Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Chương 2021: Huyền Hóa Phong Linh PhùThiên Tinh Tháp
25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2130 chữ
Tinh huyết vừa ra khỏi miệng, lập tức ầm ầm bốc cháy, sau đó chợt lóe biến ảo thành mấy hỏa mãng, mỗi con đều dài hơn mười trượng, giương nanh vuốt múa phóng về phía băng tháp trong suốt.
Nhân ảnh hiểu rõ, chỉ cần hắn dung bí thuật Tiên giới tạo ra hỏa mãng chống đỡ băng tháp một chút, Tích Huyết Phục Linh Hoa liền có thể hóa giải lớp băng, hoàn toàn phát huy hết uy lực.
Tới khi đó, huyết hoa phát ra hết uy lực, cho dù là Huyễn Quang Thiên Tinh Tháp cũng không cách nào trấn áp được.
Nhưng cử động này của nhân ảnh dường như hoàn toàn rơi vào trong dự đoán của bạch bào lão giả.
Chỉ thấy hắn cười lạnh một tiếng!
Viên châu màu xanh trên đỉnh băng tháp đột nhiên tự xoay tròn, tiếng xé gió phá không vang lên, mấy đạo quang tuyến màu xanh to cỡ ngón cái phun ra, sau khi chợt lóe liền nhanh như chớp đánh lên người hỏa mãng.
"Xèo xèo"
Quang tuyến màu xanh không biết ẩn chứa uy lực đáng sợ thế nào, mấy hỏa mãng thoạt nhìn dữ tợn, trong nháy mắt liền bị tiêu diệt, biến thành từng luồng khói xanh.
Sắc mặt nhân ảnh đại biến, muốn thi triển thần thong khác, nhưng cản bản không kịp.
Băng tháp cao hơn trăm trượng mang theo mảng lớn hàn quang, đè huyết sắc cự hoa và nhân ảnh xuống dưới.
Băng tháp trong suốt chớp động dị quang, vô số phù văn màu vàng tuôn ra,như mưa rào bắn xuống.
Thanh thế cực kì kinh người!
Đồng thời cùng lúc đó, nửa đoạn thân ảnh của bạch bào lão giả cũng hiện lên rõ ràng ở đỉnh tháp, không chút biểu tình quát to:
"Mấy người các ngươi làm gì thế, mau thúc dục Khốn Ma đại trận, giúp lão phu hoàn toàn phong ấn đại địch của bổn tộc".
Đối tượng mà bạch bào lão giả nói hiển nhiên là tám gã Thánh Linh mới vừa rồi giống như chim sợ cành cong.
Giờ phút này tám gã Thánh Linh vừa thấy băng tháp chế trụ huyết sắc cự hoa tự bạo, trong lòng hiển nhiên vừa vui mừng lẫn sợ hãi, nghe lão giả nói vậy, lập tức giật mình độn quang bay trở về.
Chỉ thấy nhân ảnh sau khi chớp lên, tám gã Thánh Linh lần nữa xuất hiện bốn phía pháp trận, bắt đầu thúc dục trận bàn.
Lập tức phù văn trong pháp trận hiện lên, phù liên ban đầu có chút tiêu tan, lần nữa ngưng thật, chợt lóe lao ra từ bốn phía băng tháp, hình thành cự võng bao phủ tất cả mọi thứ bên dưới.
Cùng lúc đó, cự đại băng tháp phát ra tiếng vù vù, không ngừng co giãn biến lớn.
Từng tầng huyền băng trong suốt từ cự tháp điên cuồng ngưng kết ra.
Pháp trận bên dưới phát ra tiếng vù vù, giống như cùng hô ứng với băng tháp.
Không quá thời gian vài lần hô hấp, băng tháp đã biến thành một cự đại băng phong cao mấy ngàn trượng, đem cả tòa pháp trận và phù liên đóng băng lại.
Về phần nhân ảnh và cự đại huyết hoa, hiển nhiên bị đóng băng tại trung tâm.
Thấy cảnh này, tám gã Thánh Linh nguyên bổn thúc dục pháp trận, lúc này thở dài một hơi, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên.
