Xin chào!
Hãy Đăng ký Thành viên để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện,... Chỉ mất một xí thời gian thôi là bạn đã có trải nghiệm perfect rồi, hãy cùng khám phá nhé! Tham gia Đăng nhập vào tu chân giới nào
Tiếng kêu thảm thiết này lộ ra nỗi thống khổ không cách nào hình dung được, truyền vào tai người ta đủ để khiến người nhát gan bị hù dọa tan cả tâm thần. Cho dù là hạng người lớn mật thì cũng sẽ bị tiếng kêu này làm cho tâm thần chấn động, sắc mặt tái nhợt.
Không thể tưởng tượng nổi nỗi thống khổ tới mức nào mới có thể khiến người ta phát ra tiếng kêu thảm thiết tới như vậy. Trong tiếng kêu thảm thiết này, thất khiếu của mấy trăm đầu lâu liền trào ra máu tươi đen kịt.
Máu tươi chày ra, mùi máu tanh cực kỳ nồng nặc tràn tới, nồng đậm trong không gian.
Trong đám đầu lâu này toàn bộ đều có nguyên thần và hồn phách của tu sĩ tử vong bị phong ấn. Thân thể của bọn họ đã tử vong nhưng lại chưa chết, vẫn bị chìm trong một loại nhân quả, sinh tử, chân giả luân hồi!
Bên trong đầu lâu của bọn họ ẩn chứa tam đại bổn nguyên của Vương Lâm. Bổn nguyên này tràn ngập khiến cho bọn họ giống như Mộng Đạo, trải qua cả cuộc đời như chân thật, hoặc hư ảo, lần lượt lặp lại những chuyện thê thảm nhất.
Lấy tam đại hư bổn nguyên vây khốn những đầu lâu này trong thống khổ vô tận cũng không phải là Vương Lâm muốn hành hạ bọn họ mà là bước đầu tiên để Vương Lâm gieo trồng mầm mống sát lục.
Một khi gieo trồng thì lại cần tới một trận pháp. Trận pháp này Vương Lâm lấy tam đại bổn nguyên thuật dung hợp một chỗ mới minh ngộ được. Hắn chưa bao giờ thi triển, lúc này lần đầu tiên thực hiện.
Trận pháp này là trận pháp bổn nguyên!
Tên của trận này rất đơn giản, gọi là Sanh Tử Chân Giả Nhân Quả trận!
Cảnh tượng này bi thảm vô cùng, tạo thành bởi một mối hận ngập trời. Cho dù mối hận của Vương Lâm đối với giới ngoại cũng không nồng đậm tới mức này. Nhưng sau khi hắn biết giới nội giới ngoại chỉ là một tòa động phủ xong, trong tâm thần liền bị đè nén trong vô số oán khí.
Luồng oán khí đó lại có sát lục bổn nguyên của hắn là gốc rễ. Dưới oán khí này, hắn hận thiên, hắn hận địa, hắn hận tiên tôn điều khiển vận mệnh của chúng sinh. Hôm nay lại gặp phải ngoại giới xâm lấn, thế là những tu sĩ giới ngoại này trở thành nơi để Vương Lâm trút lửa giận!
-Trận đại chiến này đã làm chết rất nhiều người. Như vậy Vương Lâm ta cũng không cần phải đi giết nhiều tu sĩ nữa. Các ngươi đã muốn sát lục, bằng vào sát lục để đạt được mục đích thì Vương Lâm liền giúp các ngươi một tay. Ta muốn xem xem các ngươi muốn tìm thứ gì! Giới nội đã chết nhiều lắm rồi. Lúc này tới phiên giới ngoại!
Bên tai Vương Lâm truyền tới tiếng kêu thảm thiết nhưng thần sắc hắn vẫn như thường, hướng về Triệu Hà tinh vực bước tới.
Triệu Hà tinh vực từng hai lần bị giới ngoại chiếm đóng. ở nơi này có rất nhiều tu chân tinh có các tộc lạc của Thái cổ Tinh Thần giới ngoại chiếm đóng.
