Tiên Nghịch

Chương 1419: Chiếc chuông vàng

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 2664 chữ

Nhưng tất cả mọi chuyện đều đã quá chậm!
 
Chiếc chuông màu vàng của Viễn cổ Tiên Vực mà Thủy Đạo Tử gọi ra phải dùng bí thuật mà hắn được Chủ nhân phong giới truyền cho để thi triển, còn có cái mai rùa ờ trên thân thể kia, nên sự biến hóa trong thiên địa, khí tức của Viễn cổ Tiên Vực, ngoài hắn ra không người nào có thể cảm nhận được.
 
Vì vậy, giờ phút này hắn tung chiếc chuông vàng ra, mượn nó để chống lại một quyền của Vương Lâm cũng nằm ngoài sự dự liệu của mọi người!
 
Cho dù là đám người Hồng Sam Tử muốn chạy tới, nhưng lúc này cũng không thể ngăn cản!
 
Hai mắt Vương Lâm sững lại. Luồng tiên khí tinh thuần đến cực điểm này, Phong Giới Đại Trận này hiện ra khắp giới nội khiến cho thần sắc Vương Lâm không khỏi trờ nên ngưng trọng. Mặc dù hắn không hiểu được toàn bộ chuyện này, nhưng với trí thông minh của hắn cũng nhanh chóng đoán được vài phần!
 
Tại thời điểm mẩu chốt này, Vương Lâm không chút do dự, tay phải sắp sửa va chạm với chiếc chuông vàng kia lập tức hướng về phía sau mạnh mẽ co rụt lại, tách ra một chút!
 
- Nổ cho ta! Nổ! Nổ!
 
Thủy Đạo Tử thần sắc điên cuồng, trong tiếng gào thét phun ra một ngụm máu tươi lên chiếc chuông vàng kia. Chiếc chuông này chi có hắn mới có thể điều khiển được. Lúc này hắn khống chế chiếc chuông, mang theo vẻ dữ tợn và sự oán hận đối với Vương Lâm gào thét lên!
 
Trong tiếng gào thét của hắn, chiếc chuông vốn đã tách ra khỏi nắm tay của Vương Lâm, vần chưa có chút hư tổn nào đột nhiên dừng lại, kim quang từ bên trong điên cuồng lóe ra, một khí tức hủy diệt nhanh chóng tràn ngập khắp không gian. Đột nhiên, chi nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên động địa với một khí thế càng ngày càng mạnh ầm ầm truyền ra!
 
Chiếc chuông vàng kia lập tức hiện lên vô số vết nứt. dưới sự tàn phá nhanh chóng của khí tức hủy diệt kia. ầm một tiếng, trực tiếp nổ tung!
 
Chiếc chuông đến từ Viễn cổ Tiên Vực, có thể kéo dài thời gian cho giới nội thêm mấy trăm nãm trong khoảnh khắc này nổ tung!
 
Thủy Đạo Tử đã phát điên, tiếng cười điên cuồng của hắn mang theo sự vặn vẹo truyền ra. Ngay khi chiếc chuông kia nổ tung, một cơn cuồng phong màu vàng ầm ầm cuộn lên, lao thẳng tới nuốt lấy Vương Lâm!
 
Chiếc chuông này mặc dù yếu ớt, nhưng sức mạnh ẩn chứa bên trong lại cực kỳ khổng lồ. Một khi dung nhập vào trong Phong Giới Đại Trận, sức mạnh này đủ để khiến cho trận pháp này thay đổi hình thái, khiến cho trận pháp giống như một con dao hai lưỡi đối với giới nội càng ngưng tụ hơn, đủ để chống cự thêm trăm nãm!
 
Nhưng hiện giờ, sức mạnh này đã bị Thủy Đạo Tử thi triển ra toàn bộ để tấn công Vương Lâm!
 
Nếu sức mạnh này nổ tung, đừng nói là Vương Lâm, mà ngay cả lão già áo đen tên Chu Đức, nam tử trung niên Vân Phong Tử, Linh Động Thượng Nhân, Chu cẩn, còn có tất mọi người trong Thần Tông toàn bộ cũng đều tử vong. Cả Vân Hải Tinh Vực này, trong thời gian ngắn sẽ trờ thành một vùng đất chết!
 
