Tiên Nghịch

Chương 1399: Tây Tử quên mong tình

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2616 chữ

Tuyết rơi càng lúc càng lớn.
 
Không biết đã qua bao lâu, Vương Lâm thu tay phải lại, hướng lên bầu trời túm một cái, lập tức có vô số đám tuyết ngưng tụ lại, ờ trong tay hắn hóa thành một tuyết cầu. Tuyết cầu này trong lúc không ngừng tích tụ, dần dần càng ngày càng thực chất hóa.
 
Nhìn tuyết cầu kia, Vương Lâm cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm máu cổ Thần. Trong từng trận tiếng két két, ngụm máu tươi này rơi lên trên nhuốm đỏ tuyết cầu, đồng thời hòa tan với tuyết cầu này.
 
Trong khi hòa tan, lại có rất nhiều đám tuyết bay tới, tuyết cầu này nhanh chóng trờ thành một tinh thể băng. Tay phải Vương Lâm vỗ lên đó một cái, tinh thể băng đỏ như máu này lập tức bị kéo dài, trong nháy mắt hóa thành một thanh trường kiếm!
 
Một thanh trường kiếm đỏ như máu!
 
Cùng lúc đó, mắt phải Vương Lâm lóe lên lôi quang, lôi đồ mơ hồ hiện lên trong mắt. Trong chín đạo lôi đình kéo theo ờ bên ngoài, Cực Cảnh Lôi đình phân ra một tia lao ra khỏi mắt phải, nhập vào trong thanh huyết kiếm này, dung hợp với nó một cách hoàn mỹ.
 
Lập tức một luồng sát khí ngợp trời từ bên trong huyết kiếm này ầm ầm bộc phát ra.
 
- Dưới bước thứ ba. không người nào có thể chịu được một chém củanhát kiếm từ kiếm này! Ngươi đi xa quê hương, kiếm này để cho ngươi phòng thân! Sau này nếu có người bất kính, ngươi hãy dùng kiếm này chém hắn!
 
Vương Lâm vung tay phải, huyết kiếm này lập tức bay thẳng tới về phía Tây Tử Phượng, trong nháy mắt dung nhập vào trong cơ thể nàng, trờ thành một bản mệnh pháp bảo!
 
- Vi. vi sư còn đi giúp muốn nhớ ngươi làm một chuyện Ngươi còn có một sư huynh trên Thanh Linh Tinh, nếu cần trợ giúp, có thể mang thanh kiếm này đi để phòng thân.
 
. Tây Tử Phượng.
 
Vương Lâm nhìn nữ tử ờ trước mặt.
 
Nữ tử này cắn môi dưới, yên lặng ngẩng đầu nhìn Vương Lâm, đối diện với ánh mắt của hắn. Trong mắt nàng ẩn chứa một tình cảm đã chôn giấu suốt tám trăm nãm Vương Lâm trầm mặc trong chốc lát, nhìn thật sâu nữ tử trước mặt một cái, thầm than một tiếng rồi xoay người, hướng lên không trung bay đi, càng ngày càng xa.
 
Nhìn lên bầu trời, bóng lưng của Vương Lâm càng lúc càng xa, trong mắt Tây Tử Phượng hiện lên thân ảnh đứng trên mảnh vỡ đại lục trong Lôi Tiên Giới, phá vỡ hết thảy chướng ngại, hiện lên thân ảnh đã dẫn theo rất nhiều tu sĩ xông ra khòi Lôi Tiên Giới, hiện lên thân ảnh oai vệ trong trận chiến Phong Tiên đã trấn áp quần hùng hiện lên một người mặc áo trắng như tuyết, dần dần đi xa. Khừng bông tuyết bay lượn chậm rãi khiến cho ánh mắt của Tây Tử Phượng trờ nên mơ hồ.
 
- Kết cục như vậy, có lẽ. là tốt nhất Tây Tử Phượng cúi đầu.
 
Trong tinh không, trong mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang. Lúc hắn truyền công cho Tây Tử Phượng, dựa vào tu vi cường hãn đã đảo qua ký ức của nàng một lượt.
 