ở nơi này tu sĩ cực kỳ tàn nhẫn, rất nhiều tư nguyên của tu chân tinh bị bọn chúng cướp đoạt, rất nhiều nữ tu bị bọn chúng biến thành lô đinh, vô số máu tươi của tu sĩ nhuộm đỏ cả tinh không.
Vừa mới tiến vào Triệu Hà, một mùi máu tanh nồng đậm tới cực điểm tràn ra. Đi qua nơi này, sát khí trong mắt Vương Lâm càng đậm. Trong sáu đạo bổn nguyên trong cơ thể hắn, sát lục bổn nguyên lúc này bộc phát, bao phủ toàn thân. Bốn phía Vương Lâm bất ngờ xuất hiện vô số bông tuyết hư ảo màu đỏ đậm.
Những bông tuyết màu đỏ này tản mạn bốn phía, theo bước chân Vương Lâm, vang lên tiếng răng rắc. Cả tinh không lập tức bị đóng thành băng, lấp lóe hồng quang, đồng thời tràn ra hàn khí kinh thiên.
Hai mắt Vương Lâm mơ hồ có màu đỏ. Hắn bước đi, thần thức tản ra, bao phủ cả Triệu Hà tinh vực. Ngay trong tích tắc thần thức hắn tản ra, sâu trong Triệu Hà, một luồng khí tức của bước thứ ba ầm ầm bùng lên kinh thiên.
Luồng khí tức này lộ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên là khi thần thức của Vương Lâm xuất hiện thì bị bất ngờ. Luồng khí tức này nếu như là trước khi Mộng Đạo thì Vương Lâm chắc chắn sẽ phải nhíu mày. Nhưng lúc này thì hắn chẳng thèm quan tâm chút nào.
Khí tức này ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ của bước thứ ba Không Linh hậu kỳ. Nhưng trong lòng Vương Lâm, hắn ngay cả Không Huyền cũng dám giết, Không Linh chẳng đáng để hắn để vào mắt!
Thân thể tiến về phía trước, Vương Lâm chẳng thèm để ý tới khí tức bước thứ ba kia mà đi tới bên ngoài một tu chân tinh. Trong tu chân tinh này có mấy ngàn tu sĩ giới ngoại. Đại bộ phận đám tu sĩ này đang ngồi đả tọa, còn một số người thì đang tầm hoan, cùng lô đinh mạnh mẽ ép buộc song tu. Những trận cười điên cuồng vang lên. Hoặc có kẻ thì sát hại phàm nhân, có kẻ lại cắn nuốt máu huyết tu vi của tu sĩ giới nội của tu chân tinh này bị bắt làm tù binh.
Những chuyện này hiện lên rõ ràng trong thần thức của Vương Lâm.
Hai mắt hắn bộc phát ra sát khí, hồng mang lóe lên, thoạt nhìn trông cực kỳ dữ tợn. Hơn nữa lúc này mấy trăm đầu lâu phía sau hắn phát ra tiếng kêu thê lương khiến cho Vương Lâm giống như là ma quỷ từ Hoàng Tuyền hiện lên vậy.
-Những kẻ này đáng chết!
Tay áo Vương Lâm vung lên, tay phải vươn ra, năm ngón tay tạo thành chưởng hướng về tu chân tinh xa xa nhấn một cái!
Một chưởng này đánh ra, tu chân tinh bên dưới lập tức truyền ra tiếng ầm vang kinh thiên. Chớp mắt có thể thấy vô số bụi bặm từ tu chân tinh này bốc lên, khiến tu chân tinh này tràn ngập trong cát bụi.
cũng lúc đó, những tiếng kinh hô lập tức truyền ra. Chỉ thấy rất nhiều tu sĩ giới ngoại đang ngồi đả tọa trên tu chân tinh này đồng loạt mở bừng mắt, lộ vẻ hoảng sợ, thân thể vọt lên, muốn mau chóng xem xét xem đã xảy ra chuyện gì.
