Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Trong bốn người còn có một lão già khác. Người này mặc đạo bào, trên mặt có vài vết màu nâu, lúc này do dự một chút liền khàn khàn mở miệng.
Giọng nói này chính là của Duẫn Đông Thân vừa đối thoại với Vương Lâm.
-Ta cũng đề nghị là trước khi có chỉ thị của Nạp Đa trưởng lão thì không nên chọc vào Vương Lâm này. Người này vô cùng nổi danh. Hắn nếu tới xin gặp thì ta thấy không nên.
Người nói cuối cũng là một nam tử trung niên. Người này cau mày, chậm rãi nói.
-Quy Nhất tông Ngũ Hành tinh chúng ta đã bao giờ phải sợ kẻ nào! Vương Lâm này cho dù danh tiếng bất phàm thì đã sao. Hắn cho dù là rồng thì Ngũ Hành tinh chúng ta cũng sẽ cưỡi.
Nữ tử trung niên kia liền cắt lời.
-Không cần tranh luận nữa. Lão phu đã quyết định rồi. Nạp Đa chưa chắc đã không biết việc này. Hắn đã không ngăn cản thì chúng ta cứ thử xem Vương Lâm này rốt cục có ba đầu sáu tay gì.
Lão già mặc hắc bào kia vung tay áo, lạnh lùng mở miệng.
Một cái phất tay này khiến không gian ở giữa bốn người vặn vẹo, ngay sau đó huyễn hóa ra một mặt gương. Bên trong gương bất ngờ chính là Vương Lâm đang ở trong năm quầng sáng!
Cùng lúc đó, trên tầng thứ chín của tháp cao, giờ phút này có hai người ngồi khoanh chân. Hai người này đều là nam tử trung niên, trong đó có một người mặc đại bào năm màu thần sắc bình tĩnh, hai mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị, ngẩng đầu nhìn bầu trời bên ngoài tháp.
Hình dáng người này nếu Vương Lâm ở đây thì chỉ liếc một cái sẽ nhận ra đối phương chính là Nạp Đa mà hắn đã gặp trên Chu Tước Tinh năm đó!
đã cả ngàn năm nhưng trên người Nạp Đa không có chút dấu vết nào của tháng năm. Hình dáng hắn vẫn như năm đó, khóe miệng mỉm cười nhìn bầu trời.
-Năm đó hắn chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh, hơn một ngàn năm đã đạt tới mức này.ngay cả ta lúc này cũng không phải là đối thủ của hắn rồi.
-Ta cũng không phải đối thủ của hắn nhưng thế đã làm sao. Chúng ta dù sao cũng chỉ là hậu nhân của bọn họ thôi, bảo vệ tốt nơi này là đủ rồi!
Ngồi đổi diện với Nạp Đa là một nam tử trung niên mặc quần áo màu tím, tướng mạo khá anh tuần, nghe Nạp Đa nói như vậy liền nở nụ cười.
-Nếu thật sự có địch nhân tiến vào thì cũng không cần chúng ta phải ra tay. Chỉ cần một trong mấy lão tổ ở tầng trên thức tỉnh là có thể hóa giải tất cả. Nhưng nói gì thì nói, ngươi có cho rằng Vương Lâm này có thể vượt qua Ngũ Hành đại trận không?
-Ngũ hành thì có thể nhưng dưới cửu chuyển thì hắn hẳn là không thể vượt qua được đệ tam chuyển! Nên biết là trận pháp này năm đó chín vị lão tổ đồng thời bày ra, dù có qua nhiều năm như vậy rồi nhưng tuyệt đối không phải là người tầm thường có thể phá được! Tu vi của Vương Lâm này ta đại khái cũng có biết, chỉ là Không Linh trung kỳ mà thôi.
Nạp Đa cười nói.
-Nếu vậy thì chúng ta ngồi xem kịch hay đi.
Nam tử trung niên kia cũng cười rộ lên nhìn bên ngoài tháp, hờ hững nói.
Bên ngoài Ngũ Hành tinh, trong năm quầng sáng kia, thần sắc Vương Lâm như thường, bước từng bước tới khiến những quầng sáng truyền ra tiếng động ầm ầm. Nhưng tất cả không làm tổn thương được tới Vương Lâm chút nào.
Hắn có thân thể mạnh mẽ của Đạo cổ, làm sao chút thần thông này có thể phá vỡ được. Lực lượng ngũ hành này không ngừng biến ảo ra ngọn lửa ngập trời, khi thì là bão cát, lúc lại là biển động kinh thiên, tiếng vạn kim hỗn loạn rít gào, mộc linh gầm thét đánh tới.
Bước chân Vương Lâm không hề dừng lại chút nào. Hắn trước khi đi tới Ngũ Hành tinh này đã chuẩn bị tốt rồi. Nơi này dù là long đàm hổ huyệt thì hắn cũng muốn xông vào một lần!
