Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1876: Ma bức

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2434 chữ

Một tiếng động thật lớn "Ầm ầm" vang lên, bên trong chớp lóe luồng sáng đen kịt, hiện ra một chiến thuyền khổng lồ đang mãnh liệt phóng to ra.

Lúc đầu chiến thuyền này chỉ nhỏ cỡ chừng mười trượng nhưng trong nháy mắt lập tức hóa to lên tựa như một ngọn núi thật lớn, ba chiếc cột buồm trông giống như những trụ chống trời cao vạn trượng, trên đó giắt ngang một cánh buồm màu đen, khắc rõ ràng hình thù mấy con quái thú đen thui tỏa ra sát khí kinh người, đang giương nanh múa vuốt trông rất sống động.

Càng khiến cho những ai nhìn qua phải giật mình. Ngoài kích cỡ quá to lớn của chiếc thuyền này, còn có linh quang chớp động ẩn hiện pháp trận bên ngoài thân thuyền, có những hình dạng hoa văn khác nhau xuất hiện ở những bộ phận khác nhau.

Những chi tiết này có khi là hình tròn cũng có khi tương tự như thế, nhưng bất luận hình dạng nào đi nữa cũng khắc họa chi tiết những phù văn hết sức phức tạp, vừa mới nhìn qua đã có cảm giác bị cuốn hút bởi những bộ phận toát lên uy lực mạnh mẽ.

Những chi tiết bộ phận này nhiều vô số kể, e rằng phải tập trung đến mấy trăm tu sĩ mới có thể điều khiển và phát huy hết toàn bộ uy lực.

Thế nhưng chi tiết bắt mắt nhất lại là ba cây trụ ngũ sắc được dựng đứng vững chắc trên khoang thuyền.

Những cây tinh trụ này chẳng những to đùng như bể cá mà còn dài đến cả trăm trượng, những bộ phận khác cơ bản không thể so sánh bằng.

Ngay lúc Hàn Lập đang tập trung cẩn thận xem xét chiến thuyền khổng lồ đó thì Lũng gia lão tổ cũng đã kiểm tra xong và thu lấy linh nhũ cùng vòng tay trữ vật, sau đó ngó lên chiếc thuyền to lớn đó mà điềm nhiên nói:

"Chỉ riêng giá trị của nguyên liệu chế tạo ra một chiếc Kình Thiên Cự Thuyền này đã trên một ức linh thạch rồi, chưa nói tới hao tốn nhân công và thời gian tâm huyết để chế tạo ra. Nếu đem ra ngoài bán ắt hẳn vớ được một phen lời to, tuy nhiên lão phu cơ bản chẳng nghĩ tới chuyện đó".

"Đương nhiên Hàn mỗ biết lần giao dịch này đã chiếm chút tiện nghi của đạo hữu, nhưng có điều đạo hữu cũng đã thu được linh nhũ và đống tài liệu đó, bây giờ mà dùng linh thạch cũng chưa chắc đã mua được. Được rồi, bất kể nói thế nào thì cuối cùng khoản giao dịch này cũng đã thành công, Hàn mỗ sẽ không lưu lại đây nữa. Sau này khi nào đạo hữu quyết định tiến nhập Ma giới, chỉ cần nhắn trước đến Thiên Uyên Thành cho ta là được, tại hạ nhất định sẽ phó ước đúng hẹn!" Hàn Lập cười khẽ nói, một tay bấm quyết thu nhỏ lại chiếc thuyền khổng lồ đang lơ lửng trên không trung, nó lập tức hóa thành một vật nhỏ cỡ vài tấc rồi thu luôn vào tay áo.

"Chỉ cần Nhân tộc chúng ta có thể ngăn cản được vài lần công kích của Ma tộc thôi, rồi khiến cho đám Ma tộc đó bị vây lại ở một nơi, thì chắc chắn chuyến đi Ma giới sẽ không bị hủy bỏ đâu, lão phu nhất định sẽ báo trước cho Hàn đạo hữu. Với tu vi hiện tại của đạo hữu, sẽ là một trợ thủ đắc lực trong chuyến đi này" Khuôn mặt trầm tư của Lũng gia lão tổ lộ ra nụ cười rồi nói.

