Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Chương 389: Cuộc chiến thứ hai của Tiên Di Tộc bắt đầu
25/4/2023 / 0 lượt đọc / 4141 chữ
Dù sao Luyện Hồn Tông từ trước đến nay cầm trong tay Thập Ức Tôn Hồn Phiên gần như đều chẳng khác gì một thế hệ ác bá.
- Ta đã hiểu vì sao Luyện Hồn Tông này lúc đầu là một tu chân quốc cấp năm, cuối cùng đến bây giờ lại lưu lạc trở thành một tông phái.
Trong lòng Vương Lâm thầm nhủ.
- Tuy nhiên vị tổ tiên kia cuối cùng vẫn Vấn Đỉnh thất bại. Kỳ thật ta không ủng hộ phương pháp của hắn, không đến vạn bất đắc dĩ, không nên đi trêu chọc Vấn Đỉnh lão quái. Ví dụ như bây giờ, với cây Thập Ức Tôn Hồn Phiên này, chúng ta đi khắp các tu chân quốc cấp năm, nhìn thấy người nào chúng ta liền đoạt của người đó. Cho dù là cao thủ của Tiên Di Tộc cũng không có vấn đề gì.
Vương Lâm lại cười khổ.
Độn Thiên hống hách không chỉ ở Bỉ Lô quốc, thậm chí có thể nói ở Bỉ Lô quốc hắn còn bớt phóng túng hơn. Dù sao tất cả mọi người đều là tu sĩ cùng một nước, không nên trở mặt quá đáng.
Nhưng khi ra khỏi Bỉ Lô quốc, sự hống hách của gã Độn Thiên này Vương Lâm xem như hoàn toàn có thể hiểu được.
Trong ba tháng, Độn Thiên mang theo Vương Lâm đi qua bốn tu chân quốc cấp năm, đi tới đâu cũng như là một đàn châu chấu. Thậm chí có một vài tu chân gia tộc nhận thấy sóng gió sắp đến, không thể không đưa lên một vài khối tiên ngọc.
Về phần các tông phái, Độn Thiên không cần phải nói những lời thừa, trực tiếp lấy ra Thập Ức Tôn Hồn Phiên xuất ra hồn phách che trời phủ đất, còn có hơn mười chủ hồn tương đương với Anh Biến Kỳ. Hắn tấn công như vậy, một tông phái cấp năm về căn bản không thể ngăn cản.
Độn Thiên đã tích lũy được một lượng lớn tiên ngọc để vào trong túi trữ vật. Cuối cùng ở một tu chân quốc cấp bốn, Độn Thiên đang trên đường cướp ngọc rốt cục lại chọc giận Anh Biến tu sĩ của nước này, bốn Anh Biến tu sĩ ra tay vây lấy Độn Thiên tấn công.
Lúc này Vương Lâm mới thật sự hiểu được sự hùng mạnh của Thập Ức Tôn Hồn Phiên.
Sau một trận chiến, Vương Lâm thậm chí còn không có cơ hội ra tay, bốn Anh Biến tu sĩ lập tức bị đánh bại. Nếu như không vì Độn Thiên không có sát tâm, bốn người này chắc chắc sẽ có một người trở thành chủ hồn của Hồn Phiên.
Sinh mệnh Độn Thiên cũng đến những ngày cuối cùng. Vương Lâm nhìn thấy mức độ kiêu căng như vậy không thể không lấy mũ rơm ra đội ở trên đầu, lấy những tia kim mang phía trên che giấu tướng mạo, tránh cho ngày sau khi Độn Thiên trở thành chủ hồn của Hồn Phiên, người trong những tông phái bị cướp đoạt tiên ngọc sẽ tìm hắn gây phiền toái.
Bốn tu chân quốc cấp năm cộng thêm mười ba tông phái, hơn trăm tu chân gia tộc, nếu thêm cả Bỉ Lô quốc tổng cộng sẽ là mười sáu tông phái.
Ba tháng nay, Độn Thiên cướp đoạt tiên ngọc từ những tông phái này. Ngày hôm nay, Độn Thiên lại ngừng không tiếp tục.
- Số tiên ngọc này hẳn là đủ cho ngươi Anh Biến, có lẽ có thể còn dư lại một ít. Sau này ngươi nâng cao bản lãnh cần có tiên ngọc thì phải chính mình đi đoạt. Nhớ kỹ, ở Tu Chân Giới, nhất là Anh Biến tu sĩ thì phương pháp có được tiên ngọc chỉ có thể là cướp đoạt. Nếu không cho dù sẽ có rất nhiều đệ tử đến tiên giới cũng không thể thu thập đủ được số lượng cần dùng.
