Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Nhưng đúng lúc này, chỉ thấy có một đám khí xám từ trong những vết nứt kia trực tiếp phun ra. Đám khí xám này tràn ngập một khí tức chết chóc, ngay khi phun ra, liền cuốn thẳng đến thân thể Vương Lâm.
Lực phun rất mạnh, giống như là một cơn lốc quét tới, trực tiếp đụng vào thân thể Vương Lâm. Nhưng Vương Lâm đã sớm có đề phòng, ngay khi đám khí này phun tới, thân thể hắn lập tức lui về phía sau.
Trong khoảnh khắc này, đám khí xám kia chia ra một phần theo thân thể khổng lồ của Huyền Vũ lao thẳng tới Huyền Vũ Thánh Hoàng đang khoanh chân ngồi trên đầu của Huyền Vũ này.
Tốc độ của đám khí xám này quá nhanh, trong nháy mắt đã dũng mãnh nhập vào cơ thể của Huyền Vũ Thánh Hoàng, khiến cho thân thể người này động đậy, dường như là sắp sửa sống lại. Một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ bất ngờ từ trong cơ thể của Huyền Vũ Thánh Hoàng này bộc phát ra, còn có một tiếng gào thét mơ hồ truyền ra! Cảnh tượng này nếu đổi lại là một tu sĩ khác nhìn thấy có lẽ sẽ vì thiếu kinh nghiệm mà phán đoán sai lầm, như vậy sẽ không thể ứng phó được, khó có thể ngăn cản.
Nhưng Vương Lâm chém giết cả đời, tâm trí lại cực kỳ sắc bén. Vừa rồi ngay khi hắn nhìn thấy Huyền Vũ Thánh Hoàng trong lòng đã có sự chuẩn bị, lúc này không cần nghĩ ngợi. Ngay khi Huyền Vũ Thánh Hoàng kia hấp thụ đám khí xám chuẩn bị sống lại, trong lúc lui về phía sau hắn liền vung tay phải về phía trước, huyết quang chợt lóe lên ngợp trời.
chỉ thấy huyết kiếm trực tiếp hiện ra, với một khí thế và tốc độ đủ để phá vỡ hư vô, trong tiếng rít gào đã tới gần phía trước Huyền Vũ Thánh Hoàng kia, đột nhiên lóe lên, đâm xuyên qua cổ.
Không hề có máu tươi, cái đầu trực tiếp bị huyết sắc bén chém đứt, rơi ra khỏi thân thể. Huyết kiếm kia còn chém đứt cây cọc đâm xuyên qua thân thể, thò lên khỏi đầu ba tấc kia!
Đám khí xám đang mạnh mẽ nhập vào trong cơ thể của Huyền Vũ Thánh Hoàng kia, ngay khi cái đầu bị chém xuống, liền có một lượng lớn từ vết thương trên cổ phun ra. Tiếng rít gào mơ hồ kia lập tức biến thành một tiếng kêu thảm thiết, trong khi đám khí xám phun ra càng ngày càng nhiều, nhanh chóng trở nên suy yếu.
Thân thể Huyền Vũ Thánh Hoàng kia cũng vì sự đột biến ngoài ý muốn này, theo đám khí xám phun ra liền trở nên héo rũ, cuối cùng sụp đổ.
Một mối nguy hiểm đã bị Vương Lâm xóa tan một cách quyết đoán!
Trong lúc lui về phía sau, cây đao máu thịt ở phía sau Vương Lâm lại gào thét lao tới, từ bên trong truyền ra từng trận tiếng kêu gào giống như là muốn nuốt lấy Vương Lâm. Ngay khi nó hạ xuống, Vương Lâm xoay mạnh người, trong mắt hiện lên vẻ điên cuồng, đồng thời cũng lộ ra một vẻ cơ trí. Hắn giơ tay phải lên hướng về cây đao kia hung hăng tung một quyền.
Ầm một tiếng, Vương Lâm lùi lại phía sau mấy ngàn trượng. Cây đao kia chấn động, tiếng kêu từ bên trong ngày càng thảm thiết. Chỉ thấy hàng ngàn hồn phách trong đó trực tiếp tan vỡ, kích cỡ của cây đao này liền có sự thay đổi.