Hàn Lập nghe qua lời này liền gật đầu nhưng sau đó ánh mắt chợt lóe lên, ngó vào một chỗ vắng vẻ gần đó mà quỷ dị cười một tiếng, vừa lúc hai tay chắp lại, liền hóa thành đạo kinh hồng màu xanh phá không rời đi.

Lũng gia lão tổ thấy tình hình này, sắc mặt liền thay đổi nhưng vẫn đứng yên ở chỗ cũ. Cho đến khi đạo thanh sắc kinh hồng hoàn toàn khuất dạng ở cuối chân trời mới khẽ thở dài một tiếng.

Đúng vào lúc này, ngay chỗ hư không mà ánh mắt Hàn Lập mới vừa quét qua trước khi rời đi bỗng nhiên dao động, chợt hiện ra một nhân ảnh mặt mày nhăn nhó, chính là một gã nam tử áo bào màu đen, cũng là một vị Thái Thượng Trưởng Lão khác của Lũng gia.

Lúc này đây, sắc mặt hắn cũng âm trầm nhìn về hướng Hàn Lập, rồi trầm giọng mở miệng nói:

"Lũng huynh, xem ra hắn đã sớm phát hiện ra ta ở đây, ta mới vừa luyện thành môn thần thông ẩn thân này, ngay cả đạo hữu cũng không dễ dàng phát giác ra nhưng lại không thể tránh được tai mắt của hắn. Người này nếu không phải do tu luyện qua loại thần thông đặc thù thì cũng có một món chí bảo chuyên phá thần thông ẩn thân".

"Đúng vậy, thần niệm người này có thể còn cường đại hơn cả ta nữa. Tốc độ lại tu luyện nhanh đến như vậy, thì nếu có một hai loại thiên phú nghịch thiên bên mình là chuyện hợp lý. Nhưng bất kể thế nào, chỉ cần hắn đồng ý gia nhập cùng tiến vào Ma giới, thì thực lực Nhân tộc chúng ta sẽ tăng mạnh thêm một phần nữa, cũng sẽ không quá chênh lệch so với Thánh giai bên Linh tộc" Khuôn mặt Lũng gia lão tổ chẳng chút thay đổi trả lời.

"Nhưng Lũng huynh, chúng ta chưa hiểu rõ Hàn tiểu tử này, cũng có thể gã sẽ khiến cho lực lượng của bọn ta bị mất cân đối trong chuyến đi Ma giới lần này đấy" Hắc bào nam tử hơi nhíu mày nói.

"Hừ! hiểu quá ít thì ảnh hưởng gì. Nếu mời những tên khác thì chúng ta có thể hiểu rõ được bọn họ thật thà ra sao chăng? Mục đích chỉ cần có thể trợ giúp được bọn ta thôi là đủ rồi. Lần này Nhân tộc đối mặt với một đợt đại kiếp nạn từ Ma tộc, đối với Hợp Thể tu sĩ như chúng ta chính là một cơ hội trời ban. Vì vậy, chuyến đi này chỉ được thành công không thể thất bại, nếu không cả đời này của chúng ta chỉ chấp nhận dừng lại ở cảnh giới Hợp Thể kỳ mà không thể tăng tiến thêm được nữa" Hai tay nằm trong tay áo Lũng gia lão tổ nắm chặt lại, trên mặt thoáng hiện nét tàn khốc mà nói.

"Lời Lũng huynh cũng có lý, bất quá trước hết bọn ta cần phải ngăn cản được bước tiến công của Ma tộc đã" Hắc bào nam tử hớn hở đồng ý, cũng quay đầu nhìn về hướng tòa đại thành rồi nói.

