Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Có những tiếng gầm rống thê lương từ trong trụ khói truyền ra. Bao phủ bốn phía.
Tám trụ khói kia không yên mà vờn quanh Vương Lâm, giống như gió lốc lao thẳng tới Viêm Loan, bao phủ toàn bộ thân thể nàng trong cơn lốc, khiến tiếng động ầm ầm ầm vang lên kinh thiên động địa.
Cảnh tượng này khiến trưởng lão bốn phía nhìn thấy thần sắc trở lên vô cùng ngưng trọng. Thần thông của Vương Lâm quá mức kinh người, dù là bọn họ vào một khắc nhìn thấy cũng có cảm giác kinh hãi.
Đây thuần túy là thần thông của Đạo Cổ, không giống nửa điểm với thần thông của Tiên Tộc ta!
Thần thông của Đạo Cổ hầu hết đều không phải thi triển một lần là xong mà là nhiều lần dung hợp chồng lên nhau, trong một khắc cuối cùng mới bộc phát ra lực lượng kinh thiên. Thân phận người này quá mức mẫn cảm, lão tổ vì sao lại mang hắn về.
Tu vi người này nhìn như tầm thường nhưng thần thông này dù là ta gặp phải cũng đành lui bước. Thậm chí không cẩn thận một chút là tử vong ngay!
Tu sĩ Cổ Quốc thân thể kinh người. Lực lượng thân thể người này nhất định bất phàm!
Mái tóc Viêm Loan tung bay toán loạn, ở trong bốn cơn lốc do gió lửa biến thành, trước mắt hôn ám, bên tai truyền tới những tiếng hí rống, còn có lực hút vô tận giống như muốn xé nát thân thể nàng.
Một luồng cảm giác nguy cơ sinh tử bất ngờ truyền vào tâm thần.
Hắn rốt cục là ai! Thần thông hỏa diễm lúc trước vốn đã kinh người, nhưng không ngờ hắn lại còn có thần thông kinh khủng khác!
Viêm Loan không kịp nghĩ nhiều, cắn lưỡi phun một ngụm máu tươi, cánh tay vung lên liền bắt lấy đám máu tươi này, vuốt mạnh một cái!
Lấy huyết mạch của ta, triệu mời Tiên Tổ anh hồn phá không tới nơi này! Hồn Huyễn trở về!
Giọng nói của Viêm Loan vang lên chói tai, mang theo một luồng lực xuyên thấu, truyền vào cơn lốc này, rơi vào tai mọi người ở bên ngoài.
Chỉ thấy Viêm Loan bóp nát đám máu trong tay, khiến từng luồng sương mù máu nhanh chóng lan ra kẽ ngón tay nàng. Một lượng lớn sương mù máu liên kết lại, tạo thành một con đường máu đỏ sẫm!
Con đường máu này lan tới hư không vô tận, không biết thông tới đâu. Một tiếng gầm trầm trầm từ sâu trong con đường ầm ầm truyền ra trong nháy mắt. Chỉ thấy sâu trong con đường máu giống như mở ra một không gian kỳ dị. Một thân hình đầy khí tức huyết sắc, bên ngoài thân thể bao phủ vô tận oan hồn thê lương từ không gian đó bước ra.
Trong tích tắc khi thân hình này bước lên trên con đường máu, thiên địa biến sắc!
Là đệ cửu Tiên Tổ, Hồn Huyễn Thuật của Viêm Loan không ngờ lại có thể triệu hồi cả đệ cửu Tiên Tổ! Nàng từ lúc nào lại có được ý chí tới cường độ này!
Đệ cửu Tiên Tổ, trong Đại Hồn Môn có một bức bích họa miêu tả cuộc đời giết chóc của hắn. Phong ấn mười triệu đạo hồn, có thể nói là cường giả đời đi!
Đệ cửu Tiên Tổ năm đó tu vi đạt tới đỉnh phong, khiêu chiến Đạo Nhất thiên tôn thất bại. Bị Đạo Nhất thiên tôn giết chết nhưng niệm tình hắn nên không diệt hồn, cho hồn hắn quay trở lại tông môn.
Những tiếng xôn xao liên tiếp vang lên trong tích tắc khi thân ảnh tràn ngập huyết sát kia xuất hiện trên con đường máu phía sau Viêm Loan.
Thân ảnh huyết sát đó khuôn mặt không rõ ràng, ngay cả thân thể cũng mơ hồ. Nhưng huyết sát khí lại bốc lên kinh thiên động địa. Trong chớp mắt khi xuất hiện liền bước về phía trước một bước.
Một bước này hạ xuống khiến thiên địa ầm vang. Một luồng uy áp mang theo sát khi nhanh chóng khuếch tán ra. Con lốc gió lửa bên ngoài thân thể Viêm Loan bị ầm ầm cuốn đi, giống như không thể thừa nhận lực lượng này. Ngay cả tâm thần Vương Lâm cũng chấn động, hai mắt lộ hàn quang.
