Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Long Đạo Tử ánh mắt lộ ra tuyệt vọng, hắn quát lên điên cuồng giống như một người điên.
-Sư tôn, ta thủ hộ cho con người vô số năm, vì sao ngươi muốn giết ta! Ngươi từng nói qua, chỉ cần có một tia tàn hôn thì ở bên trong Tị Thiên Quan này cũng sẽ thành hình, nhưng vì sao thân thể ta khôi phục trong này lại bị tan biến?? vì sao??
Long Đạo Tử ngẩng đầu quát lớn lên không trung.
-Tiêu Dao Tử, năm đó nếu ta không cho ngươi manh mối đạt được Tị Thiên Quan này, làm sao lại phạm phải tiên điều chứ, nhưng ngươi lại đối xử với ta như thé này! Chỉ sợ mặc dù ta thực lòng làm theo lời ngươi nói, đợi con ngươi tỉnh dậy rồi tiến vào trong quan tài này tu dưỡng, kết quả cũng giống nhau mà thôi! Ngươi, là ngươi muốn giết ta!
Long Đạo Tử đầu dần dần bị tiêu tan, bao gồm cả nguyên thần cũng đồng thời tan biến, hóa thành hư vô.
Coi như trần về trần, cát bụi trở về với cát bụi… Nhưng lại có một cỗ oán niệm nồng đậm, tồn tại thật lâu trong hư vô mà không thể tiêu tán, oán niệm này là do Long Đạo Tử từ khi tiên giới còn chưa sụp đổ tới giờ phút này, trải qua vô số vạn năm tích lũy, sau khi chết trong nháy mắt bộc phát ra ngoài.
Oán niệm này quá mạnh, dĩ nhiên không thể tưởng tượng được, không bị xua tan, sợ rằng sẽ tồn tại vĩnh hằng trong hư không. Có lẽ trải qua vô số năm tháng, có thể trong oán niệm này lại sinh ra một sinh mệnh mới.
Vương Lâm nhìn thấy hết thảy, trầm mặc một lát, tay phải chỉ thiên, trong miệng hạ giọng nói:
-Đạo hóa, Hoàng Tuyền!
Một hoàng tuyền mở ra, oán khí này dường như tìm được nơi phát tiết. Trong phút chốc thẳng tới hoàng tuyền, dung nhập vào trong hoàng tuyền. Bên trong Hoàng Tuyền này vốn tồn tại oán khí, cùng nhau dung hợp, không ngừng lớn mạnh lên.
Sau một nén nhang toàn bộ oán khí bị hút vào trong hoàng tuyền. Vương Lâm xoay người rời khỏi, hoàng tuyền lập tức tiêu tan.
Quan tài kia, bị Vương Lâm hư không giữ lấy. Ánh mắt của hắn ngưng trọng, cẩn thận nhìn quan tài vài lần, trở lên trầm ngâm.
"Vật này, khiến cho hồn phách được tẩm bổ, khôi phục lại thân thể, nhưng không thể ra ngoài, một khi từ trong quan tài đi ra, sẽ tan thành mây khói… Nếu không phải như vậy, thì nhất định là phương pháp dùng không đúng!" Vương Lâm trầm mặc, thu hồi quan tài này lại, thầm than một tiếng rồi rời đi xa xa.
Hắn trong khoảnh khắc nhìn thấy thần thông của quan tài này, cũng nghĩ tới Lý Mộ Uyển.
"Đông Lâm Tinh! Lúc này với tu vi của ta, hẳn là có thể tìm tòi được tới cùng!" Vương Lâm trong mắt lộ ra tinh quang, hắn đi vào La Thiên Tinh Vực, ngoại trừ tránh né lão quái vật Thiên Vận Tử ra, trọng yếu nhất là tìm kiếm được Hướng gia ở Đông Lâm Tinh, tìm phương pháp làm Lý Mộ Uyển thức tỉnh.
Vương Lâm vĩnh viễn không thể quên được, trong vực sâu Triều Tịch, nghe thấy nữ nhân trong tranh, nói ra biện pháp làm thức tỉnh Lý Mộ Uyển, lúc đó, trong lòng hắn thật sự vô cùng rung động.
Trong nháy mắt, thân thể hắn bị trùng kích, có thể khiến cho thiên địa sụp đổ, khiến cho hắn phản phất như bị trăm vạn tiếng sấm đánh lên người. Trong đầu duy nhất một niềm tin, phải tới Đông Lâm Tinh, đi tới Hướng gia, bất kể thế nào, bất kể thật giả, cũng phải tới xem một chút!
