Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Bên này vừa mới thả ra, bên kia đã hung hăng đánh lên trên phong cầu.
Phảng phất như một cái chảo nóng để vào một bát nước lạnh! Lưỡi phi đao chợt loé lên rồi trực tiếp nhập vào trong đó, phong cầu chợt sống lại, lốc xoáy màu đen bên trong rung lên mãnh liệt, đồng thời phát ra tiếng động "ầm ầm", mặt hình cầu cũng bắt đầu lồi lõm không quy tắc, linh áp hỗn loạn đáng sợ gần đó giống như núi lửa sắp bùng nổ, hết sức căng thẳng.
Một màn này làm cho tiếng cười to đắc ý của hắc giáp nữ tử ngừng lại. Mà nữ tử tóc bạc sau khi hơi cân nhắc rồi lại nhớ ra cái gì đó, trong đôi mắt đẹp hiện ra sự vui vẻ, nhẹ nhàng thở ra.
" Không có khả năng, chỉ là một thanh phi đao làm sao có thể quấy nhiễu Hắc Phong kỳ?" Nữ tử toàn thân một màu đen thốt lên với vẻ không tin. Nhưng chính mắt thấy phong cầu trên đầu sắp bị nổ tung, lúc này không một chút chần chừ mà nâng hai tay bấm niệm thần chú, lại hướng quang cầu màu đen trên tay mình nhẹ nhàng điểm một cái.
Một đạo pháp quyết màu xám không bắt mắt bắn vào trong đó.
Một tiếng "Phốc xuy" vang lên, quang cầu thoáng run lên, rồi lập tức rung lên phun từ bên trong một cây trụ có ánh sáng màu đen, chợt loé lên lập tức nhập vào trong phong cầu trên không trung, vốn đang rung động mạnh bỗng nhiên phong cầu yên tĩnh lại.
Sắc mặt Hàn Lập trầm xuống, nhân hình Khôi Lỗi cùng lúc thúc giục pháp quyết, phi đao Hắc Tuỷ Toản đang nhập vào trong phong cầu, bắt đầu điên cuồng phát triển hình thể, hắc quang chớp động,tại trong phong cầu nổi lên một trận va chạm loạn xa không đầu không đuôi, phong cầu vừa mới an tĩnh lại trở nên bất ổn.
"Ngươi muốn chết!"Hắc giáp nữ tử thấy vậy, tự nhiên nổi giận cực kỳ, không chút nghĩ ngợi rất hướng đúng ngay chỗ Hàn Lập trảo một cái vào hư không, một linh áp cỗ cực kỳ khổng lồ trong nháy mắt phủ xuống đầu Hàn Lập.
Hàn Lập rùng mình, khi đang muốn thi triển phép thuật tránh né, thì Linh Lung vốn đang lơ lửng trên tế đàn đã sớm ra tay trước một bước.
Nàng này hướng chỗ Hàn Lập đứng nhẹ nhàng vỗ một cái.
"Oanh" một tiếng, một cái ma trảo màu đen cùng một cái bàn tay màu trắng cùng đánh tới một chỗ, nổ tung ra trên không trung, lập tức mấy đạo hắc mang và bạch quang xoắn vào nhau, phát ra những tiếng "xuy xuy" xe gió.
"Có ta ở đây, ngươi cho là có thể dễ dàng giết hắn sao?" Nữ tử tóc bạc phát ra một tiếng cười khẽ, một đôi mắt sáng như sao nhìn chằm chằm nữ tử giáp đen không chớp mắt nói.
Hắc giáp nữ tử mặt trầm như nước, yên lặng không nói gì cả.
Nàng biết rõ rằng mặc dù nữ tử tóc bạc không có thân thể, lúc trước còn bị thần niệm bản thể của mình đánh một kích làm bị thương không nhẹ. Nhưng nếu thật sự muốn đánh bại tên đại địch này, không có tốn hơn nửa khắc thời gian, tuyệt không dễ dàng thành công.
