Tiên Nghịch

Chương 980: Hiểm trung thủ kiếm

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2124 chữ

Đối với hết thảy sự việc này.Vương Lâm không biết thật giả ,chỉ từ trong những tin tức biết được làm ra suy đoán.Hắng mở hai mắt trầm ngâm một lát sau đó cẩn thận đặt viên kết tinh này vào trong túi trữ vật Nhìn vào cổ Cổ Thần trong tầng băng ,nơi đó còn một ít viên kết tinh .Tay phải Vương Lâm cách không từ lỗ hổng lúc trước mở ra trên tầng băng ,hút toàn bộ đám hạt kết tinh này ra cẩn thận đặt trong túi trữ vật Quá trình này hắn rất cẩn thận .Theo từng viên được hút ra ,cộng cả cái lúc đầu ,tổng cộng là hai mươi ba viên Làm song chuyện này Vương Lâm nhìn chằm chằm miệng vết thương ở đầu Cổ Thần ,bên trong không còn bất kỳ một viên kết tinh nào .Vương Lâm trầm ngâm một lúc đang định rời đi .Bỗng nhiên ánh mắt hắn ngưng lại ,nhìn chỗ sâu trong miệng vết thương cổ Cổ Thần .Ở trong nháy mắt vừa rồi hắn mơ hò nhìn thấy bên trong như có ánh đỏ chợ lóe .Thần thức hắn đảo qua nhưng không có phát hiện gì Vương Lâm hơi trầm ngâm ,nguyên lực trên tay tràn ngập đặt trên một khối băng .Ngọn lửa trên tay cuồn cuộn ra từng hồi tiếng động răng rắc vang lên ,lỗ hổng thông đạo bắt đầu lan tràn vào phía trong Theo thông đạo không ngừng mở rộng vào trong ,Vương Lâm nhìn không chớp mắt phía trước mặt.Rất nhanh tầng băng này từ thông đạo mở ra rông lớn,trực tiếp kéo dàu vào chỗ sâu trong cổ Cổ Thần .Trong nháy mắt Vương Lâm thấy được một vật lúc trước lóe lên ánh đỏ Đó là một thanh thiết kiếm.Trên thanh kiếm này có vô số tơ hồng bao phủ .Tơ hồng này chậm rãi nhúc nhích gắt gao quấn quanh thanh kiếm.
 
Thanh thiết kiếm này rất là tầm thường không có bất kỳ chỗ nào thần kỳ .Nhưng trong khoảnh khắc Vương Lâm nhìn thanh kiếm này lập tức có một loại cảm giác quen thuộc.Mơ hồ hắn đã từng ở nới nào nhìn thấy vật giống như vậy Còn không nhớ tới nơi nào thì thấy thanh thiết kiếm ,Vương Lâm ngay lập tức cảm nhận được một cỗ nguy cơ đáng sợ từ đám tơ hồng quấn quanh thanh kiếm kia Vẻ mặt Vương Lâm thay đổi ,lúc trước thần thức Vương Lâm cách tầng băng quét qua vẫn không phát hiện thiết kiếm và tơ hồng này.Nhưng lúc này sau khi mở ra lỗ hổng hắn nhìn thấy trong mắt rõ ràng Xuất phát từ sự cẩn thận ,Vương Lâm lại tản thần thức và chậm chậm đảo về phía trước.Trong thần thức vẫn như cũ không có tơ hồng và thiết kiếm kia ,cung giống như lúc trước trong đầu Cổ Thần này không có gì khác thường.Nhưng trong mắt rõ ràng nhìn thấy tơ hồng và thiết kiếm lại khiến Vương Lâm càng thêm cảnh giác Vương Lâm mặt không thay đổi chậm rãi lui về phía sau.Thanh thiết kiếm này và tơ hồng quấn quanh khiến hắn cảm thấy rất quỷ dị ,bởi thế không nên sơ ý đụng chạm là hơn Trong khi lui ra phía sau ánh mắt Vương Lâm thủy chung vẫn nhìn vào thanh thiết kiếm .Trên thanh kiếm này có mấy chỗ rỉ sét loang lổ thoạt nhìn rất giống vật của người thường -Nhìn rất quen mắt .
 
Bỗng nhiên bước chân đang lui ra sau Vương Lâm người lại ,trong đầu phảng phất như có một tia chớp ầm vang lóe lên quét qua trong trí nhớ hắn .Hai mắt Vương Lâm đột nhiên trợn to ,nhìn chằm chằm vào thanh kiếm kia.hít sâu một hơi .Hắn đã nghĩ ra.
 
