Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1581: Ma Kim Sơn Mạch

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2200 chữ

"Hai tin tức? Đạo hữu nói nghe thử một chút xem."

Hàn Lập từ chối cho ý kiến hỏi.

"Ba tháng sau, trong thành có tổ chức đấu giá hội, sẽ có một viên thánh giai Kinh *** ma thú được đem ra đấu giá. Ta nghe nói ma hạch này cực kỳ hi hữu, thậm chí một số thánh tộc trong thành cũng muốn vật ấy. Ý ta là ra tay mua vật ấy."

Nữ tử chậm rãi nói.

"Thánh tộc!"

Hàn Lập nhíu mày.

Cho dù hắn có giàu có thì tuyệt đối không tin rằng có thể so sánh với tồn tại Hợp Thể Kỳ. Những lão quái vật này thậm chí đã sống cả mấy vạn năm, số lượng tinh thạch sưu tầm tuyệt đối đạt đến trạng thái khó tin.

Đương nhiên, nếu không cố kỵ đem tất cả linh dược trên người đổi lấy tinh thạch thì cũng không phài là không thể tranh đoạt một phen với những thánh tộc này.

Nhưng Hàn Lập là dị tộc, như thế nào lại dễ dàng để lộ tài sản. Nếu không sợ rằng chưa kịp mua ma hạch thì đã bị kẻ khác dòm ngó. Hắn cũng không muốn tự dưng gây sự chú ý. Tâm niệm Hàn Lập nhanh chóng xoay chuyển, chỉ chốc lát liền lắc đầu:

"Đã có thành tộc tham gia đấu giá, ta khẳng định không thể có được vật ấy, cách này không được."

"Ồ, nếu tiền bối nói vậy thì cũng còn cách thứ hai. Tiên bối mới đến đây không lâu, không biết đã có nghe nói qua Ma Kim Sơn Mạch chưa?"

Thiếu nữ cười một cái, bộ dáng không thèm để ý nói.

"Ma Kim Sơn Mạch! Ta chỉ biết là có một nơi như thế, nhưng tình huống cụ thể thật đúng là không rõ ràng lắm."

Hàn Lập nghe vậy, trong lòng vừa động.

"Tiền bối không biết cũng không có gì kỳ quái, nơi đó bất quá chỉ mới xuất hiện gần ngàn năm nay, rất ít người biết. Vãn bối có thể giảng giải một chút."

Đôi mắt sáng của nữ tử lưu chuyển, thản nhiên cười.

"Như vậy phải làm phiền đạo hữu."

Hàn Lập bất động thanh sắc gật đầu, đồng thời nghĩ về khu vực gần Vân Thành trên bản đồ, có ghi lại vị trí Ma Kim Sơn Mạch.

"Ước chừng vạn năm trước, cách Vân Thành một tháng lộ trình, đột nhiên xuất hiện không gian gió lốc. Cũng không biết vì nguyên nhân gì mà nơi không gian gió lốc tràn qua, lại đột nhiên xuất hiện một vùng núi non màu đen. Mà vùng núi này bị ma khí nồng đậm bao phủ, hơn nửa trên hư không lại cực kỳ bất ổn, xuất hiện không ít khe không gian. Mà trong khe có rất nhiều ma khí tuôn ra, cũng mang theo một số ma thú cấp cao, trong đó không thiếu thánh giai ma thú. Trong khoảng thời gian ngắn, lấy sơn mạch này làm trung tâm, trăm dặm quanh đó đều trở thành ma vực, hơn nữa còn không ngừng khuếch tán về bốn phía. Việc này cũng kinh động tới tồn tại thánh tộc đỉnh giai của Thiên Vân Tộc chúng ta."

"Kết quả, vài vị thánh tộc lục, thất giai liên thủ tiến vào khu vực này giết hơn phân nửa thánh giai ma thú, cũng tiến vào trung tâm sơn mạch, ý định hoàn toàn giải quyết việc này."

Thần sắc nữ tử Tinh tộc ngưng trọng nói.

Mà Hà Lập đang nghe nữ tử này nói đến khe không gian cùng lượng lớn ma khí tuôn ra, thì trong lòng ngẩn ra, cơ hồ trong nháy mắt nhớ lại ở lúc Minh Hà Chia Địa. Nhưng lúc này, tinh tộc nữ tử sau khi thở dài một hơi lại nói tiếp:

"Không biết những thánh tộc này gặp phải chuyện gì mà ở trung tâm sơn mạch, mà ở lại đó hơn nửa năm mới trở về. Sau khi trở về bọn họ lập tức ra lệnh đem khu vực này dùng cấm chế phong tỏa hoàn toàn, chỉ để lại một cửa ra vào. Sau đó nói với các tộc khác rằng việc này đã giải quyết, trong khe không gian không còn tuôn ra nhiều ma khí và thánh giai ma thú nữa. Nhưng sau khi nói ra tin này thì cũng cho phép tồn tại đã ngoài thánh tộc vào nơi này, có người chết, cũng có người diệt sát ma thú, lấy được nội đan cùng một số tài liệu hi hữu. Chẳng những thời gian tiến vào khu vực này chỉ có thể là một tháng cố định trong năm, mà mỗi lần cũng chỉ có thể ở trong khu vực đó một tháng. Sau đó nhất định phải trở ra, bởi vì hết thời gian quy định, khu vực này sẽ bị đóng cửa. Phải biết rằng ma khí trong đó nồng đậm như thế nào, cho dù là ma tu cũng không thể ở bên trong quá lâu. Nếu không ma khí đồng hóa thì sẽ biến thành ma vật, mà ma thú trong đó rất nhiều, đích thật là nơi tốt để tìm kiếm tài liệu trân quý đổi lấy tinh thạch. Bởi vậy từ mấy năm đầu tiên, cơ hồ mỗi năm, khi mở ra đều có lượng lớn tồn tại cao giai ồ ạt tiến vào. Nhưng qua một đoạn thời gian thì người vào rất ít, cho tới nay thì những người dám xông vào lại càng ít đến đáng thương."

Nói tới đây, nũ tử cảm thán một hơi.

"Tại sao vậy?"

Hàn Lập có chút tò mò hỏi.

"Thương vong thật sự rất kinh người, những người tiến vào ma vực dĩ nhiên có thu hoạch lớn, nhưng số lượng trở về thật không bằng một phần mười lúc đi vào. Tỉ lệ chết cao như vạy nếu chỉ là vài lần thì còn đỡ, đằng nào nào năm nào cũng như thế, hơn nữa cũng không thấy cao giai ma thú trong đó giảm bớt, hiển nhiên vì vậy mà làm cho người ta càng sợ hãi. Mà trong ma vực ngoại trừ một số cao giai ma thú thì thậm chí còn lưu lại vài thánh giai ma thú năm đó. Mặc dù chúng cơ bản chỉ sống ở trung tâm, nhưng nếu gặp phải thì hiển nhiên chỉ có một con đường chết. Nói thật, tiến vào sơn mạch này, đánh chết ma thú thì ít mà ma thú thôn phệ các tộc thì nhiều. Cũng may là càng là cao giai ma thú thì càng ở sâu bên trong, rất ít khi ra ngoài, nếu không thì cho dù có ai vào thì cũng chết hết. Nếu hiện tại ai có dũng khí đi vào, còn sống sót mà đi ra thì có thể nói là giàu lên nhanh chóng. Cho nên ma vực này dần dần được gọi là Ma Kim Sơn Mạch, ám chỉ rằng nơi đây vừa tốt vừa xấu."

Nữ tử Tinh tộc cười cười giải thích.

"Đạo hữu nói nhiều như vậy chẳng lẽ muốn ta tiến vào, đánh chết thánh giai mai thú bên trong?"

Hàn Lập sờ sờ cằm, sau một lúc lâu mới thản nhiên nói.

Mặt hắn không một chút biểu tình, nhưng trong lòng đã hạ quyết tâm, nếu nữ tử trước mắt thật sự đề nghị như thế thì hắn lập tức không nói hai lời, chấm dứt cuộc nói chuyện và rời khỏi đây. Ngay cả khi thiên ngoại ma giáp rất hữu dụng, nhưng so với cái mạng nhỏ thì đương nhiên không bằng.

"Trung tâm Ma Kim Sơn Mạch nguy hiểm như vậy, vãn bối sao dám đề nghị như vậy, nhưng cái vãn bối muốn nói cho tiền bối đúng là một số thánh giai ma thú ở trong Ma Km Sơn Mạch."

Nữ tử Tinh tộc khẽ cười, nhẹ lắc đầu.

"Nói rõ xem nào?"

Ánh mắt Hàn Lập chợt lóe, tựa hồ nghĩ tới điều gì.

"Theo ta được biết, hơn trăm năm trước có một thánh giai ma thú không biết tên, không biết vì nguyên nhân gì đột nhiên bỏ chạy ra khỏi Ma Kim Sơn Mạch, liên tiếp tập kích gần Vân Thành, nhưng đồng thời cũng bị vài thánh tộc đánh trọng thương, trốn chui trốn nhủi. Mà vãn bối cơ duyên xảo hợp, vừa mới biết được chỗ ma thú này ẩn thân."

Nữ tử lộ ra vẻ thần bí, nói ra một câu làm Hàn Lập cả kinh.

"Ngươi nói thật không?"

Hàn Lập hít sâu một hơi, thần sắc ngưng trọng hỏi.