Độn Thiên rất nghiêm túc nói với Vương Lâm.
Vương Lâm gật đầu. Đối với việc đoạt tiên ngọc hắn không có e dè gì. Tuy nhiên phương pháp của Độn Thiên hắn không ủng hộ. Nếu là hắn chắc chắn sẽ không lưu lại một nửa, hoặc là không đoạt, nếu đã đoạt, phải đoạt toàn bộ.
Có lẽ quá trình sẽ rất khó khăn, nhưng cuối cùng số lượng tiên ngọc nhất định phải gấp đôi số lượng bây giờ.
Một lượng lớn tiên ngọc đã đủ, Độn Thiên mang theo Vương Lâm đi đến Luyện Hồn Tông. Đến lúc đó, hắn phải hộ pháp cho Vương Lâm, để cho Vương Lâm có thể đạt đến Anh Biến Kỳ.
- Chu Tước Tinh rất nhỏ, lúc ta còn trẻ đã đi qua một lần, đi đến Thiên Vận Tinh. Nơi đó rộng lớn hơn Chu Tước Tinh gấp bội, tông phái rất nhiều, tiên ngọc dĩ nhiên cũng nhiều hơn. Trừ phi thực lực không đủ, cướp đoạt một lần nhất định cảm thấy đã đời. Nghe nói trong tu chân liên minh có rất nhiều tu chân quốc cấp sáu trở lên, hằng năm đều tổ chức tu chân giả đi đến các tu chân tinh khác để cướp đoạt tiên ngọc.
Độn Thiên thở dài nói.
- Thiên Vận Tinh… Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe.
- Thiên Vận Tử ở Thiên Vận Tinh đó bản lãnh thâm sâu khó lường. Nghe nói trong tu chân liên minh cũng có địa vị nhất định. Tên tiểu tử Chu Tước Tử còn lâu mới có thể sánh bằng.
Độn Thiên nói.
Vương Lâm trầm ngâm một chút, đang muốn hỏi nhiều hơn. Đúng lúc này, bỗng nhiên Độn Thiên sắc mặt biến đổi, nhìn về phía xa. Vương Lâm thần thức khẽ động, liếc mắt nhìn theo.
Chỉ thấy ở phía xa trong một đám mây, một màn sương đen như thôn phệ thiên địa đang gào thét mà đến. Màn sương đen này phạm vi thật lớn, nhìn không thấy giới hạn, liên miên bất tận.
Một luồng lực lượng mênh mông của phù văn chậm rãi di chuyển đến - Tiên Di Tộc!
Ánh mắt Độn Thiên chợt lóe lên.
Mấy ngày này, Vương Lâm và Độn Thiên nói chuyện với nhau biết được Tiên Di Tộc mấy năm trước lại xuất hiện ở Chu Tước Tinh, tổ chức đội quân khổng lồ, trực tiếp hướng về Chu Tước đại lục triển khai tiến công.
Trong cuộc chiến lần thứ nhất, đã có vô số tu sĩ ngã xuống. Trong Tiên Di Tộc cũng tồn tại những thuật chú sư tương đương với Vấn Đỉnh Kỳ, những người này cùng với Chu Tước Tử và hai Vấn Đỉnh lão quái mở cuộc chém giết.
Cuộc chiến này kéo dài ba năm. Ba năm sau, Tiên Di Tộc không tiếp tục mà rút lui, từng bước chiếm lĩnh các tu chân quốc cấp ba, đối đầu với Chu Tước quốc.
Trong trận chiến đó, có hai nhân vật của Chu Tước quốc trổ hết tài năng. Hai người này Liễu Mi và Kiền Phong. Liễu Mi nhờ có dung nhan tuyệt sắc đã khiến cho một thế hệ nam tu của Chu Tước Tinh lập tức để ý. Nhất là nàng bản lãnh thông thiên, đã đạt tới Anh Biến Trung Kỳ, vì vậy khiến cho những người này càng chú ý hơn.
Nàng vừa xuất hiện, gần như lập tức làm lu mờ hoàn toàn tiếng tăm của Hồng Điệp năm đó, trở thành thiên chi kiêu nữ.