"Cuối cùng lão phu đã thu nạp được lực lượng của mười ba thế gia mà kiến tạo nên cứ điểm này, phòng thủ và tấn công đều hỗ trợ lẫn nhau. Ta tự tin không kể lực lượng tu sĩ cao cấp hay là năng lực phòng ngự đều quyết không thua kém Hoàng Thành. Cho dù lần này Ma kiếp có mãnh liệt hơn, đáng sợ hơn gấp bội so với truyền thuyết đi nữa, đều cũng có thể bình yên" Lũng gia lão tổ tự tin nói ra.

"Điểm này ta cũng hết sức tin tưởng, nếu không cũng chẳng tìm tới hợp tác với Lũng huynh làm gì. Nếu gã tiểu tử đó đã đi rồi, thôi chúng ta cũng nên quay về xử lý chuyện chính đi. Hiện tại Ma chướng càng lúc càng lan rộng, khoảng chừng ba bốn tháng sau thì có lẽ Chân Ma tộc sẽ phá giới đến nơi, bọn ta hãy tập trung toàn bộ tinh thần để ứng phó mới được" Hắc bào nam tử thần sắc nghiêm nghị nói.

"Ừm, đi thôi, lão phu còn một lò đan dược đang luyện chế nữa" Lũng gia lão tổ gật đầu, tiếp theo vung tay áo lên, nhất thời một quầng kim sắc cuồn cuộn bao bọc lại thân ảnh, lập tức hóa thành một đạo kim quang bay về một tòa đại thành.

Hắc bào nam tử cũng một tay bấm niệm pháp quyết, rồi hóa thành một trận cuồng phong đen kịt cuồn cuộn bay đi.

Cùng lúc này Hàn Lập đã cách xa mấy ngàn dặm, cũng bay về nơi xa.

Hơn hai tháng sau, rốt cuộc Hàn Lập đã thông qua truyền tống pháp trận mà quay về Thiên Uyên Thành.

Lúc này cả thành trì đang được đặt trong cảnh giới nghiêm, tất cả các cấm chế pháp trận cũng bắt đầu được mở ra.

Nếu Hàn Lập không phải là tu sĩ Hợp Thể kỳ, e rằng lúc này ngay cả truyền tống pháp trận cũng không có tư cách sử dụng đến.

Đối với sát khí đằng đằng trong thành lúc này, Hàn Lập tựa như không quan tâm chút nào.

Mà kế đó, hắn trực tiếp trở lại nơi đám đệ tử Hải Đại Thiếu đang chờ trong tòa tháp cao, rồi đem Kình Thiên Cự Thuyền giao cho mấy tên đệ tử, để bọn họ tập trung mấy trăm môn nhân mau chóng thích nghi với kiện bảo vật này trước đã. Kình Thiên Cự Thuyền vốn cần đủ lượng nhân thủ mới có thể phát huy được chân chính uy lực.

Vậy là Hàn Lập đã dành cho đám môn hạ đệ tử một con át chủ bài để bảo vệ tính mạng.

Nếu không với tu vi Nguyên Anh kỳ như bọn họ, trong đợt Ma kiếp này có được toàn thân bình an hay không thật sự rất khó nói.

Sau khi đem cự thuyền giao cho đám đệ tử, Hàn Lập trở lại tầng cao nhất trên tòa tháp tiếp tục bế quan tu luyện. Bất quá lần này hắn dặn đệ tử lưu ý tình hình của ma chướng, đến đúng giờ hằng ngày báo cáo lại cho hắn biết.

Thời gian trôi qua từng ngày, không khí trong cả tòa Thiên Uyên Thành tự nhiên cũng khẩn trương dần lên.

Ở mấy chỗ ma chướng gần với Thiên Uyên Thành, chẳng những lan tỏa ra rộng chừng vạn dặm mà còn phát ra ánh sáng đen nhánh, thậm chí đứng gần vài nơi có thể thấy rõ ràng ma khí đen kịt quay cuồng bên trong không ngừng.

Bất quá mấy chỗ ma chướng trong Thiên Uyên Thành này, nếu so với những địa phương khác trong Nhân tộc cũng không tính là lớn. Nghe nói đã xuất hiện một vùng ma chướng cực kỳ lớn ở gần địa phận Linh Hoàng mới nhậm chức, nơi ma chướng đó trải rộng trùng trùng điệp điệp xa tới trăm vạn dặm, lớn hơn ma chướng xuất hiện ở Thiên Uyên Thành gấp trên trăm lần.

