Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Một vật huyết anh của Thương Tùng Tử được lưu lại để cảm ngộ ký hiệu tia chớp. Dùng lực cảm ngộ mạnh gấp chín lần, lão già mới miễn cưỡng nhận được một bộ phận truyền thừa của ký hiệu tia chớp trên mi tâm tượng đá.
Lúc này Vương Lâm hít vào một hơi thật sâu, tâm thần tản ra bao phủ bốn phía tượng đá, tia chớp lóe lên trong mắt phải đột nhiên bùng ra vờn quanh thân thể. Đúng lúc này, ký hiệu tia chớp trên mi tâm tượng đá lại lóe lên dữ dội, điện quang bao phủ đầy xung quanh rồi truyền ra những âm thanh xoẹt xoẹt, mơ hồ tạo ra những tiếng nổ vang vọng.
Vương Lâm nhắm chặt hai mắt, thần thức của hắn đảo vào trong tượng đá, toàn thân lóe lên lôi quang cực kỳ kiêu ngạo. Hắn có Thái Cổ Lôi Long, chính là tồn tại điều khiển sấm sét trong thiên địa, tất cả sấm sét đều phải nghe theo hiệu lệnh của nó.
Nhưng tia chớp trên mi tâm tượng đá lại tràn đầy một luồng khí tức tang thương, hơn nữa lại cực kỳ kiêu ngạo. Vương Lâm điều khiển sấm sét liên tục xẹt qua xẹt lại và đánh vỏ ngoài của tượng đá.
Từ xa nhìn lại chỉ thấy bốn phía tượng đá được bao phủ vào bên trong những luồng sấm sét hùng mạnh, những tia chớp hình cung tản ra khắp mọi nơi, tiếng sấm sét nổ đùng đùng vang vọng khắp đất trời.
Đây là cuộc chiến giữa sấm sét và sấm sét, những tiếng rít gào giữa sấm sét và sấm sét vang lên để tranh giành quyền lợi điều khiển lôi quang.
Vương Lâm không học theo cách cảm ngộ bình thường giống như Thương Tùng Tử thích ứng với ký hiệu tia chớp trên mi tâm tượng đá này, minh ngộ ý nghĩa tia chớp rồi khuất phục dưới đồ đằng tia chớp của tượng đá. Như vậy sẽ trở thành một người hầu, mượn sức mạnh của sấm sét để tiến hành quá trình cảm ngộ.
Giống như người cầu xin tìm được kẻ bố thí, do đó mới nhận được những lực lượng tia chớp còn sót lại trong tượng đá không biết đã tồn tại bao nhiêu năm. Thương Tùng Tử đã dùng những lực lượng này hóa thành thần thông của chính mình, thậm chí còn có thể triệu hồi ra Đệ Thất Linh của Phong giới, dù Vương Lâm có thân thể Cổ Thần cũng phải bị thương.
Thương Tùng Tử lựa chọn con đường quy thuận, tượng đá này là thần linh trong lòng. Lão dùng một nguyên anh đi tu luyện những công pháp đã được cảm ngộ, vừa tu hành vừa cúng bái. Con đường này không nguy hiểm, chỉ cần người có đủ tư chất là đạt được.
Nhưng Vương Lâm sao lại phải chọn phương pháp này được? Bản thân hắn còn dám nghịch cả thiên đạo, một đời tung hoành khắp trời đất, phong vân một cõi, có gan đấu Thiên, nghịch tu thành đạo, tranh đấu với Thiên Kiếp.
Vương Lâm sẽ không bao giờ bước chân lên con đường của Thương Tùng Tử, không bao giờ thờ phụng tượng đá này. Dù lực lượng ẩn giấu trong tia chớp của tượng đá này cũng đủ để kinh thiên động địa, hơn nữa còn dẫn động được Đệ Thất Linh của Phong giới.
Cái Vương Lâm muốn chính là bắt buộc tia chớp trong tượng đá phải khuất phục, phải khuất phục dưới hắn. Lúc này hắn không muốn cảm ngộ tượng đá, hắn bắt buộc tia chớp này phải phục tùng, phải hướng về phía hắn mà thờ phụng. Đây chính là sự kiêu ngạo của hắn, cũng chính là kiêu ngạo của kẻ nghịch tu, cũng chính la tôn nghiêm của Cổ Thần. Thái Cổ Vạn Tộc có tư cách so sánh với Cổ Thần tộc sao?
