng các tia phân niệm nhanh chóng điều khiển bọn chúng rời khỏi linh hồ.

Một lát sau sắc mặt hắn khẽ biến, ý niệm trong đầu mạnh mẽ thúc giục, một Phệ Kim Trùng mới không mấy tình nguyện rời khỏi mặt nước, di chuyển một cách chậm rãi về phía hắn.

Từ lúc kim sắc giáp trùng to cỡ nắm đấm rời khỏi mặt nước, hai mắt Hàn Lập tinh quang chớp động, bắt đầu đánh giá cẩn thận.

Thoạt nhìn bên ngoài, những linh trùng này không khác gì lúc trước, nhưng khí tức hình như biến hóa chút ít. Loại biến hóa này không đơn thuần là suy yếu hay cường đại, mà giống như một loại chuyển biến.

Hàn Lập cau mày, đột nhiên như nhớ ra điều gì, lam mang trong mắt lóe lên.

Lúc này đây, trên mặt hắn biểu lộ vẻ giật mình.

Nhìn thì giống với linh trùng độc nhất vô nhị trước kìa, toàn thân đều là kim sắc giáp xác, nhưng bằng mắt thường lại khó phát hiện trên thân chúng lại có những sợi tơ li ti màu trắng.Tuy rằng nhạt đến mức như không có, nhưng hắn có thể khẳng định trên thân Phệ Kim Trùng lúc trước tuyệt đối không có thứ này.

Tâm niệm Hàn Lập nhanh chóng đảo chuyển, sau khi sắc mặt biến hóa vài cái, bỗng nhiên đưa tay khẽ điểm Linh Thú Hoàn trong không trung một cái.

Một đầu Phệ Kim Trùng lập tức từ trong hoàn bay ra, hơn nữa sau một cái chớp động liền ngoan ngoãn

đậu trong lòng bàn tay hắn.

Sau khi đón được đầu kim trùng này, lam mang trong mắt hắn chớp liên tục quét qua thân trùng.

Một lát sau, sắc mặt hắn hơi đổi!

Phán đoán lúc trước quả nhiên chính xác. Dưới linh mục, hắn quan sát đầu Phệ Kim Trùng vừa mới bay ra khỏi linh hoàn, tuy toàn thân đều là kim giáp bóng loáng nhưng không mảy may có lấy một tia bạch ti.

Rõ ràng sau khi Phệ Kim Trùng tiến vào trong Tẩy Linh Trì, bên trên giáp xác mới xuất hiện loại biến hóa này.

Hẳn là Tẩy Linh Trì cũng có hiệu dụng với Phệ Kim Trùng.

Nội tâm Hàn Lập tự định giá một hồi, không chút chần chờ liền dùng thần niệm gọi tiếp một đầu Phệ Kim Trùng trưởng thành ra khỏi hồ.

Kết quả là đầu linh trùng thứ hai này cũng đồng dạng có những sợi tơ li ti màu trắng trên thân.

Đến bây giờ, trong lòng Hàn Lập không còn gì hoài nghi. Tẩy Linh Trì này vậy mà lại có hiệu dụng lần nữa kích phát biến dị đối với đầu Phệ Kim Trùng trưởng thành, nhưng không biết loại hiệu dụng này đem những linh trùng này đến phương hướng biến dị nào.

Trong lòng hắn suy nghĩ việc này nhưng trên mặt lại không có quá nhiều kinh hỉ,không lập tức thả hết Phệ Kim Trùng ra, ngược lại còn nhướng mày thúc giục pháp quyết đem đám Phệ Kim Trùng còn lại dưới hồ gọi về, thu tất cả vào trong Linh Thú Hoàn.

Hàn Lập biết rõ những Phệ Kim Trùng này nhanh chóng sinh ra biến dị là do hấp thu những năng lượng thần bí trong hồ nước kia.

Mà những năng lượng bên trong Tẩy Linh Trì này chính là thứ mấu chốt có thể giúp hắn thoát thai hoán cốt, trước khi bản thân tẩy tủy dịch kinh xong sao có thể để giảm bớt những nắng lượng này.