Hàn Lập vừa nghe qua tin đó, ngoại trừ khẽ thở dài một cái ra thì chỉ có thể tạm bỏ ngoài tai.

Một ngày kia, ở gần một vùng ma chướng mù mịt cách Thiên Uyên Thành mấy vạn dặm, có hai chiếc thuyền vàng chói cao vài trượng, đang ẩn núp trong một cánh rừng rậm rạp cách đó hơn mười dặm.

Trên hai chiếc thuyền đó, trong đám hắc giáp vệ sĩ có hai gã kim giáp Thiên Vệ.

Những người này không biết đã chờ đợi ở đây được bao lâu rồi mà thần sắc ngưng trọng đang thấp giọng luận đàm gì đó.

"Trần huynh, hai ngày nay ta cảm thấy không an tâm chút nào, mí mắt giật liên tục, không biết có phải Ma kiếp sẽ bộc phát ngay tại chỗ này không nữa!" Một gã kim giáp đại hán có hai cánh tay tràn đầy bắp thịt cuồn cuộn, có chút trầm tư hỏi.

"Kim đạo hữu, đâu phải chỉ có ngươi đâu. Lão phu kể từ khi được phái tới đây để canh chừng động tĩnh của ma chướng mà vẫn lo lắng trong lòng đây. Bất quá, cũng may là bọn ta chẳng qua cũng chỉ chịu trách nhiệm xem xét là chính, chỉ cần ma chướng vừa vỡ ra, lập tức kích phát ngay truyền tống pháp trận để trực tiếp truyền tống về thành, thật ra cũng chẳng có nguy hiểm gì lắm đâu" Một lão giả vóc người thấp bé cũng cười khổ một tiếng rồi trả lời.

"Ừm, ta cũng biết không cần phải lo lắng đến tính mạng nhưng trông bộ dáng ta vẫn như vầy đây, xem ra vẫn chưa đủ tâm cảnh rồi. Bất quá, hai người chúng ta rút thăm bị phái tới nơi đây, xem như quá xui xẻo rồi" Đại hán mở miệng trả lời có chút không cam tâm.

"Hắc hắc, đương nhiên được ở trong thành thì quá an tâm rồi. Nhưng chỉ cần chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng kỳ này cũng hết sức khả quan. Lão phu cho rằng lần nhiệm vụ này chẳng nguy hiểm chút nào" Lão giả lắc đầu nói.

"Ừm. Lần này Trưởng Lão Hội ban cho những loại đan dược kia đúng là cực kỳ trân quý, rất có ích lợi đối với chúng ta … Không tốt, đấy là cái gì …" Đại hán đang nở nụ cười thì sau một khắc, ánh mắt ngó lên bầu trời xa xăm mà thân đang đứng trên kim thuyền thì sắc mặt đại biến.

"Cái gì, chẳng lẽ ma chướng có biến hóa rồi!" Lão nhìn thấy đại hán kia, trong lòng liền rùng mình cũng gấp gáp xoay người lại cùng nhìn về một hướng.

Mấy tên hắc giáp vệ sĩ khác cũng ngó lên bầu trời xa xăm, sắc mặt nhất thời cũng tái nhợt cắt không còn giọt máu.

Chỉ thấy tại khoảng hư không phía dưới một vùng ma chướng, bất chợt xuất hiện một trận rung chuyển kịch liệt, phảng phất cả bầu trời như lật chuyển.

Vào ngay lúc này, một tiếng ầm đùng kinh thiên động địa vang lên, bên trong ma khí cuồn cuộn của ma chướng bỗng nhiên xuất hiện vô số con Ma Dơi dài hơn trượng.

Con nào con nấy lông cũng đỏ tươi như máu, trên đầu nhô ra một sừng đen nhánh, há mồm gào lên một cỗ sóng âm khiến cho hư không dao động xoay chuyển.