Không người nào có thể sống sót. duy chi có chủ nhân của chiếc chuông là Thủy Đạo Tử kia mới có thể trong sự sụp đổ này mà không bị tổn hao một chút nào!
 
Đây chính là sự điên cuồng của Thủy Đạo Tử, lấy toàn bộ Vân Hải để chôn vùi Vương Lâm!
 
- Ai dám giết ta! Ai có thể giết ta!
 
Tiếng cười điên cuồng của Thủy Đạo Tử vang lên rung trời. Hắn có tư cách để cười. Hắn thân là cao thủ bước thứ ba. không phải là kẻ yếu! Mặc dù hắn không tính toán chuẩn xác đến từng bước, nhưng đại khái cũng có kế hoạch. Hắn chính là muốn cho nổ tung chiếc chuông này, sau khi hủy diệt toàn bộ Vân Hải, hắn chắc chắn sức mạnh màu vàng này sẽ tấn công Phong Giới Đại Trận, thậm chí rất có khả năng sẽ khiến cho Phong Giới Đại Trận xuất hiện một sơ hở. Đến lúc đó, hắn có thể nhân cơ hội mà trốn vào Thái cổ Tinh Thần, dựa vào công lao to lớn này mà tiêu dao ờ Thái cổ!
 
Cơn cuồng phong màu vàng kia ầm vang, mắt thấy sẽ khuếch tán ra, sắp sửa khiến cho toàn bộ Vân Hải sụp đổ. Giờ phút này, trong Vân Hải Tinh Vực, tất cả những đại lục đều chấn động, sự chấn động này là dấu hiệu tinh vực sắp sửa sụp đổ!
 
Sương mù đã tản ra, vô số mãnh thú bên trong nhất tề kêu lên rầu rĩ. Chúng có linh tính, cảm nhận được một sức mạnh không thể chống cự được đang bộc phát ra. Một khi sức mạnh này khuếch tán, cho dù thân thể chúng có hùng mạnh hơn cũng ngay lập tức trờ thành tro bụi!
 
Vô số phàm nhân sinh sống trong khắp Vân Hải dưới sự chấn động này toàn bộ đều tử vong hoàn toàn!
 
Tất cả tu sĩ sắc mặt tái nhợt, giống như đứng trước ngày tận thế, đầu óc trống rỗng!
 
Những vết nứt dài mấy ngàn vạn trượng ầm ầm xuất hiện trong Vân Hải. Ngay cả Phong Giới Đại Trận khổng lồ ờ bên dưới tinh không giờ phút này cũng lóe lên hào quang, từng trận khí tức hỗn tạp tràn ngập, mơ hồ xuất hiện trận linh của Phong Giới!
 
Những chuyện này nói thì chậm, nhưng thực tế chi diễn ra trong nháy mắt!
 
Trong Thần Tông, trên tu chân tinh, nam tử áo đỏ từ trong sơn cốc bất ngờ xuất hiện ờ sau lưng Vương Lâm. Hắn bước về phía trước, tay phải giơ lên trực tiếp đặt lên trên cơn cuồng phong đang nổi lên ngợp trời.
 
Ngay sau đó, ờ phía đối diện, lão già đến từ Thi Âm Tông trong Liên Minh Tinh Vực cũng đồng thời xuất hiện, thần sắc cực kỳ ngưng trọng, hai tay bấm quyết điên cuồng ấn về phía trước!
 
Chu Đức và Vân Phong Tử kia hai người sắc mặt tái nhợt, không để ý tới đối thủ ờ bên cạnh nữa. mà nhất tề lao tới, hai tay điên cuồng ấn xuống, muốn ngăn cản sức mạnh này bộc phát ra!
 
Linh Động và Chu cẩn theo thần niệm của Vương Lâm cũng bước tới, sáu cao thủ đồng thời ra tay, muốn ngăn cản cơn cuồng phong đáng sợ này!
 
- Vô dụng thôi, các ngươi không ngăn được đâu, không ai trong các ngươi có thể ngăn cản được! Muốn giết Thủy Đạo Tử ta, lão già chủ nhân Phong Giới nãm đó không làm được, thì càng ngươi lại càng không làm được!
 
Thủy Đạo Tử cười lên điên cuồng, thần sắc lộ ra vé cực kỳ hưng phấn.
 