Bất kể việc này có khó khăn lớn thế nào đi nữa, bất kể việc này đại biểu cho nguy cơ vô tận. Vương Lâm đều lựa chọn đối mặt! Con người khi còn sống, có một chuyện cần phải làm, cho dù sóng to gió lớn cũng không thể ngăn cản, chẳng sợ trời sụp đất nứt, nhất định phải làm cho bằng được!
La Thiên Tây Vực, một nơi sâu bên trong, nơi đây lâu rồi không có bóng dáng tu sĩ xuất hiện, dường như nơi này, giống như tuyệt địa vậy, sương mù màu xám tràn ngập, nhìn không được khoảng cách mười trượng.
Chỉ có đám sương mù phiêu động, chậm rãi trôi nổi, phảng phất như vĩnh hàng.
Chung quanh cực kỳ im lặng, không có một chút tiếng động nào truyền ra. Nơi sâu bên trong vực này, toàn bộ bị sương mù bao phủ, không có cuối cùng. Một ngày, bỗng nhiên sương mù nổi lên dao động rất nhỏ, dao động này ban đầu còn mỏng manh, nhưng trong nháy mắt bỗng trở lên dữ dội.
Sương mù quay cuồng giống như có một con quái vật thật lớn đang vặn vẹo thân mình ở bên trong vậy, lúc này, nếu từ dưới nhìn lại, có thể thấy rõ ràng. Trong phạm vi hơn mười ngàn dặm, tất cả sương mù đều quay cuồng dữ dội, phảng phất như có sóng lớn cuốn đi ra chung quanh vậy.
Sương mù tản ra, chỉ thấy một đầu quái vật thật lớn, ẩn hiện trong sương mù, vật này quá lớn, nhìn qua cũng không dưới mấy vạn dặm.
Thân mình của nó vừa động, liền khiến cho sương mù ở chung quanh quay cuồng tản ra.
Ở đầu vật này không có mắt, chỉ có một cái miệng lớn chậm rãi mở ra, há mồm phun tới ở giữa đám sương mù nồng đậm này.
Trong khi con thú há mồm, có thể nhìn thấy trong miệng nó có một tòa trận pháp, lúc này trận pháp lấp lóe hào quang, một người đi ra ngoài, ở sau người này, lần lượt thân ảnh xuất hiện.
Người đi trước, một thân áo xanh, thoạt nhìn tuy là thanh niên, nhưng có một cỗ tang thương nồng đậm vô cùng, phản phất như một lão già ngàn năm tuổi, ký thân lên một thanh niên vậy.
Vương Lâm trong mắt lộ ra hoảng hốt, đi ra ngoài trận pháp, lập tức bị một xung động năng lượng thúc đẩy, cả người bay ra khỏi đám sương mù. Phía sau hắn xuất hiện người của Tiên Tuyển tộc, một đám vẻ mặt mờ mịt, mang theo một chút khiếp đảm tới thế giới không biết, theo sát sau Vương Lâm.
Vương Lâm bị sương mù thúc đẩy, bước ra trong nháy mắt, hắn xoay người nhìn lại phía sau, liếc mắt một cái nhìn thấy cự thú khổng lồ vô cùng ở phía sau.
"Quả nhiên là U Minh thú trong trí nhớ của Đồ Ti…con thú này đã có từ thồi cổ thần, lai lịch không rõ, con thú này không có tính tấn công, lại có lá gan nhỏ nhất, chỉ có đều, con thú này chẳng khác gì càn khôn, phản phất như chứa một thế giới trong người, khổng lồ vô cùng, vượt xa xa với bản thể của nó.
Không nghĩ được, vật tồn tại trong trí nhớ của Đồ Ti, vẫn còn đang tồn tại." Vương Lâm nhìn đầu U Minh Thú, trong lòng thầm than.
Con thú này cũng phát hiện ra đám người Vương Lâm, chậm rãi khép miệng lại, lùi ra phía sau, biến mất trong làn sương mù, ngoại trừ sương mù vẫn còn điên cuồng xoay cuộn, bóng dáng của nó đã không còn thấy đâu nữa.
