Tiên Nghịch

Chương 559: Chiến Ý

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2098 chữ

-Người này chắc chắn đã bị trọng thương. Bây giờ khí thế tuy mạnh nhưng hắn ngay cả phi hành cũng phải thổ huyết thì có thể thấy là bị thương rất nặng. Người này có thể đạt đến tu vi Vấn Đỉnh thì pháp bảo trên người chắc chắn sẽ rất nhiều, thậm chí cũng sẽ có một vài công pháp. Quan trọng là nếu ta dùng người này để luyện hóa, lấy nguyên thần Vấn Đỉnh của hắn để dưỡng Kiếm Linh thì nhất định sẽ làm cho uy lực Kiếm Linh tăng mạnh.
 
Trong mắt Tử Thử đột nhiên lóe lên sát khí, nhưng lập tức lại ảm đạm:
 
-Người này dù sao cũng là Vấn Đỉnh…Nhưng nếu bỏ qua cơ hội thì sau này không biết năm nào tháng nào mới gặp được một người Vấn Đỉnh trọng thương…Liều mạng!
 
Trong mắt Tử Thử chợt lóe lên hàn quang rồi lại trở nên sáng rực.
 
-Giết!
 
Cơ thể Tử Thử khẽ động rồi hóa thành một đạo hư ảnh phóng thẳng lên bầu trời đến chỗ Vương Lâm. Lúc này những Yêu binh ở phía sau Tử Thử lập tức tuân lệnh phóng thẳng về phía trước bày trận pháp.
 
Một luồng sát khí tập trung lên người Vương Lâm!
 
Lúc này chiến ý trong mắt Vương Lâm càng trở nên nồng đậm, đối với sát khí hắn cực kỳ mẫn cảm. Hắn nghiêng đầu nhìn thấy trên mặt đất ở rất xa có ba vạn Yêu binh và Tử Thử đang phóng lên giữa trời… ….
 
Khóe miệng Vương Lâm lộ ra một nụ cười âm trầm, hắn nhanh chóng thay đổi phương hướng rồi phóng thẳng về phía Tử Thử. Tốc độ của hắn quá nhanh, gần như chỉ trong nháy mắt đã đến bên cạnh Tử Thử.
 
Tử Thử biến sắc, hắn không ngờ đối phương bị trọng thương không những không chạy mà ngược lại còn phóng đến chỗ mình. Hắn hừ lên một tiếng âm trầm, hai tay bắt pháp quyết, đại kiếm ở sau lưng lập tức bay ra.
 
Trong nháy mắt khi đại kiếm bay ra, Vương Lâm đã hiện thân dùng tay phải chụp thẳng vào kiếm rồi ném về phía sau. Cùng lúc này khi Tử Thử đang ngẩn người ra thì Vương Lâm đã trực tiếp phóng thẳng qua bên cạnh.
 
Trong khoảnh khắc khi Vương Lâm phóng qua Tử Thử, tay phải hắn điểm nhẹ lên vai người này.
 
Cơ thể Tử Thử lập tức chấn động rồi héo rũ ra, ngay cả nguyên thần cũng khô héo, trong nháy mắt đã hóa thành một đạo Sinh Chi Lạc Ấn rồi phóng thẳng về phía Vương Lâm. Cơ thể Vương Lâm không dừng lại mà tiếp tục phóng thẳng vào trong đám ba vạn Yêu binh trên mặt đất, một trận giết chóc điên cuồng được triển khai, máy chảy đầy đất, linh hồn quy thiên.
 
Từng đạo Sinh Chi Lạc Ấn liên tục xuất hiện rồi dung nhập vào trong cơ thể Vương Lâm. Sau nửa nén hương, máu tanh chảy đầy đất, Vương Lâm lại phóng thẳng về phương xa.
 
Ba vạn Sinh Chi Lạc Ấn trên người hắn hóa thành rất nhiều tia sinh cơ, khi có mỗi tia sinh cơ lạc ấn biến mất thì cơ thể Vương Lâm lại khôi phục được một phần. Lúc này Sinh Chi Lạc Ấn nhanh chóng tiêu tán nhưng thân thể hắn đã khôi phục trở lại.
 
Trong hắc tháp trên chiến trường viễn cổ, vẻ phẫn nộ của luồng thần thức kia ngày càng nồng đậm.
 
-Người này hấp thu rất nhiều Thăng Tiên Quả, dưới sự gây tê của nó căn bản hắn không sợ chết!
 