"Vốn dĩ muốn đợi thêm chốc lát nữa, nắm chắc thêm được vài phần, nhưng xem ra không thể chờ đợi được nữa." Hắc giáp nữ tử liếc mắt một cái nhìn đại phong cầu tựa hồ tùy thời đều có thể mất khống chế trên không trung, hít một hơi thật sâu, thì thào lẩm bẩm hai câu, bỗng nhiên thân hình nhoáng lên một cái, thân thể lại giống như làn khói nhẹ theo gió tản đi xa, biến mất không thấy bóng dáng.
Linh Lung ngẩn ra, nhưng lập tức hai mắt toát ra nét tàn khốc, tóc bạc trên đầu bỗng nhiên không gió mà tự động bắn nhanh ra, vô số lưới bằng chỉ bạc hướng về một vùng không trung nào đó bên cạnh phong cầu chụp tới.
Nhưng không chờ ngân ti hạ xuống, một cỗ khí đen từ bên dưới thoát ra, nhanh chóng ngưng tụ lại thành hình, hoá thành một con hắc lang hai đầu to chừng một trượng.
Con sói này thấy ngân ti khắp không trung thì biến sắc, tựa hồ có chút ngoài ý muốn. Nhưng lập tức trong mắt hiện lên vẻ khinh thường, nhẹ nhàng rung thân mình. Nhất thời từ bên trên lưng phát ra tiếng xe gió dường như giống như cung mạnh nỏ cứng, một lượng lớn mũi nhọn màu đen nhỏ bé bắn nhanh ra, trực tiếp nghênh đón vô số ngân ti kia.
Hai người va chạm nhau trên không trung, bộc phát ra tiếng chói tai của binh khí chém nhau, nhân cơ hội này, con sói đen lùi thân hình lại, một đầu chui vào bên trong phong cầu.
Trong phong cầu, một chút run rẫy, tiếng nổ vang trời bỗng chốc biến mất, trong ngoài đều yên tĩnh lại.
Cơ hồ cùng lúc đó, thông qua nhân hình Khôi Lỗi, Hàn Lập lập tức cảm thấy phi đao màu đen vốn đang di chuyển linh hoạt, bỗng nhiên trì trệ lại dường như mắc vào đầm lầy không thể thoát được.
Hàn Lập rùng mình, thần niệm nhất động, trong nháy mắt nhân hình Khôi Lỗi phát ra toàn bộ linh lực, mạnh mẽ thu hồi phi đao Ma Tuỷ Toản, nhưng từ trong phong cầu phát ra tiếng hừ lạnh lẽo theo gió bay tới, lập tức phi đao chấn động, nhưng lại mất đi mối liên hệ với phân niệm khôi lỗi.
Hắn thật sự cả kinh,đây không phải chuyện nhỏ.
Không kip suy nghĩ nhiều hai tay chập làm một, mạnh mẽ giương lên lần nữa, hai cỗ kim hồ to bằng miệng bát phun ra,cùng lúc xoay quanh các phi kiếm đang rung lên mạnh liệt, sau một hồi nổi sét, bỗng nhiên vô số kim hình cung từ trên tất cả phi kiếm bật lên cao, hồ quang nháy mắt ngưng tụ thành hình, hoá thành một con kim sắc điện giao dài hơn hai mươi trượng
Quanh thân giao long này điện quang loé ra không ngừng, giơ nanh múa vuốt, trong cơ thể phát ra tiếng sấm trầm thấp.
Ngoại trừ một ít lôi điện dùng để sử dụng Phong Lôi Sí, Hàn Lập đem tất cả Ích Tà Thần Lôi trong Thanh Trúc Phong Vân Kiếm kích phát ra hết, thanh thế cường đại, làm cho tất cả mọi người đều bị giật mình.
Hàn Lập không trì hoãn chút nào, điện giao vừa hình thành, liền lập tức hùng hổ đánh về phía quang cầu màu đen nhỏ hơn bên dưới.
Quả cầu màu đen này cùng phong cầu to lớn trên không không giống nhau,hoàn toàn là dùng ma khí tinh thần ngưng tụ lại mà thành, bị nhiều Ích Tà Thần Lôi như vậy đánh trúng thì cho dù nó có cổ quái như thế nào cũng lập tức tan tành mây khói.