Bọn họ vừa bay lên bầu trời thì đã thấy mặt đất bốc lên vô số cơn lốc bụi đất, che trời phủ đất, nối liền cả thiên không, khiến cho trong tầm mắt của bọn chúng không có gì là không mơ hồ, giống như một hồi tận thế!
cũng có một luồng uy áp khiến tâm thần người ta run rẩy từ trên thiên không ập xuống, bao phủ bát phương, hình thành một lực trấn áp. khiến cho tu sĩ giới ngoại hơn phân nửa phun máu tươi, thần sắc uể oải, hai mắt lộ vẻ sợ hãi.
-Đây là thứ lực lượng gì!
-Người này là ai!
-Chẳng lẽ là bậc toàn năng của giới nội đã tới. Nhưng bậc toàn năng của giới nội đều ở La Thiên, có ai có khả năng vượt qua tầng tầng phong tỏa để tới nơi này!
Một đám tu sĩ đang song tu với lô đinh, hoặc đang tàn sát phàm nhân hay tu sĩ giới nội trong nháy mắt này đều kinh hãi toát mồ hôi lạnh toàn thân, vội vàng rời đi, bay thẳng lên bầu trời.
Nhưng ngay trong nháy mắt bọn họ nhìn thấy bầu trời, một hình ảnh khiến bọn họ hoảng sợ tới cực điểm hiện ra.
Bọn họ thấy trên bầu trời xuất hiện một bàn tay khổng lồ. Bàn tay này cơ hồ che phủ cả bầu trời, khiến cho mặt đất tối sầm, giống như đang trong đêm đen vậy.
Ánh mặt trời bị ngăn cản, ánh sáng không còn. Tất cả ánh sáng đều bị bàn tay này ngăn cản, khiến cho thiên địa tối đen như mực.
Bên trong chưởng ấn khổng lồ này còn có một ấn ký, khi mơ hồ, khi lại rõ ràng, nếu nhìn thật kỹ thì lại khiến tâm thần bấn loạn.
Ấn ký đó chính là một cánh cửa, là một cánh cửa do vô tận bạch cốt tạo thành -Vạn Không Cốt Môn!
Cánh của này trước khi hủy diệt đã tạo thành ấn ký trong lòng bàn tay Vương Lâm, vĩnh viễn ở lại đó!
Mấy ngàn tu sĩ giới ngoại trên tu chân tinh này trong nháy mắt khi nhìn thấy chưởng ấn, bàn tay khổng lồ này chậm rãi nắm năm ngón tay lại, giống như đang muốn nắm thành quyền. Trong quá trình này, tâm thần ầm ầm chấn động. Một luồng khí tức như tơ từ trong thất khiếu của bọn họ không thể khống chế, bị lôi ra, kéo thẳng lên bầu trời.
Nhân Quả ấn. Nếu là bước thứ ba toàn năng có bổn nguyên thì sẽ bị lôi ra bổn nguyên, không bị động tới sinh tử. Nhưng nếu tu vi còn chưa tới bước thứ ba thì Nhân Quả ấn lôi ra lại chính là linh hồn, nguyên thần, sinh cơ, tất cả những thứ hư ảo trong thân thể!
Nhân Quả ấn cực kỳ đáng sợ. Ấn này vừa xuất hiện thiên địa liền biến sắc, phong vân cuồn cuộn. Nhất là giờ phút này Vương Lâm mang theo sát lục và phẫn nộ tấn công thì lại càng kinh thiên động địa!
chưởng ấn nọ nắm lại, cơ hồ chỉ trong phút chốc, trong ánh mắt mờ mịt của mấy ngàn tu sĩ, chưởng ấn kia hóa thành một nắm tay khổng lồ. Nắm tay đó không hạ xuống mà hướng về phía bên ngoài giật một cái. Một động tác này khiến cho mấy ngàn tu sĩ đồng thời cất tiếng kêu thảm thiết.