-Công kích của ta rõ ràng đã rất nhiều lần giết chết người này, nhưng với ý chí điên cuồng hắn lại không chết mà ngược lại chiến ý càng trở nên nồng đậm.
 
-Như thế còn đỡ, nhưng tên này lại có thần thông hấp thu được tất cả sinh cơ của vạn vật trong trời đất chuyển thành của chính mình. Trên đường hắn đi đến đây những vết thương đã khôi phục lại. Nếu hắn cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn sẽ có một ngày đi đến chỗ này… ….
 
Người phát ra thần niện trong áo giáp đột nhiên sinh ra ý nghĩ hối hận mà trước nay chưa từng có bao giờ.
 
Khoảnh khắc khi Vương Lâm bay đi, tuy xác thịt của Tử Thử đã khô héo mất đi sự sống nằm trên mặt đất nhưng lúc này trên mi tâm lại có một đạo kia quang lấp lánh. Nguyên thần của Tử Thử đã tan vỡ, cơ thể hắn đã từ trên không rơi xuống nằm trên mặt đất.
 
Giữa Tử Thử và Vương Lâm có sự chênh lệch quá lớn nên đạo kiếm khí mà sư tôn tặng còn chưa được sử dụng thì hắn đã chết.
 
Tinh thần và xác thịt của Vương Lâm đang tăng lên rất nhanh, tiên lực trong cơ thể hắn vận chuyển cuồn cuộn tràn ngập khắp tất cả kinh mạch và nguyên thần. Dưới sự kích thích của Thăng Tiên Quả, chiến ý trong người hắn bốc lên tỏa ra kèm theo sát khí vô cùng vô tận.
 
Hai mắt Vương Lâm đỏ hồng, hắn tiến về phía trước làm tạo ra những âm thanh ầm ầm. Một bước của hắn giống như giẫm nát bầu trời, cứ như vậy mà sải bước nhanh chóng phóng đi.
 
Vị trí của Vương Lâm đang đi còn cách rất xa chiến trường viễn cổ. Trên cả đoạn đường hai mắt hắn vẫn đỏ hồng và mang theo luồng sát khí nồng đậm làm cho rất nhiều Yêu Linh chú ý.
 
Trong đám người này có cả tu sĩ, Yêu tướng của Hỏa Yêu quận. Hễ là người không chủ động trêu chọc Vương Lâm thì sẽ không bị hắn chú ý. Nhưng nếu có sát ý thì lúc này dưới sự mẫn cảm có thể nói là khủng bố của Vương Lâm hầu như chỉ trong nháy mắt là có thể phát hiện được.
 
Mà cứ người có sát ý, Vương Lâm sẽ giết sạch không chút do dự.
 
Trên Thiên Vận Tinh ở rất xa có một tinh cầu gọi là Ma Vực. Trên tinh cầu này có một người tự xưng là Mạc Tổ, tu vi của người này đã đạt đến Âm Dương Hư Thực nhị ý.
 
Lần đi vào mảnh đất Yêu Linh này với tu vi của hắn đã vượt quá mức để có tư cách đi vào. Nhưng ba người đệ tử của hắn, ngoại trừ đệ tử đứng đầu thì hai người còn lại đều đi vào.
 
Lúc này trong Hỏa Yêu quận có hai người thanh niên mặc áo xám đang nhanh chóng phi hành. Hai người bọn họ chính là đệ tử thân truyền của Mạc Tổ.
 
Trong lúc phi hành, ánh mắt của một người đột nhiên bắn ra tinh quang, hắn nhìn về phía phương trời xa. Hắn có thể cảm giác được rõ ràng ở phía trước giống như có một con hung thú viễn cổ đang tỏa ra luồng sát khí không thể tưởng tượng nổi, nó đang phóng thẳng về phía hai người bọn họ. Người này lập tức biến sắc rồi quát khẽ:
 
-Sư đệ, lui nhanh!
 
Nói xong hai người bọn họ vội vàng tản ra hai bên. Lúc này ở phương xa xuất hiện một thân ảnh giống như lưu tinh đang tiến từng bước phóng đến. Thân ảnh kia lóe lên rồi đi qua hai người bọn họ.
 
-Vấn Đỉnh!
 
Con mắt người này đột nhiên co rút lại.
 
-Sư huynh! Hắn giống như đang bị thương.
 
Người sư đệ ở bên cạnh tên kia nhìn chằm chằm vào thân ảnh tràn đầy sát khí đang dần khuất xa rồi đột nhiên truyền âm nói:
 
-Tu sĩ Vấn Đỉnh trên người chắc chắn có rất nhiều bảo bối, nếu chúng ta có thể đoạt được Yêu Tinh của hắn…
 
Ánh mắt của vị sư huynh đột nhiên trở nên ngưng trọng, hắn đảo mắt qua không chút do dự.
 
