Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1633: Chân lân bản nguyên

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2396 chữ

"Ngươi rốt cuộc là ai mà có thể khống chế phụ thân huyệt linh."

Từ trong miệng Kỳ lân màu xanh truyền ra thanh âm một nữ tử, mặc dù trong lời nói tràn ngập sự phẫn nộ nhưng vẫn dễ nghe dị thường. Rõ ràng là thanh âm của Tiêm Tiêm.

Lúc trước, sau khi nàng tiến vào trong Chân linh chi huyệt, chưa kịp tìm được vật cần thiết thì nam tử họ Khuê bỗng nhiên xuất hiện, tiếp theo huyệt linh nguyên bản đang ngủ say đột nhiên sinh ra dị biến, tỉnh dậy rồi há mồm một ngụm đem nàng nuốt vào trong cơ thể. Nếu lần này không phải nàng đã chuẩn bị đầy đủ, lập tức ăn vào một loại bí dược đặc chế, sau đó để Kỳ lân thi triển đại thần thông phụ thân mà hoá thành hư ảnh Kỳ lân trước mắt thì chỉ sợ thật sự đã bị huyệt linh cắn nuốt rồi.

"Ta mặc kệ ngươi có lai lịch gì, ta chỉ muốn hỏi Chân lân bản nguyên trong Chân linh chi huyệt đâu?"

Nam tử họ Khuê lại lành lạnh hỏi.

"Hắc hắc, ta có lai lịch gì! Chân linh chi huyệt này, các ngươi nghĩ xem còn có ai có thể biết được?"

Từ trong miệng cự đại quái vật truyền đến tiếng cười lạnh, có chút mơ hồ không rõ nhưng thanh âm âm trầm dị thường, làm cho người ta cảm thấy mao cốt tùng nhiên.

Mà thân hình nguyên bản đã bạo liệt non nửa trong một lát công phu liền có hắc quang chợt loé rồi khôi phục lại như thường, giống như chưa hề có thương tổn nào cả.

Nam tử họ Khuê vừa nghe lời này thì sắc mặt đại biến mà Kỳ lân màu xanh cũng giật mình.

"Cái gì, ngươi cũng là. Không sai! Trừ bỏ chúng ta thì đích xác là không có ai biết được sự tồn tại của Chân linh chi huyệt này."

Hư ảnh Kỳ lân nhìn nam tử họ Khuê liếc mắt một cái, sau khi hít một hơi sâu nói.

"Hừ, ta và ngươi hoàn toàn không giống nhau. Ngươi ký sinh vào một gã Tinh Tộc nhỏ yếu mà còn thất bại còn ta thì đã ký sinh thành công vào một đầu ngân giao."

Nam tử họ Khuê hai mắt loé lên không khách khí nói.

Nghe nam tử họ Khuê nói như thế, trong mắt hư ảnh Kỳ lân hiện lên một tia tức giận nhưng lại thản nhiên nói:

"Có thể ký sinh thành công cũng bất quá là do may mắn mà thôi. Năm đó bọn ta đều là một trong mười vạn phân thần niệm chi lực của bản tôn, có cái gì khác nhau đâu. Ta lại cảm thấy loại cộng sinh này cũng không kém so với ký sinh là mấy. Chỉ cần Tinh Tộc nữ tử này có thể luyện tới cảnh giới Độ Kiếp Kỳ phi thăng thì ta đồng dạng có thể khôi phục được thân Chân Lân cùng pháp lực vô biên."

"Phi thăng! Mơ mộng hão huyền. Chỉ là một gã Tinh Tộc nhân mà cũng dám nghĩ đến việc này!"

Nam tử họ Khuê nhếch miệng lên châm chọc nói.

"Có gì không thể chứ. Nếu có thể có được Chân Lân bổn nguyên trong Chân linh chi huyệt, cho dù là một mẩu nhỏ thì ta vẫn có một tia hy vọng phi thăng lên Tiên giới."

Kỳ lân màu xanh có vẻ bình tĩnh dị thường nói.