Nữ tử tóc bạc đang thao túng chỉ bạc của mình cùng tế mang màu đen giằng co không dứt, vừa thấy điện giao này, trong miệng không khỏi bật lên tiếng kinh ngạc.
Tuy rằng nàng dung hợp nguyên thần của Ngân Nguyệt, nhưng cũng là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Ích Tà Thần Lôi dường như phát ra toàn bộ lực lượng. Uy thế của giao điện làm cho nào có chút giật mình.
Ở trong phong cầu, hắc lang hai đầu đang dùng một vật dạng keo bán trong suốt vây khốn Hắc Tuỷ Toản phi đao, thấy vậy cũng kinh hãi, hai mắt hoá thành đỏ sậm,hai cái đầu sói đồng thời trực tiếp phun ra hai cột sáng đỏ rực.
Trong nháy mắy điện giap và huyết trụ va chậm cùng nhau, nhất thời điện quang loạn xạ, huyết tinh bắn ra bốn phía, nhưng lại mạnh mẽ đem nhiều Ích Tà Thần Lôi như vậy chặn lại.
"Ngươi dám hủy thân thể của ta!" Linh Lung vừa thấy cột sáng màu máu, dựng thẳng đôi mày thanh tú giận dữ quát lên.
Cột máu kia hiễn nhiên là do phân thân của Nguyên Sát Thánh tổ trực tiếp kích phát thân thể máu huyết Ngân Lang phun ra, điều này không thể không làm cho chủ nhân của thân thể đó là nử tử tóc bạc nổi lên giận dữ.
" Ngươi sẽ lập tức tan tành mây khói, còn có tâm tư bận tâm khối thân thể này." Trong phong cầu truyền ra tiếng cười lạnh của nữ tử giáp đen, nhưng nghe âm thanh coi bộ rất là yếu ớt.
Vừa nghe lời này, vẻ giận dữ trên mặt Linh Lung hiện biến mất không thấy, ngược lại trầm mặc xuống "Ngươi ít tự đại đi. Trình độ thần niệm của ngươi cũng bất quá chỉ là Hóa Thần kỳ mà thôi, Thông Thiên Linh Bảo là loại bảo vật ra sao, ngươi thực nghĩ đến có thể kíp nổ Hắc Phong kỳ sao? Cho dù dẫn nổ, có thể đánh tan phong ấn hay không, vẫn là hai chuyện khác nhau."
"Có làm được hay không, ngươi chẳng phải lập tức sẽ biết sao." Nữ tử giáp đen thấy phía dưới quang cầu rốt cục đem tất cả ma khí đều phun vào quả cầu này, khi đó cười âm trầm, lập tức thi triển thần thông.
Cả phong cầu phát ra hắc mang loá mắt tiếng rít nổi lên, ở bên trong tất cả lốc xoáy quỉ dị dung hợp lại thành một thể, hình thành nên một cơn lốc xoáy đường kính hơn mười trượng, bên trong hắc quang chớp động, thân ảnh cự lang hai đầu xuất hiện ở trung tâm lốc xoáy, hai cái đầu này cùng phun ra quang mang kì dị màu đen bao vây lấy một cây cờ nhỏ đen nhánh, đúng là kiện linh bảo "Hắc Phong kỳ".
Theo lốc xoáy thành hình, một cỗ linh áp kinh người từ bên trong toả ra,phun ra một dải sáng năm màu.
Dải sáng đi qua nơi nào, không gian xung quanh nơi đó hiện ra nhiều điểm bạch quang, hướng trung tâm lốc xoáy bay vút vào, hơn nữa càng ngày càng nhiều, thanh thế kinh người dị thường.
Mà kiện linh bảo Bát Linh Thước đã biến thành Hoa sen bạc dường như cảm ứng được cái gì, quang hoa chợt tắt thông linh dị thường, một lần nữa biến thành một cây thước gỗ xanh biếc, sau một tiếng kêu nhỏ, ngay khi ảo ảnh tám con linh thú vây quanh, liền hướng phía trên bắn nhanh đi, trong chớp mắt biến mất trong không trung mây mù vần vũ không còn thấy bóng dáng.
