Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Trí nhớ của lão già gầy gò này có đáng để Vương Lâm hắn không tiếc hết thảy đáng đổi không. Hắn trầm mặc, trong đầu hiện lên rất nhiều hình ảnh. Toàn bộ những hình ảnh này đều là những lần trong đời hắn đối mặt với tấm màn đầy hoài nghi trong thiên địa. Cho tới cuối cùng hình ảnh ngừng lại cảnh vừa rồi, khi hắn xác thiên địa của mình chỉ là một toà động phủ.
- Ta muốn biết tất cả nguyên nhân, biết chân tướng năm đó.
Ánh mắt Vương Lâm lộ vẻ quyết đoán. Hắn nhắm hai mắt lại, một lát sau mở bừng ra, bảy tinh điểm Cổ Thần trên mi tâm nhanh chóng xoay tròn, mắt trái mắt phải có tinh điểm Cổ Yêu, Cổ Ma cũng đồng thời xoay chuyển, cuối cùng hoá thành một vầng sáng hiện lên khắp toàn thân.
Lực lượng Cổ Thần, Cổ Ma, Cổ Yêu bên trong cơ thể Vương Lâm tràn ra nhanh chóng, khiến cho nguyên thần Vương Lâm giống như bắt đầu trở thành thực thể, vặn vẹo quỷ dị.
Từ từ phía sau hắn bất ngờ xuất hiện một pho tượng Cổ Thần hư ảo. Bân trái Cổ Thần này có hư ảnh Cổ ma biến ảo ra, phía bên phải xuất hiện hư ảnh Cổ Yêu.
Tam tộc cổ lần đầu đồng thời xuất hiện phía sau Vương Lâm!
Lúc này đại biểu cho việc trong nguyên thần hắn, lực lượng của tam tộc cổ đang gào thét cuồn cuộn. Phía sau hư ảnh của tam tộc còn có cái đầu lâu khổng lồ của Đạo Cổ!
Đầu lâu kia lớn tới phủ trời, sau khi xuất hiện liền khiến nguyên thần của Vương Lâm nhanh chóng bành trướng.
Nhưng còn chưa hoàn toàn bành trướng thì nó lại bị Vương Lâm không ngừng ngưng tụ lại, khiến cho bên trong thân thể truyền ra những tiếng ầm vang. Một hồi lâu sau, Vương Lâm mạnh mẽ áp chế, khiến cho thân thể hắn vẫn bảo trì thể tích, chỉ là bên trong đó ẩn chứa lực lượng kinh thiên của tam tộc.
Dưới luồng lực lượng này, lực khôi phục thân thể Vương Lâm đã đạt tới một mức độ đáng sợ. Nhưng hắn vẫn thấy chưa đủ. Theo như hắn phân tích, lực khôi phục này cũng chưa thể thông qua giới hạn ba tấc bên ngoài thân thể nam tử trung niên kia!
Trong tiếng gầm nhẹ, Vương Lâm dùng toàn bộ lực lượng tam tộc cổ ngưng tụ trên một ngón tay phải. Ngón trỏ bàn tay phải của hắn lúc này toả ra một luồng khí tức vô thượng chấn động thức hải, chấn động cả thế giới của viễn cổ tiên vực bên ngoài.
Luồng khí tức này, ngón tay này có thể xưng là bất diệt chỉ!
Đây là loại thần thông Vương Lâm trong mộng đạo, trừ bốn thần thông của bổn nguyên, tự sáng tạo ra, Cổ Tộc Bất Diệt Chỉ!
Cổ Tộc Bất Diệt Chỉ ngưng tụ truyền thừa Đạo Cổ, ngưng tụ toàn bộ lực lượng của tam tộc cổ, vừa có khả năng công kích cực kỳ cường hãn, đồng thời lại vừa ẩn chứa lực lượng khôi phục khiến người ta phải hoảng sợ.
Lực khôi phục này có thể được Vương Lâm xưng là bất diệt, hai chữ này đã có thể nói lên tốc độ khôi phục của nó! Vì bất diệt chính là lực lượng khôi phục đã đạt tới đỉnh cao, hết thảy lực lượng trong thiên địa đều không thể ngăn cản nổi, cũng có thể nói là bị huỷ diệt cũng nhanh chóng khôi phục. Chỉ có vậy thì mới có thể dùng tới hai từ bất diệt!
Với tu vi của Vương Lâm thì chưa thể làm cho toàn thân bất diệt. Hắn chỉ có thể làm cho một ngón tay của mình đạt tới mức độ này, đạt tới thiên diệt, địa diệt, chỉ bất diệt!
Cổ Tộc Bất Diệt Chỉ này là từ sau khi Vương Lâm cảm thụ tiên nhân bất diệt thể mới tự hiểu ra được loại đại thần thông sử dụng lực lượng của tam đại cổ tộc này!
Nó không cần tiên lực mà toàn bộ đều dựa vào lực lượng cổ tộc. Nhưng hiệu quả của nó thì lại không kém tiên nhân bất diệt thể chân chính một chút nào!