Hắn không hề xem đến những chuyện riêng tư của Tây Tử Phượng, mà đem tất cả những nồi nhục mà trong tám trăm nãm đối phương đã gặp phải toàn bộ nhớ kỹ. Bộ dạng của từng người đã làm nhục nàng, lúc này đã cực kỳ khắc sâu trong đầu Vương Lâm!
 
- Ta không ngại giết người. không ngại Trong mắt Vương Lâm lóe lên sát khí, trong lúc bước đi thân ảnh hắn biến mất.
 
Vân Động Tinh, đây là nơi ờ của Triệu gia. Triệu gia là gia tộc lớn thứ hai trên tinh cầu này, mặc dù không bằng một truyền thừa thế gia chân chính, nhưng trong vùng tinh vực này, Triệu gia cũng cực kỳ hùng mạnh.
 
Gia chủ của Triệu gia hiện tại, tu vi vốn đã cực cao, trong trận đánh với Liên Minh lại lập được công lớn, sau đó được ban cho đan dược, tu vi hiện giờ đã lên tới Tịnh Niết Trung Kỳ.
 
Địa vị của hắn trên Vân Động Tinh này rất cao, được tộc nhân rất kính trọng, tính cách lại cực kỳ cao ngạo. Nhưng có rất ít người biết được tám trăm nãm trước, hắn đã từng là một trong những người theo đuổi Tây Tử Phượng, còn lợi dụng lúc Tây gia gặp khó khăn, dùng thủ đoạn để âm thầm bắt Tây Tử Phượng về làm lô đinh.
 
Tuy việc này đã bị người khác ngăn cản, nhưng đã khiến cho Tây Tử Phượng đang tuyệt vọng vì gia tộc sụp đổ, lại thêm một lần nữa bị thương tổn.
 
Chuyện này đã qua tám trăm năm, gia chủ Triệu gia lúc này cũng đã sớm quên. Lúc này hắn đang ngồi trong đại điện của Triệu gia, ờ phía dưới, tộc nhân của Triệu gia đang khoanh chân ngồi nghe hắn giảng đạo.
 
Nhưng ngay lúc hắn mờ miệng nói tới câu thứ ba, chi thấy có một luồng hàn khí ngợp trời ầm ầm từ trên tinh không giáng xuống tinh cầu này, trực tiếp bao phủ đại điện của Triệu gia. Trong sự hoảng sợ của tất cả tộc nhân, một đạo kiếm khí gào thét lao tới. Tốc độ của nó cực nhanh, đạt tới một trình độ khó tin. lao thẳng tới đại điện của Triệu gia, lao thẳng tới gia chủ của Triệu gia ờ trong đại điện cũng đang hoảng sợ kia!
 
Hết thảy chuyện này quá nhanh. Trong tiếng gào thét, kiếm khí này lấy tốc độ của sấm sét, xông vào trong cơ thể của gia chủ Triệu gia. Ầm một tiếng, thân thể người này tan vỡ, hoàn toàn tử vong!
 
Gia tộc Đông Lai trên Thiên Mạc Tinh, đại trưởng lão của gia tộc này trong toàn bộ gia tộc Đông Lai được coi là một người hiền lành nhất. Tu vi của hắn ba trăm năm trước sau khi đã đạt tới Tịnh Niết viên mãn. hắn liền cả ngày chi giống như là nông dân, ờ trong trang viên của mình trồng đủ loại cây cỏ kỳ dị, lấy đó để tu tâm dưỡng tính.
 
Hiếm có người nào biết được tám trăm nãm trước, dựa vào mối quan hệ với Tây gia, hắn lúc đó vẫn chưa là đại trưởng lão, đã từng ép Tây Tử Phượng không thể không lấy ra pháp bảo tối hậu mà lão tổ để lại, tự hủy dung nhan.
 
Lúc này hắn toàn thân mặc áo vải thô, cầm bình tưới nước, giống như là một phàm nhân đang tưới hoa. Ở phía sau hắn có ba nam tử trung niên đang cung kính đứng ờ đó.
 
- Tu đạo cũng giống như trồng hoa. cần phải cảm ngộ quy luật của tự nhiên, cảm thụ biến hỏa của thiên địa. Lão phu ba trãm nãm qua tuy không hề bế quan, còn quên mất việc biến hỏa tu vi, nhưng trên thực tế phải như vậy mới có thể thật sự cảm ngộ thiên đạo.
 