"Chân linh có thể sinh ra bản nguyên chi lực bực này nếu cấp cho một gã Tinh Tộc thì đúng là lãng phí của trời. Nếu cấp cho Ngân giao ta thì chỉ cần hơn một vạn năm có dư là ta có thể thoát khỏi Giao thân mà biến thành thân thể Chân long."

Nam tử họ Khuê không phủ nhận lời của hư ảnh Kỳ lân nhưng vẫn khinh thường nói.

"Ngươi nói như vậy thì chẳng lẽ muốn ta đem Chân Lân bản nguyên chắp tay dâng cho ngươi sao! Ngay cả lúc trước ta và ngươi đều là nhất thể tồn tại nhưng nhiều năm như vậy qua đi, chúng ta sớm đã đều độc lập, giống như hai người xa lạ vậy. Huống hồ cho dù là ta nguyện lui một bước thì vị phía dưới này cũng sẽ không có cái tâm khiêm nhường như vậy. Vừa rồi ở trong Chân linh chi huyệt chính nó đã muốn trực tiếp cắn nuốt ta và ngươi a."

Kỳ lân màu xanh đầu tiên là nhằm cự đại quái vật phía dưới nhìn lướt qua rồi cười lạnh.

"Ta mặc kệ ngươi làm như thế nào mà phụ thân được Huyệt linh cũng có tính toán gì. Hiện tại nhanh đem thực linh khí lấy ra cho ta, ta liền lập tức xoay người rời đi, nếu không đừng trách ta không khách khí."

Nam tử họ Khuê tuy rằng nghe ra lời đối phương có ý kích động châm ngòi nhưng khoé mắt sau khi hơi nhảy dựng lên thì vẫn hướng xuống phía dưới lạnh lùng nói.

"Muốn có Chân Lân bản nguyên ư, đương nhiên là có thể. Chỉ cần hai người các ngươi lại tiến vào trong bụng ta, cùng ta hoà hợp thành một thể thì tự nhiên là có."

Quái vật phát ra thanh âm cười cợt quái dị.

"Cái gì, đã muốn cắn nuốt rồi à, không đúng, để có thể hấp thu Chân Lân bản nguyen thì phải có được thân thể thực sự, lấy hư ảnh của Huyệt linh thì làm sao có thể làm được như vậy!"

Nam tử họ Khuê căn bản không tin.

"Ai nói cho các ngươi ta là Huyệt linh chi khu. Hai người các ngươi thật ra không phải là nhóm đầu tiên tìm đến đây."

Lúc này cự đại quái vật trầm mặc một chút rồi âm âm trả lời.

"Lời này có ý tứ gì?"

Kỳ lân màu xanh bên ngoài thanh quang chợt loé, cũng có chút kinh nghi hỏi.

"Nói đúng ra là những tên gia hoả như các ngươi ta đã sớm cắn nuốt đến ba bốn tên rồi. Hiện tại chỉ cần nuốt thêm hai người các ngươi, cộng thêm vài loại Chân linh chi huyết nữa thì không lâu sau ta có thể có được Chân linh thể. Về phần Chân Lân bản nguyên thì tự nhiên là ở trong cơ thể ta. Tốt lắm, còn muốn biết cái gì nữa thì các ngươi cứ để cho ta cắn nuốt, trở thành một bộ phận thân thể của ta thì tự nhiên cái gì cũng biết."

Cự đại quái vật tựa hồ không muốn nhiều lời, bên ngoài thân hắc quang chợt loé, trong tiếng sấm lưỡng đạo hắc sắc hồ quang chợt loé bắn ra.

Xa nhìn lại giống như hai thanh cự thương màu đen, dường như trái phải trực tiếp xuyên thủng hư ảnh Kỳ lân cùng Nam tử họ Khuê. Nghe quái vật nói như vậy, nam tử họ Khuê sắc mặt trở nên khó coi dị thường, nay lại thấy quái vật thật sự công kích thì trong lòng nổi giận, cũng không thấy nó nói cái gì, thân hình nhoáng lên một cái rồi đột nhiên hoá thành thân thể độc nhất vô nhị.