Đạo thuật của Đại Hồn Môn quả nhiên kinh người! Vị trí trưởng lão này đối với ta mà nói có vô số lợi ích! Dù là Hồn Diễn Đạo hay là Hồn Huyễn Đạo thì cũng cực kỳ cường đại. Ta phải học mới được!
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, dưới sát khí và uy áp kinh khủng này, thân thể lui lại ba bước, khí tức Đạo Cổ trong cơ thể chợt bốc lên. Nhất thời ở phía sau Vương Lâm hiện ra một hư ảnh Đạo Cổ khổng lồ. Trong nháy mắt hư ảnh này ngưng thật, thoạt nhìn giống hệt chân thân. Hắn mặc một bộ giáp cổ xưa, hình dáng không ngờ lại giống hệt Vương Lâm!
Vừa lui lại phía sau, tay phải Vương Lâm liền thu lại, ngón trỏ vươn ra. Điểm về phía trước một chi!
Ma đạo, sanh tử nghịch động!
Một chỉ này khiến thần sắc Viêm Loan lại biến đổi. Nàng cảm nhận được rõ ràng thân thể vốn có sinh cơ mênh mông, lúc này nhanh chóng biến thành tử khí. Một cảm giác suy yếu tràn ngập toàn thân nàng.
Cùng lúc với một chỉ này của Vương Lâm, một luồng tử khí nồng đậm đột nhiên xuất hiện. Tử khí này là của vô số sinh linh tử vong ở Đại Hồn Môn trong những năm qua, trong một chỉ này liền dung nhập trở thành một bộ phận của tử khí.
Tử khí như biến, cuồn cuộn dâng trào, khiến cho bên ngoài Đại Hồn Môn như hóa thành một vùng biển chết, tràn ngập những tiếng gào thét thê lương.
Dưới thần thông này, các trưởng lão của Đại Hồn Môn ở bốn phía thần sắc đại biến, thân thể không cần nghĩ ngợi, đều vội vàng lui lại phía sau. Chỉ có những người có tu vi cực cao thì mới dám đứng tại chồ, nhưng thần sắc cũng rất ngưng trọng.
Ánh mắt họ nhìn về phía Vương Lâm đã lộ vẻ kiêng kỵ rất đậm.
Tử khí này trong tích tắc đã trở nên dày đặc, nhưng còn lâu mới chấm dứt. Theo từng luồng tử khí từ trong mặt đất đang nhanh chóng tràn ra, bao phủ bốn phía, bên tai Vương Lâm dường như nghe thấy tiếng gầm rống mơ hồ từ sâu trong lòng đất truyền tới!
Tiếng gầm rống này là của Thiên Ngưu!
Dưới mặt đất này từ xưa đã phong ấn Thiên Ngưu. Ngày đó Thiên Ngưu giống như bị vây trong trạng thái chết giả, thân thể hóa thành mặt đất, thần thức hóa thành linh hồn nuôi dưỡng vạn vật. Linh hồn đó dù bị trấn áp nhưng nó vẫn có một luồng ý chí bất khuất, luôn luôn tồn tại.
Giờ phút này Vương Lâm dùng đạo pháp nghịch chuyển sinh tử, từ sâu trong lòng đất liền bộc phát ra một luồng tử khí cực kỳ khổng lồ, đủ để bao trùm cả thiên địa. Luồng tử khí này ầm ầm bộc phát, khiến mặt đất chấn động, giống như cả thế giới bị một vùng sương mù che phủ, tử khí nồng đậm tràn lên bầu trời, dung hợp với biến chết, bất ngờ ở trước người Vương Lâm hóa thành một con Thiên Ngưu khổng lồ!
Thần sắc Thiên Ngưu này dữ tợn. Hai mắt đỏ bừng, mang theo một tiếng gào thét không cam lòng tử vong, kinh thiên động địa.
Thiên Ngưu này vừa xuất hiện liền khiến cả Đại Hồn Môn hoàn toàn chấn động, thân thể các trưởng lão ở bốn phía run lên, ánh mắt lộ vẻ không thể tin nổi.
Thiên Ngưu!
Đây. Đây chẳng lẽ là Thiên Ngưu! Hắn không ngờ lại biến ảo ra được hình thái của Thiên Ngưu!
Đây là chuyện không có khả năng. Làm sao có thể thế này!
Ngay cả một số lão quái vốn không xuất hiện, chỉ tỏa ra thần thức trong Đại Hồn Môn lúc này tâm thần cũng chấn động, đều từ trong ngọn núi bay ra, nhìn về phía Thiên Ngưu mang theo tử khí kinh người trên trời.
Thậm chí có một số lão quái tu vi thâm sâu, cảm thấy trận đánh này chẳng đáng nhìn lúc này cũng biến sắc.
