Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1730: Động tuyền kim quang

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2478 chữ

Tên Nhung Tộc sử dụng hắc phiên phía dưới săc mặt đại biến, không kịp suy nghĩ nhiều, đột nhiên vỗ lên thiên linh cái, trên người từng đám lông thô to đột nhiên "sưu" một tiếng hoá thành một mảng lục mang hướng về phía không trung bắn tới nhưng ngân xích phía trước lại mơ hồ một chút, ngay sau đó đám lục mang liền xuyên qua ngân xích, kết quả là ngân xích cương mãnh đập lên trên đầu của tên dị tộc nhân này.

Hộ thể linh quang của hắn tuy đã thi triển ra nhưng đối với công kích của ngân xích thì căn bản không thể ngăn cản mảy may, đầu hắn giống như quả dưa hấu nổ tung ra, huyết dịch cùng não tương bắn tung toé ra, thân thể không đầu còn lại khẽ lắc lư một cái rồi từ từ ngã xuống.

"Phốc" một tiếng, một đoàn lục ảnh trong nháy mắt từ bên trong thi thể không đầu bắn nhanh ra, bên trong lục quang mơ hồ có một nhân ảnh nhỏ xíu vẻ mặt sợ hãi hướng về phía tên Nhung Tộc sử dụng lục kính kia chạy tới, đồng thời trong miệng sợ hãi la lớn một tiếng:

"Lão huynh, cứu mạng!"

Lời vừa ra khỏi miệng liền "oanh" một tiếng, một đạo thước ảnh gần như thuấn di trong gang tấc, không chút khách khí đánh cho nhân ảnh nhỏ xíu kia tan thành mây khói. Tiếp theo, cự xích cơ hồ không có chút ý tứ muốn dừng lại, linh quang ngoài thân chợt loé lại huyễn hoá ra ba khẩu ngân xích giống y hệt cái lúc nãy, đồng thời đều hướng về phía ba gã còn lại hung hăng đánh tới. Xích ảnh như ẩn như hiện, thanh âm sấm nổ "ầm ầm" đinh tai nhức óc liên tục truyền tới, thanh thế rất kinh người!

Ba tên Nhung Tộc còn lại khi thấy thân thể cùng Nguyên anh của đồng bạn bị huỷ vẻ mặt bắt đầu lộ ra vẻ sợ hãi, vội vàng tự thi triển thủ đoạn ngăn cản thước ảnh. Một mảnh bụi sa, một mặt hắc khiên đều lấy ra chắn phía trước người nhưng dưới lưỡng đạo thước ảnh thì đều bộc phát ra một đoàn ngân mang chói mắt, ngay sau đó liền biến mất không thấy. Tất cả chỉ là ảo ảnh mà thôi!

"Không tốt!"

Hai gã Nhung Tộc này cơ hồ đều thầm kêu trong lòng một tiếng nhưng dĩ nhiên đã là quá muộn!

Tên Nhung Tộc đang sử dụng lục kính kia đồng dạng giơ tay ngăn cản đạo thước ảnh cuối cùng nhưng lúc này thước ảnh bỗng nhiên linh quang chợt loé lên vô thanh vô tức tan biến mà hư không, ngay sau đó cách tên dị tộc nhân này nửa thước liền xuất hiện một đoạn ngân xích từ trong hư không quỷ dị hiện ra hướng về phía đầu của hắn mà bắn tới.

Lôi quang chớp động, vô số ngân sắc hồ quang từ bên trong ngân xích tuôn ra. Tiếng gầm rú từ trong miệng tên Nhung Tộc truyền ra nhưng ngay sau đó cả người hắn liền biến thành một đoàn tro bụi, ngay cả Nguyên anh cũng không kịp thoát ra ngoài.

Hai tên Nhung Tộc còn lại thấy cảnh này, sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ khó coi nhưng ngân thước lại tiếp tục xoay tròn một cái huyễn hoá ra hơn mười đạo xích ảnh từ bốn phương tám hướng chụp về phía họ, thấy vậy một tên trong đó đột nhiên hét lớn:

"Chạy, tên này quá lợi hại, chúng ta không thể chống lại được!"

