Tiên Nghịch

Chương 891: Sát Vực Giới

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2747 chữ

Tu Chân Liên Minh có Lưỡng Điện, Tứ Tôn, Bát Giới. Sát Vực Giới này nằm ngoài thiên địa, rất nhiều năm trước được Giáo Chủ đời đầu tiên dùng một khe nứt không gian khi Vũ Tiên Giới tan vỡ còn lưu lại để làm giới địa. Sau đó hắn thu thập sắt thép trong thiên hạ rèn thành chín mươi chín thanh Kình Thiên Kiếm.
 
Từ đó về sau chín mươi chín thanh Kình Thiên Kiếm trở thành kiến trúc cực kỳ độc đáo trong Sát Vực Giới.
 
Trong Liên Minh Tu Chân Sát Vực Giới có hung danh hiển hách, nhiều năm qua đã vì Liên Minh Tu Chân lập được rất nhiều chiến công. Sớm nhất như cuộc chiến giữa Tứ Thánh Tông và những thay đổi của Thi Âm Tông sau này, tất cả đều mơ hồ lộ ra dấu tay của Sát Vực Giới.
 
Lục cấp tu chân tinh có lẽ không biết nhiều về Sát Vực Giới, nhưng một khi tu chân tinh đạt đến thất cấp thì nghe thấy tên Sát Vực Giới lại như sấm nổ bên tai.
 
Hễ là những tu sĩ đạt đến một mức tu vi nhất định ở trong thất cấp tu chân tinh sẽ không cam tâm chịu cảnh không có mệnh hồn trong tay, vì vậy mà dẫn đến hàng loạt chuyện xảy ra. Sát Vực Giới lại được toàn quyền xử lý những chuyện thế này, đã nhiều lần tạo ra những cơn mưa máu, tạo ra hung danh cuồn cuộn.
 
Tất nhiên cũng có rất nhiều tu sĩ không để Sát Vực Giới muốn bắt giết thế nào cũng được. Những người này lại do những thế lực khác của Liên Minh Tu Chân xử lý.
 
Có thể nói Sát Vực Giới là con dao đối ngoại của Liên Minh Tu Chân, hạng người được Sát Vực Giới thu nhận đều là loại cả đời giết chóc ngập trời.
 
Sau vài vạn năm, Sát Vực Giới vẫn liên tục giữ chín mươi chín tu sĩ hạch tâm, nếu có người chết sẽ lập tức được bổ sung. Ngoại trừ chín mươi chín người này, Sát Vực Giới vẫn còn rất nhiều đệ tử bên ngoài. Những người này có số lượng rất lớn, đều phân ra cho chín mươi chín người kia thống lĩnh.
 
Ngoại trừ những người này, còn có hai người được phân biệt là chính hoặc phó giới chủ.
 
Có thể nói Sát Vực Giới giống như một môn phái tu chân, nhưng lại mạnh mẽ hơn rất nhiều lần so với phần lớn môn phái khác, trong Liên Minh Tinh Vực có rất ít người dám trêu chọc Sát Vực Giới.
 
Cho dù là những tu sĩ đại thần thông khi nhắc đến Sát Vực Giới cũng cảm thấy rất đau đầu. Người của Sát Vực Giới không những giết chóc ngập trời mà lại am hiểu thuật ẩn giấu, khi một đòn không trúng thì lập tức lui ra nghìn dặm ẩn giấu không còn chút tung tích.
 
Từ khi Sát Vực Giới được sinh ra cho đến nay chưa bao giờ có chuyện kẻ khác giết đến tận nhà, nếu có thì ngày xưa Vương Lâm đánh đến đây một lần cũng được coi là miễn cưỡng.
 
Nhưng hôm nay khi âm thanh lạnh lẽo của Thanh Thủy vang vọng khắp bốn phía thì tất cả đã hoàn toàn thay đổi.
 
Nhiều kiến trúc như những thanh đại kiếm trong Sát Vực Giới lập tức tan vỡ từng tảng lớn, rất nhiều đá vụn lẫn vào trong sắt thép rơi xuống hóa thành một cơn bão quét ngang Sát Vực Giới.
 
Những tiếng hét khẽ và những tiếng hô kinh hãi truyền ra, trong nháy mắt cũng có rất nhiều bóng đen từ trong cơn lốc phóng ra. Đây là một đám tu sĩ mặc hắc y, những người này già trẻ khác nhau, có tu vi từ Âm Hư đến Khuy Niết trung kỳ. Trong đám người này phần lớn đều là cảnh giới giữa Âm Dương Hư Thực, có rất ít người Khuy Niết.
 
