Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Sau khi thu lấy cái khối tín phù, Hàn Lập xem tòa sơn cốc ở trước mắt, trong sơn cốc chỉ có một mình hắn.
"Xem ra đây là ngẫu nhiên truyền tống, mỗi người đều bị tách ra.
Hơn nữa dựa theo quy củ, nhận được Tín phù càng nhiều càng có hi vọng vượt qua khảo nghiệm, mình không giết người, người cũng muốn tới giết mình.
Lần khảo nghiệm này, nhất định phải cẩn thận!" Sau khi Hàn Lập lập kế hoạch trong lòng, bỗng nhiên lỗ tai khẽ động.
Oanh ~~~
Một cổ sóng động mơ hồ truyền đến.
Hàn Lập ẩn tàng thân hình, trực tiếp bay đến bên cạnh trên đỉnh núi, lặng lẽ hướng sóng động ở nơi xa nhìn lại.
Chỉ thấy nơi xa bên trên hoang dã đang có tám gã nam nữ phân chia ra, hai bên thi triển các loại pháp thuật, pháp bảo.
.
.
Trong lúc nhất thời nước lửa va chạm nhau, trời đất đổi màu, bọn họ cũng đều là Kim Tiên đến từ các nơi Bắc Hàn Tiên Vực, mỗi người đều có ngạo khí của riêng mình, sao lại, há có thể tuỳ tiện nhận thua?
Bất quá rất nhanh một thiếu nữ dáng dấp tiên tử trong bọn họ cũng có chút bất lực, bảy người khác liền lập tức chuyển thành vây công nàng, thiếu nữ áo tím vội vàng đem thần niệm đảo qua, càn quét qua chung quanh ba trăm dặm, lúc này truyền âm liền nói: "Chư vị, chúng ta đừng chém giết nữa, chung quanh đã khoảng chừng một trăm lẻ ba vị Kim Tiên đang âm thầm ẩn núp, chúng ta chém giết, chỉ biết bị trúng kế của người khác."
"Cái gì, một trăm lẻ ba vị?" Bảy người khác đều sợ đến nhảy dựng lên.
Bọn họ cũng không biết bên trong thế giới Sâm La Vạn Tượng Đồ cuối cùng bao nhiêu, còn tưởng rằng chỉ sau một lát chém giết sẽ không dẫn đến quá nhiều người, nhưng ai có thể tưởng vậy mà dẫn tới một trăm lẻ ba người.
Mặc dù bọn họ tự tin, có thể cũng biết tham gia lần Tiên Duyên đại hội có thể nói mỗi người đều là nhân vật lợi hại, tuyệt đối không nên xem nhẹ.
"Ông!"
"Ông!"
Thuận theo thiếu nữ áo tím đem thần niệm ra thăm dò, liền lập tức có rất nhiều tên tiên nhân đều phóng thích thần niệm thăm dò, một lần thăm dò này, nhất thời mỗi người đều kinh hãi.
Ngẫu nhiên dừng tay, đề phòng lẫn nhau hướng nơi xa bay đi.
Hàn Lập cũng không muốn trở thành mũi tên của mọi người, nhắm ngay một phương hướng xoay người bay đi.
Hàn lập thì thỉnh thoảng phóng thích thần niệm, thăm dò chung quanh trăm dặm.
Thăm dò phạm vi nhỏ, Hàn Lập có thể chớp mắt đuổi đến đó, hơn nữa thăm dò phạm vi nhỏ cũng không đến mức kinh động quá nhiều người.
Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Lần lượt thần niệm thăm dò, cùng lúc Hàn Lập đang đem thần niệm thăm dò vòng thứ mười tám, lập tức phát hiện một thiếu nữ áo bào trắng, thiếu nữ áo bào trắng cũng là có chỗ phát giác đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại.
""Sưu"!" Hàn Lập thi triển Kinh Chập Thập Nhị Biến hóa thân một con chim đại bàng, gào thét tựa như cơn điện giật, trực tiếp từ bên trên ngọn núi đáp xuống, chớp lên một lần cũng đã đến bên thiếu nữ áo bào trắng.
"Muốn chết." Thiếu nữ áo bào trắng sắc mặt lạnh lẽo, trong tay lại xuất hiện hai cây đoản côn (gậy ngắn) chớplên điện quang.
Hàn Lập nhanh trống đánh tới trong nháy mắt đúng là tâm ý khẽ động, nhất thời hiện ra Thanh Liên Kiếm Trận, "Ân?" Thiếu nữ áo bào trắng nghi ngờ không chắc lắm, căn bản không phát hiện bóng người của địch nhân, chung quanh đều là lá sen xanh tươi.
