Tiên Nghịch

Chương 794: Thay đổi

25/4/2023 / 0 lượt đọc / 1654 chữ

Giống như thiên địa vào thời kỳ sơ khai, trong nháy mắt một luồng sấm sét kinh thiên động địa đột nhiên nổ ầm ầm rồi vang vọng trong lòng, khiến cho Vương Lâm đã hiểu!
 
-Đạo trong thiên địa, mọi người đều có thể chứng minh, mỗi người đều có thể thành đạo. Trời không phải là đạo, mà đạo là ý niệm của trời đất. Cái ý niệm đó người nào cũng có!
 
Giống như con cá đang sống trong nước, không xa cách thiên địa, không chọc ghẹo âm dương, sống một cách tự do. Dòng sông chính là trời, là thế gian, con cá giống như vạn vật tồn tại giữa thiên địa.
 
Nhưng khi xuất hiện cái lưới lại chính là muốn bắt con cá từ trong nước ra. Lưới chính là đạo, là một quy tắc liên tục được xuất hiện của thiên địa. Trong quy tắc này, cho dù ngươi tồn tại ở nơi nào trong trời đất thì cuối cùng cũng không thể chạy thoát.
 
Giống như lưới sẽ có một ngày bắt được cá. Con cá mất nước sẽ lọt vào trong quy tắc, bị bán trên đường lớn. Nó có thể ngoan ngoãn nhập vào luân hồi, hoặc là phản kháng phá rách lưới.
 
Người tu đạo giãy dụa giống như con cá, giãy dụa càng dữ dội thì càng nghịch đạo.
 
Đây chính là đạo, Sinh Tử Luân Hồi cũng vậy, Nhân Quả Chi Cảnh cũng vậy, tất cả đều là đạo niệm hóa thành. Ta chính là nhân quả.
 
Cuồng phong gào thét mang theo những điều minh ngộ của Vương Lâm, cuốn thẳng về phía phía chân trời rồi biến mất không còn bóng dáng.
 
Chỉ để lại trên đường sông, gương mặt kinh hoàng của lão già mặc áo tơi. Lão già họ Tạ giật mình đứng yên tại chỗ, trong cơ thể tuôn ra những luồng khí ấm áp.
 
-Hắn…Là người hay là quỷ… …. - Lão già họ Tạ lẩm bẩm nói.
 
Trong nháy mắt khi cơn gió dung nhập vào Thanh Linh Tinh, linh lực trên tinh cầu này đột nhiên tăng lên rất nhiều lần. Vô số những linh mạch trên mặt đất đột nhiên chấn động rồi phun ra từng luồng linh khí vô tận.
 
Trong nháy mắt những con sóng nhỏ trên sông có thêm linh lực trở thành những con sóng xanh màu ngọc bích.
 
Những dãy núi vốn cũng chỉ là phàm vật nhưng khi mặt đất không ngừng phun ra linh khí, đất đá bên trong dần trở thành linh thạch, ngọn núi lập tức trở thành linh sơn.
 
Tất cả những chuyện này đều vì Vương Lâm trong lúc mộng đạo đã cùng Thanh Linh Tinh hòa hợp vào một thể, hắn là tinh cầu này và hành tinh cũng chính là hắn.
 
Những minh ngộ của Vương Lâm với đạo, trong lúc vô tình hóa thân thành Thanh Linh Tinh đã gây ra những biến cố dữ dội, làm cho Thanh Linh Tinh giống như dần dần có sinh mệnh theo sự ngộ đạo của hắn.
 
-Người có linh hồn, có thể hiểu đạo. Thú có thần hồn cũng có thể ngộ đạo. Vạn vật hôm nay hễ có linh thần thì đều có thể hiểu thiên đạo.
 
Mà tinh cầu có hồn thì cũng có thể ngộ đạo.
 
Trong nháy mắt khi Vương Lâm dung nhập vào Thanh Linh Tinh, hiểu rõ đạo của thiên địa thì cũng cảm nhận được rõ ràng linh hồn của tinh cầu. Hắn chưa bao giờ tiếp cận và cảm nhận được một loại linh hồn khác biệt với tu sĩ như thế.
 
Mặc dù nó là vật hư huyễn nhưng là một tồn tại thật sự. Nó không có ý niệm nhưng lại có một thứ lực lượng bản năng. Lực lượng này được hình thành sau rất nhiều năm tu sĩ thổ nạp trên Thanh Linh Tinh, là tất cả sinh tử của phàm nhân biến thành. Có thể nói, nó sinh ra do tất cả mọi loại ý niệm của sinh linh chất chứa sau rất nhiều năm.
 
-Năm xưa Tán Ma có thể rút ra hồn lực của tinh cầu, lúc này nếu ta muốn thì cũng có thể làm được.
 
Những âm thanh khổng lồ liên tục vang vọng trong Thanh Linh Tinh rồi hóa thành những tiếng sấm nổ ầm ầm khuếch tán ra ngoài.
 
Trong những tiếng nổ kinh thiên động địa, vô số phàm nhân quỳ xuống mà bái lậy. Rất nhiều tu sĩ tâm thần chấn động rồi cũng quỳ xuống bái lạy trong tiếng sấm sét.
 
Trong số phàm nhân, lão già họ Tạ ngơ ngác nhìn lên bầu trời. Một sự rung xuất hiện từ sâu trong linh hồn bao phủ khắp toàn thân lão. Dường như giờ khắc này cả người lão đã thăng hoa.
 