Tiếng kêu thảm thiết đó truyền khắp cả tu chân tinh, cuối cùng hóa thành một tiếng ầm vang. Chỉ thấy mấy ngàn tu sĩ trong không trung thân thể ầm ầm nổ tung, đầu lâu tách khỏi thân thể bay lên lao thẳng về bầu trời.
mỗi một cái đầu lâu hóa thành một đạo cầu vồng lại về tinh không, dừng lại phía sau Vương Lâm.
Bên ngoài tu chân tinh, tay phải Vương Lâm nắm thành nắm tay, trong đó có vô số sinh cơ và linh hồn. Còn có nguyên thần và một chút hư vật từ bên trong tu chân tinh kia lan ra ngưng tụ trong nắm tay của hắn, bị hắn vung lên một cái. Mấy ngàn nguyên thần liền quay trở lại bên trong đầu lâu, bị phong ấn lại, đắm chìm trong sinh tử, chân giả, nhân quả.
Tiếng kêu thảm thiết lại một lần nữa cuồn cuộn vang lên. Đây là tiếng kêu thê lương do mấy ngàn đầu lâu phát ra, không ngừng vang vọng trong tinh không.
-Chỉ có mấy ngàn, vẫn còn chưa đủ!
Vương Lâm xoay người, dùng thần thức đi vào trong một tu chân tinh khác, từng bước đi tới.
Sâu trong Triệu Hà tinh vực có một bậc đại năng của giới ngoại, thần thức ầm ầm chuyển động, ngưng tụ lại thành một hư ảnh. Bổn tôn của hắn cũng từ nơi trú ngụ lao ra, tập trung về hướng Vương Lâm phóng vọt đi.
Vương Lâm muốn kẻ này tới cho nên hắn mới thấy được Vương Lâm. Nếu không thì người này căn bản là không có tư cách tìm được vị trí của hắn!
-Tới một người giết một người, đến một đám giết cả đám.
Thần sắc Vương Lâm âm trầm, sát khí trong hai mắt càng đậm. Hắn còn giết chưa đủ, còn chưa giết sướng khoái. Giờ phút này đi về phía trước, trước mặt hắn lại hiện lên một tu chân tinh.
Bên trong tu chân tinh này đổ nát vô cùng, tử khí bao phủ. Tử khí đó rất đậm, cực kỳ kinh người, hiển nhiên là ở nơi này đã có rất nhiều sinh linh nhưng giờ phút này đều bị diệt vong.
Thái Cổ Tinh Thần có một bộ tộc gọi là Minh Linh tộc. Tộc này hấp thu tử khí mà tu luyện, những nơi bọn họ tới đều là những nơi tử khí dày đặc. Tu chân tinh này cũng bởi vì Minh Linh tộc lập đại công trong đại chiến mà được Trường Tôn hội ban cho.
Minh Linh tộc chỉ là một tiểu tộc trong Thái cổ Tinh Thần, giờ phút này trên tu chân tinh đã là gần phân nửa nhân số từ giới ngoại ngưng tụ tới, đem nơi này trở thành bộ lạc mới.
Bên trong tử khí nồng đậm còn có vô số những bọt khí phát ra ánh sáng màu xám trôi nổi. Bên trong đám bọt khí này là đám tù binh giới nội. Bên trong đám tù binh này phần lớn đều là phụ nữ, bất ngờ lại có cả Chu Tử Hồng!
Hai mắt nàng nhắm nghiền, sắc mặt tái nhợt nhưng quần áo vẫn còn đầy đủ.
Trong lúc này, mặt đất tràn ngập tử khí, đột nhiên ầm ầm truyền ra tiếng chấn động. Một khe nứt rất lớn hiện ra, bên trong đó truyền ra một luồng lực hút, hút ba trăm bọt khí vào bên trong cái khe. Chu Tử Hồng cũng ở trong số đó.