Nhất chỉ bất diệt, Vương Lâm nhìn chằm chằm vào nam tử trung niêm đang ngồi khoanh chân ở cách đó không xa, nhìn vào ánh sáng bảy màu vờn quanh thân thể hắn, hai mắt lộ hàn quang, bước từng bước về phía trước, ngón trỏ bất diệt, hướng về phía mi tâm nam tử trung niên hung hăng điểm một cái.
Một chỉ này trông như thong thả nhưng thực tế lại nhanh như chớp giật, trong nháy mắt đã đến ngoài cơ thể nam tử trung niên ba tấc. Trong nháy mắt khi tiến vào giới hạn ba tấc, ngón tay Vương Lâm lập tức sụp đổ, với một tốc độ cực kỳ điên cuồng và đáng sợ tan ra.
Nếu là trước kia thì sự tan rã này không thể nghịch chuyển, không có bất cứ lực lượng nào, không có bất cứ vật chất nào có thể tiến vào trong vòng ba tấc gần thân thể nam tử trung niên kia.
Nhưng giờ phút này ngón tay Vương Lâm lại trong khi tan rã, điên cuồng khôi phục. Tốc độ khôi phục này trong quá trình sụp đổ cực kỳ rõ ràng, có thể nhìn thấy trong tầm mắt. Ngón tay Vương Lâm vừa tan ra lại đồng thời ngưng tụ lại một lần nữa.
Khoảng cách ba tấc rất ngắn nhưng đối với Vương Lâm mà nói lại dài đằng đãng. Trong khi không ngừng sụp đổ, ngón tay hắn nhanh chóng khôi phục lạ, cứ tuần hoàn vô tận như thế. Ngón tay Vương Lâm càng lại gần cơ thể nam tử trung niên kia thì tốc độ tan rã lại càng kinh khủng.
Hầu như chỉ trong nháy mắt nó đã tan nát mười vạn, trăm vạn, thậm chí nghìn vạn lần. Nhưng đồng thời Cổ Tộc Bất Diệt Chỉ cũng khôi phục mười vạn, trăm vạn, nghìn vạn lần.
Đây chính là Bất Diệt Chỉ!
Loại tốc độ khôi phục này đã không thể dùng thần thông để hình dung. Đây có thể nói là thứ thần thông quỷ dị không nên tồn tại trong thiên địa! Càng xâm nhập sâu, quá trình tan rã càng khủng khiếp. Khi ngón tay hắn hoàn toàn xâm nhập ba tấc, cơ hồ sắp đụng phải mi tâm của nam tử trung niên thì sự tan rã kia đã đạt tới một mức độ không thể hình dung nổi.
Cho tới cuối cùng, lực lượng khôi phục của ngón tay Vương Lâm vẫn không ngừng gia tăng, cuối cùng vượt qua cả tốc độ tan rã. Do vậy ngón tay hắn đã hoàn toàn thành hình, không để ý tới lực lượng tan ra đáng sợ kia, hung hăng điểm một chỉ lên mi tâm của nam tử trung niên đang ngồi này.
Một tiếng ầm vang kinh thiên động địa, cuốn động thức hải của lão già khô gầy. Lực lượng ngập trời trào dâng, có thể huỷ diệt cả tinh không, trong lúc ngón tay của Vương Lâm và mi tâm nam tử trung niên va chạm liền bộc phát.
Tiếng ầm vang cuồn cuộn chấn động tám phương. Đám sương mù mà nguyên thần Vương Lâm đang hiện diện trực tiếp tan nát, hướng về bốn phía nhanh chóng tiêu tán. Cùng với sự tiêu tán đó còn có thức hải của lão già gầy gò này. Thức hải sụp đổ khiến cho toàn thân chấn động. Thân thể hắn lúc này giống như bị thiên lôi đánh tan, khiến cho thân thể trong lúc run rẩy cũng sụp đổ!
Nam tử trung niên phát ra ánh sáng bảy màu đang ngồi khoanh chân kia trong lúc chấn động liền bị lực lượng cường hãn này đánh tới, thân thể vặn vẹo, chậm rãi tiêu tán.
Hắn tiêu tán, liền có một tinh thể màu vàng nhạt to bằng nắm tay xuất hiện trong thức hải đã sụp đổ. Bên trong nó có những tiếng răng rắc vang lên, xuất hiện rất nhiều khe nứt li ti, trông như sắp sửa vỡ tan.
Tinh thể này chính là ký ức cả đời của lão già gầy gò này. Phong ấn quá mức bá đạo, chẳng những ngăn cản người khác lục tìm ký ức mà còn sau khi tiêu tán cũng phá tan ký ức của người bị phong ấn, khiến cho người muốn tìm hiểu không thể đạt được mục đích.
Kế sách này có thể nói là cực kỳ tinh diệu, nhưng đáng tiếc hôm nay hắn lại gặp phải Vương Lâm. Vương Lâm chẳng những có Cổ Tộc Bất Diệt Chỉ, dùng lực lượng này để phá vỡ phong ấn mà hắn còn có Định Thần Thuật!