Nơi này là biến số ẩn dấu thứ hai ngoài Thiên Vận Tử. Biến số này dấu bao nhiêu lực lượng Vương Lâm không hiểu hết. Thế nên chuyện này đối với việc tìm kiếm hồn thứ ba cực kỳ bất lợi!
Mục đích hắn đến nơi này chính là lật tấm khăn che mặt của biến số này. Hắn muốn biết rõ lực lượng ẩn dấu của đối phương rốt cục mạnh tới mức nào!
Chỉ có như vậy Vương Lâm mới có thể an tâm được!
Hắn không cuồng vọng cho rằng bản thân có thể đánh tan lực lượng này. Nhưng hắn đủ tự tin rằng dù đối phương có mạnh tới đâu thì Vương Lâm hắn khi muốn chạy thì đừng hòng có ai cản nổi!
Nếu không có sự tự tin này thì Vương Lâm tuyệt đối không một thân một mình tiến vào nơi này!
Vừa cất bước, thần thông bốn phía quanh Vương Lâm không ngừng ầm ầm sụp đổ. Cho tới khi Vương Lâm bước ra nửa bước thứ mười bốn thì hắn đã xâm nhập vào bên trong năm quầng sáng xung quanh Ngũ Hành tinh này!
Nơi này ánh sáng như ngọc, chói mắt vô cùng. Lực lượng Ngũ Hành ầm ầm thay đổi, vờn quanh bốn phía Vương Lâm, bất ngờ toàn bộ biến thành thổ lực của Ngũ Hành!
Tất cả những thứ xuất hiện vừa rồi chỉ là bề ngoài mà thôi. Lúc này Vương Lâm mới phải đối mặt với trận thứ nhất của Ngũ hành đại trận chính thức - Đại địa thổ trận!
Trong nháy mắt khi Vương Lâm tiến vào bên trong quầng sáng Ngũ Hành, đại địa thổ trận bị dẫn động ra trước mắt hắn liền lập tức mơ hồ, giống như đã đi vào một thế giới khác vậy.
Thế giới này chỉ có đại địa không có bầu trời! Phía dưới là mặt đất vô tận ngẩng đầu nhìn lên nơi vốn phải là bầu trời lúc này cũng là mặt đất úp ngược xuống!
Từng đám bùn đất từ trên trời rơi xuống, giống như nước mưa vậy. Phía trước còn có gió lốc gào thét, kéo dài nối cả hai mặt đất. Gió lốc này cũng không phải chỉ có một mà có chín cơn lốc. Chín cơn lốc vờn quanh bốn phía Vương Lâm, tiếng gào thét chấn động truyền ra, tạo thành tiếng vang vô tận.
Cùng lúc đó, chín cơn lốc cuốn đi với tốc độ cực nhanh, hầu như chỉ trong nháy mắt đã ầm ầm đánh tới, ở cách Vương Lâm hơn ngàn trượng liền bất ngờ hóa thành chín mặt người khổng lồ. Chín mắt người này đều là do bùn đất tạo thành, gầm thét lao thẳng về phía Vương Lâm.
Mặt đất dưới chân Vương Lâm cũng chấn động, cuồn cuộn dâng lên giống như hải dương đang cuộn sóng vậy. Dường như dưới đó đang có một con mãnh thú kỳ dị đang ẩn náu.
Tiếng ầm vang chấn động đất trời, thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, lạnh lùng nhìn tất cả.
-Chỉ là Ngũ Hành trận linh, Vương mỗ còn chưa coi vào đâu!
Thân thể Vương Lâm bước về phía trước, trong nháy mắt đã tới trước một cái mặt người. Trong nháy mắt khi khuôn mặt này gầm nhẹ lao tới cắn nuốt, tay phải Vương Lâm nắm quyền ầm ầm đánh về phía trước!
Ầm một tiếng, mặt người do đất tạo thành tan nát, vô số bùn đất bay tung qua người Vương Lâm. Hắn xoay phắt người, thoáng nhìn qua khuôn mặt thứ hai, lại đấm tiếp một quyền!
Tiếng ầm ầm không ngừng vang lên. Vương Lâm bước chín bước, tung ra chín quyền. Chín khuôn mặt liền sụp đổ. Nhưng đúng vào lúc này, trong thế giới kỳ dị này, mặt đất bị treo ngược trên cao lại chuyển động một cách kỳ dị, mạnh mẽ từ bên trên ép xuống.
Cùng lúc này mặt đất phía dưới cũng chấn động đẩy lên. Tất cả mọi chuyện đều chỉ phát sinh trong nháy mắt. Hai mặt đất này ầm ầm ngưng tụ lại, bao phủ lấy thân thể Vương Lâm.
Trong tháp cao của Ngũ Hành tinh, bốn người bọn lão già mặc hắc bào đang nhìn chằm chằm vào mặt gương, khi thấy cảnh này liền cười ha hả.