Nếu không, vạn nhất năng lượng không đủ dẫn đến tẩy tủy thất bại thì dù cho những Phệ Kim Trùng sau khi dị biến có uy năng tăng mạnh, hắn cũng chỉ có thể hối hận không thôi.

Dù sao thì tiến giai cảnh giới Đại Thừa vẫn quan trọng với hắn hơn cả. Hết thảy những thứ khác đều như bóng trăng trong nước mà thôi.

Đương nhiên nếu như tẩy tủy hoàn tất, dĩ nhiên không thể phí phạm rồi. Hắn sẽ thả ra tất cả Phệ Kim Trùng, cho chúng thỏa thích hấp thu hết thảy những thứ trong hồ.

Đối với hết thảy mọi việc trong lòng Hàn Lập đều minh bạch, hơn nữa cũng đã tìm thấy Tịnh Linh Liên nên không chần chừ thêm. Vừa đem Linh Thú Hoàn thu lại hắn lại vung tay áo, một đạo kim ảnh nhàn nhạt từ từ xuất ra, sau một hồi lượn vòng liền biến thành một đầu tiểu thú màu vàng cao hơn xích.

Chính là Báo Lân Thú!

"Tuy nơi này người ngoài không có khả năng tiến nhập, nhưng để phòng ngừa vạn nhất thì lúc ta tiến vào linh hồ, ngươi giúp ta hộ pháp một hồi. Nếu quả thực có người nào xông vào, ngươi nhất định phải dốc sức ngăn cản cho ta." Hàn Lập trầm giọng phân phó.

"Chủ nhân yên tâm, ta sẽ cố gắng hết sức." Tiểu thú há miệng, phát ra thanh âm nữ đồng thanh thúy, thân mình vừa động lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh tiêu thất trong hư không.

Trên mặt Hàn Lập không chút biểu tình, chỉ gật gật đầu, trên người lóe lên hào quang màu xanh, một bóng người màu xanh nhạt quỷ dị xuất hiện.

Bóng người này cùng Hàn Lập có dung mạo độc nhất vô nhị, mặc một bộ trường bào xanh nhạt, chính là cụm Chi Tiên linh khu.

Tiếp đó Hàn Lập vỗ đỉnh đầu, một đoàn hắc khí cuồn cuộn bốc lên, bên trong có một Nguyên Anh đen kịt ẩn hiện.

Chính là đệ nhị Ma Anh của Hàn Lập.

Ma Anh này vừa hiện thân liền cùng tâm niệm Hàn Lập liên thông, lập tức quát khẽ một tiếng hướng về phía linh khu, trong nháy mắt liền nhập vào trong không còn thấy bóng dáng.

Tiếp theo, không cần Hàn Lập phân phó, hai mắt linh khu vốn đang nhắm nghiền đột nhiên mở to - bắn ra từng trận ngân quang, sau khi mỉm cười liền biến thành một đạo thúy quang hướng thẳng đến phía rừng rậm phụ cận.

Lúc này, Hàn Lập mới tiếp tục lấy ra một chồng trận kỳ cùng trận bàn, hướng bốn phía xung quanh hồ nước ném đi, trong phút chốc liền tạm thời bày ra ba tòa pháp trận huyền diệu,đem linh trì bao phủ trọn vẹn vào trong.

Phải cẩn thận để đạt mục đích, ai biết hai tên Thủy tổ Ma giới bên ngoài kia có thi triển thủ đoạn nào hay không, Hàn Lập phải phòng ngừa chu đáo, đem hết thảy thủ đoạn phòng bị bày ra.

Tuy có Báo Lân Thú cùng đệ nhị Ma Anh điều khiển Linh Khu, thêm ba cái pháp trận thì cũng không có khả năng ngăn cản một vị Thánh tổ, nhưng chỉ cần trì hoãn cho hắn thêm chút thời gian, thì chắc chắn sẽ không đến nỗi bị đánh lén mà không kịp trở tay.

Hàn Lập làm xong hết thảy mới chân chính an tâm, sắc mặt buông lỏng xuống, lúc này mới hướng hồ nước phía dưới hạ xuống.