Nó giơ một tay lên, một đạo ngân sắc phi kiếm theo đó mà chém ra rồi biến thành một đạo ngân sắc kiếm quang dài hơn mười trượng, chợt loé lên đã đem đạo điện quang đang hạ xuống trảm một trảm mà diệt. Bên kia hư ảnh Kỳ lân màu xanh há to miệng, cái đầu đột nhiên cuồng trướng lên mấy lần sau đó một ngụm trực tiếp đem hắc sắc hồ quang đang kích tới nuốt vào.

Thấy vây, nam tử họ Khuê ánh mắt chợt loé lên rồi nói:

"Đại Thôn Diệt Thuật! Xem ra thần thông của ngươi dù sao cũng không yếu, có tư cách cùng ta liên thủ một lần. Chúng ta cùng ra tay diệt sát quái vật này, sau khi có được Chân Lân bổn nguyen thì chia đều. Quái vật kia tồn tại gì chứ, cho dù có cắn nuốt được thì căn bản cũng không có khả năng hoàn toàn luyện hoá được."

"Hảo, một lời đã định."

Kỳ lân màu xanh sau khi hơi trầm ngâm thì liền quyết đoán đáp ứng. Hiện giờ tuy nó và Tiêm Tiêm hoá thành một thể nên khát vọng đối với Chân Lân bổn nguyên tưu nhiên rất lớn. Tuy đối với nam tử họ Khuê kia nó cực kỳ kiêng kị nhưng tên quái vật phụ thân Huyệt linh kia cũng là đại địch không thể không diệt.

Tuỳ theo bên ngoài thân Kỳ lân màu xanh thanh quang chợt loé, thân hình chợt loé lên rồi lại hoá to lên thành hơn trăm trượng đồng thời một cỗ khí thế kinh người phóng lên cao. Nam tử họ Khuê thấy vậy, lúc này ba cái hoá thân đồng thời nhoáng lên một cái, trên đỉnh đầu một cái ngân quang chợt loé rồi một đạo thật lớn dài hơn mười trượng thoáng cái hiện ra. Một cái thì hay tay chà xát, một cái thì một đoàn hoả diễm đỏ đậm từ hư không hiện ra bổn thể. Cái cuối cùng thì đứng tại chỗ quay tròn một cái, nhất thời lắc đầu vẫy đuôi mà hiện ra bản thể ngân sắc Giao long.

Đối mặt với tồn tại quỷ dị phía dưới, hai người đều bày trận sẵn sàng đón địch, không dám chậm trễ mảy may. Lúc này quái vật phía dưới lại cười một trận quỷ dị:

"Các người các ngươi còn dám phản kháng. Tốt lắm, không chạy thì cũng đỡ phiền phức cho ta, bất quá trước khi xử lý các ngươi, ta phải đón tiếp hai vị khách không mời mà đến đã."

Vừa dứt lời, hơn mười cái hắc sắc hồ quang cùng tiếng sấm đột nhiên vang lên rồi không một chút dấu hiệu nhằm một nơi trên hư không bổ đi. Hắc sắc hồ quang chưa thực sự hạ xuống mà linh áp thật lớn đã đi trước như một cơn lốc áp xuống.

Mà bên kia, trong hư không có ngân ảnh chợt loé lên rồi một cái bóng người thon thả hiện ra, sau đó nhoáng lên một cái liền hoá thành một đạo ngân hồng bắn đi. Nhưng vào lúc này, một tiếng sét thật lớn nhằm thẳng đến không gian phụ cận ông ông tác hưởng, hơn mười đạo hồ quang thô to ngưng tụ lại thành một đoàn rồi biến ảo thành một thanh hắc sắc cự kiếm dài hơn trăm trượng chợt hạ xuống đã đem đạo ngân hồng vì bị sét đánh mà tốc độ chậm lại một kích diệt sát. Thậm chí cái bóng thon thản mà trong ngân hông kia một tiếng kêu thê lương cũng không kịp phát ra.

