Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Ngân quang chợt lóe lên, yêu phong màu xám trắng dường như muốn chống cự lại, nhưng đã bị một trảm trực tiếp bổ nứt ra.
Hai người đồng thời từ giữa hư không tiêu thất.
Phía dưới hiện ra thân ảnh yêu thú ngưu thủ giao thân.
Lúc này thân dưới của nó biến thành một đoàn, mà hình thái so với lúc đầu có chút khác nhau, hai bên thân mọc ra đôi cánh tử sắc, đồng thời xuất hiện thêm hai cánh tay xanh biếc cường tráng.
Hàn Lập xem xét nửa ngày, cũng không phát hiện ra là loại yêu thú nào trong số thiên địa linh thú.
Lúc này Thiên Lan thánh thú cũng nhìn chằm chằm vào giữa không trung như ẩn như hiện,tinh đại hồ quang, sau lưng cũng xuất hiện một đôi cánh nhẹ nhàng nhàng lay động, vùng phụ cận chợt hiện rõ một đoàn hôi phách yêu khí, trong nháy mắt đem con thú này hoàn toàn bao bọc lại.
Giữa không trung tiếng sấm vang dội rốt cục cũng truyền tới, xen giữa tiếng sấm đinh tai nhức óc, từng tia sét lớn giáng xuống, tạo thành điện võng dày đặc, đem phạm vi mười dặm xung quanh bao phủ bên trong, Hàn Lập đứng một bên quan sát cũng không thể thoát ra ngoài.
Hàn Lập khẽ thở dài, hai tay kháp quyết, trên người tức thì cũng có tiếng sấm trầm thấp truyền ra, một tầng điện võng kim sắc quỷ dị hiện ra, sau đó tách khỏi cơ thể tản ra bốn phía, hóa thành một cái cự võng đem Hàn Lập bảo hộ bên trong.
Ngay lúc đó từ phía trên truyền đến một đạo sét đánh vào trên lưới, bộc phát ra kim ngân lưỡng sắc điện quang, nhưng lập tức tiêu thất, kim sắc điện võng khẽ run lên rồi trở lại như cũ.
Hàn Lập đối với việc vừa rồi cũng không để ý, mà hai mắt nhìn về phía đoàn hôi bạch yêu khí cách đó không xa.
Tuy rằng hắn cũng bị ảnh hưởng bởi sấm sét đánh lên, nhưng hơn phân nửa vẫn là hướng đến Thiên Lan thánh thú giữa pháp trận đi tới, lấy yêu thú này làm trung tâm, bên trong mật độ sấm sét nhỏ hơn rất nhiều so với chỗ Hàn Lập đang đứng.
Với đôi mắt của Hàn Lập,tự nhiên có thể nhìn thấy được đoàn hôi bạch yêu khí bị ngân quang bao quanh phủ lên, tiếng sấm sét dày đặc tựa như mưa, muốn tránh cũng không thể tránh.
Hàn Lập trên mặt không chút biểu tình nhưng trong lòng cũng thầm kinh ngạc.
Nói về hóa khai lôi kiếp, khi hắn ở Loạn Tinh Hải cũng từng gặp qua một lần, khi đó là một con Quy yêu độ kiếp, nhưng thanh thế cũng không có lớn như thế này. Hơn nữa khi đó con Quy yêu kia cũng đi đến giai đoạn cuối của quá trình độ kiếp, mà lúc này Thiên Lan thánh thú chỉ là mới giai đoạn đầu, chẳng phải nói là đến cuối quá trình còn lợi hại đến chừng nào sao.
Chẳng lẽ yêu thú độ lôi kiếp hoàn toàn không giống nhau.
Lại nói, liên quan đến Yêu Tộc độ kiếp bí sự, Nhân giới thật đúng là không có sổ sách điển tịch nào ghi lại, nếu có thì cũng chỉ là sơ lược mà thôi, điều này thật ra không có gì kỳ quái, hóa khai lôi kiếp của Yêu Thú cũng không quan hệ với Nhân Tộc tu sĩ, nên điển tịch ghi chép cũng chẳng có bao nhiêu.
Cho dù là tu sĩ nào đó đối với việc này tò mò, nhưng bình thường cũng rất ít cơ hội thấy cao giai Yêu thú độ kiếp, mỗi một Yêu thú sau khi độ kiếp xong, chính bản thân nó lúc đó là lúc suy yếu nhất, như thế nào có thể cho Nhân tộc tu sĩ ở phụ cận quan sát.
Chẳng qua Hàn Lập chỉ cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không có để việc này vào trong lòng, dù sao lôi kiếp bậc này đối với hắn hiện giờ mà nói, cũng không tính là cái gì.
Những dải sét lớn đánh xuống, một lúc sau, tiếng sấm giữa không trung cũng giảm, tạm thời ngừng lại.