Vừa thấy tình hình này, thần sắc Linh Lung đại biến, không cần suy nghĩ hai tay bắt quyết, miệng mở ra phun một cái vòng tròn ra, đúng là "Nghịch Tinh Bàn". Ngón tay điểm một chỉ vào bảo vật này, nhất thời vật ấy quay tròn, lớn lên vài thước.
Tay ngọc của nữ tử tóc bạc, năm ngón chia ra đặt trên lưng của vòng tròn, lập tức cả người nàng nổi lên quang mang trong suốt dị thường, mà trên vòng tròn tinh quang màu vàng đại thịnh dường như vô số tinh thần từ trung tâm vòng tròn trào nhanh ra.
Hắc lang hai đầu ở trong trung tâm lốc xoáy thấy vậy, bốn mắt hiện lên vẻ khinh thường, tựa hồ căn bản không đem hành động của nàng đặt vào trong mắt.
Mà lúc này, sau khi một vùng lớn bạch quang nhập vào lốc xoáy, làm cho không gian xung quanh lốc xoáy ông ông cộng hưởng. Có nhiều chỗ bắt đầu xuất hiện biến dạng vặn vẹo. Như là một tờ giấy trắng bằnh phẳng, đột nhiên nhăn lại, mà càng gần lốc xoáy, sự biến dạng không gian càng hiện rõ ràng.
Mà Hàn Lập thấy tình hình như vậy, hít một hơi sâu, đã từng chứng kiến qua sự lợi hại của vết nứt không gian, lúc này thân hình nhoáng lên, hướng không gian bên cạnh bay đi, con rối hình người như hình với bóng bay theo. Đương nhiên đồng thời với hành động của hắn, không quên truyền âm vài câu trong miệng.
Đang cùng ma vật ba đầu do quái nhân đầu to biến ra, Khuê Linh và Lâm Ngân Bình đồng thời biến sắc, bỗng nhiên không nói một lời bắn nhanh thân hình, nhắm phía sau mà phi độn bay đi.
Thi Hùng vạn năm cùng Thất Diệu Chân Nhân tự nhiên đã sớm nghe hắc lang và Linh Lung đấu khẩu (Người đẹp và quái vật,dg là người đẹp,bd là quái vật hehe!) lại thấy lốc xoáy màu đen quỉ dị, tự nhiên là biết tình hình ko ổn, nhị nữ bên này vừa hành động, một người một yêu này lập tức hoá thành một đạo huyết quangvà một đạo thanh hồng đào tẩu.
(Khổ thân mình,biên chương đầu tiên bị lên chức quái vật liền T__T)
Bỗng nhiên trước mắt không còn địch nhân nào làm cho ma vật ba đầu ngẩn ra, nhưng lập tức thân hình nhoáng lên như chớp, ngay sau đó quỉ dị hiện ra ở phía trước Thất Diệu Chân Nhân đang độn quang, lục kiện binh khí trong tay vung lên. Từng trận hắc quang, âm thanh bạo liệt vang lên, mạnh mẽ chặn Thất Diệu Chân Nhân lại.
Thất Diệu Chân Nhân tự nhiên nổi lên sợ hãi, đem bảy cái bảo vật phát huy tới cực hạn, hoá thành bảy đoàn quang cầu xoay chuyển không ngừng liều mạng chiến đấu,đồng thời thân hình chớp dộng đánh tới,muốn nhanh chóng bỏ rơi ma này.
Nhưng không biết là thời gian quái nhân đầu to biến thành ma vật quá ngắn hay là hạn chế khi nhân loại biến thành cổ ma, tên ma vật này đầu óc dường như không tốt lắm, dường như liền nhận thức chuẩn một người văn sĩ trung niên, không tiếc pháp lực liên tục thuấn di đem Thất Diệu chân nhân quấn chặt lấy,khiến hắn không thể rời tế đàn quá xa.
Trong lòng văn sĩ trung niên đại trầm.