Vương Lâm vừa mới lùi lại liền lập tức lao tới, vung nắm tay phải lên, ở trong Thất Thải Giới này không ngừng tấn công cây đao kia. Tiếng nổ liên tục vang lên, cây đao kia bị đánh càng ngày càng nhiều, kích cỡ nhanh chóng bị thu nhỏ lại.
Cuối cùng, dưới một tiếng gào thét của Vương Lâm, cây đao này bị trúng một quyền tan vỡ! Cây đao này vỡ thành từng mảnh, tất cả máu thịt bên trong lập tức biến thành tro bụi!
Hết thảy chuyện này diễn ra cực nhanh, nhìn thì đơn giản, nhưng thực tế mỗi một quyền này đều là toàn bộ sức mạnh của Vương Lâm. Lúc này lực bài xích trong cơ thể hắn đã cực lớn.
từng cơn đau nhức nổi lên, từng lỗ chân lông trên người hắn đều có máu tươi rỉ ra.
Nhưng tất cả chuyện này hắn hoàn toàn không để ý tới. Sau khi đánh nát cây đao máu thịt kia, Vương Lâm xoay mạnh người, mang theo sự quyết tâm và kiên định, sau khi thân thể phóng lên cao tới cực hạn, lập tức hướng xuống phía dưới nhanh chóng lao đi!
Nhờ vào sức mạnh từ trên không rơi xuống, Vương Lâm giống như là một đạo lưu tinh, lao thẳng tới cái mai đã nứt của Huyền Vũ kia!
-Vỡ! Vỡ! Vỡ!
Tiếng gầm của Vương Lâm tràn ngập, tốc độ của hắn cực nhanh, phát ra tiếng gào thét kinh thiên. Ầm một tiếng, song quyền của hắn giáng xuống cái mai của Huyền Vũ.
Thân thể khổng lồ của Huyền Vũ kia chấn động, cái mai của nó dường như bị xé ra, xuất hiện những chỗ bị vỡ trong phạm vi lớn, còn có nhiều chỗ đã trực tiếp vỡ tan.
Hai mắt Vương Lâm đỏ bừng, ý nghĩ duy nhất trong đầu hắn lúc này chính là phá tan Huyền Vũ này, khiến cho nó không thể trấn áp hồn phách Thanh Thủy được nữa. Sau khi một quyền này hạ xuống vẫn chưa hoàn toàn thành công, hắn lại xuất ra thêm một quyền nữa!
Một quyền, rồi lại một quyền!
Từ xa nhìn lại, Vương Lâm ở trên lưng của Huyền Vũ kia vung quyền điên cuồng đấm xuống. Mỗi một quyền giáng xuống, cái mai của Huyền Vũ đều chấn động, vết nứt ngày càng nhiều, có thêm càng nhiều chỗ bị vỡ!
Thậm chí bên trong nắm tay của Vương Lâm, trong khi hạ xuống còn có kim quang tràn ngập, lửa và lôi đình đan xen vào nhau, khiến cho sức hủy diệt lại càng kịch liệt hơn. Trong nháy mắt, Vương Lâm đã đánh xuống không dưới mấy trăm quyền, thân thể hắn đã phun ra sương máu, lực bài xích trong cơ thể đã bộc phát ra toàn bộ.
Cơn đau nhức trong cơ thể lúc này toàn bộ đã bị Vương Lâm hóa thành một cơn điên cuồng, một quyết tâm muốn cứu Thanh Thủy! Thế gian này cũng chỉ có rất ít người có thể khiến cho Vương Lâm hành động đến mức độ này. Thanh Thủy là một trong số đó!
Theo mấy trăm quyền này giáng xuống, cái mai của Huyền Vũ kia đã bị hỏng mất hơn phân nửa, nhưng vẫn chưa hoàn toàn vỡ tung. Mặt Vương Lâm nổi đầy gân xanh, thân thể nhảy lên cao mấy ngàn trượng, giơ tay phải chỉ lên bầu trời.
-Dịch Linh Ấn!