Nắm xưa trong mộ Chu Tước ở Chu Tước tinh ,hắn từng nhìn thấy một thanh kiếm giống như này .Chẳng qua vết rủ sét khác nhău .Thanh kiếm lúc trước kia cuối cùng bị sứ giả Thác Sâm cướp đi.Xem bộ dáng hắn vào lúc cướp được thanh kiếm kia lộ ra vẻ mừng như điên .Cho tới tận bây giờ điều đó vẫn rất mới mẻ trong ký ức Vương Lâm Trong nháy mắt nhận ra thanh kiếm này Vương Lâm ngừng lui về sau .Hắn nhìn chằm chằm thanh kiếm ,ánh mắt lộ ra vẻ do dự Tu luyện tới bây giờ ,Vương Lâm đã hiểu được ký ức của mình được truyền thừa cũng không đầy đủ .Một đoạn ký ức vị thiếu kia lại cực kỳ quan trọng ,ghi lại rất nhiều việc mấu chốt .Ký ức đó trong tay Thác Sâm ,cũng giống như thanh kiếm này có lẽ Thác Sâm biết được nguồn gốc nhưng Vương Lâm lại không biết .Chỉ có điều thanh kiếm có thể khiến Thác Sâm lộ vẻ mừng như điên tuyệt đối không đơn giản.Thanh kiếm này tuy không phải cùng một vật giống thanh lúc trước,nhưng xem bộ dáng cũng cùng một loại -Lấy hay không lấy ?
 
Vương Lâm chợt do dự ,ánh mắt rời khỏi thanh thiết kiếm,dừng trên tơ hồng quấn quanh thanh kiếm.Một tia khí tức đáng sợ truyền ra trong tơ hồng khiến cho Vương Lâm thủy chung cảm nhân nguy cơ Vương Lâm không biết tơ hồng kia là cái gì ,nhưng rõ ràng cảm nhận được sợ đáng sợ của nó.Nếu hiện tại cứ thế rời đi có lẽ không làm tơ hồng kia chú ý,có thể an toàn rời khỏi.Nhưng nếu lấy thanh kiếm bị tơ hồng quấn quanh ,chỉ sợ lập tức bị tơ hồng quỷ dị kia tấn công Đối với vật không biết ,với tính cách của hắn không dễ dàng mạo hiểm.Nhưng sự hấp dẫn của thanh kiếm lúc này khiến cho hắn rất động tâm Trong đầu đấu tranh một lúc,ánh mắt Vương Lâm lộ vẻ quyết đoán.Có câu trong hiểm nguy cầu phú quý ,nếu cứ thế rời đi tuy là an toàn nhưng lại mất đi thanh kiếm này.
 
Hơn nữa nơi này là động phủ Tiên Đế .một khi hiên tại không lấy ,ngày sao muốn tới nơi này nữa vậy lại phải cực kỳ gian nan.Như vậy ,đến núi châu báu mà tay không quay về là Vương Lâm không cam lòng Trong lòng quyết định ,Vương Lâm ngẩng đầu nhìn phía trên hố sâu.Từ bị trí này có thể thấy được vô số sông băng lần lượt đan xen rậm rạp che kín con đường chỉ chừa ra một ít khe hở văn vẹo có thể đi thông qua Âm thầm tính toán một chút khoảng cách lúc trước chìm vào nơi đây ,Vương Lâm suy nghĩ một lát .Hắn ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào thanh kiếm ở sâu trong đầu Cổ Thần dưới tầng băng.
 
Hung hăng nghiến răng ,hai tay Vương Lâm bấm pháp quyết ,trong mắt hắn lập tức lóe lên ánh sáng ngọn lửa.Tu vi đỉnh Khuy Niết hậu kỳ đại viên mãn trong nháy mắt bùng nổ từ trong cơ thể mà ra.Cô Thần tinh điểm trên mi tâm hắn lại biến ảo,cấp tốc xoay tròn toàn thân,phát ra những tiếng động bang bang Lực Lượng Cổ Thần dung nhập tứ chi, Vương Lâm hung hăng nắm tay lại, cảm nhận dược giống như là đã nắm chắc lực lượng thiên địa.Hai mắt Vương Lâm không hề do dự tay phải bỗng duỗi ra phía trước.
 
Trong nhay mắt ngọn lửa trong hai mắt hắn rít gào bay ra ,nguyên lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển ngưng tụ vào tay phải. Theo hau cánh tay vươn ra ,lập tức biển lửa ngập trời từ tay Vương Lâm tràn ngập ra phía trước Ám quyết tay phải Vương Lâm thay đổi liên tục ,lập tức biển lửa đi thẳng đến đầu Cổ Thần ,trong nháy mắt đã bao vây đầu Cổ Thần.Lập tức tầng băng bên trong bị hòa tan trong phạm vi lớn ,cung lúc đó rất nhiều ngọn lửa từ thông đạo được Vương Lâm phá vỡ tầng băng trong miệng vết thương đầu Cổ Thần nhảy vào trong .Chi chớp mắt ngọn lửa liền tới gần thanh thiết kiếm Ngọn lửa xông tới gần ,sợi tơ hồng trên thanh kiếm lập tức run lên ,duỗi thẳng ra ,không ngờ phân hóa thành vô số chi nhánh .Trong khoảnh khắc biển lửa tràn lan,tơ hông phun ra một mảng sương mù hông lớn,bay thẳng đến biển lửa.
 