"Tuyệt đối không sai! Hơn nữa ma thú này năm đó bị thương quá nặng cho nên lặng lẽ tìm một chỗ bí ẩn bên ngoài Ma Kim Sơn Mạch ngủ say, một thân thần thông không bằng một phần mười trước thời kỳ toàn thịnh. Phiền toái duy nhất chính là ma thú này lại tạo ra một ma khí kết giới, lập tức sẽ làm ma thú thức tỉnh. Ta tuy sơn biết tung tích của ma thú này nhưng vẫn không có cách nào bắt được, mà trong tay tiền bối có ma giáp, ngoại trừ ma hạch thì tất cả các tài liệu trên người ma thú sẽ thuộc về ta. Tiền bối nếu cảm thấy hứng thú thì ta sẽ chỉ chỗ ma thú này chi tiết."

Tinh tộc nữ tử sau khi kể xong thì rốt cuộc trịnh trọng nói ra điều kiện của mình.

"Ma thú này có thật đang ngủ say ở ven bờ Ma Kim Sơn Mạch không, hơn nữa thần thông không bằng một phần mười lúc đầu? Ngươi như thế nào lại biết chính xác tình huống của ma thú này như vậy?"

Hàn Lập trầm ngâm hồi lâu, mới hỏi một câu.

Hắn nghe nữ tử này nói như thế thì hiển nhiên có chút động tâm, nhưng sự tình trọng đại, cần phải hỏi rõ ràng trước đã.

"Vãn bối tuyệt không dám gạt tiền bối, xem bộ dáng tiền bối còn hoài nghi, cho nên vãn bối cho tiền bối xem một vật nữa sẽ rõ ràng ngay."

Nữ tử thấy Hàn Lập cẩn thận như thế, ngược lại trong lòng vui vẻ nói. Tiếp theo tay vừa lật lại, đột nhiên một cỗ hắc vụ từ trong tay áo bắn ra, sau khi ngưng tụ thành hình thì hóa thành một con thú, dừng lại trên đỉnh đầu của nữ tử. Toàn thân đen thui, đúng là một quái điểu, nhưng miệng màu hỏa hồng, hai mắt ánh vàng rực rỡ.

"Ma Yên Điều!"

Hàn Lập liếc mắt một cái liền nhận ra lai lịch con chim này, đầu tiên là cả kinh nhưng lập tức bừng tỉnh.

"Không sai, linh thú này tại linh giới cực kỳ thưa thớ, là một trong vài loại ma thú mà ta thuần phục. Mặc dù không có lực công kích nhưng nói về tìm kiếm thì tuyệt đối vô cùng thần diệu. Thậm chí có thể cho chủ nhân đặt một tia ấn ký để thao túng. Ta biết nơi thánh giai ma thú kia ngủ say, chính là dùng con chim này mấy lần lẻn vào, tận mắt quan sát.

Nữ tử thản nhiên nói.

"
Đã có ma điểu này thì ta cũng tin đạo hữu. Nhưng thật Hàn mỗ muốn hỏi thêm một câu, nếu lúc đầu thánh giai ma thú này dưới sự liên hợp của thánh tộc mà còn có thể thoát thân được, thì hắn không phải là thánh giai cấp thấp, thần thông so với cùng giai thì lớn hơn rất nhiều. Đạo hữu không có cách nào đoán loại của ma thú này sao?"

Hàn Lập gật đầu, nhưng lại cẩn thận hỏi một câu.

"
Mặc dù ta vẫn chưa tận mắt nhìn thấy lúc ma thú này toàn thịnh đánh nhau với thánh tộc, nhưng nghe nói tương đương với thánh tộc nhị, tam giai. Đương nhiên đây cũng chỉ là ta nghe người ta nói lại mà phán đoán, cũng không thể khẳng định chính xác. Về phần chủng loại ma thú thì không thể đoán chính xác được, nhưng tựa hồ cùng với chân linh trong truyền thuyết "Sơn Nhạc Cự Viên" có vài phần tương tự. Nói không chừng thật sự có vài phần huyết mạch."

"
Sơn Nhạc Cự Viên!"

Hàn Lập nghe nói thế thì sắc mặt lập tức biến đổi.

"
Đúng rồi, vãn bối có hình vẽ của ma thú này, tiền bối có thể xem qua."

Nữ tử dường như nghĩ đến điều gì, ngọc thủ vừa nhấc, lấy ra một khối thạch phiến đã được chuẩn bị từ sớm.

Hàn Lập cũng không khách khí, trực tiếp bắt lấy thạch phiến, đặt lên trán, đem thần thức nhập vào trong.

"
Quả nhiên có vài phần tương tự!"

Sau một hồi lâu, Hàn Lập thả tay xuống, trầm ngâm một hồi.

"
Vãn bối nói nhiều như vậy, không biết ý tiền bối thế nào?"

Nữ tử Tinh tộc nhìn Hàn Lập, mơ hồ có chứa một tia mong chờ.

"
Không biết đạo hữu tên gì?"

Sau khi Hàn Lập mỉm cười, bỗng nhiên hỏi ra một câu rất lạc đề.

"
Tiền bối cứ gọi vãn bối là Tiêm Tiêm là được!"

Nữ tử Tinh tộc ngẩn ra, lập tức cười khẽ nói.