Mạnh mẽ như Nguyệt Phệ tộc mà Vương Lâm cũng từ Linh Nhi mà biết dược, trước đây chẳng qua nói chỉ là tôi tớ của Cổ Thần mà thôi. Nguyệt Phệ tộc còn như vậy thì loại người có ký hiệu tia chớp trên người rõ ràng cũng là một tộc ở Ngoại giới, cũng phải khuất phục bên dưới hắn.
Vương Lâm mở bừng hai mắt, bên trong lập tức bùng ra cái nhìn cực kỳ kiêu ngạo. Hắn hừ lạnh một tiếng rồi vung tay phải vỗ mạnh lên đầu tượng đá. Những tiếng nổ ầm ầm đột nhiên vang vọng, tượng đá này không tan vỡ mà bùng ra những luồng sấm sét kinh thiên động địa. Sấm sét này phóng thẳng về phía chân trời rồi hóa thành một con rồng gầm rống phóng về phía Vương Lâm.
Khi con rồng phóng tới thì sấm sét khắp bốn phía , lập tức bị hấp thu. Nó mang theo vẻ điên cuồng và dữ tợn, khoảng cách đến Vương Lâm càng ngày càng gần.
Con rồng sấm sét này đã dữ tợn nhưng Vương Lâm còn tàn bạo hơn rất nhiều. Con rồng này điên cuồng, Vương Lâm còn điên cuồng hơn nó gấp mười gấp trăm lần.
Khoảnh khắc khi con rồng phóng đến, mắt phải Vương Lâm lóe lên những luồng sấm sét ầm ầm. Những luồng sấm sét này trực tiếp phóng ra ngoài, nguyên thần cũng từ trong mi tâm bùng ra, Thái Cổ Lôi Long lại được hàng lâm trong thế giới bảy màu. Một tiếng gầm rống vang lên long trời lở đất, nguyên thần Thái Cổ Lôi Long đánh thẳng vào con rồng lôi quang rồi điên cuồng thôn phệ.
Khi Thái Cổ Lôi Long đang liên tục thôn phệ thì trên mi tâm Vương Lâm mơ hồ lộ ra vòng xoáy chứa Cổ Thần Tinh Điểm, lực lượng Cổ Thần lập tức bùng ra khắp toàn thân. Vương Lâm nâng tay phải lên hung hăng tung một trảo về phía trước, khoảnh khắc này một cánh tay Cổ Thần khổng lồ huyễn hóa ra. Khi tay phải Vương Lâm chụp được thân thể của con rồng sấm sét thì lập tức bóp mạnh.
Con rồng sấm sét đang cũng thôn phệ với nguyên thần Thái Cổ Lôi Long của Vương Lâm, lúc này thân thể chấn động. Nó gầm rống muốn vùng ra nhưng bàn tay Cổ Thần lại bóp chặt lấy, nó càng vùng vẫy thì sấm sét càng bùng lên điên cuồng.
Khoảnh khắc này nguyên thần Thái Cổ Lôi Long của Vương Lâm lập tức quét ngang về phía trước, Lôi Long há miệng nuốt hẳn con rồng sấm sét vào trong bụng.
Sấm sét trong mắt phải của Vương Lâm lại liên tục được tăng mạnh lên rất nhiều lần. Lúc này khắp vị trí trên toàn thân hắn bắt đầu trở nên mơ hồ, chỉ duy nhất mắt phải là bùng lên những luồng hào quang kinh người.
- Hễ là sấm sét tồn tại trong thiên địa đều phải nghe theo hiệu lệnh của ta!
Giọng nói Vương Lâm cực kỳ bình tĩnh, nhưng lại có một luồng uy áp vô hình bao phủ làm cho khắp bốn phía bùng ra những luồng sấm sét phóng thẳng về phía hắn. Tất cả đều ngưng tụ lại trong mắt tạo thành một ký hiệu hình tia chớp.