Trong thời khắc mấu chốt này, Vương Lâm không chút do dự, vươn ngón trỏ hướng về phía tinh thể ký ức điểm một chỉ.
- Định!
Một chữ định này khiến cho tinh thể sắp tan nát lập tức sững lại. Trong tích tắc này, nguyên thần của Vương Lâm tiến về phía trước, trực tiếp bao phủ lấy tinh thể này, thoáng một cái nguyên thần liền thoát ra khỏi thức hải đang tan nát của lão già này, trở lại thân thể đang ở trong viễn cổ tiên vực.
Trong nháy mắt khi nguyên thần trở về vị trí cũ, Vương Lâm mở bừng hai mắt, tay phải rút lại từ thiên linh của lão già đang run rẩy kêu gào thảm thiết, thân thể lùi lại phía sau mấy bước. Trong khoảnh khắc khi hắn lui lại phía sau, lão già kia đã đạt tới cực hạn, thân thể trong tiếng ầm ầm liền sụp đổ, bị lực lượng đến từ bên trong thức hải đánh tan, tràn ra huỷ diệt nguyên thần, đánh tan xương cốt, cùng làm huyết nhục nổ tung, cuối cùng bắn khắp không trung.
Trong tiếng ầm vang kinh thiên, thân thể lão già này nổ tung, hoá thành một đám máu thịt tiêu tán. Đồng thời một luồng lực lượng trùng kích tràn ra khắp bốn phương.
Luồng lực lượng này khiến cho những pho tượng ở bốn phía chưa bị Vương Lâm huỷ diệt liền nát bấy. Thậm chí còn có một số tiên nhân đang ngủ say chữa thương bên trong các pho tượng, dưới lực lượng này còn chưa kịp mở mắt đã chết thảm trong khi đang say ngủ.
Lực trùng kích này chính là do Cổ Tộc Bất Diệt Chỉ của Vương Lâm và huyết mạch tiên nhân va chạm, lại có cả lực lượng của phong ấn do nam tử trung niên bảy màu tạo nên, đối kháng với nhau hình thành lực lượng huỷ diệt, đủ để chấn động thiên địa.
Trong nháy mắt khi thân thể lão già ầm ầm nổ tung, ở sâu bên trong đám tượng trên viễn cổ tiên vực, bên trong bốn pho tượng khổng lồ tới tận trời cao lập tức vang lên giọng nói mang theo vẻ hoảng sợ không thể tin nổi của Bạch Hổ, khiếp sợ kêu lên.
- Chuyện…chuyện này…Không thể xảy ra! Hắn làm sao, hắn làm sao có thể phá vỡ phong ấn của tiên tôn. Ba tấc phong ấn đó đủ để huỷ diệt hết thảy lực lượng và vật chất, căn bản là không có khả năng thương tổn tới nó. Tất cả thần thông trước mặt nó đều tan rã!
Hắn làm thế nào lại có thể phá vỡ phong ấn đó. Cho dù là chúng ta tại thời kỳ đỉnh cao đồng loạt ra tay cũng không thể phá vỡ!
Tiếng nói này truyền ra, tại pho tượng liền hiện ra một dòng xoáy, bên trong có một lão già trực tiếp lộ thân thể, vẻ mặt rung động.
Cũng khiếp sợ như vậy còn có ba người khác.
- Từ cổ chí kim chưa bao giờ nghe nói phong ấn của tiên tôn bị phá vỡ. Cho dù là đại tôn của Tiên Cương đại lục thì muốn phá vỡ phong ấn của tiên tôn cũng cực kỳ gian nan. Dù sao đây chính là thần thông tiên tôn sáng tạp ra, là thủ đoạn bảo vệ ký ức hạch tâm của Thất Đạo Tông chúng ra! Hắn, hắn chỉ là tu sĩ thấp hèn hạ giới, không ngờ lại phá vỡ được!
Bên trong pho tượng kia, thân thể Huyền Vũ đi ra, ánh mắt hoảng sợ không thể tin nổi. Nếu không phải hắn dùng thần thức tự mình dò xét thì hắn tuyệt đối không thể tin đây là sự thật!
- Người này bất phàm….Người này khiến ta phải thay đổi kế hoạch. Hắn đã có thể phá vỡ phong ấn của tiên tôn thì tất nhiên phải có thần thông kinh người. Cho dù là ở Tiên Cương đại lục thì cũng có thể vang danh thiên hạ.
Bên trong dòng xoáy của pho tượng thứ ba có một lão già đi ra. Lão già này nhìn về phía xa, hít sâu một hơi.
Chu Tước không nói gì. Hắn ở bên trong dòng chảy nhìn về phía trước, thần sắc biến hoá không ngừng.
Vương Lâm ở nơi đó, sau khi lão già gầy gò kia tan nát, bị lực lượng trùng kích cuốn tới, thân thể lập tức lui lại phía sau, thần sắc bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn về phương xa, khoé miệng nở nụ cười lạnh.