- Vương Lâm, ngươi muốn giết ta, nhưng lại làm liên lụy tới cả Vân Hải. Cho dù ngươi không chết, để ta xem đạo tâm của ngươi có sơ hở hay không! Để ta xem sau này ngươi làm
 
sao mà ờ lại giới nội này! Ngươi, chính là tội nhân vạn cổ của giới nội!
 
Trong thiên địa. hơn mười tu sĩ của Yêu Tông tu vi đã đạt tới Thiên Khán Suy Kiếp lần lượt hiện ra. sắc mặt tái nhợt, nhanh chóng lao tới, muốn cống hiến toàn bộ sức lực của mình!
 
Trong Thần Tông, những trưởng lão vốn trung thành với Thủy Đạo Tử, lúc này cũng đều vội vàng đi tới, bất chấp tất cả ngăn cản cơn cuồng phong kia bộc phát ra!
 
Còn có Thái A La lơ lửng trên bầu trời sắc mặt cũng đại biến, trong lúc bước tới phát ra tiếng gầm nhẹ, tóc dài bay phất phơ, hai tay hướng về phía trước ấn một cái, gắt gao ngăn chặn cơn cuồng phong này!
 
Trong khoảnh khắc này, thiên địa vặn vẹo, những tu sĩ của Quỷ Tông cũng nhanh chóng đi tới. Đại Hư Thượng Nhân của Quỷ Tông kia sắc mặt âm trầm, ngay khi đi tới lập tức gia nhập vào những người đang chống cự lại cơn cuồng phong!
 
Sau khi Đại Hư Thượng Nhân hiện thân, một luồng yêu khí ngợp trời ầm ầm tràn ngập thiên địa. Chi thấy ờ trên không trung bất ngờ xuất hiện một khuôn mặt khổng lồ!
 
Khuôn mặt này không ngờ là dung nhan của một cổ Yêu! Mắt trái của cổ Yêu này có chín yêu tinh xoay tròn, sau khi hiện ra nhanh chóng bay ra khỏi mắt trái, chia làm chín hướng vây chặt lấy cơn cuồng phong!
 
Nhưng cơn cuồng phong màu vàng này hoàn toàn rất khó khổng chế. Mặc dù có nhiều người như vậy đồng thời ra tay, nhưng cũng chi có thể trơ mắt nhìn cơn cuồng phong này trong tiếng ầm ầm càng lúc càng khuếch tán ra!
 
-. Hồng Sam Tử, Vân Hải không xong rồi Lão già của Thi Âm Tông ờ đối diện với Hồng Sam Tử ra tay cùng với hắn trầm giọng nói.
 
Hồng Sam Tử không mờ miệng, mà chi cắn răng điên cuồng thúc đẩy bổn nguyên lực chống cự lại sự bành trướng của cơn cuồng phong này! Mọi người trong khi cơn cuồng phong này không ngừng mở rộng cũng liên tục lui về phía sau. Cơn cuồng phong càng ngày càng kịch liệt, đã tới mức độ không thể khống che!
 
Dường như lúc này nếu không rời khỏi, thì vĩnh viễn sẽ không còn cơ hội nào nữa!
 
Vương Lâm yên lặng nhìn hết thảy mọi chuyện. Hắn tìm Thủy Đạo Tử để báo thù, vốn là chuyện cá nhân, nhưng lúc này đúng như lời Thủy Đạo Tử nói là đã liên lụy đến toàn bộ Vân Hải. Cái giá lớn như vậy, cũng khiến cho Vương Lâm trầm mặc!
 
- Không nên như thế này Vương Lâm nhìn cơn cuồng phong màu vàng đang nhanh chóng bành trướng kia, giơ tay phải lên, điểm lên mi tâm của mình.
 
- Thôi, thôi. Các vị mau lui đi, có thể mang theo mấy người rời khỏi Vân Hải thì mang. Vân Hải. không xong rồi. Một khi Phong Giới Đại Trận mờ ra, chiến tranh sẽ bắt đầu!
 
Nhưng tnrớc lúc đó, ta phải giết Thủy Đạo Tử này!
 
Hồng Sam Tử kia cười thảm, biết là không thể chống cự nổi, đành phải lui về phía sau, đi thẳng tới Thủy Đạo Tử!
 
Những người còn lại cũng đều đau khổ nhanh chóng lui về phía sau. Bọn họ hiểu Vân Hải đã không thể cứu được!
 