Khoảnh khắc khi ký hiệu tia chớp này xuất hiện trong mắt Vương Lâm thì tượng đá bên dưới lập tức ầm ầm xuất hiện rất nhiều vết nứt. Những vết nứt này bắt đầu từ hai chân rồi điên cuồng lan ra những vị trí khác nhau, giống như đang có những con rồng phóng thẳng từ dưới chân lên vị trí đỉnh đầu bức tượng.
Những âm thanh két két vang lên kinh thiên động địa, hàng loạt tia chớp lóe lên trong những khe nứt dày đặc. Khi tất cả vết nứt liên tục phóng lên thì bức tượng đá lập tức xuất hiện dấu hiệu tan vỡ, nhưng nó vẫn đứng yên bất động.
Chỉ trong khoảnh khắc những vết nứt ẩn giấu sấm sét đã tới bên cạnh Vương Lâm. Những tiếng nổ ầm ầm kinh thiên vang lên, vị trí đỉnh đầu tượng đá bên ngoài thân thể hắn đột nhiên lóe lên rất nhiều tia chớp, đám tia chớp này lại dung hợp với nhau tạo thành một quả cầu lôi quang trăm trượng.
Vương Lâm đang đứng trong quả cầu lôi quang, những luồng sấm sét nà vùng vẫy giống như không muốn nghe theo sự điều khiển của hắn, tất cả liên tục co rút lại rồi phóng thẳng đến.
Một tiếng hừ lạnh vang lên, toàn thân Vương Lâm lập tức được bao phủ trong sấm sét. Tu vi của hắn không đủ để chống lại tượng đá nhưng nguyên thần lại là Lôi Long giữa đất trời. Hắn chính laf người điều khiển sấm sét trong thiên địa, trước mặt hắn chỉ cần là sấm sét thì không có tư cách phản kháng. Vấn đề này không liên quan đến tu vi, đây là một trận chiến giữa sấm sét.
Thái Cổ Lôi Long thay mặt thiên đạo để điều khiển sấm sét, khi xuất hiện trên người Vương Lâm, vì hắn không tin thiên đạo nên cướp lấy quyền lợi điều khiển lôi quang, dùng đạo của chính mình để điều khiển lôi trong trời đất.
Tượng đá này chính là tổ tiên của Thiểm Lôi tộc dân thái cổ, dù đã chết nhưng cả đời làm bạn với sấm sét, hầu như thân thể đã trở thành sấm sét, tất cả những minh ngộ đều hóa thanh ký hiệu tia chớp trên mi tâm, tất nhiên sẽ không dễ dàng khuất phục kẻ khác. Mà theo truyền thuyết thì tổ tiên Thiểm Lôi tộc chính là do một luồng sấm sét biến thành, sấm sét này nghịch thiên, không chịu khuất phục thiên đạo. Nếu người phàm tục thờ phụng thì còn lấy được tư cách điều khiển sấm sét, nhưng nếu phản kháng thì chắc chắn sẽ bị sấm sét đánh thẳng lên thiên linh.
Nhưng Vương Lâm lại muốn phản kháng, mắt phải của hắn lại bùng lên lôi quang, Thái Cổ Lôi Long lại bay ra một lần nữa. Sau khi nguyên thần vờn quanh bên ngoài thì nhanh chóng co rút lại rồi chui vào trong lôi cầu mà gầm rống. Trong tiếng gầm giận dữ truyền ra những uy nghiêm của tư cách điều khiển sấm sét trong thiên địa.
Lôi cầu liên tục co rút, nhưng chỉ có thể dừng lại bên ngoài thân thể Vương Lâm một trượng. Lúc này lôi cầu liên tục phát ra những tiếng nổ ầm ầm nhưng vẫn không thể co rút thêm một tấc nào, thân thể Vương Lâm đã đứng thẳng lên giống như Lôi Tiên.
Trên người Vương Lâm bùng ra khí tức Cổ Thần, nếu Cổ Thần và sấm sét kết hợp lại thì hắn sẽ là Cổ Lôi Thần!
- Khuất phục hay hủy diệt!