-Hứa Mộc, những loại lâu la này ngươi có thể gánh bớt giúp ta không?
 
Thanh Thủy tiến lên một bước lướt qua bên người những tu sĩ hắc y, giọng nói của hắn giống như gió lạnh thổi qua tảng băng vạn năm.
 
Lấy tâm trí của Vương Lâm tất nhiên hiểu rõ Thanh Thủy muốn tặng cho mình một cơ hội. Những tu sĩ này tuy số lượng rất nhiều nhưng hắn có thân thể của Cổ Thần, muốn giết cũng không khó.
 
-Sư huynh cứ yên tâm!
 
Vương Lâm cũng tiến lên phía trước một bước, tay phải nắm lại thành quyền rồi không suy nghĩ nhiều mà đột nhiên tung ra một đòn về phía trước.
 
Một tiếng ầm kinh thiên vang lên, trước người Vương Lâm lập tức truyền ra những âm thanh nổ tung. Một tảng lớn hư vô lập tức đổ sụp xuống, tất cả vỡ ra từng tấc rồi trực tiếp quét ngang về phía trước.
 
Một quyền của Vương Lâm hóa thành cơn lốc vô tận, tất cả ngưng tụ lại thành một điểm rồi ầm ầm lao ra. Cho dù là tu sĩ Khuy Niết hậu kỳ đụng vào thì vẻ mặt cũng biến đổi lớn mà rút lui, chỉ cần hơi chậm một chút sẽ trực tiếp bị đánh chết.
 
Đám ngưới trước mặt Vương Lâm phần lớn đều là những tu sĩ Âm Hư cả đời giết chóc, bọn họ hầu như vừa mới tiếp cận thì sắc mặt đã lập tức biến đổi bị một quyền cách không của Vương Lâm đánh tới. Những tiếng nổ ầm ầm vang vọng trong cơ thể bọn họ, những luồng máu lớn phọt thẳng ra. Một người đang đứng trước mặt Vương Lâm hầu như không sinh ra bất kỳ lực phản kháng nào mà nổ lên ầm ầm rồi tiêu tán.
 
Máu thịt văng ra khắp nơi, những tu sĩ bên cạnh lập tức chấn động tâm thần, trong ánh mắt hiện lên vẻ hoảng sợ. Bọn họ muốn ẩn giấu cơ thể nhưng lúc này lại rõ ràng cảm nhận được tất cả phương vị bốn phía đều bị một luồng lực lượng kỳ dị khóa chặt, căn bản không thể nào thoát đi được.
 
Ầm ầm ầm ầm! Thân thể những tu sĩ này lập tức tan vỡ. Khi nguyên thần trọng thương bay ra lại bị Vương Lâm vung một trảo lên hư không, tất cả rơi vào trong tay hắn.
 
Trong nháy mắt tình cảnh này đã hoàn thành, nhanh đến mức không thể tin. Tất cả tu sĩ Sát Vực Giới ở khắp bốn phía lập tức chấn động tâm thần.
 
-Hứa Mộc!
 
-Hắn là Chính Phẩm Lôi Tiên Hứa Mộc của La Thiên.
 
Lập tức có người nhận ra thân phận của Vương Lâm.
 
Vẻ mặt Vương Lâm lạnh như băng, mấy trăm tu sĩ trước mặt tuy đông nhưng hắn lại không thèm quan tâm. Nếu là trước khi chưa trở thành Ngũ Tinh Vương Tộc Cổ Thần thì đối mặt với những tu sĩ này, Vương Lâm sẽ căn bản không thể chống đỡ được. Nhưng lúc này mọi thứ đã thay đổi.
 
Vương Lâm tiến về phía trước nửa bước, dưới chân lập tức xuất hiện sóng gợn, hắn đột nhiên biến mất.
 
-Súc Địa Thành Thốn!
 
Một tu sĩ Khuy Niết sơ kỳ trợn trừng mắt, trong mắt lộ ra sự kinh ngạc và hoảng sợ khó có thể tưởng tượng. Tên này cảm thấy da đầu tê dại hồn bay phách tán, không dám chần chừ mà lập tức rút lui.
 
-Không ngờ hắn lại biết Súc Địa Thành Thốn, cuộc chiến này tuy Sát Vực Giới ta đông người nhưng nếu muốn đánh hắn bị thương thì cực kỳ khó!
 