Vừa dứt lời, tên dị tộc nhân này nhất thời giơ chân dậm mạnh xuống chiến xa một cái, nhất thời chiến xa hình thoi chợt phát ra tiếng vù vù sau đó hoá thành một đoàn thanh quang hướng về phía sau phá không bay đi, sau mấy cái chớp động liền bay ra khỏi khu vực xích ảnh bao phủ. Mặt khác, tên dị tộc nhân bên cạnh cũng đồng dạng tỉnh lại sau hồi hoảng sợ, vội vàng giơ tay đánh ra một đạo pháp quyết về phía cái đầu cự mãng phía trước chiến xa. Sau khi pháp quyết vừa tiến nhập, đầu phi mãng này đột nhiên khẽ run lên, hai cặp cánh bên sườn ngũ thải phù văn chợt xuất hiện, tựa hồ sẽ toàn lực thi triển ra độn thuật kỳ diệu nào đó để đào mạng nhưng vào lúc này Hàn Lập lại thản nhiên nhìn về phía chiến xa lạnh lùng nói:

"Hiện tại còn muốn chạy, muộn rồi!"

Lời này vừa thốt ra chợt một tiếng "oanh" truyền tới. Một toà hắc sơn tầm trăm trượng không biết tự lúc này đã hiện ra phía trên chiến xa mà ngay phía trên toà hắc sơn này lại xuất hiện một đạo nhân ảnh phiêu phiêu trong gió. Đúng là Hàn Lập!

Cũng không biết từ khi nào hắn đã thúc dục Nguyên từ thần sơn xuyên qua hư không mà xuất hiện tại nơi này.

Hai người phía dưới thấy vậy, trong lòng không khỏi đều trầm xuống. Một người trên mặt vẻ lệ sắc chợt loé lên, hai tay nhất thời chà xát lại, sau một tiếng "phốc" ngoài thân đã bao phủ một tầng lục sắc hoả diễm, sau đó liền cuồn cuộn tụ lại hoá thành một đầu cự giao tầm mười trượng hướng lên không trung lao tới. Tên còn lại cũng hét lớn một tiếng, thân hình bỗng nhiên biến lớn gấp đôi, hai cánh tay đều to hơn một vòng so với lúc trước, mười ngón tay sắc nhọn dị thường hướng lên không trung đánh ra một trảo. Tiếng xé gió không hẹn mà đồng thời nổi lên, trảo mang và hoả giao cùng hướng về phía hắc sơn đánh tới.

Bọn họ căn bản không nghĩ chừng ấy là có thể hạ sát được đối thủ mà chỉ hy vọng có thể đổi lại được một chút thời gian như thế thì có thể kịp thời thoát ly chiến trường.

Tính từ lúc chạm mặt tới giờ, chỉ với một chút thời gian mà Hàn Lập đã hoàn toàn hạ sát hai tên đồng bạn dễ dàng như thế thì chiến ý hai tên còn lại tự nhiên không còn một mảnh, trong lòng chỉ thầm nghĩ: bỏ chạy mới là vương đạo!

Hàn Lập nhíu mày, một chân khẽ dậm xuống ngọn hắc sơn dưới chân. Nguyên từ thần sơn hôi quang chợt tản ra, bỗng nhiên mặt ngoài hắc sơn một tầng ngân sắc phù văn chợt xuất hiện, ngay sau đó ngọn tiểu sơn bỗng biến mất trong không trung khiến cho hoả giao cùng trảo mang nhất thời đánh vào hư không.

Ngay sau đó, hai gã Nhung Tộc chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một cái bóng thật lớn, không biết thế nào mà lại xuất hiện ngay trên đầu bọn chúng, không chút khách khí đè xuống hai người.

"Không tốt!"

Rõ ràng thần thông của hai gã Nhung Tộc này cao hơn hẳn so với hai tên vừa mới vong mạng dưới tay Hàn Lập, tuy bị Nguyên từ thần sơn công kích bất ngờ nhưng vẫn chật vật thôi động chiến xa ngăn cản, sau đó liền hoá thành hai đạo thanh hồng phá không bay đi.