Vương Lâm, biến mất hơn nửa năm trời, lại xuất hiện ở La Thiên Tinh Vực. Lúc này, toàn bộ La Thiên Tinh Vực cũng đã xảy ra hai chuyện kinh thiên nghiêng trời lệch đất nghe rợn cả người, làm cho các tu sĩ khác rung động tâm thần! một trong số đó rõ ràng chỉ về phía Vương Lâm.
Lôi Tiên Điện tuyên bố La Thiên lệnh, kêu gọi tất cả các gia tộc tu chân ở La Thiên Tinh Vực, ở Lôi Tiên điện mở ra thông đạo đi Liên Minh Tinh Vực, tề nhập với Liên Minh Tinh Vực.
Tin tức này, giống như gió lốc, gào thét bên trong La Thiên Tinh Vực, hiển nhiên đã nổi lên một hồi sóng to gió lớn!
Vô số vạn năm qua, từ khi tứ đại tiên giới sụp đổ, thông đạo nối liền các nơi với nhau đã bị ngăn chặn. Bốn tinh vực lớn giới tiên giới cũng không thể liên hệ, ngoại trừ một ít pháp bảo cực kỳ trân quý mới có thể mở ra được một khe nứt, khiến cho tu sĩ hai phương thông qua được. Nhưng chưa từng xuất hiện một cuộc chiến tranh xâm lấn với quy mô lớn như vậy!
ở trong mắt tu sĩ của La Thiên Tinh Vực. Liên Minh Tinh Vực xa xôi vô cùng, nhưng, từ trước tới nay những tu sĩ đã tới Liên Minh Tinh Vực quay lại cũng có, cho nên có đủ loại tin đồn.
Nghe đồn, Liên Minh Tinh Vực không có gia tộc tu chân, chỉ có một đám tông phái.
Nghe đồn Liên Minh Tinh Vực có các tu chân quốc gia từ cấp 1 tới cấp 9, hoàn toàn khác với La Thiên!
Nghe đồn, Liên Minh Tinh Vực pháp bảo rất nhiều, đan dược vô số, mỗi một tông phái đều tương đương với một kho báu lớn, mỗi một tu chân tinh, đều là một bảo tàng.
Nghe đồn, ở Liên Minh Tinh Vực, thực lực lớn nhất đó là Liên Minh Tu Chân.
Nghe đồn, ở Liên Minh Tinh Vực, tu sĩ cực kỳ khát máu, am hiểu chém giết, phảng phất như ma đầu.
Đủ loại tin đồn, khiến cho hình tượng của Liên Minh Tinh Vực trong đầu những tu sĩ La Thiên có cảm quan khác nhau. Có gia tộc tu chân đối với việc liên minh chính chiến cực kỳ nồng đậm hứng thú và chiến ý.
Nhưng cũng có một vài gia tộc tu chân đối với việc này không ủng hộ, thủy chung vẫn còn do dự. Chẳng qua, lôi tiên điện mạnh mẽ thúc đẩy, việc tiến quân tới Liên Minh Tinh Vực dĩ nhiên đã định rồi.
Hơn nữa trọng yếu nhất, lôi tiên điện trước nay chưa có hành động gì lớn, đạt được trong La Thiên tinh Vực, kế thừa thời kì thượng cổ, từ đó tới bây giờ vẫn không ngừng hương khói, càng ngày càng mạnh, còn được hai gia tộc tu chân thượng cổ ủng hộ nữa!
Hai thượng cổ tu chân gia tộc này là trong toàn bộ La Thiên Tinh Vực, ngoại trừ gia tộc tu chân thần bí từ viễn cổ kia ra, là lực lượng hùng mạnh nhất, mỗi một gia tộc thực lực không thua kém gì lôi tiên điện.
Trong đó một gia tộc tu chân thượng cổ chính là Đông Tâm Tinh Hướng gia! Cũng không phải lôi tiên điện tìm tới bọn họ mà Hướng gia bọn họ chủ động tìm tới lôi tiên điện, mạnh mẽ ủng hộ cùng liên hợp với một thượng cổ gia tộc tu chân khác nữa, đồng thời bày mưu tính kế.
Dưới ý chí của ba thế lực lớn, những tu chân gia tộc còn lại không dám không theo!
Vị thế một hồi chuẩn bị chiến tranh oanh oanh liệt liệt, tràn ngập toàn bộ La Thiên Tinh Vực. Mỗi một gia tộc đều chuẩn bị chờ đợi thời khắc thông đạo kia được mở ra!