"Ảo trận?" Thiếu nữ áo bào trắng chỉ cưòi nhạt nhẽo, trong lúc nhất thời tay nàng cầm lấy đoản côn, đoản côn lấp lánh điện quang, trong tay cầm đoản côn gào thét lớn lên trực tiếp hướng đánh tới sự trói buộc của những tầng lớp á sen màu xanh ở chung quan.
"Bùng"!
"Bùng"!
Dường như hai tòa núi lớn va chạm nhau, đoản côn mang theo uy năng lôi điện, lấy thiếu nữ áo bào trắng uy năng Kim Tiên pháp lực hùng hậu, đem pá vỡ những tầng lớp lá sen, thế nhưng lá sen lại không ngừng sinh trưởng đổi mới.
"Cái gì!" Thiếu nữ áo bào trắng kinh hãi, theo suy đoán của mình, mới có thể dễ như trở bàn tay phá vỡ cái ảo trận này mới đúng, nhưng bây giờ phá rất chậm, trận pháp của đối phương có thể hoàn toàn duy trì như vậy, kiềm chế lại mình.
"Rất lợi hại, thiếu nữ áo bào trắng này so Chúc Hổ chỉ sợ đều muốn mạnh hơn nhiều." Hàn Lập cũng là cả kinh, "May mắn sức mạnh của thần hồn ta tăng lên không ít, pháp thuật này cũng trở nên hoàn thiện hơn, nếu như là trước khi trở thành Kim Tiên, chỉ sợ một chiêu đã bị nàng phá.
Bất quá nhưng tạm thời kiềm chế lại ngươi, vậy nên dùng thủ đoạn sét đánh nhanh trống giải quyết, miễn cho có thêm người kéo tới."
"Oanh!"
Hàn Lập biến thân thành Cự Viên, đốc sức ném ra Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn.
Thiếu nữ áo bào trắng chỉ cảm nhận được áp lực khủng bố đập vào mặt mình không khỏi hoảng sợ, sức lực mạnh khủng bố đến vậy mình thật khó ngăn cản được, không thể đón đở.
Trong khi nnàng muốn né tránh đột nhiên trong ý nghĩ vang lên "Hừ" lạnh một tiếng, Hàn Lập đánh một chiêu Thất Thần Thứ, nhất thời khiến cho thân hình nàng cứng lại
"Đáng giận." Thiếu nữ áo bào trắng cắn răng, hung hăng nhìn chằm chằm vào Hàn Lập, "Xem như ngươi lợi hại." Nàng biết rõ ở đánh tiếp tự mình tuyệt khó chiếm được tiện nghi, chỉ sợ chứa đủ một cái giá lớn đẫn đến thân thể trọng thương nặng, cho nên trực tiếp ném ra tín phù.
Ông!
Một cổ vô hình lực lượng chớp mắt bao phủ thiếu nữ áo bào trắng, tiếp theo liền lăng không bị chuyển dời đi.
"Thật sự là lợi hại." Hàn Lập vung tay lên, đã thu vào khối tín phù, "Tùy tiện đụng phải một người đã mạnh đến như vậy, may mắn là trước tiên sử dụng kiếm trận đối phó nàng, nếu không thì, cho dù đấu không lại mình, nàng cũng có thể chạy thoát."
Bước đi của Hàn Lập luôn chừng mực, một mực luôn cẩn thận, lo sợ bị vây công, coi như thực lực mình cường hoành, thế nhưng một khi bị một đám Kim Tiên vây công mình chỉ luôn có hại chịu thiệt không ít.
Bên trong Sâm La Vạn Tượng Đồ, đã qua năm ngày, Hàn Lập cũng đang nghỉ ngơi ở bên trong một cái hang động, bên trong hang động còn có một ao hàn đàm, Hàn Lập rửa mặt xong nhẹ nhàng khoan khoái vô cùng.
"Năm ngày, mình chung nhận được hơn năm mươi miếng tín phù." Hàn Lập thầm nghĩ, "Bất quá vừa mới bắt đầu, số lượng Tiên nhân ở bên trong vốn đã nhiều, thường xuyên có thể gặp được.
Càng về sau, người càng ít đi, muốn đụng phải càng khó.
Hơn nữa càng đến đằng sau, những người còn lại càng hại hơn, càng khó đối phó." "Nhưng cũng có chỗ tốt, càng đến đằng sau, chỉ sợ đạo phù bên trên mỗi người càng nhiều hơn." Bỗng nhiên vẻ mặt của Hàn Lập thay đổi.
Oanh ~~~
Mơ hồ một cổ chấn động từ phương xa truyền tới.
"Có người đánh nhau? Hơn nữa động tĩnh tựa hồ rất lớn." Hàn Lập lúc này hóa thành độn quang bay vụt ra khỏi sơn động, cẩn thận tiếp cậi chỗ đó.
Cứ như vậy Hàn Lập đã ở một khoảng thời gian bên trong Sâm La Vạn Tượng Đồ..