-Sư huynh, ngươi và ta đều là Anh Biến hâu kỳ, nếu hai người chúng ta liên thủ đánh một tu sĩ Vấn Đỉnh đã bị thương tuy không nắm chắc phần thắng nhưng nếu phối hợp với pháp bảo. .
 
Hai người đang truyền âm với nhau thì Vương Lâm ở phương xa đột nhiên dừng bước. Hắn chậm rãi quay đầu, hai mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm về phía sau rồi lẩm bẩm nói:
 
-Có sát khí!
 
Cơ thể Vương Lâm lóe lên hóa thành sấm sét phóng thẳng đến hai người sư huynh đệ kia.
 
Hai người này vừa nhìn thấy Vương Lâm quay lại thì biến sắc rồi nhanh chóng tản ra. Nhưng tốc độ của Vương Lâm quá nhanh, hắn lóe lên đã phóng đến bên cạnh vị sư đệ, Vương Lâm nâng tay phải lên khẽ điểm.
 
Vẻ mặt người thanh niên kia đột nhiên biến đổi, trong lòng hắn cảm thấy kinh hoàng. Hắn ngước mặt lên nhìn thấy ánh mắt Vương Lâm thì tâm thần lập tức chấn động, ánh mắt này thật là đáng sợ.
 
Một chỉ của Vương Lâm làm cho người thanh niên này xuất hiện cảm giác không thể chống đỡ nổi, giống như nó đại diện cho thiên đạo vậy.
 
Tốc độ một chỉ cực nhanh điểm vào mi tâm của người than niên. Người thanh niên hừ thảm một tiếng, cơ thể lập tức héo khô rồi từ trên trời rơi xuống. Nguyên thần của hắn hầu như chỉ trong nháy mắt đã tan vỡ, tinh hoa xác thịt của hắn đã hóa thành một luồng khí sát lục từ trong thất khiếu bay thẳng về phía Vương Lâm.
 
Cảnh tượng diễn ra quá nhanh! Nhanh đến mức vị sư huynh của người này không có bất kỳ phản ứng nào. Đến khi hắn tỉnh lại từ trong sự sợ hãi thì cơ thể hắn đột nhiên trở nên run rẩy, hắn lập tức thi triển thuấn di, cơ thể tiến thẳng vào trong hư vô.
 
Vương Lâm xuyên qua hư không mà đến, tay phải tạo thành trảo chộp về phía trước. Một trảo này như xuyên qua hư vô, nó mạnh mẽ xuyên thẳng đến người thanh niên đang thuấn di trong không gian, nắm chặt lấy hắn rồi lôi ra.
 
Vẻ mặt người thanh niên đột nhiên trở nên tái nhợt, vội vàng nói:
 
-Ta là đệ tử của Mạc Tổ!
 
Hắn còn chưa nói xong thì một trảo của Vương Lâm đã bóp lại, cơ thể người này lập tức tan vỡ hóa thành máu thịt rơi xuống đất.
 
Khi tất cả sinh cơ hóa thành luồng khí màu xám, Vương Lâm lại tiếp tục phóng thẳng về phía trước.
 
Sau khi giết xong hai người, hồng quang trong mắt Vương Lâm càng đậm, chiến ý lại càng mạnh mẽ. Cơ thể hắn mạnh mẽ xông ra bay đi như tên bắn về phương xa.
 
Khi Vương Lâm phi hành thì mặt đất bên dưới không ngừng khô héo. Tất cả sinh linh đều chết, cây cối cũng héo rụi, Mọi thứ đều hóa thành bạch quang, dưới sự vận chuyển của tịch diệt tẩm bổ cho thân thể Vương Lâm.
 
Hắn giống như đến từ Ma Giới, đến từ địa ngục, thôn phệ tất cả sự sống.
 
Toàn bộ Hỏa Yêu Thành, tất cả mọi vật trên một con đường thẳng tắp Vương Lâm phi hành đều phải khô héo mà chết.
 
Trên con đường Vương Lâm đi ngang qua Hỏa Yêu quận, hắn đã tạo nên một số lượng tử vong khổng lồ. Đối với Hỏa Yêu quận thì loại chuyện này chính là sự sỉ nhục và khiêu khích, hơn mười Yêu tướng được phái ra để vây chặt lấy tên tu sĩ đại nghiệt bất đạo này lại.