Vì một trận chiến này, ba thế lực lớn lên tiếng hứa hẹn, phàm là người có chiến công, có thể đánh hạ được một tu chân tinh, lập tức sẽ ban thưởng cho!
Lời hứa này, khiến cho phần đông những gia tộc trong La Thiên Tinh Vực, lâm vào tâm động, dù sao không ai thích phải chia sẻ một tu chân tinh với người khác. Nhưng trong La Thiên Tinh Vực những tu chân tinh có linh khí đã bão hòa, muốn đạt được một tu chân tinh độc lập thuộc về gia tộc mình, chỉ có đi Liên Minh Tinh Vực mà cướp đoạt thôi!
Trừ đó ra, lôi tiên điện vì muốn tất cả gia tộc tu chân có động lực, thời kỳ chuẩn bị chiến tranh, từ trong lôi tiên điện xuất ra pháp bảo cùng đan dược, cũng có tiên thuật, mở ra một hồi tranh đấu tên là Phong Tiên!
"Lôi tiên điện và hai thượng cổ tu chân gia tộc, liên hợp Phong Tiên, đây là sau khi tiên giới sụp đổ, lôi tiên hạ giới, lần đầu tiên tiến hành quy mô phong tiên lớn như vậy, lần này phong tiên tổng cộng là Thiên Cương 36 người. Địa Sát 72 người, tổng cộng có 108 người, mỗi một người có danh tiên, thân phận sẽ vượt qua lôi tiên điện sứ giả, được tất cả tu sĩ của La Thiên Tinh Vực kính ngưỡng.
Sau đó trong trận chiến với Liên Minh Tinh Vực, trở thành thủ lĩnh một phương!" Nếu như chỉ như thế thì không nói làm gì, dù sao cũng không phải tất cả mọi người đều ưa thích hư danh. Nhưng, lôi tiên điện hiển nhiên cũng nghĩ tới việc này, vì để tăng lên trọng lượng của lần Phong Tiên này! Lôi tiên điện tuyên bố, phàm là người được Phong Tiên, sẽ được người trên lôi tiên giới năm đó, Thanh Thủy Tiên Quân tự mình chỉ đạo tiên pháp!
Tin tức này, không thua gì cơn lốc, tiên quân, tiên quân!
Không ngờ vẫn còn tiên quân còn sống sót tới ngày nay, thế gian ầm ầm, toàn bộ La Thiên Tinh Vực sôi trào, nguyên những gia tộc tu chân không có hứng thú với Phong Tiên, cũng đều thay đổi chủ ý, đều huy động tinh anh trong gia tộc, cần phải cướp đoạt được Phong Tiên vị!
Đồng thời, ở lôi tiên điện tiên quân chỉ đạo cho mọi người, bao gồm cả hai gia tộc thượng cổ tu chân bên trong nữa, cũng tuyên bố, mỗi một thiên cương 36 người, mỗi một người đều được một yêu cầu. Yêu cầu này sẽ được lôi tiên điện cùng hai thượng cổ tu chân gia tộc hết sức thỏa mãn!
Nếu nói liên lục nhằm vào Phong Tiên mà tạo thế, dĩ nhiên đã nâng lần đại hội phong tiên của La Thiên Tinh Vực tới một tầng cao mới, đạt được mục đích của lôi tiên điện mong muốn, đem toàn bộ lực lượng của La Thiên Tinh Vực ngưng tụ lại cùng một chỗ!
Như vậy, tiếp theo, gia tộc tu chân viễn cổ thần bí nhất La Thiên Tinh Vực, bỗng nhiên truyền tới một đạo thư triệu tập, chính là chuẩn bị chiến tranh, làm cho La Thiên Tinh Vực gần như mỗi một tu sĩ nào cũng quyết tâm, sĩ khí nâng cao tới đỉnh!
Càng làm cho lần Phong Tiên này khiến cho mọi người có so sánh với chân chính phong tiên trên tiên giới là.
Trên thư còn có hàng chữ.
"Phong Tiên, đó là đại thiện! một trăm lẻ tám tiên, nhập thăng tiên trì, hóa thể nguyên thành tiên nguyên, thành tựu thực tiên!" Tiên nhân và tu sĩ khác nhau, ở chỗ không phải chỉ có nguyên lực, mà là một loại tiên lực, sau khi dung hợp sinh ra một lực lượng thuộc riêng của tiên nhân, đó là tiên nguyên!