Hàn Lập cũng ngưng thần nhìn kỹ, phát hiện bên trong đoàn hôi bạch yêu khí này đã sớm thất linh bát lạc, chỉ còn lại một tầng cực kỳ mỏng, bên trong Thiên Lan thánh thú thừa dịp này thở dốc một hơi, đôi cánh cũng không ngừng quạt đồng thời miệng rộng hé ra, cũng phun ra một đoàn hôi mông mông yêu khí.
Một đoàn yêu khí này so với lúc trước còn dày đặc hơn, nháy mắt tựu thành hình đem yêu thú này bảo hộ.
Lúc này Thiên Lan thánh thú ánh mắt trong trẻo lạnh lùng, không có một chút hoảng hốt, tựa hồ đối với lôi kiếp mãnh liệt này sớm đã đoán trước được.
Hàn Lập thấy vậy cũng mỉm cười.
Xem ra, nó đều có thể tự mình ngăn cản đám lôi kiếp kia, thật sự không cần mình ra tay quá sớm.
Chẳng qua, những lời đối phương nói thật sự là có chỗ tốt,đối với chính mình về sau rất có tác dụng, cũng không thể tùy tiện bỏ qua.
Trong lòng có chút cân nhắc, Hàn Lập một tay vỗ vỗ vào túi trữ vật bên hông, lập tức xuất hiện những kiện pháp khí với màu sắc khác nhau, sau đó dừng ở phía trước mặt Hàn Lập.
Hiện ra ba loại pháp khí, một cái hồ lô màu vàng sẫm, một cái viên bát trắng noãn, cùng với một cái bình ngọc màu xanh.
Lúc này, từ giữa không trung tiếng sấm lại nổi lên, đệ nhị lôi kiếp từ không trung đánh xuống.
Lần này, lôi điện rõ ràng so với lần thứ nhất dày đặc hơn rất nhiều, hơn nữa cũng lớn hơn rất nhiều, thanh thế tự nhiên càng thêm kinh người.
Hàn Lập lấy ra nhưng pháp khí này, cũng không nhìn Thiên Lan thánh thú độ kiếp như thế nào, mà ngược lại ngồi xếp bằng nhắm lại hai mắt, bày ra một bộ dáng nghỉ ngơi dưỡng sức.
Liền như vậy, ngắn ngủn trong vòng một canh giờm Thiên Lan thánh thú trước sau đã trải qua sáu đạo lôi điện đánh xuống, đạo sau so với đạo trước càng thêm đáng sợ, càng thêm kinh người, khi đạo lôi điện thứ ba đánh xuống, tạo thành một dải sét dài nửa trượng, tựa như thành một cái cầu vồng màu bạc từ không trung lao xuống, ngay cả cấm chế Hàn Lập bố trí bốn phía đều bị đạo lôi điện này phá hủy không ít.
Ngược lại, Ích Tà Thần Lôi của Hàn Lập vẫn bình an vô sự, đem Hàn Lập bảo hộ bên trong.
Thiên Lan thánh thú ngay tại trung tâm, đạo lôi điện thứ tư cũng bắt đầu, rốt cục cũng không thể bảo trì trạng thái thong dong như ban đầu, bắt đầu thi pháp đem thân hình lần nữa biến lớn ra, thân hình ước chừng hơn mười trượng
Lúc này trong miệng cũng phun ra tiếp một đoàn yêu khí, nhưng không còn là hôi bạch yêu khí, mà chuyển thành ngân bạch chi sắc tựa hồ giống như lôi điện.
Mà loại yêu khí này cực kỳ quái dị, khi cùng lôi điện tiếp xúc, lại phát ra âm thanh kim chúc va chạm, đem hơn phân nửa lôi điện trực tiếp đánh ngược trở lại, chấp nhận một nửa lôi điện còn lại đánh vào.
Tình hình quỷ dị như thế, làm cho Hàn Lập đang nhắm mắt dưỡng thần cũng phải kinh ngạc mở mắt, thâm trầm nhìn vài lần.
Hắn lúc này phát hiện, loại ngân bạch yêu khí này chớp động chói sáng. Làm cho người ta có cảm giác rất lạnh lẽo.
"Di, vật này cùng với hàn tủy hắn đưa tặng có chút quan hệ, chẳng lễ yêu thú này trong thời gian ngắn thế đã đem hàn tủy luyện hóa." Hàn Lập âm thầm suy nghĩ.
Phun ra loại này yêu khí làm cho Thiên Lan thánh thú thoải mái hơn nhiều, liên tiếp liền đỡ được thêm hai đạo lôi điện.
Nhưng khi đến đạo lôi điện thứ bảy đánh xuống, này yêu thú thần sắc lại có chút ngưng trọng, nổi lên thêm vài phần khẩn trương.
Mà bầu trời cũng đột nhiên sôi trào, mây đen quay cuồng rít gào, phía dưới mây đen cũng tạo thành một điện võng thật lớn, nhất thời tất cả đều là một màu ngân quang, thêm vào tiếng sấm,bao phủ toàn bộ bầu trời không sót một mảng.
Nhất thời toàn bộ thiên địa dường như ngoài bỏ lôi điện ra, không còn một cái gì khác.