Một tiếng nổ "ầm " động trời vang lên ,biển lửa bị màn sương hông tràn tới lập tức bị dập tắt,cuộn ngược ra ngoài.Hai mắt Vương Lâm chợt lóe ,không chút nghĩ ngợi há mồm phun một ngụm khí nguyên thần.
 
Tinh khí nguyên thần vừa phun ra lập tức biển lửa giống như được đổ thêm dầu,nháy mắt tăng mạnh mẽ tràn lan ra.Tầng băng bao phủ đầu Cổ Thần xuất hiện hàng loạt vết rạn ,dưới uy lực biển lửa ầm ầm sụp đổ!
 
Vô số khối băng bị thiêu đốt văng ra khắp nơi,rơi lên vách đá hố sâu phát ra nhưng tiếng động "bang bang".Mất đi tầng băng đầu Cổ Thần xuất hiện rõ ràng trước mắt Vương Lâm.
 
Chắc là đầu Cổ Thần này đã thật lâu nằm trong tầng băng,lúc này tầng băng vừa sụp đổ ,đầu Cổ Thần lập tức thối rữa rất nhanh.
 
Cùng lúc đó một mùi thối rữa tràn ngập bốn phía.Đầu Cổ Thần nhanh chóng thối rữa ,trong nháy mắt hóa thành một bộ xương đầu thật lớn.
 
Xương đầu này màu đen sẫm ,ở trong đầu lâu xuất hiên một màn sương hông khoảng mươi trượng .Từng tia hung hăng theo màn sương hồng tràn ra,không ngừng lay động .Trong đó có số sợi nhỏ gắt gao quấn quanh thanh kiếm.
 
Vương Lâm không chút nghĩ ngợi .trong khoảnh khắc tầng băng phủ đầu Cổ Thần sụp đổ thân hình hắn hóa thành một dạo ánh sáng dưới vô số khối băng văng ra lập tức tới gần ,một tay cầm lấy thanh kiếm.
 
Trong khoảnh khắc cầm thanh kiếm này ,nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm không chút giữ lại,điên cuồng lao ra.Lập tức bên ngoài thân thể hắn hình thành một biển lửa hình tròn,biển lửa này theo tay phải hắn theo thanh kiếm trực tiếp lan tới nhưng dợi tơ nhỏ quấn quanh thanh kiếm.
 
Đông thời ,tay phải Vương Lâm nắm thành nắm đấm ,lực lượng Côt Thần bỗng tràn ngập tay trai hung hăng đánh về phía trước.một đòn này vừa ra lập tức thân hình hư ảo Cổ thần biến ảo ra phía sau hắn."Ầm" một tiếng ,một quyền đánh xuống.
 
Dưới sự tấn công của năm tay Cổ Thần và biển lửa ,những sợi tơ mảnh quấn quanh thanh kiếm lập tức có mấy sợi đứt rời.Những sợi khác còn quấn quanh thân kiếm thì rụt lại phía sau một chút.
 
Tiếp đó,Vương Lâm hét lớn một tiếng ,tay phải hán keo mạnh về sau.Lập tứ thanh kiếm thoát khỏi đám sợi tơ quấn quanh,được Vương Lâm chân chính nắm trong tay Trên Thanh kiếm lập tức lóe lên hào quang ròi biến mất,bị Vương Lâm thu vào trong túi trữ vật.Mọi Hành động của Vương Lâm như nước chảy mấy trôi ,không chút chậm chạp.Thân hình hắn lui về phía sau đột ngột đạp mạnh nhảy khỏi mặt đất,xông thẳng lên trên Lúc trước nắm tay Cổ Thần và biển lửa tấn công vào màn sương hông nhăng nháy mắt màn sương hông kia bỗng khuếch trương ra ngoài,va chạm với biển lửa chỉ nghe thấy "ầm ầm"vang lên trong hố sâu.
 
Màn sương hồng hoàn toàn tiêu tan ,lộ ra bóng dáng hư ảo bên trong.Bóng dáng này nhìn không ra nam nữ,toàn thân quấn quanh vô số tơ hồng.Bóng hình chậm rãi mở hai mắt lộ vẻ vô tình lạnh như băng,nhìn chằm chằm vào hướng Vương Lâm đang dời đi miệng lập tức gầm lên giận dữ Trong tiếng rít gào ,chỉ thấy vô số khối băng tràn ngập vách tường hiện ra vô số khe nứt nhỏ.Nhưng tiếng "răng rắc"không ngừng vang lên,chỉ một lát những khối băng này ầm ầm vỡ vụn ,nhưng xác chết bên trong phảng phất như sống lại,bị vô số hồng quang bao phủ