Dường như không còn người nào chú ý đến Hồng Điệp nữa.
Người ta lại càng hứng thú hơn khi nói về nàng, bởi vì nàng còn là đệ tử chân truyền của Chu Tước Tử, là một trong bốn người được chọn kế thừa danh hiệu Chu Tước.
Nàng vừa xuất hiện, lập tức bắt được một số thất diệp thuật chú sư, thậm chí một bát diệp thuật chú sư tương đương với Anh Biến Hậu Kỳ cũng bị nàng bắt.
Do đó, uy danh nàng vang dội.
Càng làm cho người ta chú ý hơn, đó là còn có tin đồn Liễu Mi tâm địa lương thiện, có một trái tim vô cùng thuần khiết. Đến nỗi nàng tu luyện đến cảnh giới này mà chưa từng giết qua một người nào, cho dù là Tiên Di Tộc nàng cũng đều chỉ bắt không giết.
Tập hợp tất cả những điểm nổi bật đó nên nàng tự nhiên được mọi người chú ý. Mỗi khi nàng xuất hiện, tất cả tu sĩ xung quanh sẽ lập tức cung kính, sẵn sàng tuân mệnh.
Thậm chí trong một vài cuộc chiến tưởng chừng như sắp thất bại, nhờ sự xuất hiện của nàng khiến cho tu sĩ Chu Tước Tinh tinh thần đại chấn, với sự giúp đỡ của nàng, chuyển bại thành thắng.
Nàng có thể được coi là một trong song kiêu của thế hệ này.
Một người được gọi là thiên kiêu khác, người này anh tuấn tiêu sái, diện mạo hiên ngang, bản lãnh cũng là Anh Biến Trung Kỳ. Nhìn người này không thấy có nửa điểm cuồng ngạo, chỉ có vẻ tao nhã, tâm hồn đạo nghĩa, hành sự chính trực vô cùng.
Người này đến năm thứ hai trong cuộc chiến với Tiên Di Tộc bỗng nhiên xuất hiện.
Hắn vừa xuất hiện, liền lập tức thâm nhập Tiên Di tộc, lấy mạng một số cao thủ của Tiên Di tộc. Cuối cùng hắn cùng với thiếu tộc trưởng của Tiên Di tộc quyết chiến một trận, chấn động toàn bộ Chu Tước Tinh.
Trận chiến của hai người này là trận chiến vì danh dự của thế hệ kế thừa Chu Tước Tinh và Tiên Di tộc.
Trận chiến này, Kiền Phong với thiếu tộc trưởng kia tuy nói là ngang nhau, vẫn chưa thể thủ thắng, nhưng thanh thế của hắn vẫn cao hơn. Lúc này, mọi người mới chú ý tới thân phận của hắn là sư huynh của Liễu Mi. Trong hàng đệ tử của Chu Tước Tử, Kiền Phong xếp thứ hai.
Ngoài ra, Kiền Phong này còn có một thân phận quan trọng khiến cho tất cả mọi người ở Chu Tước Tinh phải chú ý.
Người này là hậu nhân của một thế hệ Chu Tước Tử!
Trong cuộc chiến thứ nhất với Tiên Di tộc, Kiền Phong như trăng sáng danh chấn thiên hạ. Cuối cùng hắn đại diện cho Chu Tước Tinh cùng với thiếu tộc trưởng của Tiên Di tộc ký kết một hiệp ước. Phe Chu Tước bỏ qua tu chân quốc cấp ba, Tiên Di tộc tạm hoãn cuộc công kích.
Độn Thiên ánh mắt chớp động, nhìn chằm chằm màn sương đen đang che trời phủ đất gào thét mà đến từ phía xa, trầm giọng nói :
- Tiên Di tộc này đang triển khai cuộc tấn công lần thứ hai. Tằng Ngưu, ta có thể cảm giác được bên trong màn sương đen kia có một thuật chú sư tương đương với Anh Biến Trung Kỳ, còn có một người bản lãnh Vấn Đỉnh ta nhìn không thấu.
Ngươi lấy Tôn Hồn Phiên ra, chúng ta tiến lên!
Vương Lâm sắc mặt như thường, nhìn thoáng qua màn sương đen xa xa, tay phải chụp lên hư không một cái. Lập tức Thập Ức Tôn Hồn Phiên từ trong cơ thể biến hóa xuất ra nằm trong tay hắn. Phiên kỳ này lập tức vẫy lên, hóa thành một tấm màn đen bọc lấy thân mình Vương Lâm.