Lời nói của đại trường lão cực kỳ sâu sắc, ba nam tử trung niên kia cung kính gật đầu.
 
Trên mặt lão già lộ ra vẻ mim cười, hiển nhiên hắn đã nhìn ra ba người này vẫn chưa hiểu ra, đang muốn tiếp tục nói. Nhưng đúng lúc này, toàn bộ Thiên Mạc Tinh ầm ầm chấn động, thiên địa biến sắc, phong vân cuồn cuộn. Một đạo kiếm khí phá khai tan thiên địa, từ trên tinh không nhanh chóng giáng xuống!
 
Kiếm khí này quá nhanh, ngay khi lão già kia ngẩng đầu lên nhìn, trong tiếng ầm ầm. kiếm khí kia đã tới gần. trực tiếp nhảy vào bên trong cơ thể của hắn. Ầm một tiếng, thân thẻ lão già tan vỡ, toàn bộ tiêu tan!
 
Duy chi có cái bình tưới hoa kia là không bị tổn hại một chút nào, rơi xuống mặt đất.
 
Trên Tử Miều Tinh. Lô gia thân là một trong tứ đại gia tộc ờ phía nam La Thiên, thiếu tộc trường của gia tộc này tu vi cao thâm, nếu có gia tộc này ờ phía sau. hiếm có người nào đủ can đảm trêu chọc.
 
Giờ phút này, thiếu tộc trưởng đang ờ chồ bế quan của hắn. thân thể trần truồng, đang ờ trên người một nữ tu không ngừng chuyển động, còn truyền ra từng trận tiếng gầm nhẹ giống như là dà thú.
 
Nữ tu ờ bên dưới thản thể hắn tướng mạo rất xinh đẹp, nhưng lúc này sắc mặt tái nhợt, dung nhan của nàng nhanh chóng thay đồi, trong nháy mắt đã trờ nên già nua. cuối cùng dường như trờ thành một bộ xương khô.
 
Trong chốc lát. nữ tử này kêu lên thảm thiết, thất khiếu chảy máu. tử vong một cách thê thảm.
 
- Người tiếp theo!
 
Nam tử này đứng dậy, cũng không nhìn lại, ờ bên cạnh có một tu sĩ tiến đến đem thi thể này đi, còn đem tới một nữ tu khác đã mất đi thần trí, trong mắt lộ ra vẻ mê man.
 
Nam tử này đưa tay túm lấy nữ tu này, thần sắc âm trầm đang định mượn đối phương để tu luyện. Nhưng đúng lúc này, một tiếng gào thét kinh thiên từ trên không trung của Tử Miểu Tinh ầm ầm truyền tới. Thanh âm này lúc bắt đầu như còn ờ tận chân trời, nhưng trong nháy mắt đã đinh tai nhức óc, trần nhà của chỗ bế quan này chợt nổ tung. Trong lúc đá vụn văng khắp nơi, nam tử kia mắt lộ ra vé hoảng sợ, ngẩng mạnh đầu, không nghĩ ngợi đem nữ tu kia chắn ờ phía trước người. Một đạo kiếm khí gào thét xuyên thấu qua nữ tu kia, nhưng lại không hề gây nên cho đối phương một chút thương tổn gì, mà lao thẳng tới nam tử ờ phía sau, từ trên mi tâm của hắn trực tiếp tiến vào trong cơ thể.
 
Ầm một tiếng, nam tử này hai mắt trợn ngược, thân thể trực tiếp tan vỡ. Nữ tu ờ bên cạnh hắn bị máu tươi văng lên người, vé mê man tràn ngập trong mắt lập tức tiêu tan, tinh lại.
 
Tiễn gia ờ Thủy La Tinh, Tôn gia ờ Phá Không Tinh, Lý gia ờ Tầm Linh Tinh.
 
Còn có rất nhiều nơi khác lần lượt có kiếm khí gào thét lao tới, phá vỡ tầng phòng hộ của tu chân tinh, lao thẳng tới những người nãm đó đã làm nhục Tây Tử Phượng!
 