-Hắn…Không phải là quỷ… ….
 
Một cảm giác minh ngộ hiện ra trong lòng lão già họ Tạ. Lão trầm mặc một lúc rồi dứt khoát đi ra.
 
Trong nháy mắt tất cả linh khí trên Thanh Linh Tinh trở nên đậm đặc đến mức không thể tưởng. Cùng lúc này rất nhiều tu sĩ đang bế quan tiềm tu với ý đồ trùng phá Nguyên Anh đạt đến Hóa Thần trong các môn phái tu đạo, thì linh khí trong người cũng mạnh mẽ xoay tròn giống như gió lốc.
 
Vương Lâm ngộ đạo gây nên những biến đổi mạnh mẽ trên Thanh Linh Tinh. Khoảnh khắc này, những tu sĩ sau rất nhiều năm nằm trong Nguyên Anh không cách nào bước ra lại có được những lợi ích không thể tưởng. Trong số đó có những tu sĩ đang quanh quẩn lập tức tỉnh ngộ, có được Ý Cảnh của riêng mình rồi tiến lên Hóa Thần!
 
Vương Lâm làm cho Thanh Linh Tinh đột phá hạn chế không có tu sĩ Hóa Thần sau rất nhiều năm, khiến cho Thanh Linh Tinh đại thành. Tinh cầu này cũng không phải là vứt đi mà là một tinh cầu mới, nếu cho nó thời gian thì nhiều năm sau linh mạch ở bên trong xuất ra sẽ trở thành Linh Khí Tinh.
 
Vương Lâm ngộ đạo làm cho tinh cầu trưởng thành nhanh chóng, xuất hiện những luồng linh khí nồng đậm trước thời hạn.
 
Trong khoảnh khắc này đỉnh núi Hoành Vân Sơn nơi Vương Lâm ngộ đạo đã thay đổi từng tấc. Nó hoàn toàn trở thành một tòa linh sơn chân chính.
 
Linh khí bên trên Hoành Vân Sơn nồng đậm đến mức không thể tưởng tượng được.
 
Lúc này một luồng lực lượng từ bốn phương tám hướng trên Thanh Linh Tinh điên cuồng ngưng tụ và co rút lại. Lực lượng đó mặc dù mờ mịt trong hư vô, nhưng trong khoảnh khắc này lại bị tất cả tu sĩ phát hiện ra. Ngay cả phàm nhân cũng có thể rõ ràng cảm nhận được. Luồng lực lượng đó sau khi ngưng tụ liền bay lên đỉnh Hoành Vân Sơn, dung nhập vào trong cơ thể Vương Lâm. Trong khoảnh khắc đó, hắn đã tỉnh lại.
 
Mắt Vương Lâm không sáng nhưng như có càn khôn nhật nguyệt. Nét mặt hắn không vui nhưng lại thấp thoáng thiên uy. Da mặt hắn trắng xanh nhưng như có một luồng sáng chói mắt.
 
Trong khoảnh khắc một luồng ý niệm tự thân ngộ đạo từ trong cơ thể Vương Lâm bùng phát. Hắn vẫn còn xác thịt, vẫn còn nguyên thần, nhưng nếu có tu sĩ đến đây nhắm mắt lại sẽ không còn cảm nhận được sự tồn tại của Vương Lâm.
 
Vương Lâm giống như đã dung nhập vào trong thiên địa. Ngày trước khi dung nhập vào trong thiên địa thì thân thể thật sự biến mất, bây giờ cơ thể và nguyên thần vẫn còn tồn tại nhưng vẫn có cảm giác dung nhập vào trong đất trời.
 
Giống như tâm động thì không còn khoảng cách, thần niệm sẽ là nhân quả.
 
-Thiên đạo không có vết tích, ta lại vô ý rơi vào trong nhân quả của chính mình. Nếu không minh ngộ thì sợ rằng cả đời này sẽ không còn một ngày thức tỉnh lại. Chuyện này quá quỷ dị, giống như có rất nhiều ý niệm lặng lẽ dung nhập vào trong lòng rồi thay thế cho thần trí của ta, làm ta phải thay đổi theo một loại ý niệm nào đó… ….
 
Vương Lâm ngẩng đầu nhìn lên không trung, trong ánh mắt lộ ra hàn quang.
 
Ánh mắt Vương Lâm tràn đầy sát khí, ẩn chứa một sự lạnh lẽo nhìn về phía bầu trời. Lại có một nguồn lực lượng từ trên Thanh Linh Tinh xuất hiện, nó đến từ mỗi một người phàm nhân, mỗi một tu sĩ, mỗi một cái cây ngọn cỏ!
 
Lực lượng đó cuồn cuộn ngưng tụ về phía Vương Lâm rồi chui vào trong cơ thể hắn. Nó hóa thành một thứ sức mạnh khổng lồ phóng ra theo ánh mắt, rồi vọt thẳng lên bầu trời.
 
Lúc này nếu coi thiên địa trên Thanh Linh Tinh là một dòng sông, thì tất cả sinh linh trên tinh cầu này là những con cá đang giãy dụa sinh ra từng luồng năng lượng dung nhập vào trong cơ thể Vương Lâm, tạo thành một sức mạnh phản kháng đang phóng lên xé toạc bầu trời.