Bầu trời tối sầm lại, một chưởng ấn màu vàng khổng lồ bất ngờ hiện ra, ở bốn phía chưởng ấn này có gợn sóng cuồn cuộn che phủ bầu trời. Theo tay phải Vương Lâm hạ xuống, chưởng ấn này trực tiếp xuyên qua thân thể hắn, hướng về cái mai của Huyền Vũ bên dưới giáng xuống!
Vương Lâm ở phía sau chưởng ấn cũng đồng thời hạ xuống, tay phải tạo thành chưởng, toàn thân tràn ngập kim quang. Từ xa nhìn lại, hắn giống như tiên, trong tiếng gào thét lao thẳng xuống phía dưới!
Tiếng ầm ầm vang lên, Dịch Linh Ấn kia biến thành một chưởng ấn khổng lồ đột nhiên giáng xuống lưng của Huyền Vũ kia. Thân thể Huyền Vũ chấn động, trên cái mai lập tức xuất hiện một cái hố hình chưởng ấn, ở ngoài rìa toàn bộ đã bị vỡ vụn!
Thêm nữa, hữu chưởng của Vương Lâm theo sát phía sau Dịch Linh Ấn đã đánh xuống cái mai của Huyền Vũ đang chuẩn bị sụp đổ này. Nhấn một cái, cái mai của Huyền Vũ kia bộc phát ra một sức mạnh cực lớn, tất cả những tấm mai ở bên trên đều vỡ vụn, trong tiếng ầm ầm, hướng về bốn phía văng đi!
Huyền Vũ đã vỡ! Một đám hồn phách mang theo vẻ bi ai từ trong cơ thể Huyền Vũ bay ra, lao thẳng tới Thanh Thủy.
Ngay khi Huyền Vũ tan vỡ. mười vạn cái gai ở trên lưng nó, bao gồm cả cái gai chỗ của Thanh Thủy đều đồng loạt sụp đổ. Ngoài cái gai ở chỗ Thanh Thủy bay lên không trung, gần mười vạn cái gai còn lại đồng thời gào thét, trong lúc sụp đổ từ bốn phương tám hướng xuyên thẳng tới Vương Lâm.
Gần mười vạn cái gai này sau khi sụp đổ không còn giống như những ngọn núi nữa, mà giống như là những cái châm. Tốc độ của chúng quá nhanh, hoàn toàn không cho Vương Lâm cơ hội để né tránh, trong thời gian ngắn trực tiếp tới gần, đâm lên khắp toàn thân Vương Lâm!
Sự đau đớn như thủy triều cuộn lên. Một cái gai đâm xuyên qua ngực Vương Lâm, trong phút chốc, lại có thêm nhiều cái gai điên cuồng đâm tới. Chỉ trong thời gian mấy tức, thân ảnh Vương Lâm đã bị gần mười vạn cái gai này che khuất, không còn nhìn thấy nữa.
chỉ có thể nhìn thấy một quả cầu gai rất lớn!
Dư âm vang vọng, dần dần tiêu tan. Thất Thải Giới từ trước tới giờ vẫn ầm ầm không ngừng chậm rãi trở nên yên tĩnh. Mười vạn ngọn núi biến mất, duy chỉ có chỗ của Thanh Thủy là lơ lửng giữa không trung, bị đám mây bảy màu bao phủ, không phát ra một tiếng động nào.
Ở trên không trung có một quả cầu bằng đá trôi lơ lửng, trên đó có đầy gai nhọn.
Trên mặt đất. Huyền Vũ đã bị vỡ mai, nhưng đầu vẫn ngẩng lên, giống như yên lặng nhìn về phía xa xa, không hề nhúc nhích. Bên trong những mảnh giáp xác kia có một mảnh mơ hồ có một đám khí xám bốc lên.
Nhưng ở sâu bên trong lưng nó cũng có một tinh thạch màu xám bị vỡ tung, phát ra u quang, liên tục lóe lên.