Uy của tiên thuật, lấy nguyên lực thi triển, mặc dù có cường thịnh nhưng cũng chỉ có hạn. Nhưng nếu lấy tiên nguyên thi triển uy lực này mới phát huy ra một cách chân chính! Thậm chí tiên bảo, cũng chỉ như thế mà thôi!
Gió qua, dĩ nhiên châm lên chiến hỏa, tất cả đã được chuẩn bị, chỉ cần đợi thông đạo mở ra mà thôi!
Ngay khi gió bão chiến tranh chuẩn bị lan tràn toàn bộ La Thiên Tinh Vực là lúc, một sự kiện khác làm cho cả La Thiên Tinh Vực khiếp sợ. Tất cả đều lấy một loại phương thức cực kỳ mạnh mẽ truyền khai đi!
Trong La Thiên Tinh Vực, một gia tộc tu chân kế thừa từ thời tiên giới gần với mấy gia tộc thượng cổ tu chân, Diêu gia, phát ra một Thiên Khung Lệnh!
Thiên Khung Lệnh vừa phát ra, sát khí tứ phía! Diêu gia, là một trong những gia tộc kế thừa của bốn tiên giới lớn, hùng mạnh nhất. Thậm chí có thể chống lại được hai gia tộc tu chân thượng cổ, mặc dù là lôi tiên điện, cũng không để vào mắt.
Từ khi tiên giới sụp đổ vô số vạn năm qua, Diêu gia phát mới chỉ ba lượt Thiên Khung Lệnh! Mỗi một Thiên Khung Lệnh xuất hiện là một hồi gió tanh mừa máu, không chết, quyết không bỏ qua!
Lúc này, trong khi làn gió tin tức Phong Tin tản ra khắp La Thiên Tinh Vực, Diêu gia lần thứ tư phát ra Thiên Khung Lệnh!
Lúc này đây, bên trên lệnh bài chỉ có một cái tên!
"Hứa Mộc!" Cái tên này, ở La Thiên Tinh Vực cũng không phải yên lặng vô danh, ngược lại có thể nói là thanh danh hiển hách! Thậm chí trong khi tin tức Phong Tiên xuất hiện, nhiều người còn nghĩ Hứa Mộc nhất định sẽ là một trong những người được phong tiên!
Lúc trước ở Lôi Chi Tiên Giới những người được Hứa Mộc cứu cùng với gia tộc bọn họ đều tuyên dương tên người này. Nhất là những người được cứu, bất kể ở chỗ nào, cũng nói chuyện biểu lộ tôn kính cùng cảm kích với Hứa Mộc.
Dần dần, cái tên Hứa Mộc này ở La Thiên Tinh Vực danh khí bạo tăng, trở thành người có thanh danh hiển hách ở khắp đông tây nam bắc bốn vực.
Lúc này, Diêu gia phát Thiên Khung Lệnh, chỉ có một cái tên Hứa Mộc, không cần nghĩ cũng biết, Diêu gia, muốn giết Hứa Mộc!
Mặc dù Hứa Mộc có cường thịnh thế nào, cũng rất ít người cho rằng hắn có thể may mắn thoát khỏi lệnh truy nã của toàn bộ Diêu gia. Thiên khung lệnh vừa phát ra, Hứa Mộc hẳn phải chết!
Duy chỉ có mấy người, như Thân Công Hổ, Chiến Không, vân vân, mới có thể lấy chuyện này mà cười lạnh, bọn họ nghĩ, Diêu gia, không có tư cách chiến tôn chủ!
Diêu gia, lại phái ra lượng lớn tộc nhân, thậm chí còn có rất nhiều gia tộc tu chân liên hệ với họ, giống như tản ra một cái võng thật lớn tràn ngập toàn bộ La Thiên Tinh Vực, cần phải tìm cho bằng được Hứa Mộc!
Trong việc Phong Tiên đang khua chuông gõ mõ, việc Diêu gia tìm kiếm Hứa Mộc, cũng là một việc lớn trước nay chưa từng có!
Lại vì Diêu gia phát Thiên Khung lệnh và truy tìm Hứa Mộc với quy mô lớn, đã làm cho cái tên Hứa Mộc này uy danh quá nặng. Chỉ có điều, gần như tất cả tu sĩ đều cho rằng, chỉ là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi, mệnh không còn được lâu!
Mặc dù những người được Vương Lâm cứu lúc trước, cũng đều trầm mặc, không phải họ không muốn trợ giúp mà là các gia tộc của mình đuề không thể phản kháng được Diêu gia khổng lồ!