Chiếc chiến xa hình thoi kia trông vậy mà lại có thể ngăn cản được một kích cương mãnh này của Nguyên từ thần sơn, ngay sau khi vừa mới va chạm một lát liền hoá thành một đoàn ngũ sắc linh quang bạo liệt mà ra, biến mất trong trời đất. Nhưng lúc này nếu có người hướng về vị trí Hàn Lập đứng lúc nãy thì chỉ thấy một nhân ảnh mơ hồ mà thôi.

Ngay sau đó, chỉ thấy trên đầu một gã đang thi triển độn thuật bỏ chạy xuất hiện một tiếng sấm truyền đến, hắn nhất thời kinh hãi tột độ mà vội vàng khoát tay lên, một mặt hắc khiên hoá thành một đoàn hắc vân bay ra, đồng thời trên người lục diễm cũng tuôn ra hoá thành một tầng phòng hộ bao lấy thân thể vào bên trong nhưng hắn chỉ nghe thấy một tiếng hừ lạnh, từ trên đỉnh đầu bỗng xuất hiện vài tiếng "xuy xuy" xé gió, hàng trăm khẩu kiếm quang sắc lạnh thoáng một cái từ phía nhân ảnh trên đầu phóng ra, kiếm quang giống như thuỷ triều ào ào từ bốn phương tám hướng hướng xuống tên dị tộc nhân chém tới.

Thanh quang chớp động, hắc vân cùng hoả tráo cơ hồ trong nháy mắt bị trảm thành vô số mảnh, sau đó tất cả kiếm quang đều biến thành một mảnh thanh ti, giống như một tấm lưới đồng thời thu lại.

Hét thảm một tiếng, tên Nhung Tộc kia tuy rằng tay chân luống cuống một trận nhưng vẫn có đủ thanh tỉnh mà thả ra mấy kiện bảo vật phòng thân nhưng đối với Thanh Trúc Phong Vân Kiếm đã hoá thành kiếm ti mà nói thì thật sự không có chút ngăn cản nào, kiếm quang chớp động một cái liền đem thân thể, Nguyên anh cùng bảo vật hộ thân của hắn toàn bộ chém thành vô số mảnh.

Ở một phương khác, tên Nhung Tộc với hình thể lớn quá khổ kia vừa nghe thấy tiếng hét thảm thì trong lòng giật mình đánh thót một cái nhưng tâm trí của hắn lúc này đang toàn bộ tập trung thúc dục độn quang hướng phá không bay đi, không dám quay đầu nhìn lại một khắc nào.

Bất quá hắn vừa mới phi độn ra mấy trăm trượng bỗng nhiên phía trước xuất hiện không gian dao động, một đạo kim ảnh quỷ dị hiện lên vừa lúc ngăn cản đường đi của hắn. Dị tộc nhân còn lại sắc mặt biến đổi nhưng hắn lại cắn răng một cái, độn tốc không có ý tứ dừng lại chút nào mà ngược lại còn nhanh hơn trước hai phần, đồng thời tay vừa lật lại trong tay lại có thêm một thanh hắc sắc trường nhận, một tay kia lại có thêm một đoàn lục hoả.

Ngay sau xuất ra trường nhận khẽ mơ hồ rồi hướng về phía trước khẽ phất ra một cái, hơn mười đạo hắc sắc ảnh nhận liên tiếp xuất hiện bổ thẳng tới. Cánh tay còn lại cũng hướng về phía trước đánh ra một trảo, ngay sau đó một cái cự trảo đột nhiên xuất hiện ngay trên đầu kim ảnh rồi ầm ầm chụp xuống dưới, chỉ thấy đầu ngón tay của cự trảo có hắc khí nhè nhẹ, thanh thế kinh người.

Nhưng vào lúc này, nguyên bản kim ảnh có chút mơ hồ, trên người đột nhiên xuất hiện một đám tử kim phù văn không đồng nhất tản ra, tiếp theo kim quang chợt loé liền biến thành một nhân ảnh ba đầu sáu tay. Đúng là Phạm thánh kim thân!