Hình bóng Vương Lâm biết mất, khi xuất hiện thì đã ở phía sau một tu sĩ Âm Hư. Trong nháy mắt khi cơ thể Vương Lâm vừa xuất hiện, một quyền tay phải của hắn nhìn thì có vẻ rất nhẹ nhàng trực tiếp đánh thẳng lên hậu tâm tu sĩ này.
 
Người này ngay cả tư cách né tránh và phát hiện cũng không có, cơ thể hắn run lên, bên trong vang lên những tiếng nổ ầm ầm kinh thiên. Một luồng lực lượng khổng lồ phóng thẳng vào trong cơ thể, trong nháy mắt các khớp xương toàn thân đều vỡ vụn, cơ thể nổ ầm lên hóa thành máu thịt.
 
Vương Lâm chụp lấy nguyên thần của người này rồi biến mất.
 
-Bày trận!
 
Một tu sĩ Khuy Niết trung kỳ hai mắt trở nên đỏ hồng hét lớn lên. Nhưng trong nháy mắt khi giọng nói của hắn vừa vang lên, thì vẻ mặt lại biến đổi lớn. Hắn mạnh mẽ xoay người lại rồi há miệng phun ra một luồng hồng quang.
 
Trong luồng hồng quang kia có một cây phi kiếm rất dài, nó mang theo những tiếng rít gào bén nhọn phóng thẳng về phía trước. Trên thân kiếm lại có mấy ngàn hồn phách bao phủ, một tiếng rống thê lương vang lên làm cho uy lực của cây phi kiếm này đạt đến đỉnh phong.
 
-Kiếm tốt!
 
Một giọng nói lạnh như băng từ bốn phương tám hướng truyền đến. Vương Lâm tiến một bước từ trong hư không đi ra trước mặt tu sĩ Khuy Niết trung kỳ. Trong nháy mắt khi Vương Lâm vung tay phải lên một trảo thì bàn tay đột nhiên lớn lên rất nhiều lần rồi lập tức hóa thành bàn tay Cổ Thần. Hắn chụp lấy phi kiếm ném thẳng ra phía sau.
 
Tu sĩ Khuy Niết trung kỳ kia kêu lên một tiếng đau đớn. Vẻ mặt tên này trở nên trắng xanh, phi kiếm kia là pháp bảo bản mệnh của hắn, lúc này lại bị Vương Lâm chụp một trảo cắt đứt tất cả liên hệ tâm thần, hắn lập tức thụ thương.
 
Nhưng đặc biệt là cảm giác kinh hồn được sinh ra.
 
-Dễ dàng bắt được bản mệnh pháp bảo của ta, người này.Người này rốt cuộc có tu vi gì?
 
Tu sĩ Khuy Niết trung kỳ này cũng có uy danh hiển hách trong Sát Vực Giới, thân phận còn cao hơn một chút so với Sát Thị Vu Phi.
 
Nhưng lúc này hắn đã thật sự cảm thấy sợ hãi, đặc biệt là nhớ lại chuyện năm xưa rõ ràng Vu Phi đã quay về Sát Vực Giới nhưng vẫn bị một chỉ giống như của bàn tay vừa rồi đánh chết. Tình cảnh đó hiện lên làm hắn cảm thấy da đầu tê dại.
 
Hắn lập tức bay về phía sau không chút do dự rồi vỗ vào túi trữ vật. Trong nháy mắt có rất nhiều ngọc giản bay ra, hắn quát khẽ trong miệng:
 
-Nổ!
 
Những ngọc giản này đột nhiên tự bạo ầm ầm, tạo thành một lực tấn công khổng lồ.
 
Tất cả mọi chuyện xảy ra nhanh như tia chớp lóe trên đá đánh lửa, Vương Lâm thu lấy phi kiếm những cũng không ngừng lại mà trực tiếp phóng ra. Lực lượng tự bạo của rất nhiều ngọc giản đánh lên người Vương Lâm cản bản không sinh ra bất kỳ tác dụng nào. Khi vẻ mặt tên tu sĩ Khuy Niết trung kỳ vẫn còn đang cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, hai ngón tay tạo thành kiếm của Vương Lâm đã đâm lên mi tâm hắn.
 
Một tiếng ầm vang lên, cơ thể tên tu sĩ Khuy Niết trung kỳ uy danh hiển hách trong Sát Vực Giới đột nhiên tan vỡ rồi chết. Nguyên thần tên này đã bị một chỉ của Vương Lâm bức bay ra ngoài cơ thể, chưa kịp chạy trốn lại bị Vương Lâm chụp được.
 