-Đại địa thổ trận há có thể bị phá dễ như vậy. Vương Lâm này đúng là không biết lượng sức mình. Cho dù hắn có là bước thứ ba thì muốn phá được đất này cũng phải phí chút công sức.
-Không sai. Đây là đệ nhị biến của Đại địa thổ trận. Kế tiếp còn có thất biến nữa. Ta thấy Vương Lâm này cho dù có vượt qua được Đại địa thổ trận thì cũng bị trọng thương.
Nữ tử trung niên kia cất giọng the thé, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm trong gương, lộ vẻ vui sướng.
-Vương Lâm, ngươi quen biết với Tư Đồ Nam, hôm nay ngươi tiếp nhận sự trừng phạt thay cho kẻ phụ lòng người đó đi!
Hai người còn lại sau khi sửng sốt một chút thì nhíu mày nhìn nhau, cảm thấy có chút không đúng nhưng lại không nhận ra là không đúng ở chỗ nào.
Đúng lúc này đột nhiên cảnh tượng trong tấm gương ầm ầm biến đổi, lập tức cắt đứt tiếng cười của lão già mặc áo đen vào nữ tử trung niên kia. Trong nháy mắt khi hai người nhìn thấy mọi thứ, thần sắc lập tức có sự biến đổi.
Chỉ thấy bên trong tấm gương kia, hai mặt đất vốn đã ngưng tụ một chỗ, hoàn toàn khắng khít, ép chặt vào người Vương Lâm, không còn chút khe hở. Nhưng giờ phút này từ hai mặt đất này phát ra tiếng ầm ầm kinh thiên động địa. Tiếng động này có tiết tấu, giống như trong đó có một người rất thong thả đấm lên mặt đất, phá tan nó vậy.
Những cái khe đột nhiên hiện ra, càng lúc càng nhiều, cuối cùng liền vỡ tung ra. Mặt đất tan tành, thần sắc Vương Lâm không chút biến hóa từ bên trong mặt đất đã vỡ nát bước ra.
Nếu chỉ như thế cũng không thể khiến cho lão già mặc hắc bào và nữ tử trung niên kia khiếp sợ. Bọn họ khiếp sợ vì không hiểu trong tay phải Vương Lâm đang thi triển thần thông gì, bất ngờ khiến mặt đất bị đánh tan khi hóa thành vô số bùn đất, lao về bên ngoài thân thể Vương Lâm, quay xung quanh hắn cuối cùng ngưng tụ một cách quỷ dị trên lòng bàn tay phải của hắn!
Chúng hóa thành một dúm đất!
Một dúm bùn đất này tỏa ra linh khí dày đặc, chính là trận linh của Ngũ hành đại trận - Đại địa thổ trận!
Bốn người trầm mặc. Lão già mặc áo đen kia hít sâu một hơi, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ. Hắn ngơ ngác nhìn dúm bùn đất Vương Lâm đang cầm trong tay, nhìn nó biến mất, nhìn Vương Lâm trong gương đang ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt mình. Lão già này theo tiềm thức kinh hô một tiếng.
Không chỉ có hắn, trong nháy mắt khi bị ánh mắt Vương Lâm đảo tới, nữ tử trung niên và hai người khác đều cảm thấy da đầu tê dại đồng loạt lùi lại phía sau.
-Hắn không có khả năng biết tới chúng ta. Chúng ta ở bên ngoài trận pháp mà!
-Hắn.hắn không ngờ thu được trận linh của đại địa!
Trên tầng thứ mười của tháp, ánh mắt Nạp Đa vẫn luôn nhìn chằm chằm vào bầu trời bên ngoài, dần dần nhíu mày.
-Nếu hắn chỉ phá vỡ thổ trận thì không sao, ta cũng không thấy lạ. Nhưng hắn không ngờ lại lấy được cả trận linh.người này danh tiếng quả không ngoa.hắn đúng là rất mạnh.
Nam tử trung niên đối diện với Nạp Đa nhẹ giọng nói.
-Không ngại. Ngũ hành còn có tứ quan nữa, sau đó là lực lượng cửu chuyển. Ta muốn xem hắn lấy thế nào được!
Ánh mắt Nạp Đa lộ hàn quang. Hắn căn bản là chưa có giao tình gì với Vương Lâm, năm đó quen biết thì sau hơn ngàn năm đã tiêu tán.
Ngay trong lúc này, cả động phủ giới không ai phát hiện ra, trong tinh không Côn Hư xuất hiện một đám huyết sắc. Huyết sắc lóe lên, hóa thành một thanh niên tóc đen.
Thanh niên này mặc trường sam màu đen nhìn thoáng qua bốn phía, ánh mắt rơi về phía xa xa, khuôn mặt lộ nụ cười thoải mái.
-Hắn ở nơi đó.cũng được. Đứa nhỏ này ta chưa hiểu, cũng nên đi theo xem xét một phen.