Mà đúng lúc này, sắc mặt bạch bào lão giả vẫn vô cùng âm trầm, nhìn xuống tám gã Thánh Linh nói:
"Các ngươi nghe cho rõ, mặc dù ta dùng bản thể phong ấn đại địch này lại. Nhưng Tích Huyết Phục Linh Hoa là một loại kì hoa hiếm có tại Tiên giới, sợ rằng phải tốn hơn vạn năm mới có thể từng chút hóa giải uy lực của đóa hoa này. Mà trước đó, các nguwoi không được động đến phong ấn này, nguyên thần của ta cũng không thể rời khỏi bản thể quá xa, nếu không hậu hoạn vô cùng! Vì để ngừa vạn nhất, các ngươi lập tức bố trí vài loại cấm chế pháp trận ở gần đây, phong ấn bản thể lão phu và Khốn Ma đại trận lại. Kể từ đó sẽ không còn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Chờ sau khi ta hóa giải toàn bộ Tích Huyết Phục Linh Hoa, liền đem băng phong tới chỗ Cửu U Địa Hỏa, chậm rãi luyện hóa chân hồn thành đan dược. Trong khoảng thời giant a không thể phân tâm, tất cả mọi việc trong tộc cứ giao cho trưởng lão hội và cộng đồng quyết định. Nhất định phải khiến bổn tộc vượt qua ma kiếp lần này! Chỉ cần chịu đựng qua ma kiếp, bổn tộc liền có thể hưng thịnh."
"Tuân lệnh, Linh Vương đại nhân!" Tám gã Thánh Linh nghe vậy, lập tức quỳ xuống, cực kì cung kính hứa hẹn.
Tiếp theo tám người bọn họ thu pháp bàn trong tay lại, linh quang ngoài thân sau khi chớp động, liền tự hóa thành một đạo trường hồng bay ra ngoài truyền lệnh.
Trong nháy mắt, trong băng phong chỉ còn lão một mình thân ảnh bạch bào lão giả.
"Ngươi thật sự tưởng rằng bằng vào Huyễn Quang Thiên Tinh Tháp bị tàn phá là có thể phong ấn bổn sứ giả sao? Chờ sau khi ta làm hao hết hàn khí của tháp này, để xem ngươi còn cái gì có thể phong ấn được ta!"
Phía dưới băng phong bỗng nhiên truyền ra vang lên tiếng của nhân ảnh.
"Hừ,không hổ là người từ thượng giới hạ xuống, chỉ liếc mắt liền nhìn ra bản thể tàn phá của ta. Nhưng cho dù như thế, ngươi cho rằng bản thân ngươi có được vô tận thần thông của chân tiên sao. Lấy tu vi hiện tại của ngươi, muốn hao hết hàn khí bản thể của ta đúng là chuyện nằm mơ giữa ban ngày. Nhưng lực liên kết chân hồn của ngươi cũng mạnh thật, ngay cả khi bị trấn áp vẫn có thể mở miệng nói chuyện. Bất quá thần trí ngươi cũng chỉ tỉnh táo được một lúc nữa thôi." Bạch bào lão giả cúi đầu nhìn lướt qua đáy băng phong, hừ một tiếng nói.
"Lời nói này là có ý gì? Ta không tin hạ giới còn thủ đoạn gì có thể phong ấn cả thần trí ta." Giọng nói nhân ảnh thoáng trầm xuống, bộ dáng không tin.
"Thủ đoạn ở hạ giới quả thực rất khó hoàn toàn phong ấn chân hồn chi lực, nhưng thứ lão phu vận dụng không phải là thủ đoạn ở hạ giới!"
Bạch bào lão giả cười lạnh một tiếng, tiếp theo hư không trảo một cái, một đoàn phù lục tỏa ra hàn quang mờ nhạt, quỷ dị hiện lên giữa ngón tay.
Phù lục này trong suốt, giống như từ hàn băng ngưng tự thành, nhưng bề mặt lại khắc vô số kim sắc phù văn.
Nếu Hàn Lập ở đây, liếc mắt một cái liền nhận ra phù văn đó đúng là Kim Triện Văn chỉ có ở Tiên giới.
"Thật đáng tiếc, hiện tại dùng nó, về sau khi đối địch có thể sẽ yếu đi một chút."
Bạch bào lão giả nhìn phù lục, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối, nhưng sau khi thì thào vài câu, vẫn cắn răng phất tay lên.
Phù lục lập tức ầm vang một tiếng, hóa thành một đoàn kim quang bắn xuống băng phong bên dưới, chợt lóe liền nhập vào trong băng phong.
Lúc này bạch bào lão giả hai tay bắt quyết, vẻ mặt thận trọng niệm chú.
Lập tức một kim sắc quang vựng như mặt trời hiện lên trong băng phong, tiếp theo xoay tròn, tất cả quang mang thu lại, biến thành một cự đại phù văn phát ra kim quang chói mắt to cỡ một mẫu, không tiếng xé gió như lưu tinh lao thẳng xuống dưới.
"Ngươi đang làm cái gì vậy, không tốt, là….ngươi có phù lục Tiên giới…." Nhân ảnh phía dưới lập tức cảm thấy vẻ khác thường trong băng phon, thất thanh la lên.
Nhưng cự đại kim văn chợt lóe, liền hung hăng nhập vào trong pháp trận bên dưới.
Ầm ầm!