Độn Thiên cũng xuất ra Thập Ức Tôn Hồn Phiên, vung lên một cái bọc lấy toàn thân, mang theo Vương Lâm hai người hóa thành hai đạo lưu tinh màu đen, giữa vô số những tiếng xé gió và tiếng oan hồn gầm rú thê lương hướng về màn sương đen của Tiên Di tộc phóng đi.
Bên trong Tiên Di tộc lập tức truyền ra từng trận tiếng rít gào. Trong màn sương đen lập tức hiện ra một số lượng lớn người của Tiên Di tộc. Lúc này, Độn Thiên và Vương Lâm gào thét mà đi, trực tiếp phóng tới.
Những người của Tiên Di tộc đang muốn ra tay, bỗng từ phía sâu bên trong màn sương đen truyền ra một tiếng khiển trách. Lập tức tất cả tộc nhân đều tản ra nhường đường.
Một người đàn ông trung niên mặc quần áo bằng vải đay, ánh mắt như điện, toàn thân không có một chút ấn ký phù văn nào, từ trong màn sương đen đi ra. Bên cạnh hắn còn có một lão già lưng còng đi theo. Lão già này sắc mặt âm trầm, thi thoảng lại ho khan vài tiếng.
Vương Lâm liếc mắt một cái liền nhận ra, lão già này năm đó ở vùng đất Tiên Di đã truy sát hắn tiến vào khe nứt không gian. Cuối cùng, hắn để Vương Lâm chạy thoát và bị lạc bên trong cái khe.
Mối thù truyền kiếp của hai người này trong lòng lão già kia dĩ nhiên rất lớn, nếu Vương Lâm bị hắn nhận ra, nhất định là không chết không xong. Nhưng hiện tại Vương Lâm có đội mũ rơm, hơn nữa toàn thân đều được hồn phách bao bọc, nên người này cũng không thể nhận ra.
- Luyện Hồn Tông!
Người đàn ông trung niên kia nhẹ giọng nói. Sau đó hai mắt hắn lóe sáng, thân thể tiến lên phía trước một bước, trực tiếp ngăn trở phía trước người Độn Thiên và Vương Lâm.
- Hai vị Luyện Hồn Tông, dừng lại đi!
Người đàn ông trung niên kia mỉm cười, đưa tay phải về phía trước vỗ vào hư không một cái.
- Ầm Một tiếng nổ truyền đến. Sau cái vỗ nhẹ của người này, lập tức một luồng lực đạo vô hình xuất hiện giữa trời đất giống như một cái lồng từ trên trời chụp xuống xung quanh Độn Thiên và Vương Lâm.
Thần sắc Vương Lâm khẽ biến, dưới luồng lực đạo vô hình của đối phương, hắn lập tức cảm thấy một nguy cơ vô cùng mãnh liệt.
- Cửu diệp thuật chú sư!
Thanh âm Độn Thiên từ trong Hồn Phiên truyền ra.
Bỗng thấy Hồn Phiên bên ngoài thân thể Độn Thiên khẽ động, rất nhiều hồn phách gào thét lao ra, trong đó có mười ba Tử Kim hồn phách giống như thiên thần giáng lâm, tràn ngập bốn phía.
- Xông lên cho ta!
Độn Thiên hét lớn.
Lập tức đám hồn phách này điên cuồng hướng về bốn phía tám hướng gào thét lao tới, nhất là mười ba Tử Kim hồn phách kia lại càng sắc bén dị thường. Người của Tiên Di tộc từ Anh Biến Kỳ trở xuống đều tê liệt xúc giác.
Người đàn ông trung niên kia nhíu mày. Nghìn năm gần đây hắn mới thăng cấp lên đến cửu diệp, tương đương với tu sĩ Vấn Đỉnh Sơ Kỳ, chưa từng được thấy uy lực của Thập Ức Tôn Hồn Phiên năm đó. Chỉ là ở trong tộc có một ít điển tịch nói về cuộc đại chiến mấy vạn năm trước, cây phiên này uy lực vô cùng, là pháp bảo mà người của Tiên Di tộc kiêng kị nhất.
Lúc này được nhìn thấy, sắc mặt hắn có chút âm trầm, vung tay phải lên. Lập tức màn sương đen nhanh chóng tản ra bốn phía, cùng với tộc nhân của Tiên Di tộc bên trong toàn bộ lui về phía sau, hình thành một khu vực trống.