"Hàn Lập, đợt lôi kiếp này, tựa hồ so với dự liệu của ta còn lợi hại hơn một chút, ta chỉ có thể ngăn cản hai đạo lôi điện, tới ba đợt cuối cùng, chỉ sợ cần phải nhờ vào ngươi ra tay tương trợ mới có thể vượt qua." Trong tai Hàn Lập truyền đến âm thanh của Thiên Lan thánh thú.
"Đạo hữu yên tâm, đến lúc đó ta sẽ ra tay." Hàn Lập nhẹ nhàng cười, không chút hoang mang truyền âm trả lời.
"Vậy làm phiền đạo hữu, lão phu nhất định sẽ không quên hậu báo ân tình này." Thiên Lan thánh thú nghe được lời này của Hàn lập, trong lòng mới thật sự an tâm.
Dù sao được một vị đại tu sĩ hỗ trợ hộ pháp, cho dù lôi kiếp có hợi hại thêm vài phần cũng có thể vô sự.
Ngân sắc yêu khí tiếp tục mở ra, đem yêu thú hoàn toàn bao bọc, đồng thời vô số đạo lôi điện đánh xuống, liều mạng đánh vào phía trên ngân sắc yêu khí, cho dù hơn phân nửa đã bị yêu khí đánh ngược trở lại, nhưng phân nửa số lôi điện còn lại cũng thật sự kinh người.
Lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ của ngân sắc yêu khí, nhanh chóng tán loạn thu hẹp lại, qua đợt lôi điện thứ bảy vừa xong, ngân sắc yêu khí dường như chcòn không tới một nửa.
Đợt lôi điện thứ bảy nhanh chóng chấm dứt, Thiên Lan thánh thú một lần nữa phun ra hôi bạch yêu khí bao phủ một tầng bên ngoài ngân sắc yêu khí.
Lúc này, đợt lôi điện thứ tám lại lập tức bắt đầu.
Cơ hồ điện võng so với lúc trước còn nhiều hơn gấp đôi, hùng hổ bày ra.
Tiếng gầm rú kinh thiên động địa, yêu khí mặt ngoài trong phút chốc chỉ còn lại chút kim sắc tán loạn, phụ cận cũng bị tiếng sấm chấn động khẽ run lên.
Ngồi xếp bằng ở bên ngoài pháp trận, Hàn Lập nhìn thấy thanh thế kinh người như vậy, nét mặt cũng hơi nhăn lại, nhưng lập tức thần sắc trở lại như thường.
Chẳng qua, lúc này hắn chậm rãi đứng lên, ngẩng đầu nhìn về phía không trung không ngừng đánh giá, tựa hồ đang tìm kiếm đồ vật gì đó.
Bỗng nhiên Hàn Lập thần sắc mặt khẽ động, đột nhiên cúi đầu, hướng xa xa phía mặt đất nhìn một cái, trong mắt hiện ra một tia kinh dị.
"Di, cũng có chút ý tứ, không nghĩ tới Thiên Nam này còn có kẻ đang rình rập." Hàn Lập tự nói hai tiếng, đột nhiên mười ngón tay hướng về phía mặt đất, phốc phốc vài tiếng truyền đến, mười đạo tinh tế hồng ti bắn nhanh ra, lập tức đánh xuống mặt đất không thấy bóng dáng.
Hàn Lập nhìn chằm chằm vào phiến mặt đất, khóe miệng nổi lên một tia cười lanh.
Đột nhiên bên kia mặt đất nổi lên một trận run rẩy kịch liệt, tiếp theo một tiếng kêu thảm thiết vang ra, lập tức một tảng lớn bùn đất phóng lên cao.
Tại giữa bụi đất mênh mông, một quái vật hình thể hơn mười trượng bay ra, hơn nửa thân hình to lớn phía trên, bị một ngọn lửa bao phủ trên người, làm cho quái vật này không ngừng vang lên âm thanh thống khổ.
Nhân cơ hội này Hàn Lập cũng đem tướng mạo quái vật này nhìn kỹ một lần.
Chỉ thấy quái vật này hình thể lớn dài, cả thân hình một màu vàng sẫm, giống như một con giun thật lớn, nhưng nửa người trên có vô số khối thịt lớn nhỏ không đồng nhất, không ngừng uốn éo, mà phía trên đầu cũng có một cái sừng lớn màu vàng, tỏa ra ánh sáng dị thường rất đáng chú ý.
Làm cho người ta giật mình chính là điện võng phía bên trên vùng phụ cận cự thú, tất cả dường như bị cái gì hấp dẫn, đều biến đổi phương hướng, tập trung bắn về cái sừng này, sau đó chợt lóe vào trong đó không thấy bóng dáng.
"Nguyên lai là một con Độc Giác Khâu, nhưng hình thể như thế nào lớn như thế, nếu ta nhớ không lầm, loại yêu thú này phải là màu trắng mới đúng." Hàn Lập nhìn chằm chằm vào Độc giác khâu to lớn đang bạo nộ, trong mắt lộ vẻ kỳ quái.