Chỉ có điều, Diêu gia tìm kiếm, nhưng Hứa Mộc này cũng như mai danh ẩn tích vậy, không người nào tìm được, dường như đã biến mất trong hư không ở La Thiên Tinh Vực này rồi vậy.
Lúc này, Vương Lâm đang đẩy nhanh tốc độ của mình, phi hành ở La Thiên Tây Vực. Phía trước hắn toàn bộ một mảnh sương mù màu xám, tuy nhiên, sương mù này mặc dù nồng, nhưng cũng không thể ngăn cản được bước chân của Vương Lâm.
Phía sau hắn, một đám tộc nhân Tiên Tuyển Tộc sắc mặt bình tĩnh, trong đám sương mù phi hành mấy tháng nay, đã khiến cho tâm tính của bọn họ tiến hành một loạt quá độ.
Vẻ mờ mịt ban đầu đã sớm tiêu tan, thay vào đó là một sự quyết đoán sát phạt!
Trong đám sương mù mấy tháng, bọn họ theo sau Vương Lâm, chính mắt nhìn thấy những mãnh thú kỳ dị tấn công, trong cuộc đại chiến kịch liệt cũng không ít người trong số bọn họ mất đi, nhưng sát khí trong bọn họ ngày càng nồng đậm hơn.
Lúc này, tộc nhân Tiên Tuyển Tộc giống như một đám sát thần, theo sát Vương Lâm tiến về phía trước. Trong đội ngũ của bọn họ, ngay cả hài đồng và nữ quyến, vẻ mặt nhu nhược của cách nàng cũng đã biến mất rồi.
Xông ra bên ngoài, sống, không thể xông được ra bên ngoài, chỉ có thể bị mãnh thú nơi này thôn phệ.
Trong những trận huyết chiến này, tộc nhân Tiên Tuyển Tộc nhanh chóng trưởng thành lên, trên người bọn họ có thể nhìn thấy một ít bóng dáng Vương Lâm. Dù sao, đối với những tộc nhân đơn thuần này mà nói, Vương Lâm là tấm gương học tập duy nhất của bọn họ.
Mặc dù Vương Lâm chỉ tiếp xúc bọn họ được mấy tháng nhưng cũng không thể không thừa nhận người của Tiên Tuyển tộc thiên tư vô cùng thông minh, vả lại trụ cột cũng rất tốt, nhất là năng lực bắt chước, gần như có chút đáng sợ!
Những người này trong mấy tháng ngắn ngủi tiếp xúc với Vương Lâm, học được vẻ quyết đoán của Vương Lâm, bình tĩnh của Vương Lâm, lại học được cả cái sát khí sát phạt này.
Thường thường khi ra tay, đó là tàn nhẫn vô cùng, các loại phù văn trên người triển khai, tràn đầy trong sương mù, rõ ràng phối hợp ăn ý mà mở ra trận chiến liều chết với mãnh thú!
Càng làm cho hai mắt Vương Lâm phải ngưng trọng là những người này cực kỳ am hiểu việc liên thủ phóng tới, phối hợp gần như kít mít không một chút khe hở, có thể thấy được thực lực có bọn họ có thể phát huy ra gấp mấy lần, nếu không phải bảo vệ hài đồng cùng nữ quyến, thi triển hết sức mình, sợ rằng sẽ còn linh hoạt và sắc bén hơn.
Vương Lâm ánh mắt lộ vẻ trầm ngâm, thi triển thần thông thuật, đưa nữ quyến cùng hài đồng Tiên Tuyển tộc vào trong Lung Tráo, kể từ đó, tốc độ lao ra của bọn họ nhanh hơn nhiều.
Hôm nay, sương mù phía trước đã loãng đi nhiều, Vương Lâm xông ra, phía sau những tộc nhân của tiên tuyển tộc cũng nhất nhất lao ra. Xuất hiện trước mắt bọn họ là một mảnh tinh không rực rỡ.
La Thiên Tinh Vực!
Nhìn tinh không, Vương Lâm có chút ngẩn ngơ, sau khi đi một chuyến tới Lôi Chi Tiên Giới, lại bị truyền tống tới trong U Minh Thú, hết thảy những việc trải qua, giờ phút này nhìn thấy tinh không trước mặt, phảng phất như giấc mộng đêm qua vậy.