Vương Lâm truyền thần niệm ra ngoài, hắn biết những lôi quang đang vờn quanh khắp thân thể mình không phải vật tầm thường, chúng ẩn chứa ý chí sấm sét, mà đã có ý niệm thì sẽ có linh hồn! Đám lôi quang này chính là Lôi linh được tạo thành bằng ý niệm của người được tạc nên tượng đá này khi chết.
Những tiếng nổ ầm ầm lại vang vọng, lôi cầu vờn quanh bên ngoài thân thể Vương Lâm trở nên run rẩy. Khi lôi uy bao phủ khắp toàn thân hắn, khi lực lượng Cổ Thần tạo thành lực tấn công khủng bố thì lôi cầu bên ngoài đã chịu khuất phục.
Lôi cầu hóa thành từng tia chớp phóng vào trong nguyên thần Thái Cổ Lôi Long. Một tiếng gầm rống kinh thiên động địa vang lên, nguyrn thần Thái Cổ Lôi Long đột nhiên trở nên khổng lồ. Đúng lúc này thì tượng đá bên dưới lại rung chuyển, giống như sắp tan vỡ.
Vương Lâm tiến một bước về tinh không phía trước, hắn đứng giữa hư không rồi xoay người lại, hai mắt lóe lên. Hắn nhìn chằm chằm vào ký hiệu tia chớp vẫn không chịu tan vỡ trên mi tâm tượng đá.
- Từ nay về sau tộc của ngươi đừng hòng cướp đoạt được quyền lợi điều khiển lôi quang trước mặt ta!
Mắt phải Vương Lâm chợt lóe lên, nguyên thần Thái Cổ Lôi Long trực tiếp gầm rống và vờn quanh tiếp tục hắn. Lúc này lôi quang đột nhiên dung hợp vào trong mắt phải Vương Lâm, tất cả đều ngưng tụ lại hóa thành một ký hiệu tia chớp phóng thẳng về phía đồ đằng trên mi tâm tượng đá.
Một tiếng ầm đột nhiên vang lên, ký hiệu tia chớp đã đánh thẳng vào đồ đằng làm tượng đá run rẩy càng thêm dữ dội. Khoảnh khắc khi tia chớp đánh xuống, hai mắt tượng đá đột nhiên bùng lên hào quang, Vương Lâm thấy được trong cặp mắt đó là một vùng tinh không.
Trong tinh không có một trận pháp khổng lồ, trận pháp này lớn như một tinh vực, nó phong tỏa khắp bốn phía. Bên ngoài trận pháp đang có những loại người kỳ dị đứng chi chít, vẻ mặt đám người này rất cổ quái, rõ ràng không phải là tu sĩ. Tất cả đều mang theo nụ cười chế giễu và khinh thường, kẻ nào cũng nhìn chằm chằm vào trận pháp trước mặt.
Trận pháp kia được tiên khí bao phủ, những luồng nguyên lực phát ra tiếng nổ vang vọng. Lúc này có rất nhiều Luyện Khí Sĩ và Tiên nhân đang điên cuồng tấn công trận pháp, cố gắng phá trận thoát ra ngoài.
Nhưng trận pháp này lại cực kỳ quỷ dị, dù đám Luyện Khí Sĩ và Tiên nhân kia công kích mạnh mẽ thế nào cũng không động đậy. Thậm chí còn có rất nhiều Tiên nhân chọn phương pháp tự bạo thân thể, nhưng cũng không làm trận pháp kia rung chuyển. Khoảnh khắc này bầu không khí trong trận pháp được bao phủ trong tuyệt vọng và đau thương.
Trong trận pháp có chín luồng hào quang lóe lên, một luồng hào quang trong số đó là một cây Khai Thiên Phủ. Cây búa này phóng qua vị trí nào thì tất cả những người bị nó xẹt qua đều phải chết.
Thậm chí Vương Lâm còn thấy được rất nhiều Luyện Khí Sĩ vẻ mặt đầy đau thương chọn cách tự bạo, bọn họ cố gắng phong ấn Khai Thiên Phủ, nhưng cuối cùng thì tất cả đều thất bại.
Trong chín luồng hào quang cũng có một cái là tia chớp. Lúc này tia chớp đang phóng đi ầm ầm, tất cả tu sĩ và Tiên nhân trên con đường tia chớp đi qua đều phải chết.