Ở sâu nhất trong Đại Hồn Môn, trên một ngọn núi chí cao lúc này có một lão già đang ngồi khoanh chân. Hình dáng hắn giống hệt như Thanh Ngưu chân nhân. Hắn chính là bổn tôn của Thanh Ngưu chân nhân!
Hai mắt hắn vốn nhắm nghiền, giờ phút này đột nhiên mở ra, lộ vẻ kích động hiếm thấy.
Hồn có thể dẫn động cả Thiên Ngưu. Người mà tổ tiên nói chính là hắn rồi! Vô số năm trước tổ tiên sở dĩ di chuyển Đại Hồn Môn tới Thiên Ngưu Châu này, sở dĩ chọn địa hỏa chủ mạch này đều là vì đợi người này!
Người này có thể dẫn động Thiên Ngưu, đến từ động phủ giời. Người này chính là hắn!
Hắn không phải là người của Tiên Cương đại lục, hắn đến từ động phủ giới. Thậm chí hắn ở một mức độ nào đó cực kỳ giống với bảy mươi hai mãnh thú bị phong ấn dưới bảy mươi hai châu của Tiên Tộc!
Thiên Ngưu đến từ thiên ngoại, cũng không phải là sinh linh của Tiên Cương đại lục. Người này cũng vậy. Cho nên hắn mới dẫn động được hồn phách Thiên Ngưu!
Trong tích tắc khi Thiên Ngưu tử khí kinh thiên xuất hiện, sắc mặt Viêm Loan trắng bệch. Nàng không thể nào ngờ nổi trận đấu pháp này lại có thể diễn biến tới mức này.
Một tiếng rít gào vang lên trong thiên địa. Chỉ thấy Thiên Ngưu đầy tử khí kia ngửa đầu gầm nhẹ, cuốn động cả biển chết, thân thể lao thẳng về phía Viêm Loan. Đồng thời thân ảnh trên con đường máu phía sau lưng Viêm Loan lúc này cũng bước ra nửa bước, lúc này đã đi liên tiếp ba bước!
Mỗi một bước hạ xuống, sắc mặt Viêm Loan càng thêm tái nhợt nhưng một luồng uy áp càng ngày càng mạnh lại từ trong thân ảnh đầy huyết sát kia ầm ầm tràn ra, đối kháng với tử khí của Thiên Ngưu!
Tiếng ầm ầm vang vọng trong thiên địa. Thiên Ngưu đầy tử khí cùng với thân ảnh huyết sát kia dù chưa tới gần nhau như uy áp đã va chạm trong không trung. Trong tiếng chấn động này, dường như thiên địa nghịch chuyển.
Thân ảnh huyết sát kia vặn vẹo, cuối cùng tiêu tán. Nhưng Thiên Ngưu mang theo tử khí cũng tan nát. Tử khí này tiêu tán bị cuốn đi. Thân ảnh Thiên Ngưu đầy tử khí này chỉ là một bộ phận ý chí của Thiên Ngưu biến thành, còn xa mới bằng được Thiên Ngưu thật sự. Nhưng dù là thế, lực lượng ẩn chứa trong nó cũng không hề kém!
Thần, yêu, ma, cổ đạo vô tiên!
Vương Lâm thì thào, vươn ngón tay biến thành chưởng, vỗ nhẹ một cái về phía trước. Một chưởng này khiến lực lượng tam tộc cổ trong thân thể hắn nhanh chóng dung hợp, cuối cùng hóa thành một luồng. Hắn nắm quyền một lần nữa, hung hăng đánh về phía trước. Trong nháy mắt lực lượng này bộc phát ra.
Một quyền cổ đạo vô tiên này khiến hư ảnh khổng lồ Đạo Cổ mặc áo giáp cổ xưa phía sau Vương Lâm bỗng nhiên mở to miệng, gầm lên một tiếng vô hình, theo một quyền của Vương Lâm ầm phát ra.
Một quyền này đánh lên hư không nhưng lại có chín tầng sóng gợn truyền ra. Làn sóng này lan khắp bầu trời, khiến mặt đất kêu lên răng rắc, bầu trời chấn động ầm ầm. Các lầu các trên mặt đất, còn có tất cả mọi thứ ở ngoài Đại Hồn Môn lúc này đều lấp lánh ánh sáng màu xám, nhanh chóng hóa thạch.
Viêm Loan phun một ngụm máu tươi, thân thể nhanh chóng lui lại phía sau. Giờ phút này sắc mặt nàng đại biến, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm đã tràn ngập sợ hãi.
Mắt thấy chín tầng sóng gợn trong nháy mắt sẽ đánh thẳng tới Viêm Loan, đột nhiên một tiếng quát khẽ vang lên trong thiên địa.
Đủ rồi! Viêm Loan, ngươi lui ra! Không được vô lễ với trưởng lão mới của chúng ta! Còn về Viêm Mạch Phong của ngươi thì lão phu sẽ bồi thường!