Nguyên lai Hàn Lập trong khi vận dụng Phong Lôi sí đuổi theo tên Nhung Tộc bên kia đồng thời đem đệ nhị Nguyên anh cùng kim thân thả ra đuổi theo tên còn lại, có ý đuổi tận giết tuyệt.

Mắt thấy hơn mười đạo hắc nhận hắc quang loè loè cùng cự trảo phía trên đỉnh đầu đang kích tới nhưng Phạm thánh kim thân ngược lại không có ý tránh né nào cả, ngược lại gương mặt lại có chút nanh ác, hay tay vừa động liền xuất hiện thêm hay thanh kim nhận, hướng về phía trước người trảm đi. Mặt khác, tiếp tục huy động hai cánh tay khác hướng lên không trung tung ra vô số kim sắc quyền ảnh, về phần hai cánh tay còn lại đột nhiên hướng về phía trước người kim thân hợp lại, một đoàn kim quang hiện lên.

Kim thân ba đầu sáu tay đồng thời nhắm hai mắt lại, tiếp theo lưỡng chủng thanh âm trùng trùng điệp điệp truyền ra, nhất thời kim sắc quang đoàn đột nhiên xoay tròn, thoáng cái liền biến thành một cái tiểu kim sắc tuyền qua. Thoạt nhìn có vẻ thần bí cực kỳ!

Chỉ thấy hắc nhận cùng với kim nhận trực tiếp va chạm với nhau nhất thời bộc phát ra một đoàn linh quang chói mắt, kim quang cùng ngân mang đan vào nhau nhất thời lâm vào trạng thái giằng co. Còn cự trảo trên không trung cùng với quyền ảnh đầy trời vừa mới va chạm liền tan thành mây khói.

Bất quá chỉ một chút thời gian trì hoãn này, độn quang của gã Nhung Tộc thoáng cái trở nên mơ hồ rồi loé lên mà tiến vào hư không không thấy bóng dáng. Ngay sau đó, ở phía sau kim thân tầm mười trượng xuất hiện không gian dao động, độn quang của Nhung Tộc mới nãy liền xuất hiện ngay sau đó, hào quang đại thịnh tiếp tục thi triển độn thuật mà trốn mất dạng.

Đúng lúc này, một trong ba cái đầu của Phạm thánh kim thân đột nhiên khẽ nói một câu:

"Động tuyền kim quang!"

Chỉ thấy kim sắc tuyền qua ở trên hai cánh tay lúc nãy chợt loé lên mà đột nhiên biến mất. Tức thì không gian phụ cận tên Nhung Tộc vài thước linh quang chợt loé, kim sắc tuyền qua lại quỷ dị xuất hiện, khi vừa xuất hiện liền chợt loé lên mà bành trướng thành một trượng. Bên trong tuyền qua tản ra mấy tiếng sấm thật lớn, đồng thời ẩn ẩn có phạm âm từ giữa tuyền qua vang lên.

Đang toàn lực khu động độn quang chạy trối chết, tên Nhung Tộc kia chỉ cảm thấy không gian bốn phía thoáng cái trở nên ngưng trọng, độn quang không thể nhúc nhích mảy may.

"A!"

Một tiêng thét kinh hãi từ trong miệng hắn truyền ra, chưa kịp thi triển thần thông khác để thoát thân thì một cỗ hấp lực cường đại liền đem toàn thân hắn bao lấy, một tiếng "Sưu" liền trực tiếp bị hút vào bên trong kim sắc tuyền qua.

Một tiếng hét thê lương thảm thiết cùng một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền tới, kim sắc tuyền qua khẽ run lên một cái rồi bình thường trở lại.

Lúc này kim thân khẽ quay người hướng về phía chỗ tuyền qua, trong miệng thanh âm chú ngữ dừng lại, một tay niệm chú hướng về phía kim sắc tuyền qua nhẹ nhàng điểm một cái. Kim sắc tuyền qua chớp lên một cái mà thu nhỏ lại, trong nháy mắt liền biến mất cùng với một thanh âm muộn hưởng vang lên.