Nhân ảnh này tự nhiên chính là vị cao giai ma thú Cửu Dạ biến hoá ra vốn vẫn dựa vào ẩn nặc thuật thần diệu mà truy tung Hàn Lập đến đây. Nàng tuy có tu vi Luyện Hư trung kỳ nhưng dưới một kích của hắc sắc cự kiếm thì không có một chút phản kháng nào.

Vừa thấy uy năng đáng sợ của kinh thiên cự kiếm nọ, hoá thân của nam tử họ Khuê cùng hư ảnh Kỳ lân đồng thời cả kinh mà hiện ra vẻ mặt ngưng trọng mà kiếm này sau khi đắc thủ thì không có ý phản hồi trược tiếp công kích đối thủ đối diện mà lại nhoáng lên một cái hoá thành một đạo hắc hồng thật lớn hướng mặt đất phụ cận mà trảm xuống.

Điều này làm cho nam tử họ Khuê cùng Kỳ lân màu xanh tự nhiên ngẩn ra. Mắt thấy hắc hồng hùng hổ rơi xuống, dù có thể đem tất cả đại địa tan vỡ thì dưới đất đột nhiên truyền ra một thanh âm sắc bén, sau đó thanh quang chợt loé và dưới đất đột nhiên bắn ra bảy mươi hai thanh tiểu kiếm màu xanh.

Phi kiếm này thoạt nhìn chỉ dài vài tấc nhưng sau khi bắn ra thì đột nhiên hướng về trung gian tụ lại hoá thành một thanh cự kiếm dài mấy trượng, đồng thời sau một tiếng sét đánh thì kim sắc hồ quang chói mắt bắn ra, sau đó không chút yếu thế đón đỡ một kích của hắc sắc cự kiếm.

"Ầm" một tiếng kinh thiên động địa, kim hắc hai sắc hồ quang đan vào nhau chớp động, hai cái ở trên tầng trời thấp giằng co không dứt. Ngay cả hắc sắc cự kiếm có thể tích lớn kinh người nhưng cự kiếm màu xanh phía dưới tựa hồ sắc bén dị thường, đồng thời kim sắc hồ quang chợt toát ra cũng có uy năng vô cùng lớn nên bộ dáng không chút rơi xuống hạ phong.

Quái vật trên mặt hiện ra một tia kinh ngạc nhưng lập tức hừ lạnh một tiếng, bên ngoài thân hắc quang chợt loé, mấy mươi đạo hắc sắc hồ quang vọt lên, có vẻ như muốn bắn ra nhưng vào lúc này, "Sưu" một tiếng, phi kiếm màu xanh hạ xuống đồng thời có một đạo thanh hồng kích ra.

Mà cơ hồ cùng lúc đó, hắc sắc cự kiếm đột nhiên sáng ngời, một đạo hắc sắc kiếm quang khác quỷ dị hiện lên, tiếp theo chợt loé lên phía trên đạo thanh hồng hung hăng trảm xuống.

"Đương" một tiếng va chạm giòn vang lên. Thanh hồng chợt tắt, ở chỗ cũ đột nhiên hiện ra một quầng sáng thuỷ tinh quỷ dị. Kiếm quang khi trảm lên quầng sáng này thì đều bị trượt đi theo hai bên mà lướt qua.

Mà ở trong quầng sáng thuỷ tinh có một đạo nhân ảnh đang đứng thẳng, hai tay để sau lưng. Rõ ràng là Hàn Lập lúc trước đã bị chôn sâu dưới núi đá. Hắn đưa mắt nhìn quái vật, hoá thân nam tử họ Khuê cùng với hư ảnh Kỳ lân màu xanh đảo qua rồi giơ một tay lên. Nhất thời từ cách đó không xa dưới mặt đất có một đoá kim hoa to cỡ nắm tay bắn ra, sau khi loé lên thì lướt về phía hắn.