Rất nhiều tu sĩ của Vân Hải, vô số sinh linh, đã không thể cứu được rồi! Từ nay về sau, giới nội không còn tứ đại tinh vực nữa, mà chi còn lại ba.
 
Tay phải Vương Lâm. ngay khi những người này đồng loạt lui về phía sau. đứng trước cơn cuồng phong màu vàng không còn bị một chút sức chống cự yếu ớt nào nữa. với một tốc độ điên cuồng trong nháy mắt điểm lên mi tâm!
 
-UMinh!
 
Tinh điểm thứ hai trên mi tâm của Vương Lâm nhanh chóng lóe lên. Chi thấy dưới sự tàn phá của cơn cuồng phong màu vàng, toàn bộ không trung bỗng tối sầm lại, một con u Minh Thú khổng lồ bất ngờ hiện ra!
 
Con u Minh Thú này thừ người ra. sau khi xuất hiện ngơ ngác nhìn cơn cuồng phong màu vàng kia, dường như là lo lắng, không biết đây là thứ đồ chơi gì.
 
u Minh Thú xuất hiện, lập tức thu hút ánh mắt của những người ở xung quanh. Trong những ánh mắt kia tràn ngập sự khiếp sợ! Ngay cả thân ảnh Hồng Sam Tử cũng dừng lại, ngước mắt nhìn. Không phải tất cả mọi người đều có lòng dạ và thời gian để chú ý nhất cử nhất động của Vương Lâm, mà họ biết rằng người thu phục được u Minh Thú, ở nơi này là có một không hai!
 
- u Minh, nuốt!
 
Vương Lâm vung mạnh song chưởng, trước cơn cuồng phong màu vàng này, trong lúc mọi người đang lui về phía sau quát lên một tiếng kinh thiên!
 
Con u Minh Thú kia vẫn còn ngơ ngác, sau khi chớp chớp hai mắt dường như đã hiểu ra, trong lúc thừ người liền mờ miệng. Ngay khi nó mờ miệng ra, trên thân thể nó bất ngờ xuất hiện một u Minh Hồn khổng lồ!
 
Hồn khẩu này rất lớn, đủ để nuốt lấy cả tinh không. Lúc này theo lệnh của Vương Lâm, hồn khẩu này ngay lập tức mờ ra, hướng về phía trước hút một cái!
 
- u Minh Thú cũng vô dụng thôi. Nó có thể nuốt thiên địa, nhưng cũng không thể nuốt được con cuồng phong màu vàng này! Đây là.
 
Thủy Đạo Tử kia sửng sốt, cười rộ lên. Nhưng tiếng cười của hắn dường như ngay lập tức dừng lại, ánh mắt lộ ra vé hoảng sợ!
 
Tinh không chấn động, mặt đất run rẩy. Cơn cuồng phong màu vàng đang không ngừng bành trướng kia so với cái miệng của u Minh Thú này thật sự là quá nhò, lúc này bị hút lấy, dưới ánh mắt mọi người đang nhìn chãm chú, chi thấy thiên địa tối sầm lại. Cơn cuồng phong màu vàng này trong tiếng ầm ầm, bị u Minh Thú nuốt vào trong miệng!
 
Sau khi nuốt xong, không ngờ nó còn nhấm nháp vài cái, giống như là đang thưởng thức hương vị, rồi lại bắt đầu nhìn Vương Lâm, ngẩn người ra.
 
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người kể cả Thủy Đạo Tử đều ngây ra nhìn cảnh tượng này, kinh ngạc nhìn u Minh Thú kia. Bọn họ muốn biết tại sao u Minh Thú sau khi nuốt lấy con cuồng phong màu vàng hùng mạnh không thể tưởng tượng này lại có phản ứng như vậy.
 
Ngay cả Vương Lâm cũng nhìn u Minh Thú kia. Rất lâu, rất lâu sau, u Minh Thú kia vẫn ngẩn ra nhìn Vương Lâm, nhưng dần dần ánh mắt nó bắt đầu lộ ra vé khó hiểu và hoang mang, dường như có chút không hiểu những người ờ trước mặt không biết tại sao lại nhìn nó, khiến cho nó sợ hãi.
 
Thân thể nó run lên. sợ hãi. Nó bị hù dọa vé hoang mang trong mắt bị thay thế bởi vẻ hoảng sợ. Từng trận tiếng gầm nhẹ buồn bực truyền ra, giống như lôi đình chấn động thiên