Tiếng kêu của nhân ảnh lập tức dừng lại, trở nên yên tĩnh không tiếng động.
Lão giả đối với việc này không cảm thấy bất ngờ, ngược lại pháp quyết trong miệng phát ra càng lúc càng dồn dập.
Sau một khắc, cả ngọn băng phong thoáng cái, từng đạo kim vân từ trong băng phong tuôn ra, sau khi nhúc nhích một trận, cuối cùng hình thành một cự đại phù văn, chớp động kim mang dán lên bề mặt lớp băng.
Mà bạch quang từ băng phong phát ra lập tức pha lẫn với lam quang, đồng thời mơ hồ phát ra hàn khí, khí tức so với lúc trước càng dày đặc them vài phần.
Tiếng chú ngữ xé gió trong miệng bạch bào lão giả lúc này mới ngừng lại, đồng thời vẻ mặt thoáng thả lỏng.
Giờ phút này nếu nhìn kĩ dưới đáy băng phong, liến phát hiện một thanh niên tuần mỹ mặc kim bào hôn mê bất tỉnh, bị từng đạo phù liên và từng lớp băng trong suốt bao trùm toàn thân.
Trên trán hắn, bất ngờ xuất hiện một hoa văn màu vàng giống như hoa văn trên bề mặt băng phong.
Bạch bào lão giả sau khi dung thần niệm đảo qua phong ấn dưới đáy, lập tức vẻ mặt vui mừng cuồng tiếu một tiếng, thân ảnh thoáng cái liền biến mất vào trong băng phong.
Vị Linh Vương Linh tộc này hiển nhiên không biết, trong nháy mắt khi thanh niên tuấn mỹ vừa hôn mê, tại một giới diện hoàn toàn xa lạ, một gã đạo sĩ mặt đen đang ngồi dưới tàng cây đại thụ, đột nhiên thần sắc vừa động mở mắt ra.
"Chuyện gì vậy, vị sư huynh đệ kia gặp chuyện rồi, không ngờ chân hồn chi bài lại phản ứng mạnh mẽ như vậy."
Vị đạo sĩ tự nói vài câu, đột nhiên phất tay lên, lập tức lục quang chợt lóe, một lầu các cao vài tấc từ trong tay áo bay ra, sau đó chớp động một cái, liền biến thành mười tượng xuất hiện trước mặt.
Thân ảnh đạo sĩ mặt đen vừa động, liền tiêu sái tiến vào lầu các.
Chỉ thấy trong đại sảnh của lầu các có hàng trăm ngọc bàn trắng tinh, mỗi một ngọc bàn đều đặt mười mấy hoàng sắc một bài lớn nhỏ giống nhau.
Trên mộc bài khắc vô số ngân sắc hoa văn, ở trên bàn không nhúc nhích.
Ánh mắt đạo sĩ mặt đen sau khi đảo qua vô số ngọc bàn, hai hàng lông mày hơi nhíu lại một chút, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc, phất tay về phía một cái đỉnh loang lổ.
"Vù" một tiếng!
Trong đỉnh bất ngờ bay ra một khối hoàng sắc một bài, chớp cái liền rơi vào tay đạo sĩ.
"Hóa ra là chân hồn của người này gặp chuyện, nếu như thế thì cũng không thể mặc kệ, phải đi tìm mới được!"
Đạo sĩ nhìn mộc bài trong tay chớp động bạch quang yếu ớt, trên mặt đầu tiên hiện lên vẻ ngạc nhiên, nhưng lập tức trở nên âm tình bất định.
* * *
Hàn Lập lơ lửng bất động trên trời cao, nhưng bảy mươi hai đạo thanh quang trước người lại chợt lóe, phóng về phía mười ma thú đen thui phía trước, lập tức chúng bị kiếm quang chém nát, hóa thành một phiến mưa máu từ không trung rơi xuống.
Nhưng lại có thêm nhiều ma thú lấy khí thể phô thiên cái địa, từ bốn phương tám hướng gào thét đánh tới, mỗi một con đều có lân phiến, đầu mọc một sừng.
Kiếm quang màu xanh bay trở về, sau khi xoay chuyển một vòng, lập tức một đóa kiếm liên màu xanh phóng ra.
Quang mang màu xanh quét qua, đám ma thú nhất thời bị chém làm hai.
Mùi máu tanh phút chốc tràn ngập cả không gian.
Độ sắc bén của Thanh Trúc Phong Vân Kiếm căn bản đám ma thú thấp giai này không thể chống đỡ.
Nhưng đám ma thú dường như không sợ chết, gầm rú lần nữa ùa tới.
Hàn Lập thấy cảnh này, khóe miệng co quắp một chút, không khỏi lộ ra vẻ bất đắc dĩ, thở dài một tiếng.