Khoảnh khắc này Vương Lâm đã thật sự cảm nhận được những thay đổi của chính mình. Không phải tu sĩ Khuy Niết trung kỳ quá yếu, mà Vương Lâm đã trở thành cường giả chân chính, đã bước vào trong danh sách cường giả.
 
Lại nói đến Thanh Thủy, cơ thể hắn lóe lên trong tiếng cười ha hả rồi phóng thẳng đến vị trí trung tâm trên ngọn tháp.
 
Khoảnh khắc khi Thanh Thủy phóng đến, một lão già hắc y đang khoanh chân ngồi bên trong tòa tháp mở bừng mắt lộ ra một tia âm trầm. Lão thân là phó giới chủ Sát Vực Giới mà tâm thần lúc này cũng trở nên run rẩy, cơ thể lão lập tức lóe lên rồi một phân làm hai, hóa thành hai lão già hắc y giống nhau như đúc. Một lão già đột nhiên vung tay phải về phía trước, một khe nứt lập tức xuất hiện trong hư vô.
 
Bên rìa khe nứt có rất nhiều vòng xoáy nhỏ chạy qua lại làm phát ra những âm thanh rẹt rẹt.
 
Khe nứt vừa mở ra thì một lão già lập tức tiến vào trong, lão già còn lại đột nhiên hừ lạnh một tiếng. Cơ thể lão hóa thành một ngọn gió đen rồi trực tiếp phóng ra khỏi tòa tháp.
 
Gió đen phóng ra, tốc độ của lão già quá nhanh, hầu như chỉ trong nháy mắt lão già với vẻ mặt âm trầm đã xuất hiện trước mắt Thanh Thủy, lão quát lớn:
 
-Các hạ bức người quá đáng!
 
Trong mắt Thanh Thủy chợt lóe lên hàn quang, tay phải bắt pháp quyết rồi lập tức tung ra một chỉ. Gió lạnh lập tức gào thét, tám con Hắc Long lập tức xuất hiện giữa đất trời, chúng gầm rống lên rồi phóng thẳng về phía lão già thôn phệ.
 
Cùng lúc này cơ thể Thanh Thủy cũng lóe lên rồi lao đến bên cạnh tòa tháp như tia chớp. Hai tay hắn bắt pháp quyết đột nhiên đẩy ra bên ngoài, trong miệng bình tĩnh nói:
 
-Đóng Băng Thiên Địa!
 
Trong nháy mắt, tiên nguyên trong cơ thể Thanh Thủy đột nhiên điên cuồng vận chuyển, một luồng hàn khí vô tận từ trong cơ thể hắn bùng ra. Chỉ khoảnh khắc bốn phía lập tức xuất hiện rất nhiều hạt mưa, những hạt mưa này vừa xuất hiện lại hóa thành bông tuyết.
 
Trong những tiếng nổ ầm ầm, bông tuyết đột nhiên tan vỡ, từng luồng lam quang lóe lên rồi đảo qua khắp bốn phía. Thiên địa lập tức biến sắc, toàn bộ đất trời trong Sát Vực Giới lập tức bị lam quang bao phủ, giống như phong ấn tất cả những con đường thoát ra khỏi chỗ này.
 
Thanh Thủy tiến một bước rồi đi ra khỏi lam quang, hắn điểm một chỉ tay phải về phía trước. Tòa tháp cao ở phía trước đột nhiên nổ ầm lên một tiếng rồi tan vỡ, hóa thành những mảnh nhỏ tiêu tán trong không trung. Chỉ thấy bên trong tòa tháp tan vỡ có một khe nứt hư vô, bên trong khe nứt hư vô có một lão già hắc y.
 
Một nửa cơ thể lão già đã bước vào hư vô, nhưng lúc này lại bị lam quang vờn quanh người. Lão già đang liên tục giãy dụa, nhưng dù lão có vùng vẫy thế nào cũng không thể tiến vào trong khe nứt để bỏ đi.
 
Thanh Thủy phóng người đến, hắn vung một trảo tay phải lên hư không rồi lập tức chụp lấy lão già kéo ra khỏi khe nứt.
 
Khoảnh khắc khi Thanh Thủy kéo lão già từ trong khe nứt ra, đột nhiên trong mắt hắn chợt lóe lên hàn quang. Thanh Thủy dùng tốc độ cực nhanh nhảy dựng người lên rồi ném lão già trong tay xuống phía dưới.