Dường như toàn bộ Thất Thải Giới này đã yên tĩnh trở lại. Nhưng nửa nén nhang sau, quả cầu gai đang trôi lơ lửng kia đột nhiên chấn động, từ bên trong truyền ra những tiếng ầm ầm, dường như có người ở bên trong đang vung quyền, muốn phá vỡ quả cầu này chui ra!
Tiếng ầm ầm kia ngày càng kịch liệt, cuối cùng gần như nối liền với nhau, phá tan sự yên tĩnh của Thất Thải Giới này. Một lát sau, chỉ nghe thấy ầm một tiếng, trên quả cầu gai kia có một chỗ trực tiếp bị vỡ, một nắm tay phát ra kim quang đột nhiên vươn ra!
Nắm tay này run rẩy nắm chặt, máu tươi chảy xuống, trên đó có vô số gai nhọn xuyên qua. Một tiếng gào thét từ bên trong lỗ hổng đó nhanh chóng truyền ra, bao phủ bốn phía! Trong tiếng gào thét này, lại có một nắm tay từ trong lỗ hồng này vươn ra, cũng run rẩy, chảy máu. Hai nắm tay này chậm rãi buông lỏng, túm lấy hai bên lỗ hổng, tiếng gào thét kia càng điên cuồng hơn, hai bàn tay này hướng về hai bên kéo mạnh một cái Rắc một tiếng, quả cầu gai khổng lồ kia bất ngờ bị rạch ra một cái khe, từ bên trong có một người đi ra, toàn thân hắn ngay cả tóc cũng dính đầu máu tươi.
Vô số gai nhọn xuyên thủng gần như toàn bộ thân thể của người này, thậm chí ngay cả trong mắt cũng có vài cái gai xuyên qua. Tiếng thở hồng hộc từ trong miệng người này truyền ra, hóa thành một luồng bạch khí lượn lờ.
Hắn dường như tạm nghỉ để hồi phục sức lực, mười nhịp thở sau, hắn chậm rãi giơ tay phải lên, nắm lấy cái gai trong mắt kéo ra. Hai mắt chảy đầy huyết lệ, nhắm lại.
Hồi lâu sau, hắn mở mạnh hai mắt, miệng gào lên hai tay nắm lấy quả cầu gai ở phía trước hướng ra phía ngoài kéo mạnh ra. Ầm một tiếng, quả cầu này đã hoàn toàn bị kéo ra.
ở bên trong quả cầu này, vô số những cái gai đâm lên thân thể người này cũng bị kéo ra. Theo những cái gai này bị kéo ra, còn có máu tươi văng tung tóe.
Nhưng cũng có nhiều cái gai bị Vương Lâm bẻ gãy, vẫn còn lưu lại trong cơ thể.
-Thanh Thủy sư huynh, ta tới cứu ngươi đây Sau khi tiếng gào thét kia tiêu tan, thanh âm yếu ớt từ miệng Vương Lâm truyền ra. Hắn từng bước tiến về phía trước, cả người đi ra khỏi quả cầu gai kia, nhưng cũng khiến cho sự đau đớn trong cơ thể hắn gần như không thể chịu đựng được. Trên thân thể của hắn vẫn còn có mấy vạn cái gai đâm xuyên vào.
Mỗi một bước đều có máu tươi theo những cái gai này chảy xuống. Thân thể Vương Lâm cũng dần dần từ ngàn trượng, thu nhỏ lại trở thành như bình thường. Trong quá trình này, cũng có rất nhiều cái gai trên thân thể hắn vỡ tung, nhưng những cái gai lưu lại trong cơ thể giống như là gắn liền với thịt, không thể lấy ra.
-Sư huynh, ta tới đây Vương Lâm đi vào trong đám mây bảy màu, trước mắt mơ hồ, nhưng vẫn có thể thấy được Thanh Thủy thân thể run rẩy, đang cúi đầu, bị mái tóc rối che kín khuôn mặt ở phía trước.
Máu tươi từ trên người không ngừng chảy xuống, Vương Lâm chậm rãi đi tới. Sau khi đi tới cách Thanh Thủy bảy thước, hắn giơ tay lên túm lấy cái cọc thứ nhất ở trước ngực của Thanh Thủy, hít một hơi thật sâu, rồi rút ra!