Trong tinh không, một nhóm gần một trăm tu sĩ đang kéo hai tu chân tinh nhanh chóng bay đi. Người cầm đầu là một lão già, lão già này thần sắc uy nghiêm, không giận mà rất có uy, ánh mắt của những tu sĩ phía sau nhìn hắn đều vô cùng cung kính.
 
Nhưng trong lúc những người này đi về phía trước, trong tinh không liền có một đạo kiếm khí ầm ầm từ phía trước bay tới. Mọi người đều không kịp phản ứng, kiếm khí kia ầm một tiếng nhảy vào trong cơ thể của lão già này, khiến cho hắn tan vỡ mà chết!
 
Những cảnh tượng tương tự ờ trong La Thiên Tinh Vực này liên tục xảy ra!
 
Hễ là những người trong tám trăm nãm nay đã mạo phạm Tây Tử Phượng, tất cả đều bị kiếm khí này giết chết!
 
Ờ chỗ Lôi Tiên Điện lúc này đang chuẩn bị cho chiến tranh, ỡ trong ngoài trận pháp khổng lồ do mấy trăm tu chân tinh tạo thành có rất nhiều tu sĩ đang nhanh chóng qua lại, ờ trên mỗi một tu chân tinh liên tục bố trí trận pháp.
 
Đột nhiên trong lúc đó, có mười một đạo kiếm khí đột nhiên xuất hiện trong tinh không, chia làm mười một hướng, nhanh chóng bay đi. Tiếng ầm ầm vang lên kinh thiên, một nam tử trung niên vẻ mặt âm trầm đang bố trí trận pháp, ngay lập tức bị kiếm khí này nhập vào cơ thế, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, lập tức tan vỡ mà chết.
 
Trong nháy mắt, có mười người ờ những chỗ khác nhau trên tinh trận khổng lồ này đều tan vỡ mà chết.
 
Đạo kiếm khí cuối cùng kia gào thét lao thẳng vào sâu bên trong tinh trận, ờ bên ngoài vòng xoáy tiến vào trong cơ thể của một lão già đang tĩnh tọa ờ đó gia cố trận pháp. Lão già này thân thể run lên, phun ra máu tươi, toàn thân nổ tung.
 
Những cảnh tượng đột ngột xuất hiện này lập tức khiến cho cả tinh trận chấn động, khiến cho toàn bộ tu sĩ của Lôi Tiên Điện đều hoảng sợ.
 
Không giết hơn một người nào, cũng không bỏ qua một người nào, Vương Lâm dựa vào cảm ứng bằng thần thức đã phóng ra gần một trăm đạo kiếm khí, quét ngang La Thiên! Đây chính là một việc cuối cùng hắn làm vì Tây Tử Phượng theo như lời hắn nói!
 
Trong lúc bước đi, bên ngoài tinh trận khổng lồ ờ Lôi Tiên Điện, thân ảnh của Vương Lâm xuất hiện!
 
Từ đằng xa, hắn nhìn vòng xoáy đang xoay tròn cùng với vô số tu sĩ của Lôi Tiên Điện ở chỗ sâu bên trong trận pháp khổng lồ do mấy trăm tu chân tinh tạo thành, chiếm một phạm vi rất lớn này, không nói một lời nào, chậm rãi tiến về phía trước.
 
Bước chân của hắn không nhanh, nhưng mồi một bước đều khiến cho tinh không ầm vang giống như lôi đình vang vọng. Trong tiếng ầm ầm, thanh âm này giống như hợp nhất với bước chân của Vương Lâm, tạo nên những tiếng nổ kinh thiên, truyền khắp bốn phía!
 
Vô số tu sĩ của Lôi Tiên Điện sắc mặt tái nhợt, nhất tề lui lại phía sau. Bọn họ không giống như người của những gia tộc trên Đông Lâm Tinh, sau khi bị thao túng thần trí liều chết xông lên. Giờ phút này trong khi lùi lại, từ xa nhìn lại, những tu sĩ này giống như là thủy triều, nhất tề chuyển động không ngừng lùi lại!
 
Theo Vương Lâm tiến về phía trước, đột nhiên liền có một tiếng gào thét từ trong miệng của Lỗ Phu Tử bên trong vòng xoáy khổng lồ ờ trung tâm của tinh trận vang lên kinh thiên!