Độn Thiên cười ha hả, cùng với Vương Lâm lập tức lao ra, trong nháy mắt tránh ra khỏi màn sương đen, hướng về phía xa bay đi.
- Mộc Nghiệp, ngươi mang theo tộc nhân tiếp tục tiến lên họp mặt với thiếu tộc trưởng. Ta đến lĩnh giáo uy lực của Thập Ức Tôn Hồn Phiên một chút!
Người đàn ông trung niên sau khi phân phó, thân mình tiến về phía trước, đuổi theo Độn Thiên.
Lão già lưng còng lập tức gật đầu, dẫn theo tộc nhân tạo thành màn sương đen, tiếp tục tiến về phía trước.
Độn Thiên đang bay, bỗng nhiên ngừng lại một chút, cười lạnh nói:
- Cửu diệp thuật chú sư của Tiên Di tộc này đang đuổi tới. Tằng Ngưu, ngươi hãy chú ý nhìn xem vì sao tu sĩ Vấn Đỉnh như vậy lại kiêng kị Thập Ức Tôn Hồn Phiên này!
Độn Thiên nói xong, xoay người nhìn theo Tiên Di tộc . Bỗng thấy một đạo cầu vồng nhanh như tia chớp trong nháy mắt đuổi theo tới nơi, chính là người đàn ông trung niên kia.
Độn Thiên không nói nhiều, lập tức hai tay bấm quyết, cắn đầu lưỡi phun về phía trước một cái, miệng quát :
- Năm triệu hồn phách, mười ba chủ hồn, hiện!
Bỗng nhiên trời đất tối sầm lại, toàn bộ không trung như một bị một tấm màn đen bao phủ. Toàn bộ vùng đất này trong nháy mắt như biến thành địa ngục.
Oan hồn gào rít thê lương thảm thiết, vang vọng khắc nơi, vô biên vô hạn, vô cùng vô tận.
Chỉ thấy một đám hồn phách từ trong Hồn Phiên bay ra, chi chít trải rộng khắp đất trời. Trong số đó, mười ba Tử Kim hồn phách sừng sững, ánh mắt sáng ngời nhìn người đàn ông trung niên kia.
- Xem cho kỹ, đây mới là cách dùng thật sự của Tôn Hồn Phiên! Hồn trận thập tam!
Độn Thiên quát to, hồn bố bao vây toàn thân lập tức tản ra, lập tức lại hóa thành cây Hồn Phiên dài ba trượng bị hắn cầm trong tay.
Lập tức, năm triệu hồn phách tràn ngập đất trời, theo một quy tắc nào đó bay ra bốn phía, lấy mười ba hồn chủ kia làm trung tâm, rõ ràng là đang hình thành một trận pháp rất lớn.
Trận này, với trình độ cấm chế trận pháp của Vương Lâm cũng chỉ có thể nhìn ra được sự huyền diệu mà không thể hiểu được tường tận.
- Luyện hồn!
Độn Thiên quát lớn, đưa tay phải về phía trước.
Lập tức trận pháp được tạo thành từ hồn phách kia ầm ầm rung lên, tất cả hồn phách lúc này đồng loạt phát ra một thanh âm. Thanh âm này giống như một thứ chú ngữ nào đó.
Trong khoảnh khắc, một luồng khí tức màu đen từ trong những hồn phách đó mạnh mẽ hiện ra, ngưng kết với nhau, bất ngờ hóa thành một bàn tay to. Bàn tay này cùng với Độn Thiên động tác giống hệt nhau, cứ như là phân thân của hắn vậy.
Độn Thiên tung một trảo, theo đó trên người đàn ông trung niên kia lập tức xuất hiện một hư ảnh màu trắng lóe ra. Hư ảnh này chính là hồn phách của hắn, bàn tay to kia bỗng nhiên hạ xuống.
Người đàn ông trung niên ánh mắt chợt lóe, cũng không thấy hắn sử dụng pháp bảo gì, mà nâng tay phải lên điểm vào hư không một cái, trong miệng nói khẽ :
- Định.
Ầm một cái. Bàn tay to kia lập tức dừng lại, không hề nhúc nhích.
Người đàn ông trung niên tung một trảo vào hư không, lập tức năm đạo khí tức thanh kinh tử bạch lam ngưng tụ ở trong tay.
- Đỉnh.
Nam tử trong miệng khẽ nói, năm đạo khí tức kia lập tức tản ra, lấy hắn làm trung tâm hướng về bốn phía, bỗng nhiên phát nổ, hóa thành năm cái đỉnh đồng lớn, dừng ở bốn phía.
- Luyện!
Nam tử lại khẽ nói. Lập tức năm cái đỉnh đồng kia đồng loạt chấn động, bên trên xuất hiện một đám ký hiệu quỷ dị. Những ký hiệu này lóe lên xoay tròn xung quanh đỉnh đồng.
Cả năm đỉnh đồng đều như vậy, hình thành nên năm cơn lốc xoáy rất lớn, không ngừng chuyển động bên trong trận pháp kia.
Một luồng khí tức tang thương lập tức trùm lên toàn bộ trận pháp, hồn phách bên trong lập tức không tự chủ được bị cuốn vào bên trong lốc xoáy, bị lốc xoáy cắn nát, tiêu tan không còn.
Độn Thiên thần sắc vẫn như thường, cười lạnh nói :
- Không hổ là cửu diệp thuật chú sư, xem ra cũng có một chút thủ đoạn, thập tam hồn, tụ!
Lập tức, hồn phách tạo thành trận pháp bỗng nhiên lại chuyển, năm triệu hồn phách ầm ầm hướng về mười ba chủ hồn ngưng tụ. Trong nháy mắt, mười ba chủ hồn này lập tức bắt đầu cô đọng lại.
Năm triệu hồn phách cô đọng thành mười ba hồn chủ, thực lực của mười ba chủ hồn này lập tức tăng lên, gần như mỗi một chủ hồn đều tương đương với Anh Biến Hậu Kỳ. Thậm chí bên trong cơ thể còn có tiên khí lượn lờ.
Lúc này, người đàn ông trung niên kia mặt cuối cùng cũng thay đổi sắc mặt. Độn Thiên ánh mắt lạnh như băng, nói :
- Chưa hết đâu, thập tam hồn, hợp nhất!
Lời vừa nói ra, mười ba chủ hồn bỗng nhiên khẽ động, bốn phía xuất hiện một đám tàn ảnh. Sau khi tàn ảnh biến mất, mười ba chủ hồn ngưng tụ một chỗ, hình thành một hồn phách duy nhất.
Năm triệu hồn phách, mười ba chủ hồn, ngưng tụ làm một hình thành một hồn phách duy nhất.
Hồn này vừa hiện lên, thiên địa biến sắc.
- Vấn Đỉnh… … Người đàn ông trung niên kia hít một hơi thật sâu.
Đúng vậy, hồn này được ngưng tụ từ một lượng rất lớn hồn phách, bản lãnh đạt tới cảnh giới Vấn Đỉnh. Có điều đây không phải là Vấn Đỉnh chân chính mà là từ ý niệm của mười ba chủ hồn biến thành.
Chủ hồn qua các thế hệ đều là những Anh Biến tu sĩ của Luyện Hồn Tông biến thành. Những Anh Biến tu sĩ này trước khi chết đều tiếc nuối duy nhất là một điều, đó là kỳ vọng có thể đạt tới Vấn Đỉnh mà lúc còn sống họ không thể đạt tới. Sau đó, những ý niệm này không ngừng sinh trưởng bên trong Hồn Phiên, không ngừng trở nên lớn mạnh.
Cuối cùng, ý niệm tập hợp lại một chỗ, hồn phách ngưng tụ lại làm một, hình thành một thứ tương đương với thực lực của Vấn Đỉnh kỳ.
Nhưng đây cũng chưa phải là toàn bộ uy lực của Tôn Hồn Phiên, mà chỉ là một phần mà thôi.
Dù sao nếu như vậy, cũng chỉ có thể đối kháng được với Vấn Đỉnh Sơ Kỳ, còn nếu đối với Chu Tước Tử bản lãnh Vấn Đỉnh Hậu Kỳ thì hoàn toàn không có khả năng. Khiến Chu Tước Tử thật sự phải kiêng kị là lúc Tôn Hồn Phiên triển hiện ra toàn bộ uy lực hùng mạnh. Nhất là đệ tứ hồn trong ba mươi sáu chủ hồn. Hồn này không dễ dàng hiện ra, chính hắn mới khiến Chu Tước Tử thật sự kiêng kị.